Insane
Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân

Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 35
5 sao 5 / 5 ( 9 đánh giá )

Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân - Hồi 34 - Bạch cốt U Linh (Phi Thiên Xuất U Linh Vong )

↓↓
Sau mỗi lần chạm chiêu, cho dù Thượng Quan Du có nhờ Đại thân pháp Dĩ Hoàn Qui Nguyên để mượn lực và tiếp tục lao đến áp sát Điền Hồ thì chí ít lão cũng có sát na ngừng tay, sau đó mới tung ra loạt kình kế tiếp. Và chính ở lần nầy, đúng vào sát na duy nhất để lão tiến đến, Điền Hồ vừa hô hoán xong lập tức đứng yên trụ bộ, giang rộng hai tay với hai bàn tay hơi chênh chếch lên không, đồng thời Điền Hồ vụt hú vang :


- Hu...u...ú...


Đó là lúc bảy thanh Tiểu Phi Kiếm Kiếm đã được Nam Cung Phách, Đoàn Mộc Thu, Đoan Mộc Huyền, Tạ Văn Lâu, Cao Như Nguyệt, Cầu Phi Thuý và Vô Tướng Đại sư đủ bảy người đồng loạt ném lên.


Tiếng hú của Điền Hồ vừa phát động, lập tức có chuyện xảy ra, là bảy thanh Tiểu Phi Kiếm khi rơi xuống, bỗng như bị một lực lượng vô hình quyện chặt, làm cho cả bảy thanh Tiểu Phi Kiếm đều châu đầu chụm mũi, cùng lao về phía Điền Hồ.

bạn đang xem “Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Viu... Viu...


Lão Thượng Quan Du cũng đã áp sát vào một loạt kình liền được lão quật vào Điền Hồ , đang trong tư thế để trống hoàn toàn môn hộ :


- Tự ngươi tìm chết !


Ào...Ào...


Sắc mặt Điền Hồ vụt ngưng đọng, mắt nhìn thẳng vào mắt thù nhân, hai tay vẫn giang rộng và miệng vẫn hú vang, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy Điền Hồ chuẩn bị đối phó với hàng loạt kình đang được lão Thượng Quan Du quật đến.


Diễn biến này khiến toàn trường lắng đọng trong cơn chấn động ngấm ngầm. Ai lại không kinh hãi khi thấy Điền Hồ đúng là đang tự tìm chết như lão Thượng Quan Du vừa đắc ý quát.


Tuy vậy, tự thâm tâm mỗi người đều tin và chờ đợi một diễn biến vi diệu nào đó thế nào cũng xảy ra. Vì cố tin như vậy nên Điền Hồ mới có hành vi lạ kỳ đến thế.


Và không ai bảo ai, tất cả đều chú mục nhìn vào bảy thanh Tiểu Phi Kiếm. Bởi nếu có điều vi diệu xảy ra ắt phải xảy đến từ bảy thanh Tiểu Phi Kiếm này.


Chúng, bảy thanh Tiểu Phi Kiếm vẫn tiếp tục châu đầu chụm mũi lao về phía Điền Hồ. Và khi sắp đến gần, lạ thay, chúng bỗng phân khai và chuyển hướng. Ngay sau đó chúng đảo quanh thân Thượng Quan Du và thần tốc tìm những bộ vị trọng yếu của lão Thượng Quan để vùn vụt lao cắm vào.


Viu... Viu...


Có quá nhiều tiếng hú rít vang ngay bên tai lão, có một thanh Tiểu Phi Kiếm đang xé gió lao cắm vào huyệt Mi Tâm lão. Những điều này ngay tức thì làm lão hoảng sợ. Bởi lão sẽ chết nếu cứ tiếp tục quật kình vào Điền Hồ.


Lão chưa muốn chết và càng không muốn chết vì Điền Hồ.


Lão lập tức thu kình về, rùn người xuống và thần tốc lao vọt lên cao. Những phản ứng quá nhanh khiến cả bảy thanh Tiểu Phi Kiếm nhanh là vậy vẫn chưa áp chạm vào chéo áo lão.


Vút...


Điền Hồ vẫn hú vang.


- Hu... u... ú...


Và hai tay dang giang rộng của Điền Hồ cũng bắt đầu nhịp nhàng cử động. Có nâng lên, có hạ xuống, có lúc chao cánh tay tả qua bên này, lúc thì chao cánh tay hữu qua trên kia. Và Điền Hồ lắm thế là để điều động bảy thanh Tiểu Phi Kiếm.


Cảnh tượng ngoạn mục đã diễn ra. Cả bảy thanh Tiểu Phi Kiếm đã bắt đầu cuộn quanh lão, vây kín Thượng - trung - hạ bàn của lão, chờ đợi từng sơ hở của lão để không ngọn này thì cũng ngọn Tiểu Phi Kiếm kia lao vào uy hiếp lão.


