Disneyland 1972 Love the old s
Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân

Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 35
5 sao 5 / 5 ( 17 đánh giá )

Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân - Hồi 24 - Xúc cốt thu cân

↓↓
Do phải miễn cưỡng đi theo chân Điền Hồ nên Đoàn Bội Cơ vừa đi vừa lảm nhảm chì chiết luôn miệng.


Sẵn đang hoang mang, Điền Hồ sinh bực, quay lại mắng Đoàn Bội Cơ :


- Tiểu sư muội có chịu thôi ngay không ? Phương cô nương dù có là người Thủy Phương Cung thì đa sao ? Nàng đã giúp ngu huynh không phải chỉ một lần. Nếu muốn hại, Phương cô nương đã hại ngu huynh từ lâu rồi. Đâu cần Tiểu sư muội này giờ cứ luôn miệng nhắc nhở cảnh giác.


Đoàn Bội Cơ tái mặt :

bạn đang xem “Bạch Cốt U Linh - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ta hiểu rồi. Ngươi đã bị yêu nữ Thủy Phương Cung mê hoặc. Thế nào, mùi vị của cái hôn đầu đời phải chăng là rất thú vị ? Hạng người luôn khắc khổ như ngươi đâu dễ gì quên hương vị đó, phải không ?


Điền Hồ biến sắc :


- Tiểu sư muội đã thấy tất cả ? Ta...


Phương Băng đang đi phía trước, cũng quay phắt lại :


- Cô nương nói thật chẳng sai. Vì ta cũng phái thừa nhận đó là thứ hương vị mê ly khó tả. Cô nương hỏi như thế phải chăng vì đố kỵ, do chưa được hưởng hương vị đó lần nào ? Nếu là vậy, ta thật sự nuối tiếc cho cô nương.


Điền Hồ đỏ mặt, lúng túng quay nhìn Phương Băng :


- Phương cô nương...


Phương Băng cười lạnh :


- Công tử không thừa nhận đó là thứ hương vị khó quên ư ? Làm người cần phải có lập trường. Có nói có, không nói không. Điều đáng tin thì phải tin, điều đáng ngờ thì trước sau vẫn phải ngờ. Tiểu nữ đã bắt đầu thất vọng vì công tử rồi đấy. Vậy thì ta chia tay thôi, kẻo công tử cứ mãi khó xử vì một Tiểu sư muội quý hóa.


Vút...


Phương Băng bỏ đi làm cho Điền Hồ chưa bao giờ có cảm giác trống vắng như bây giờ.


Trái lại, điều đó đã làm Đoàn Bội Cơ cao hứng. Nàng tự tiến lại gần Điền Hồ :


- Muội chỉ nói khích mấy câu ả đã tự bỏ đi. Đủ hiểu muội đã đoán trúng tâm địa thâm độc của ả. Cứ mặc ả bỏ đi, không có ả Ngũ sư huynh đỡ phải lo ngay ngáy vì mỗi trước mỗi có kẻ thù cận kề.


Điền Hồ nghiêm mặt :


- Ngu huynh chưa bao giờ nghi ngờ Phương cô nương. Vì thế, mong Tiểu sư muội cẩn ngôn, đừng tìm cách nói xấu người không có mặt.


Đoàn Bội Cơ bỗng tỏ ra ngoan ngoãn khác thường :


- Ngũ sư huynh sao cứ.... Mà thôi, lần này muội xin nghe theo lời Ngũ sư huynh. Nhưng chúng ta sắp đi đến đâu, Ngũ sư huynh ?


Điền Hồ hắng giọng :


- Ngu huynh chưa rõ. Vì người dẫn đường không phải ngu huynh.


Đoàn Bội Cơ lăng xăng chạy lên phía trước, cố đi ngang hàng Tử Y Nhân :


- Chúng ta sẽ đi đến đâu, các hạ ?


Tử Y Nhân lạnh giọng :


- Cô nương không thể bớt bớt miệng lại một chút ư ? Cô nương không nói cũng không ai bảo cô nương là Á nhân.


Nàng khựng người lại, giận dỗi :


- Không ai nói thì thôi, ta không hỏi nữa.


