Disneyland 1972 Love the old s
Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa

Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 10 đánh giá )

Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa - Chương 10 - Tống phu hồi cố thồ - Linh cảnh đắc kỳ trân

↓↓

Mười gã quỷ tốt U Linh Cốc cũng khốn đốn trong vòng vây của hàng tram giáo đồ Thần Tiên Giáo. Chất độc Vụ Tảo Thiên Quân đã mất tác dụng nên đám quỷ tốt chỉ còn cách chạy quanh, dùng hai tay không mà chống đỡ với những thanh đao sắc bén.

bạn đang xem “Bạch Nhật Quỷ Hồn - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng đột nhiên, từ sau lưng phe Hải Hà Tiên Tử xuất hiện tám bóng người. Họ lướt nhanh khắp trận dịa, song chưởng vù vù đẩy ra những luồng khói trắng, khiến đám thủ hạ Thần Tiên Giáo ngã lăn như rạ.


Đồng thời có tiếng nữ nhân trong trẻo:


- Phụ thân yên tâm. Hài nhi đã đưa người đến!


Và Tề Đạm Vân tung mình bủa chưởng xuống đầu Quang Minh Tôn Giả.


Bản lãnh nàng tương đương với các Phán Quan nên thế trận đảo ngược ngay.


Tề Phi Tuyết hứng chí xuất chiêu ®o ®o Vi Huyền, trong lúc Đạm Vân phối hợp bằng chiêu U Linh Thám Hoa!


Quang Minh Tôn Giả vội xoay tít ẩn mình trong đám mây chưởng ảnh dầy đặc. Chiêu chưởng của Đạm Vân không phá được lớp mây cương khí, nhưng cũng nhờ vậy, Tề Tổng Giám đã đưa được một đạo chưởng kình vào ngực đối phương.


Khúc Tú Sơn hộc máu thành vòi, sợ hãi đào tẩu ngay. Cha con Đạm Vân không truy đuổi mà quay sang hỗ trợ nhị vị Phán Quan!


Tề Tổng Giám giật mình khi thấy nữ lang áo trắng, tóc xõa dài đang chặn đánh Hải Hà Tiên Tử. Thân hình nàng chập chờn, bay lượn trong lưới kiếm với thân pháp thần diệu phi thường. Tề Phi Tuyết tự lượng khinh công của mình cũng không thể sánh bằng.


Đạm Vân liền giới thiệu:


- Phụ thân, chính thất của Hãn Thanh đấy!


Họ Tề gật gù:


- Tiểu Hầu Gia quả là có số đào hoa, lấy được toàn những bậc kỳ nữ tài mạo song toàn!


Ông yên tâm cùng Đạm Vân xông vào tấn công Quỷ Trảo và Thần Đao.


Hai người ra tay rất quyết liệt, chiêu dầu đã dồn toàn nlực nhân lúc đối phương đang bận rộn với Tam Tứ Phán Quan nên đắc thủ ngay.


®o ®nh chưởng pháp quỉ dị vô song, trăm chưởng chỉ có một là thực, đáng văng hai lão ác ma.


Thực ra, chiêu thức này càng phức tạp thì đạo lực càng nhẹ, vì vậy, hai nạn nhân không chết, chỉ mang thương mà đào thoát.


Bên kia, Hải Hà Tiên Tử thấy đồng đảng bôn đào cả. Vội xuất tuyệt chiêu. Kiếm thuật của mụ đã đến mức Đăng Phong Tạo Cực nên kiếm khí rít lên veo veo, lạnh lẽo cả không gian.


Tiểu Thuần không dám đón chiêu, bốc thẳng lên cao hai trượng để tránh đòn, và phản kích bằng mười đạo chỉ phong mãnh liệt.


Tề Tổng Giám hào hứng thét vang:


- Nhất ém Thần Chỉ!


Tuyệt học này, cùng với Nhất Dương Chỉ của phái Toàn Chân, đã thất truyền từ lâu, nhưng danh tiéng còn khiến lòng người khiếp sợ.


Tuy chỉ kình không phá nổi màn kiếm quang, cũng khiến trường kiếm rung lên. Hải Hà Tiên Tử chẳng dám diên trì, tung mình vào đám loạn thạch biến mất.


Bọn giáo đồ còn sót lại vài chục tên cũng chuồn theo giáo chủ.


Tam, Tứ Phán Quan nghiêng mình tạ tội với Tề Phi Tuyết:


- Bọn tiểu muội tuy có tình ý với Hồ Vượng nhưng không hề tham dự âm mưu phản trắc này. Mong Tổng Giám lượng giải cho.


Họ Tề vui vẻ đáp:


- Nếu không có nhị vị thì Tề mỗ đã bị Hồ Vượng hạ độc thủ rồi. Đấy là công chứ không phải tội.


Bọn Tiểu Thuần bước đến ra mắt Tề Tổng Giám và hai Phán Quan. Tề Phi Tuyết tủm tỉm hỏi:


- Sao chư vị lại có mặt đúng lúc như vậy?