Tiếng ít gió vang lên lồng lộng.


Viu... Viu...


Và từng lúc từng lúc, quanh thân lão đã bắt đầu xuất hiện nhửng đốm huyết nhỏ. Thoạt đầu thì nhỏ sau đó loang rộng dần.


Viu...Viu...


Để rồi Nam Cung Phách là nhân vật đầu tiên gào toáng lên :


- Thất Linh Tiểu Phi Kiếm ! A...a... Tiểu Phi Kiếm Thất Linh !


Tiếng gào cũng loang rộng qua sự phấn khích của quần hùng. Mọi người vì quá đỗi sung sướng, chỉ một lúc nữa thôi sẽ thấy ác tặc Thượng Quan Du đền tội, nên mọi người lũ lượt hò reo :


- Thất Linh Tiểu Phi Kiếm !


- Tiểu Phi Kiếm Thất Linh !


- Điền thiếu hiệp thắng rồi. Điền thiếu hiệp thắng rồi...


- Thượng Quan Du phải đền mạng. Lão đã đến lúc phải đền tội. A... A... A...


Họ gào loạn xạ, mạnh ai nấy gào và không một ai nhận ra đan xen vào những loạt gào của mọi người dường như đang có âm thanh lạ xuất hiện.


Họ không nhận ra cũng phải, vì hiện tình cho thấy Thượng Quan Du đã đến hồi thập tử nhất sinh. Sắc diện lão đã đến hồi nhợt nhạt, trái với y phục lão càng lúc càng bị Thất Linh Tiểu Phi Kiếm làm cho nhuộm hồng màu huyết tươi.


Và rồi Điền Hồ cũng nhận ra có thanh âm lạ xuất hiện. Đó là một tràng cười dày tràn đầy trung khí chứng tỏ chủ nhân của tràng cười là một nhân vật có nội lực vượt mức thượng thừa.


Tràng cười đang át dần tiếng hú của Điền Hồ, càng lúc càng làm váng động từng thính nhĩ của mỗi người đương diện, giúp họ nhận ra có tràng cười xuất hiện.


- Ha... ha... ha...


Họ nhìn về phía vẫn đang pát ra tràng cười.


Một bóng nhân ảnh càng lúc càng to, càng lúc càng rõ, đang vùn vụt lao về phía mọi người. Ha... ha...


Biết có điều bất diệu sắp xảy đến, Điền Hồ lập tức võ lộng nhanh hai tay, hợp với tiếng hú đột ngột cất cao, cố tình điều động cho bảy thanh Tiểu Phi Kiếm cùng lao ập vào và kết liễu sinh mạng Thượng Quan Du.


- Hú... ú.... ú...


Viu... Viu...


Chợt có tiếng Hoàng Nhất Lãm gào thất thanh, làm cho toàn trường cùng rung động :


- Đại ác ma Bạch Cốt U Linh ?


Điền Hồ cũng rúng động vì biết lão Hoàng gào như thế là ám chỉ nhân vật đang lao nhanh đến và là chủ nhân của tràng cười kinh khiếp nọ.


Do rúng động nên cách điều động Thất Linh Tiểu Phi Kiếm của Điền Hồ có một sát na khựng lại.


Thượng Quan Du lập tức chớp cơ hội bật thoát ra Thiên la địa võng của tử thần.


Vù...


Nhân vật nọ đã lao đến. Và một luồng Bạch Bào chớp động, thần tốc phá hủy và chấn bay cả bảy thanh Tiểu Phi Kiếm.


Choang... Choang... Choang...


Và...


- Thịch !


Một Bạch Bào Quái Nhân hiển hiện ngay gia đương trường, đứng cạnh Thượng Quan Du vẫn chưa hết kinh hãi, và Bạch Bào Quái Nhân cứ ngửa mặt cười vang.


Ha... ha... ha...


Nam Cung Phách trước diễn biến này liền chạy đến đứng cạnh Điền Hồ :


- Lão đó đúng là Bạch Cốt U Linh. Thật không ngờ...


Phía bên kia, Điền Hồ liền có thanh âm của Đoàn Mộc Huyền, Đoàn Mộc Thu cùng vang lên, cho biết cả hai cũng đã chạy đến đứng cạnh Điền Hồ, như Nam Cung Phách vậy :


- Thật không ngờ Đại ác ma vẫn còn tại thế.


- Vậy thi thể dập nát đầu trước kia ở Tổng Đàn Bạch Cốt Môn là của ai ?


Thượng Quan Du chợt cất giọng run run lên tiếng ngay khi Bạch Bào quái Nhân dứt tràng cười :


- Đa tạ nghĩa ca đã kịp đến giải nguy cho tiểu đệ.