Tuy vậy, bảo không hỏi, nhưng khi Điền Hồ tiến lên ngang hàng, nàng liền bám theo, cứ lẳng nhẳng hỏi bên tai Điền Hồ :


- Chí ít Ngũ sư huynh cũng cho muội biết chúng ta đi thế này là có mục đích gì. Không lẽ đến chuyện đó Ngũ sư huynh cũng định giấu muội ?


Điền Hồ thở dài :


- Không phải ngu huynh muốn giấu, nhưng vì tai vách mạch rừng, ngu huynh không thể để lộ mục đích cho người khác biết.


Đoàn Bội Cơ cười lạt :


- Ngũ sư huynh từ lúc nào xem muội là người khác vậy ?


Điền Hồ lắc đầu :


- Tiểu sư muội đừng cố tình hiểu sai ý ngu huynh. Thế Tiểu sư muội không nghĩ, nhỡ có Lục Lão Bát Quái Môn vì bám theo muội nên lẻn nghe thì sao ?


Nàng giật mình, quay đầu dáo dác nhìn quanh :


- Chuyến đi của Ngũ sư huynh rất hệ trọng sợ kẻ khác lẻn nghe đến thế sao ? Muội nào có thấy ai bám theo ?


Điền Hồ mỉm cười :


- Nếu có kẻ bám theo, họ đâu dễ để ngu huynh phát hiện ? Mà nay, Tiểu sư muội đừng động cây nào cùng thò tay bẻ ngang một cành lá như thế. Chúng ta tuyệt đối không thể để lại dấu vết cho ai khác dễ lần theo.


Tử Y Nhân đi phía trước vụt quay lại và lạnh lùng xạ mắt nhìn Đoàn Bội Cơ :


- Cô nương cố tình lưu lại dấu vết cho ai vậy ? Nói !


Nàng giận dỗi, đùng đùng quay lưng bỏ đi :


- Không muốn ta đi theo thì thôi. Các người đừng vịn cớ này cớ nọ, đặt điều vu khống ta.


Điền Hồ láy mắt ra dấu với Tử Y Nhân, sau đó lớn tiếng gọi Đoàn Bội Cơ quay lại :


- Nào ai nghi ngờ Tiểu sư muội ? Hãy quay lại nào. Chỉ xin Tiểu sư muội đừng vô tình lưu lại dấu vết nữa, được chứ ?


Nàng quay lại và phụng phịu bảo :


- Nếu không vì bổn phái Thanh Thành chỉ còn lại một mình Ngũ sư huynh để muội tin cẩn phó thác, muội sẽ không dễ bỏ qua đâu.


Điền Hồ phì cười :


- Ngu huynh của nghĩ vậy. Vì ngu huynh đầu còn ai ngoài Tiểu sư muội để quan tâm lo lắng. Thôi, ngoan nào.


Đúng lúc này, Tử Y Nhân đi phía trước vụt quát khẽ :


- Nhanh lên !


Vút...


Đoán biết ý tứ của Tử Y Nhân, Điền Hồ quay nhìn Đoàn Bội Cơ :


- Chúng ta đã chậm lắm rồi. Đi thôi.


Vút...


Đoàn Bội Cơ vội bám theo và phát giác Tử Y Nhân ở phía trước đã bắt đầu đi quanh đi quẹo, không theo một phương hướng nào cố định.


Được một lúc, nàng chợt hỏi Điền Hồ :


- Thương thế Ngũ sư huynh vẫn chưa khôi phục ? Sao không bảo người dẫn đường đi chậm lại ?


Tử Y nhân bỗng đảo người quay lại, chộp tay vào Điền Hồ :


- Hãy để thuộc hạ giúp sức. Lúc này mà chậm e chẳng hay chút nào.


Điền Hồ miễn cưỡng nhận lời :


- Sau bao lần chưởng thương, công phu Nghịch Thiên Hồi Chuyển lại bị phế hủy, thật phiền nhân huynh.


Tử Y Nhân cùng lúc càng tăng nhanh cước lực, vẫn đi quanh quẹo như cũ, và cố căn dặn Đoàn Bội Cơ :


- Tại hạ không thể lo một lúc cho hai nàng. Cũng sắp đến nơi rồi, cô nương hãy chịu khó bám theo vậy.