Bạch Thần Y liền kể lại việc Hãn Thanh sắp chết, cần có Bạch Hỏa Quả.


Tề Tổng Giám rầu rĩ nói:


- Lão phu đã tận lực mà không sao vào được. Nếy Bạnh lão huynh không có phương sách khác, e rằng Hãn Thanh nguy mất.


Bạch Thần Y mỉm cười:


- Lão phu đã nám chắc phần thắng mới đến đây. Mời Cốc chủ và mọi người xem thủ đoạn của già này.


Đoàn người mừng rỡ tiến về phía cửa động. Đến nơi, Bạch lão lấy ra một trái cầu lớn bằng quả chanh, trao cho Tiểu Thuần:


- Thuần nhi có khinh công cao cường nhất, hãy bất thần lướt vào, ném trái Thiên Địa Mê Cầu này, rồi trở ra ngay. Với loại mê dược này, không người hay vật nào chống lại nỗi.


Tiểu Thuần phụng ý thi hành ngay. Nàng vận khí, lao vào động khẩu, trong chớp mắt đã vượt đoạn đường hầm dài sáu trượng. Khi còn cách hang lớn bên trong chừng hon trượng, Tiểu Thuần vung tay ném mê cầu. Tiếng nổ tuy nhỏ nhưng khói xanh tỏa ra mịt mù. Nàng trở ra an toàn, cùng mọi người đứng đợi.


Hơn khắc sau, Bạch Thần Y cho mỗi người một viên giải dược rồi tiến vào. Bọn quỉ tốt đều ở lại bên ngoài để canh giữ cửa hang.


Quả nhiên họ không hề bị ai cản trở, vào dang rất dễ dàng, khói mê đã tan hết vì thạch động thoáng gió.


Băng Hỏa Đàm hiện ra trước mắt mọi người. Đó là một chiếc hồ tròn, đường kính ước độ mười trượng, dưới có dung nham đỏ hồng, đang sôi sùng sục. Nhưng giữa hồ là một tảng đá cao hơn mặt dung nham nửa trượng, có một cây lạ thân xanh, lá đỏ, thấp độ thân người và xa xa trên đầu ngọn cây là một mỏm thạch nhũ vươn từ trần hang xuống.


Mỏm thạch nhũ này trắng nuốt tựa như được tạo bằng băng tuyết. Và băng liên tục chảy ra, nhỏ nước xuống linh thụ, nhưng chẳng bao giờ tan hết.


Bạch Thần Y kinh hãi kêu lên:


- Bạch Hỏa Quả đâu rồi?


Thì ra quả quý đã biến mất. Tể Tổng Giám vội ra lệnh lục soát khắp nơi.


Họ ngơ ngẩn khi không thấy một bóng nào, dù ma hay người!


Tiểu Thuần lẩm bẩm:


- Sao không có xác nào cả vậy?


Bạch Nguyên Giáp hậm hực nói:


- Như vậy là người trong hang đã hái Linh Quả thoát đi trước khi Tiểu Thuần ném mê cầu. Chẳng lẽ trong hang còn có lối khác để ra ngoài?


Cả bọn tiến hành dọ thám vách hang, quả nhiên tìm thấy một thông lộ nhỏ dẫn lên trên ra sườn núi phía sau.


Đạm Vân tuyệt vọng, bật khóc nức nở. Không có Bạch Hỏa Quả thì mạng của Hãn Thanh khó vãn hồi.


Bạch Nguyên Giáp vò đầu suy nghĩ, lát sau gắt toáng lên:


- Đừng khóc lóc nữa, không có quả thì dùng rễ và lá của linh thụ. Lão phu tin rằng sẽ cứu được Hãn Thanh, tuy không phục hồi được công lực.


Mọi người mừng rỡ, vây lấy Bạch Thần Y. Lão nghiêm giọng nói:


- Khoảng cách năm trượng này cần phải có dây mới được. Phiền vị nào mang vào đây.


Tứ Phán Quan vội nói:


- Trong lều lão thân có một cuộn dây thừng dài tám trượng.


Dứt lời bà ta rảo bước đi ra và trở lại ngay với cuộn dây.


Tề Tổng Giám xung phong:


- Để lão phu vào cho! Tam muội và Tứ muội sẽ giúp một tay!


Lão cột một đầu dây vào bụng, đầu kia trao cho Bạch Thần Y giữ, rồi cùng hai bà lão họ Lâm tiến đến sát bờ đàm.


Hơ nóng xông lên rát mặt và đốt cong cả chòm râu đẹp của họ Tề. Hai phụ nhân đứng hai bên Tề Tổng Giám, đặt tay vào hông và nách của lão. Họ cùng đếm một, hai, ba, hợp lực tung thân hình họ Tề đi. Lão ta cũng đã dồn toàn lực vào cú nhảy, nên vượt qua được hồ lửa.


Không dám để lâu vì sợ dây thừng bốc cháy. Tề Phi Tuyết chụp lấy thân linh thụ, xuống tấn nhổ mạnh. May thay, cả chùm rễ cũng lên theo chứ không đứt doạn. Họ Tề mừng rỡ thét lên:


- Mau đưa lão phu trở lại!


