Old school Swatch Watches
Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân

Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 35
5 sao 5 / 5 ( 51 đánh giá )

Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân - Hồi 32 - Nghị kế trừ ma

↓↓

Nam Cung Phách trầm giọng :

bạn đang xem “Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không sai, mệnh lệnh chỉ nên xuất phát từ một người là đủ. Miễn người đó đủ tư cách và bản lãnh để phục chúng. Tôn Chưởng môn nghĩ sao ?


Tôn Thư Sách có phần dè dặt :


- Nói về tư cách có lẽ sẽ không ai qua tệ sư bá Thiết Kiếm Phi Chưỏng. Tôn mỗ chỉ chấp thuận đề xuất của Nam Cung Chưởng môn, nếu tệ sư bá cuối cùng vẩn được mọi người tín nhiệm, công cử vào chức vụ Minh Chủ Võ lâm.


Không ai ngờ là Nam Cung Phách mau chóng tán đồng :


- Đó là lẽ đương nhiên, nếu thật sự Hoàng tiền bối không khước từ trách nhiệm đối phó với Thượng Quan Du, kẻ đã luyện qua Đại thân pháp Quy Nguyên Dĩ Hoàn.


Sắc diện Hoàng Nhất Lãm vụt tái mét :


- Lão phu kham không nổi đâu.


Tôn Thư Sách lại cau mày :


- Đại sư bá...


Hoàng Nhất Lãm quả quyết xua tay :


- Ngươi đừng miễn cưỡng Đại sư bá ngươi. Đã kham không nổi là kham không nổi. Thượng Quan Du không phải hạng người như ngươi nghĩ đâu.


Tôn Thư Sách giẫm chân tức tối :


- Sao Đại sư bá quá đề cao người, tự hạ thấp bản thân ? Bổn phái...


Hoàng Như Lãm lắc đầu quầy quậy :


- Ngươi đã nghe ta nói khá nhiều về Thượng Quan Du, nhưng còn một điều mà bấy lâu nay vì ngại nên ta chưa nói đến. Kỳ thực ta không có công gì trong việc hạ thủ Đại ác ma Bạch Cốt U Linh. Toàn là do Thượng Quan Du sắp đặt và ta nhờ may mắn, thật là may mắn mới còn sống. Đừng nói gì ta, dù có thêm ngươi nữa vẫn không phải đối thủ của y. Hãy nghe ta, Hoa Sơn phái chúng ta chưa đủ tư cách chủ trì đại cuộc đâu.


Nam Cung Phách lập tức nói luôn :


- Vậy là Hoàng tiến bối đã có lời khước từ Võ Lâm Nhất Đầu Lệnh cần phải suy cử nhân vật khác. Ai đây ?


Tôn Thư Sách hậm hực :


- Vẫn chưa đến lượt Không Động phái đâu. Tôn mỗ đề cử Thiếu Lâm. Thế nào ?


Nam Cung Phách mỉm cười :


- Nam Cung mà vẫn luôn là người biết tự lượng sức. Nói thật nha, mỗ tuy may mắn đã luyện đủ thập thành Hỗn Nguyên Phích Lịch Chưởng, nhưng đành phải thừa nhận vẫn không xứng là Minh Chủ Võ lâm. Được, mỗ tán thành Thiếu Lâm phái.


Vô Tướng Đại sư thất sắc :


- A di đà Phật. Nam Cung Chưởng môn thật sự đã luyện Hỗn Nguyên Phích Lịch Chưởng đến đại thành ?


Nam Cung Phách nhún vai :


- Chỉ là chút thành tựu nho nhỏ, đâu có gì đáng nói. Nếu chư vị không sợ bẩn mắt, mỗ sẽ thử phô diễn cho chư vị quá mục.


Tôn Thư Sách cười lạt :


- Nếu lời đó là sự thật, hừ ! Tôn mở sẽ là người đầu trên suy cử Nam Cung Phách ngươi làm Võ lâm Minh Chủ.


Chợt hiểu ý Nam Cung Phách, Điền Hồ vội ngăn lại :


- Nhị ca ! Thiếu Lâm luôn là Thái Sơn Bắc Đẩu của Võ lâm từ bao đời nay. Đệ nghĩ, cứ để Thiếu Lâm phát lệnh hiệu triệu quần hùng là hay nhất.


Nam Cung Phách nhìn thẳng vào mắt Điền Hồ, sau đó phá lên cười :


- Thôi được, thì cứ theo ý Tam đệ vậy. Tuy nhiên, để không ai chê bai ta là hạng khẩu thuyết vô bằng. Tam đệ sao không để ta phô diễn một lần xem sao ? Hãy xem đây ! Ha... ha...


