Nàng lườm mắt, nguýt Điền Hồ :
bạn đang xem “Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Sao lúc nãy không giỏi nói như thế ? Để tha hồ nhìn, phải không ? Nếu sau này...
Điền Hồ chợt hắng giọng:
- Chúng ta đoán đúng rồi. Đây là U Linh Thất. Băng muội thử nhìn xem.
Nhìn theo tay Điền Hồ chỉ. Bách Lý Băng liền nhìn thấy ba chữ U Linh Thất được khám bằng toàn là những viên Dạ Minh Châu đang phát sáng !
Nàng thở ra nhè nhẹ :
- Có lẽ đây là nơi phát tích ra một Đại ác ma Bạch Cốt U Linh. Hy vọng mọi di học ở đây vẫn chưa bị Thượng Quan Du phát hiện.
Điền Hồ bảo :
- Hãy để ta ngồi đây nghĩ. Băng muội thử tìm hiểu xem.
Chỉ có một thạch sàn là nơi duy nhất có thể để Điền Hồ ngồi, hoặc muốn nằm nghĩ tùy ý, Bách Lý Băng dìu Điền Hồ đến đó. Đoạn nàng bắt đầu tìm hiểu khắp Thất U Linh.
Chợt nàng kêu :
- Ở đây có bút tích do tự tay Đại ác ma Bạch Cốt U Linh lưu lại. Thì ra lá ác ma đã biết rõ lai lịch của Thượng Quan Du.
Điền Hồ khấp khởi mừng :
- Băng muội đọc rõ xem nào.
Nàng giải thích :
- Thượng Quan Du nguyên ở họ Khương...Lần đầu hội diện, chính Thượng Quan Du đã thố lộ dã tâm thao túng quần hùng cho Đại ác ma biết. Và đó là nguyên do, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, khiến hai Đại ác Ma đầu hợp ý nhau và câu kết nhau.
Điền Hồ nôn nóng :
- Có đề cập gì đến Phi Thiên Bảo không ?
Nàng đáp :
- Có. Nhưng chuyện Tử Y Hội thì không.
Điền Hồ hoài nghi :
- Không lẽ cũng như biểu thúc Điền Hạ Du, thủy chung Thượng Quan Du không hề biết gia phụ chính là chủ nhân Tử Y Hội ?
Nàng bỗng kêu :
- Có rồi. Có một khoản bút tích của Đại ác ma Bạch Cốt U Linh do có biết đến sự tồn tại của Tử Y Hội nhưng không nghe Thượng Quan Du đề cập nên có ý ngờ Thượng Quan Du.
Điền Hồ hắng giọng :
- Hãy đọc lại nguyên văn. Ta muốn nghe.
Bách Lý Băng đọc khá to. Vì từ chỗ nàng đứng đến thạch sàng Điền Hồ đang nằm là xa có đến năm trượng :
- "... Kẻ đã từng lừa đời dối người như gã Thượng Quan, lão phu đâu thể tin, nhất là chuyện có liên quan đến Tử Y Hội. Sau thời gian dài tìm hiểu, lão phu một rõ. Hóa ra là Thượng Quan không nói vì sợ Công phu Tử Hà là sở học của kẻ thù, Hải Âu Quái Khách từng hạ thủ toàn bộ U Linh Môn, nơi lão phu đã vô tình đắc thủ sở học với lời hứa là phải thay U Linh Môn phục hận. Lão phu đâu màng đến công phu đó của kẻ thù. Nhưng bây giờ lão phu cảm thấy ân hận, đã trót xem thường gã Thượng Quan. Ô hô, có ân hận cũng đã muộn rồi.
Khương Du ơi, Khương Du ! Ta thật không ngờ ngươi lại nhẫn tâm hạ thủ ta trước.
Phải chăng vì người chính là..."
Không nghe Bách Lý Băng đọc nữa, Điền Hồ ngồi bật dậy :
- Lão là ai ?
Điền Hồ không thể nhìn thấy Bách Lý Băng, do có một thạch trụ ngăn cách thị tuyến giữa hai người. Điền Hồ chỉ nghe nàng đáp :
- Bút tích đến đây là hết. Có lẽ chất độc do Thượng Quan Du ngấm ngầm hạ thủ đã đến hồi bộc phát. Đại ác ma Bạch Cốt U Linh không thể viết tiếp vì cần phải vận công bức độc ngay.
Điền Hồ lại nằm xuống :
- Băng muội còn tìm thấy gì nữa ? Hãy cố tìm, biết đâu chúng ta sẽ biết rõ hơn về xuất thân lai lịch của Thượng Quan Du.
Nàng bảo :
- Theo Đại ác ma Bạch Cốt U Linh lưu tự thì mọi kế mưu thao túng các phái đều do Thượng Quan Du đề xuất. Đầu tiên là thu phục, dụ hoặc Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa Sơn tam Đại phái sáu người... Bị danh lợi làm mờ mắt, mất hết lương tri. Sáu nhân vật này đã toàn tâm toàn ý, tuân lệnh Đại ác ma Bạch Cốt U Linh, trước là tiêu diệt Bát Quái Môn, khiến Bát Quái môn Lục Lão nguyện ý về đầu thân Thanh Thành phái. Sau là tiêu diệt toàn gia Cầu Đại Hiệp, chuyển Thạch Chung Đao Phổ cho phái Thanh Thành, giúp Lục Lão thành toàn tuyệt nghệ, sau này sẽ trở thành lực lượng hậu bị cho Bạch Cốt Môn. Quả là kế sách chu đáo, không một kẻ hở...
Điền Hồ động tâm :
- Vậy còn Thuỷ Phương Cung ?