Đoàn Bội Cơ cười lạt :


- Cũng may tiểu nữ vừa luyện xong công phu Thạch Chung, không đến nỗi bị các hạ bỏ rơi đâu. Nhưng cũng đừng đi nhanh quá.


Tử Y Nhân lạnh giọng :


- Sắp đến chỗ dù muốn cũng không thể đi nhanh. Cô nương chớ quá lo.


Tử Y Nhân nói không sai. Và chỉ sau đó một lúc họ đã đến tận chân mà vách đá cao to sừng sững.


Tử Y Nhân buông Điền Hồ ra và lùi lại.


- Chỗ bị dây leo che khuất kia chính là lối vào. Hoặc chủ nhân hoặc Đoàn cô nương cứ yên tâm đi trước. Thuộc hạ sẽ đoạn hậu và sẽ có những chỉ dẫn kịp lúc.


Đoàn Bội Cơ dõi mắt nhìn quanh :


- Địa hình này rất giống một nơi, ở về phía sau Tổng Đàn Bạch Cốt Môn. Ta sẽ không tự dẫn thân vào tử địa, nếu chưa được các hạ giải thích rõ.


Tử Y Nhân bật cười :


- Không sai, đây là địa điểm bí mật, nằm ngay phía sau Tổng Đàn Bạch Cốt Môn. Cô nương ngại nguy hiểm thì thôi, tại hạ không tiện miễn cưỡng.


Điền Hồ hoài nghi :


- Vì sao nhân huynh chọn địa điểm này ?


Đối với Điền Hồ thì khác, Tử Y Nhân nghe giọng giải thích :


- Thượng Quan Du từng nhiều lần gặp gỡ Bạch Cốt U Linh. Có một đôi lần thuộc hạ được lão cho tháp tùng. Lúc ở ngoài này chờ lão, thuộc hạ vô tình phát hiện một nơi náu thân có thể nói là tuyệt đối kín đáo. Mong Lệnh Chủ yên tâm.


Điền Hồ gật đầu, bảo Đoàn Bội Cơ :


- Tiểu sư muội cứ tùy tiện. Ngu huynh cũng không miễn cưỡng Tiểu sư muội.


Dứt lời, Điền Hồ lách người bước qua đám dây leo.


Còn lại, Tử Y Nhân hất hàm hỏi Đoàn Bội Cơ :


- Cô nương đã có quyết định chưa ? Vì địa hình trong đó rất phức tạp, một khi tại hạ đã vào, dù ngoài này cô nương có gọi vì đổi ý, cũng chẳng có ai nghe.


Nàng giận dữ :


- Vào thì vào. Ngươi đừng nghĩ ta có thể tùy tiện giao phó sinh mạng Ngũ sư huynh vào tay một kẻ khả nghi là ngươi. Hừ !


Chờ nàng đã chui vào, Tử Y Nhân cười lạt, sau đó nhanh nhen tạo một vài dấu vết giả, rồi mới chui tọt qua đám dây leo.


Vẫn đi sau cùng, thi thoảng Tử Y Nhân lên tiếng, chỉ điểm đường đi lối lại cho Điền Hồ dưới lớp sáng mù mờ nhợt nhạt :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ốc nhỏ

Ốc nhỏ

Ở cái tuổi mười sáu, có lẽ cô bé nào cũng từng có một giấc mơ cổ tích của riêng

30-06-2016
Tình trong biển tình

Tình trong biển tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Đôi mắt và hàng mi

Đôi mắt và hàng mi

"Đôi mắt có thể nhìn thấy phong cảnh ở rất xa, rất xa, thế nhưng đôi mắt lại

30-06-2016
Váy cưới đỏ

Váy cưới đỏ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Lam

25-06-2016
Thời đại số

Thời đại số

"Tắt hết! Thoát hết! Ra ngoài mà hít thở không khí của cuộc đời!"   *** "Bỏ cái

26-06-2016
Khi hạnh phúc đi qua

Khi hạnh phúc đi qua

Khoảng thời gian này của tôi u ám quá, tôi luôn suy nghĩ tiêu cực về mọi vấn đề,

24-06-2016