Teya Salat
Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 146 đánh giá )

Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh - Hồi 15 - Tơ tình

↓↓

Diệp hoàn nói :

bạn đang xem “Bách Thủ Thư Sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Sử công tử...


- Cô nương...


Họ chỉ thốt được bấy nhiêu lời thì mặt gã đỏ bừng không thể thốt ra lời nữa.


Thứ Dân nhìn lên. Y như thể muốn tránh ánh mắt của Diệp Hoàn :


- Hắn đã bỏ đi rồi... Để... để... tại hạ đưa cô nương lên trên bờ.


Nàng gật đầu.


Thứ Dân bế Diệp Hoàn lần theo gờ đá. Lần này y không cố ý nhưng thể pháp Diệp Hoàn như có hấp lực lạ kỳ thỉnh thoảng lại dính sát vào người Thứ Dân. Y mơ hồ khi nhận ra sự chung đụng đó. Nhất là mỗi khi vùng thượng đẳng của nàng cọ sát vào lưng gã. Y cảm nhận rõ mồn một đôi gò bồng đảo chắc nịch của nàng dán sát vào lưng mình tạo ra trong y sự bâng khuâng dịu ngọt.


Đưa Diệp Hoàn trở lại thảo xá, Thứ Dân đặt nàng ngồi xuống. Y ngượng ngùng nhìn nàng.


- Cô nương...


Y muốn nói điều gì đó nhưng khốn nỗi đầu óc lại bỗng dưng trống rỗng chẳng thốt được câu nào.


Diệp Hoàn e thẹn, đôi lưỡng quyến ửng hồng. Nàng cúi mặt nhìn xuống mũi hài mình :


- Sử huynh...


Một luồng gió từ ngoài dòng Dương Tử lùa vào.


Thứ Dân rùng mình bởi luồng gió se lạnh đó. Y nhìn Diệp Hoàn :


- Cô nương có lạnh không?


Nàng gật đầu :


- Lạnh lắm.


Nghe nàng nói, Thứ Dân không khỏi bối rối, lúng túng. Y nhìn Diệp Hoàn :


- Để tại hạ tìm củi nhóm lửa cho cô nương hong khô y phục.


Nàng lắc đầu :


- Huynh muốn tên Lâm Qui kia quay lại à?


Thứ Dân gật đầu :


- Tại hạ quên mất điều đó.


Thứ Dân vừa nói vừa lấy người che gió cho nàng. Thấy gã dùng thân che gió cho mình, Diệp Hoàn không khỏi xúc động. Nàng thỏ thẻø nói :


- Huynh tốt quá.


- Tại hạ...


Nàng lườm gã :


- Huynh sao khách sáo vậy. Gọi Diệp Hoàn bằng muội được không? Hay Diệp Hoàn không xứng làm muội của huynh?


Thứ Dân khẽ gật đầu :


- Muội...


Mặt nàng ửng hồng e thẹn :


- Sử huynh...


Thốt ra câu đó, cảm giác nao nao lại trỗi dậy trong nội thể và tâm tưởng của Diệp Hoàn. Nàng lí nhí nói :


- Huynh đừng xem thường muội nhé...


Hai người nhìn nhau, ánh mắt của họ thay cho lời nói mà họ muốn nói với nhau.


Một luồng gió lại thổi vào. Toàn thân Thứ Dân lẫn Diệp Hoàn nổi đầy gai ốc vì cái lạnh do luồng nhu phong đem đến. Nàng mím môi nhìn Thứ Dân hỏi :


- Huynh lạnh lắm phải không?


Thứ Dân gật đầu :


- Huynh lo cho muội thôi.


- Huynh ôm muội đi... Chúng ta sẽ đỡ lạnh hơn.


Nàng nói xong khép bờ mí mắt. Thứ Dân ngồi sát vào Diệp Hoàn. Hai tay gã ôm choàng lấy thể pháp của nàng. Họ cảm thấy ấm áp hơn do cảm xúc mơ hồ kia mang đến. Hai cánh môi của Diệp Hoàn lại hé mở bởi muốn tìm lại cảm giác từ nụ hôn đầu tiên.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ebola, rồi sẽ qua?

Ebola, rồi sẽ qua?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Có thể bạn sẽ

25-06-2016
Hành lang tầng hai

Hành lang tầng hai

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Gió thổi lau

27-06-2016
Món quà chưa gửi

Món quà chưa gửi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Mười

27-06-2016