Nhìn thuật khinh thân như thuật đằng vân ra lão tặc Thượng Quan Du, chính Điền Hồ cũng kính tâm động phách.
Với chủ ý đã có từ đầu, Điền Hồ khẽ bấm vào tay Nam Cung Phách và Bách Lý Băng sau đó tự một mình lao vọt ra.
- Thượng Quan Du ! Lão không ngờ chứ ? Hãy đỡ ta một chưởng !
Ào...
bạn đang xem “Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Do nhìn thấy Điền Hồ, Thượng Quan Du đành tung chiêu đối chưởng, mất cơ hội phát hiện thêm còn hai người nữa vẫn ẩn nấp. Lão cười thành tràng lạnh lùng ?
- Quả nhiên là có bất ngờ. Nhưng ngươi ở đây thì Bách Lý Băng đâu ? Đỡ !
Bùng...
Thật kinh khiếp cho thân thủ kẻ thù, vì Điền Hồ ngỡ lão đang đà thi triển khinh công và nhất là đà đó sắp mãn, ắt một chưởng lão đánh ra sẽ không có bao nhiêu uy lực. Vậy mà trái lại, lão vẫn ngang nhiên hạ thân xuống, không mà chút suy suyển sau một lượt chạm kình.
Đang kinh tâm như thế, Điền Hồ càng kinh tâm hơn khi nghe thanh âm của Bách Lý Băng thản nhiên vang lên :
- Bản Cung Chủ ở đây. Vậy còn lão, sao không thấy mụ Kim Tuyết Ngân đi với lão.
Nhìn Bách Lý Băng từ trên cao lao xuống, Thượng Quan Du cười hăng hắc :
- Nha đầu ngươi có mặt ở đây là tốt rồi. Tư Mã Hợp lão đệ ! Có cơ hội cho lão đệ hành động rồi đó. Ha... ha...
Và lão lao vút vào Điền Hồ :
- Phải chăng ngươi và ả là đôi uyên ương ? Vậy hãy cùng nhau nắm tay đi xuống tuyền đài cho đủ đôi. Ha... ha...
Ào...
Ngọn chưởng đầy uy lực của lão chợt khựng lại khi nghe thanh âm Nam Cung Phách cùng vang lên :
- Đừng quá đắc ý vội. Hãy xem Nam Cung Phách ta thay Tư Mã tiền bối xử trị nghịch tử Tư Mã Hợp. Đỡ !
Điền Hồ vội hít vào một hơi thật dài, quật ngay một kích đúng vào lúc lão tặc Thượng Quan có phần khựng lại :
- Xem chiêu !
Ầm...
Sự xuất hiện thêm nữa của Nam Cung Phách làm cho Thượng Quan Du động nộ. Lão gầm vang :
- Được. Cứ giết hết bọn cuồng đồ này thì không lo gì không đạt thành bá nghiệp. Mau nạp mạng cho ta nào, tiểu tử !
Ào...
Lão đã vận dụng công phu Tử Hà, là thừa nhận thân phận Hội Chủ Tử Y Hội của lão. Điền Hồ phẫn nộ :
- Bao tâm huyết của phụ thân ta đều bị hạng phản đồ ngươi hủy hoại. Hãy xem công phu Phi Thiên của ta !
Vù... ầm...
Ào..Ầm...
Lão cười ngạo nghễ :
- Công phu Phi Thiên ư ? Ngươi quên ta đã luyện công phu đó trước ngươi ít nhất là hai mươi năm ư ? Xem đây ! Ha... ha...
Và lão cũng dùng công phu Phi Thlên cùng Điền Hồ diễn khai những lần đối chiêu nên không trung.
Ào... vút...
Vù... vút...
Trong khi đó, ở bên kia, Tư Mã Hợp quát vang :
- Di Hoa Tiếp Mộc ! Tiện tỳ Bách Lý Băng ? Ngươi muốn chết. Đỡ !
Ào...
Và Nam Cung Phách cười vang :
- Tư Mã Hợp ! Ngươi quên công phu Hỗn Nguyên Phích Lịch Chưởng của ta ư ?
Đừng xem thường ta như vậy. Ha... ha...
Những loạt chạm kình liên tiếp nối vang lên :
Chợt có tiếng Bách Lý Băng thét vang :
- Mối hận một chưởng lần trước, hôm nay hãy xem bổn Cung Chủ đòi lại. Xem đây !
Tư Mã Hợp kêu hoang mang :
- Úy ! Là Xúc Cốt Thu Cân Đại Tuyệt Pháp ư ? Ta... Hãy đỡ !
Bùng... Bùng...
Tiếng kêu của Tư Mã Hợp làm Điền Hồ phấn khích, vì biết Bách Lý Băng vậy là ổn rồi. Nàng đã vận dung Đại tuyệt pháp Xúc Cốt Thu Cân có nghĩa là nàng không còn chút nào Lãnh Khí quái ác sót lại trong người và tâm trạng phấn khích này đã làm Điền Hồ thêm dũng khí, quật tung vào lão tặc Thượng Quan Du một kình :
- Đỡ chiêu !