Vẫn há miệng cười vang, Nam Cung Phách bất ngờ vỗ mạnh chưởng tay vào tảng đá ngay bên cạnh.


Chát !


Tảng đá to bằng hai người ôm liền vỡ vụn, từ đó để bốc lên những luồng khói trắng, cho thấy tảng đá sẽ không vỡ vụn nếu không có sức nhiệt cực nóng chợt tác động vào, làm tảng đá phải nứt toác ra.


Tôn Thư Sách biến sắc :


- Quả nhiên là Hỗn Nguyên Phích Lịch Chưởng danh bất hư truyền.


Hành động của Nam Cung Phách bỗng làm cục diện thay đổi, những nhân vật mới đến không thể không nhìn Nam Cung Phách bằng ánh mắt kiêng dè nể phục.


Cảm thấy đã đủ, Điền Hồ lên tiếng :


- Không còn thời gian nữa đâu, Nhị ca. Chúng ta đi thôi.


Nam Cung Phách gật đầu và cất cao giọng :


- Nếu Vô Tướng Đại sư không phản đối chúng ta lập tức lên đường. Nào !


Vẫn là do Nam Cung Phách mở đường, mọi người theo chân và Điền Hồ đoạn hậu.


Suốt đoạn đường ly khai đáy vực, tụy không có bất kỳ điều gì xảy ra nhưng Vô Tướng Đại sư và nhất là Tôn Thư sách không thể không nhận ra thái độ thật sự tôn trọng mà nhóm người Nam Cung Phách luôn dành cho Điền Hồ và Bách Lý Băng.


Mỗi việc, họ mỗi hỏi ý Điền Hồ và từng lời đáp của Điền Hồ đều được họ ghi nhớ lắng nghe, như thể đó là lời nói không có gì để bàn cãi.


Cảm thấy lạ, có lần Vô Tướng Đại sư len lén hỏi Tạ Vân Lâu :


- Điền Hồ tiểu thí chủ phải chăng có bản lãnh rất cao minh ?


Do đoàn người giờ đã đông hơn nên vị trí đoạn hậu của Điền Hồ là có khoảng cách khá xa, so với vị trí của Vô Tướng Đại sư lúc này.


Tuy vậy, Điền Hồ vẫn nghe câu Vô Tướng Đại sư hỏi và vội vàng lên tiếng :


- Sao Phương trượng Chưởng môn đặt trọng vấn đề bản lãnh ở đây ? Điều cần nhất là phải lo nghị kế đối phó với Thượng Quan Du, là điều mà cho đến tận lúc này tại hạ tự nhận vẫn chưa có cách đối phó.


Hướng Thanh Đạo trưởng lo ngại :


- Vậy chuyện Thượng Quan Du đã luyện thành Đại thân pháp Dĩ Hoàn Quy Nguyên là có thật sao ?


Điền Hồ thở ra một hơi dài :


- Hoàn toàn có thật. Và bằng chứng là tại hạ đã bị lão tặc dùng công phu đó bức xô xuống tận đáy vực này.


Tôn Thư Sách hắng giọng :


- Không cần nói cùng biết công phu đó lợi hại như thế nào rồi. Điền Hồ ngươi chưa đến nỗi táng mạng, có thể nói ngươi quả là người may mắn nhất trần đời. Đâu có gì đáng để phô trương.


Cầu Phi Thúy lạnh nhạt lên tiếng :


- Tôn Chưởng môn nói mà quên mất một điều.


Tôn Thư Sách cau có :


- Tôn mỗ quên điều gì ?


Cầu Phi Thúy khinh khinh :


- Hãy hỏi lão Hoàng xem, đã có đối thủ nào từ lâu nay được Thượng Quan Du dùng công phu lợi hại đó để đối phó chưa ? Cũng có thể nói rõ hơn, bản lãnh như lão Hoàng có lẽ chỉ được Thượng Quan Du dùng đến Tử Hà công phu hoặc Thất Phách U Linh Chưởng là đủ. Cầu Phi Thúy này nói không sai chứ, lão Hoàng ?


Không nghe Đại sư bá Hoàng Nhất Lãm đáp, Tôn Thư Sách cười phá lên :


- Hóa ra chủ ý của Thượng Quan phu nhân là muốn để cao bản lãnh gã Điền Hồ kia ?


Đừng để Tôn mà phải chết vì cười đến vỡ bụng như vậy. Ha... ha...


Bách Lý Băng bỗng trao Đoàn Bội Cơ qua cho Cao Như Nguyệt :


- Muội mệt rồi, phiền Cao Như Nguyệt tỷ đổi tay cho muội một lúc.