Lão lại đếm ra hiệu, và được bên kia kéo mạnh vào bờ an toàn.


Đoàn người mau chóng rút khỏi hang, về chỗ Hãn Thanh đang nằm.


Tiểu Thuần bỗng nghe nóng ruột, lướt đi trước. Khi đến cửa hang không thấy Hãn Thanh đâu, còn Hà Hồng Hương thì nằm sóng xoài trên mặt đất, Tiểu Thuần bũn rũn tay chân, thét lên ai oán:


- Tướng công!


Bọn Tiểu Thuần lục soát cả ba ngày trời, không tìm ra Hãn Thanh đâu đành thất thểu trở về, lòng thầm vái trời xanh, đừng để lão già áo trắng lạ mặt nào đó hãm hại Hãn Thanh.


Hà Hồng Hương đã kể lại rằng Bạch Y Lão Giả bất thần xuất hiện, điểm huyệt nàng và cởi y phục Hãn Thanh ra sờ nắn. Lão gật gù.


Tề Tổng Giám cả quyết rằng căn cơ Hãn Thanh rất tốt, ai thấy cũng đem lòng yêu thích. Có lẽ vị kỳ nhân áo trắng kia chính là người trong Băng Hỏa Động. Thấy chỗ ẩn cư bị khuấy phá, ông ta hái Linh Quả, dời đi chỗ khác.


Tình cờ đi ngang qua thạch động, gặp Hãn Thanh nên bắt theo làm truyền nhân. Như vậy, Lão Giả bắt buộc phải cho chàng ăn Linh Quả để sống sót mà học nghệ.


Luận điệu lạc quan và chí lý ấy đã an ủi được mọi người. Họ bấm bụng về Lạc Dương chờ đợi.


Nhưng cao kiến của Tề Phi Tuyết chỉ chính xác có một nửa. Đúng là Bạch Y Lão Giả có dùng Bạch Hỏa Quả để cứu mạng Hãn Thanh nhưng với mục đích khác.


Sau khi mọi người đi xa khỏi vùng núi Hồ Sơn, lão nhân áo trắng mới chui ra từ chỗ ẩn nấp kín đáo, trở về Băng Hỏa Động. Đến cửa hang, lão ngửa cổ hú vang. Một lát sau, hai con vượn tuyết lông trắng muốt cao gần bằng một người lớn xuất hiện. Gương mặt chúng có màu vàng nhạt, với đôi mắt đỏ như lửa.


Loài tuyết vượn này rất hiếm, thường chỉ có trên đỉnh dãy Côn Luân, phía Nam cao nguyên Tây Tạng.


Hai con vượn đứng thẳng lưng chắp tay chờ lệnh. Bạch Y Lão Giả không ra hiệu mà nói bằng tiếng của con người:


- Đại Bạch đi hái quả và săn thú, còn Tiểu Bạch ở lại canh cửa động.


Thế mà hai con vật kia vẫn hiểu được, mau mắn thi hành.


Sáu hôm sau, ngay ngày đầu tháng mười, và cũng là lúc mà những bông tuyết mùa đông rơi xuống vùng quan tái thì Hãn Thanh tỉnh lại.


Chàng ngơ ngác nhận ra mình đang nằm trên sàn của một hang động rộng rãi, ấm áp. Lúc ngồi dậy, chàng mới biết hai chân mình bị khóa chặt bởi một sợi xích đen xì, cọng lớn bằng ngón tay.


Hãn Thanh nhìn quanh, thấy gần đấy có một lão nhân áo trắng và hai con vượn bạch đang ngồi ăn. Chàng nhẹ nhàng nằm xuống, thử kiểm tra thân thể, thấy đan điền đã có chân khí hội tụ, nhưng khi luân chuyển đến huyệt Cự Khuyết ở mạch Nhâm thì bế tắc.


Chàng biết đối phương đã dùng một thủ pháp độc môn phong tỏa công lực của mình. Hãn Thanh chán nản thở dài, nào ngờ lão nhân áo trắng phát hiện ra ngay. Lão bước đến tươi cười:


- Thì ra Tiểu Nhai Nhai đã hồi tỉnh!


Hãn Thanh ngồi lên hỏi:


- Vì sao lão tiền bối lại giam cầm tại hạ thế này?


Lão nhân cười âm hiểm:


- Lão phu dùng Bạch Hỏa Quả cứu mạng ngươi nên có toàn quyền định đoạt số phận.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Đêm mưa Sài Gòn

Đêm mưa Sài Gòn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Định kiến

Định kiến

Hãy bắt đầu một ngày mới không định kiến.    *** Tôi xin bắt đầu bài viết

24-06-2016
Khi người ta trẻ

Khi người ta trẻ

Khi chết, hẳn cô đã tưởng tượng ra mọi người khóc lóc, Vỹ hoảng sợ, hối hận,

01-07-2016
Bài học cả đời

Bài học cả đời

Một thanh niên vì muốn tìm hiểu nước Đức, nên một mình đến nước Đức thuê chung

24-06-2016