Nàng đáp :
- Có lẽ cũng như Tử Y Hội, Thủy Phương Cung có thể chỉ là đối sách riêng của lão Thượng Quan. Đại ác ma Bạch Cốt U Linh không được biết.
Điền Hồ vụt cau mày :
- Thiếu Lâm Nhất Tăng, Võ Đang Nhị Đạo, Hoa Sơn Tam Lão, nếu nói sáu nhân vật này toàn tâm toàn ý, thuận phục Bạch Cốt Môn, cớ sao sau này họ đều trở mặt, khiến bị Đại ác ma U Linh Bạch Cốt sát hại ?
Bách Lý Băng đoán :
- Theo tâm địa Thượng Quan Du mà đoán, có lẽ tất cả bọn họ càng về sau càng bị Thượng Quan Du lung lạc... Họ sẽ được quần hùng suy tôn ngưỡng mộ nếu như họ có thể lấy sinh mạng Đại ác ma Bạch Cốt U Linh giao nạp cho quần hùng. Kế đoán công chuộc tội này sẽ giúp Thượng Quan Du nếu có ngày lộ diện sẽ danh chánh ngôn thuận được mọi người xem là Đại Hiệp.
Chợt Bách Lý Băng kêu :
- Không thấy di học lưu tại đây... Điền Hồ ca nghĩ có lạ không ?
Điền Hồ lại ngồi bật dậy :
- Không lẽ đã bị Thượng Quan Du chiếm hữu ?
Nàng bác bỏ :
- Không thể nào. Vì nếu Thượng Quan Du tình cờ vào đây trước chúng ta, những bút tích này lão đâu dại lưu lại ?
Bỗng Điền Hồ kêu :
- Ối...
Bách Lý Băng kinh hoảng chạy đến :
- Điền Hồ ca ? !
Điền Hồ đã biến mất chỉ còn lại mặt thạch sàng có vị thế nằm nghiêng và phần chúc lên cao của thạch sàng dù đang từ tù hạ xuống nhưng vẫn kịp cho nàng nhìn thấy phần đang bị khép lại chính là một bí đạo sâu thẳm.
Đoán biết ở đây có cơ quan và khi bị phát động, bí đạo đã mở ra, làm cao thạch sàng chao nghiêng, hất Điền Hồ vào đó, Bách Lý Băng lập tức lao tọt người vào bí đạo đang khép lại dần.
Nhưng miệng bí đạo lúc này khá nhỏ nàng không những không thể chui qua mà còn sắp bị thạch sàng đè nghiến dần vì đang từ từ khép lại.
Không quá hoảng loạn, Bách Lý Băng lập tức vận dụng Tuyệt pháp Xúc Cốt Thu Cân, biến vóc dáng thân hình vụt nhỏ lại như một đứa bé. Và nàng kịp chui qua, trước khi mặt thạch sàng khép lại hoàn toàn.
Do quá lo cho Điền Hồ, nàng vội xả công làm cho thân hình khôi phục vóc dáng vốn có. Nàng bước đi, vừa đi vừa gọi :
- Điền Hồ ca ! ?
Soạt !
Lúc thạch sàng khép lại đã vô tình đè phải một phần y phục của nàng. Tiếng y phục bị rách đã giải thích cho nàng rõ điều đó. Nhưng tiếng kêu khàn khàn của Điền Hồ chợt vọng đến khiến nàng bất chấp y phục như thế nào, cứ bươn bả bước đi :
- Điền Hồ ca ? !
Trong bí đạo cũng có ánh sáng nhờ nhờ, giúp nàng nhìn rõ nơi đang phát ra thanh âm khàn khàn của Điền Hồ :
- Băng muội đừng lại gần. Ta ổn rồi, chỉ suýt nữa bị hỏa thiêu thôi.
Nàng thất sắc :
- Ở đây làm gì có lửa, Điền Hồ ca ?
Điền Hồ ầm ừ giải thích :
- Ngay lúc ta lọt vào, từ vách đá bỗng phún xuất ra một luồng hỏa quang. Rất nóng, nhưng bây giờ bỗng biến mất.
Nàng thở hắt ra :
- Là Điền Hồ ca sợ muội tiến lại gần sẽ bị luồng hỏa quang thiêu cháy toàn bộ y phục như đã xảy ra cho Điền Hồ ca ?
Điền Hồ lúng túng :
- Băng muội biết như thế là tốt.
Nàng chợt nghiến răng :
- Muội không ngại gì cả. Muội vào đây !
- Đừng !
Vút...
Nhưng Bách Lý Băng đã dùng khinh công lao đến, quá nhanh so với tiếng Điền Hồ kêu.
Tuy nhiên, cả hai cùng kinh ngạc vì không thấy có luồng hỏa quang nào xuất hiện như Điền Hồ vừa bảo. Nàng kêu :
- Làm gì có...
Điền Hồ cũng kêu :
- Thật quái lạ !
Do quá kinh ngạc nên cả hai tình cờ đưa mắt nhìn nhau. Và hiện trạng thân thể của cả hai làm họ đỏ mặt, phải vội quay đầu nhìn nơi khác.
Sau đó, cả hai cùng phá lên cười, đoạn thản nhiên nhìn nhau. Nàng bảo :
- Chuyện đâu phải do chúng ta muốn, đúng không ?
Điền Hồ gật đầu và bảo :
- Ta vừa nhìn thấy ở đây có tự dạng. Băng muội thử đọc xem.
Theo tay Điền Hồ đang chỉ, nàng đọc xong cũng gặt đầu :
Chương trước | Chương sau