Vù...
Thượng Quan Du cười lạt :
- Vô Lượng Quang Minh Chưởng của Điền Hạ Du cũng chẳng giúp mấy cho ngươi. Và đây là bằng chứng. Đỡ !
Ào...
Nhìn chiêu công của lão, Điền Hồ thất kinh nhảy lùi :
- Thất Phách U Linh ? Vậy thì đỡ một Chiêu Phi Thiên Vô Lượng của ta !
Bùng... Bùng...
Thượng Quan Du quả nhiên có nội lực bất phàm. Lão vẫn chiếm lợi thế, cứ hùng hỗ lao vào Điền Hồ :
- Nào chỉ có bấy nhiêu Hãy xem đây !
Vù...
Lão lại chuyển qua dùng công phu Tử Hà, hất một luồng kình tím sẫm ra.
Như chi chờ có bấy nhiêu, Điền Hồ vụt quát :
- Đúng lúc rồi. Đỡ !
Bung... Bung... Bung...
Ba loạt kích liên tiếp của Điền Hồ làm lão tặc Thượng Quan Du lần đầu tiên lùi lại. Lão hoang mang, vừa tiếp tục chiêu công vừa dò hỏi Điền Hồ :
- Ai đã chỉ cho ngươi cách hóa giải công phu Tử Hà của ta ? Hay thử một lần nữa xem sao. Đỡ !
Vù...
Điền Hồ cười lạt :
- Lão có biết Bách Lý Tùng chứ ? Còn ai khác ngoài Bách Lý Tùng, vì muốn ta báo thù hộ nên đã chỉ ta cách hóa giải này. Hãy xem đây !
Bùng... Bùng... Bùng...
Một lần nữa công phu Tử Hà bị hóa giải và điều này bỗng đưa đến hiệu quả bất ngờ, chính Điền Hồ cũng không bao giờ ngờ đến.
Do là lão Thượng Quan Du bỗng phá lên cười sặc sụa :
- Ha... ha...
Trong lúc đó, ở đằng kia thì có tiếng Bách Lý Băng thét lanh lảnh :
- Sở học bổn cung đâu phải thứ để Tư Mã Hợp ngươi khinh thường. Xem đây !
Hòa vào đó là tiếng gầm đầy đắc ý của Nam Cung Phách cũng vang lên :
- Mọi người, ai cũng bỏ tối về đầu sáng, chỉ có loài cầm thú như ngươi mới có hành vi ngược lại. Vì đạo nghĩa Võ lâm, ta đâu thể tha ngươi. Đỡ chiêu !
Ào...
Nếu hai loạt thét quát này có làm cho Điền Hồ phấn khích thì trái lại tràng cười sặc sụa của lão tặc Thượng Quan Du bỗng tạo nỗi bất an mơ hồ cho Điền Hồ.
Và đúng như Điền Hồ đang thầm nghĩ, lão tặc Thượng Quan Du chợt gầm rít lên :
- Sẽ không còn cơ hội nào nữa cho ngươi đâu, tiểu tử họ Điền. Vì đã đến lúc ta phải cho ngươi biết thế nào là lợi hại. Hay xem tuyệt thủ của ta ! A... a...
Vẫn gắm rít như thế, lão đột nhiên lao bắn toàn thân vào Điền Hồ, đồng thời quật ra một loạt kình uy mãnh chưa từng thấy.
Ào...
Điền Hồ đầu con nghĩí gì khác ngoài việc cho đây là hành vi cuồng nộ của lão. Và sở dĩ lão cuồng nộ là do công Phu Tử Hà của lão đã đến lúc gặp phải khắc tinh, đó là điều bất luận ai như lão cũng không thể chấp nhận.
Với ý nghĩ này, Điền Hồ có cảm nhận đây mới là lúc giữa Điền Hồ và thù nhân bắt đầu diễn ra trường tử chiến. Sống hay chết là tùy vào lúc này. Do đó, Điền Hồ cũng tận lực bình sinh, dốc toàn bộ nội lực và sở học cho lần tử chiến có thể xem là cuối cùng này.
Điền Hồ quát :
- Ta cũng nghĩ đây là cơ hội cuối cùng cho lão. Hãy đỡ !
Bùng... Bùng....!
Lão đúng là hung thần hiện thân, lão lại lao vọt vào Điền Hồ với chút lợi thế vừa chiếm được sau loạt chạm kình mới rồi :
- Đỡ chiêu !
Ào...
Đúng là lão đang thật sự cuồng nộ. Vừa nghĩ thế, Điền Hồ vừa dốc lực tiếp chiêu :
- Đỡ !
Bùng... Bùng...
Chương trước | Chương sau