Cảm nhận điều Bách Lý Băng sắp hành động, Điền Hồ vội kêu :


- Băng muội ! Hay là ta cùng Băng muội đi trước một bước ? Ta có chuyện muốn bàn với Băng muội. Đi nào !


Rảo bước nhanh hơn, Điền Hồ phải nắm tay lôi đi Bách Lý Băng mới miễn cưỡng theo chân.


Đi ngang Nam Cung Phách, Điền Hồ bảo :


- Nhờ Nhị ca chăm sóc hộ Bội Cơ. Đệ sẽ cùng Băng muội lo chuyện giải cứu Đoàn Mộc Đại tỷ. Bảo trọng !


Hiểu ý Điền Hồ, Nam Cung Phách gượng cười :


- Tam đệ cứ yên tâm. Điều gì Tam đệ giao phó, Nhị ca quyết không để Tam đệ thất vọng. Hãy bảo trọng.


Chờ cả hai đi một đỗi tạm xa, Tôn Thư Sách hừ lạnh :


- Đã là Nhị ca, lời của Nam Cung Chưởng môn vừa nói thật khó nghe. Vì quả là ngược đời khi kẻ có thân phận thấp hơn lại giao phó công việc cho huynh trưởng. Đã thế, vị huynh trưởng còn bảo, sẽ không làm gì đến kẻ làm đệ phải thất vọng. Quả là ngược đời.


Tạ Vân Lâu và Cao Như Nguyệt đều tự ý bất bình, định lên tiếng thì nghe Cầu Phi Thúy nhanh miệng hơn :


- Có điều đó xảy ra là do Tôn Chưởng môn chưa hiểu đó thôi. Và kỳ thực, so về tư cách và bản lãnh, thì Điền thiếu hiệp...


Nam Cung Phách chợt lên tiếng, cố tình nói át đi :


- Tam đệ của Nan Cung Phách này là người như thế nào, xin cứ để một mình Nam Cung mỗ tự biết. Còn lúc này nếu chư vị không chịu nhanh chân lên cho thì e rằng chúng ta sẽ không kịp đến Hoa Sơn đúng hạn kỳ đâu. Mỗ nói thế có đúng không, Vô Tướng Đại sư ?


Hiểu ý Nam Cung Phách là không muốn mọi người cứ mãi đôi co với nhau, Vô Tướng Đại sư vội tán thành :


- A di đà Phật. Nam Cung Chưởng môn nói không sai. Chúng ta cần phải tận lực kiêm trình thì hơn. Đi nào.


Họ liền tăng cước lực, ly khai dần đáy vực.


Đến lúc sắp vượt qua những chặng đường cam go, Nam Cung Phách chợt đưa tay ra hiệu cho mọi người dừng lại và quát :


- Ai ? Hãy hiện thân mau.


Từ một khối đá ven đường liền có một thân ảnh nhỏ thó xuất hiện :


- Luôn đi đầu mở đường, xem ra đại giá đúng là Nam Cung Phách, Nhị ca của Cung Chủ tệ cung rồi. Tiểu nhân Nam Lý được Điền thiếu hiệp sai phái, có lời cần truyền đạt đến Đại giá.


Tôn Thư Sách lướt đến :


- Tiểu nhi tử ngươi là người Thủy Phương Cung ? Mau nói đi là Điền Hồ nay Thượng Quan Du giả vờ sai ngươi ngăn đường bọn ta ?


Nam Lý như không quan tâm đến Tôn Thư Sách, cứ đứng yên chờ Nam Cung Phách tỏ thái độ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Chờ để yêu

Chờ để yêu

Giờ thì tôi cũng đã tự cảm thấy cuộc sống rất có giá trị, cuộc sống còn rất

23-06-2016
Những dòng lưu bút

Những dòng lưu bút

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Những cây

27-06-2016
Cha

Cha

20h30phút, nó vừa kết thúc một cuộc gọi về nhà, và cũng như những lần khác sau khi

24-06-2016
Bạch Ngọc

Bạch Ngọc

Một người bạn trẻ đã kể tôi nghe câu chuyện này. Chuyện xảy ra với chính anh ta,

24-06-2016
Đời game thủ

Đời game thủ

Đời game thủ thật lắm "chuyện's" để nói, nói rôm rả cả ngày không hết, đọc ra

27-06-2016
Nhớ thầy

Nhớ thầy

Tôi còn nhớ như in hình hài thầy tôi nằm đó, trên chiếc giường trắng, vẫn còn mặc

24-06-2016