Đó là lúc bọn người Cầu Phi Thúy, Tạ Vân Lâu và những nhân vật đã từng biết rõ bản lảnh của Điền Hồ cũng len lén tiến lại gần Điền Hồ.


Họ tụ tập dần ở phía sau lưng Điền Hồ.


Bạch Bào Quái Nhân cất giọng như chuông đồng, nói với Thượng Quan Du :


- Ngươi gọi ta là nghĩa ca, lẽ đương nhiên ta phải cứu ngươi.


Thanh âm này chạm vào thính nhĩ mọi người, vô tình làm cho những nhân vật Võ lâm các võ phái, như Vô Tướng Đại sư, Hướng Thanh Đạo trường. v.v.. đều dịch chuyển dần dần về phía Điền Hồ.


Tất cả tạo thành một nhóm hữu biệt, đối lập với nhóm còn lại, chỉ có Bạch Bào Quái Nhân và Thượng Quan Du.


Lão Thượng Quan Du đang len lén liếc nhìn Bạch Bào Quái Nhân :


- Cung hỉ nghĩa ca đã luyện thành Bạch Cốt Thần Công. Bá nghiệp của nghĩa ca đã đến lúc tựu thành.


Bạch Bào Quái Nhân gật đầu mãn ý :


- Hiểu rõ ta, chỉ có một mình ngươi là nghĩa đệ của ta thôi. Vậy ngươi có muốn mục kích thử thần công vô thượng của ta ?


Hỏi nhưng không chờ đáp, Bách Bào Quái Nhân bỗng đưa tay, hướng vào nhóm nhân vật đứng sau Điền Hồ mà ngoắc gọi :


- Hãy lại đây nào, Hoàng lão nhi.


Không tưởng người bị gọi là lão Hoàng, mọi người đứng cạnh, sau một thoáng sững người chợt tự động dịch ra, như sợ đứng gần Hoàng Nhất Lãm là bị lây dịch bệnh.


Điền Hồ cũng quay đầu nhìn lại và thấy Hoàng Nhất Lãm bỗng run lên như cầy sấy.


Hoàng Nhất Lãm sợ đến không thể thốt lên lời :


- Vì sao... vì sao lại gọi... gọi ta ?


Chưa hề thấy bất kỳ ai có dáng vẻ sợ hải đến lộ hẳn ra ngoài như thế này, Điền Hồ chợt thương hại, định di chuyển tiến về phía lão Hoàng. Bỗng :


- Chưa đến lượt ngươi đâu, tiểu nhi tử Điền Hồ. Còn Hoàng lão nhi, lại đây nào.


Lập tức, ngay trước mặt Điền Hồ, toàn thân Hoàng Nhất lãm vụt cất bổng lên cao.


Lão định bỏ chạy ?


Không phải. Hoặc có là như thế đi nữa thì định ý của lão đã bất thành.


Vì có một hấp lực chợt xuất hiện, cuốn hút Hoàng Nhất Lãm là là bay về phía Bạch Bào Quái Nhân, vượt bên trên đầu Điền Hồ.


Điền Hồ đã cảm nhận hấp lực đó và tự kinh hoàng về cách phô diễn nội lực siêu phàm của Bạch Bào Quái Nhân.


Chộp lấy Hoàng Nhất Lãm, Bạch Bão Quái Nhân vụt trầm giọng :


- Tại sao ngươi sợ ta ? Trái lại, ngươi đừng sợ, vì ngươi là kẻ có công cứu tử ta.


Bạch Bào Quái Nhân đặt lão Hoàng đứng xuống bên hữu và quay đầu nhìn Thượng Quan Du vẫn đứng bên tả :


- Nghĩa đệ biết không, lúc bọn Hoa Sơn Tam Lão, Võ Đang Nhị Đạo và Thiếu Lâm Nhất Tăng sáu người cùng trở mặt định hạ độc thủ với ta, vì thần công chưa luyện xong nên ta chỉ đủ bản lãnh hạ thủ năm người trong họ, còn sót lại một mình Hoàng Lão Nhi. Y thật tốt bụng, đã đồng ý tha ta, thay vào đó bằng một thi thể khác đã bị đập vỡ đầu. Nghĩa đệ nói xem, Hoàng lão Nhi có công hay có tội ?


Thượng Quan Du rùng mình :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Khi trời có mưa bay

Khi trời có mưa bay

Ngày hôm ấy, tiết trời bất chợt gió mùa, có mưa bay. Hạ quyết định tỏ tình. Tất

24-06-2016
Hoa hồng vàng

Hoa hồng vàng

Tôi không còn nghe nàng nói gì nữa, bởi trước mắt tôi chỉ toàn một màu vàng của

25-06-2016
Bong bóng tình yêu

Bong bóng tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: ''Chuyện đời sinh viên.'') Trong đời

24-06-2016