- Khá lắm, ngươi cũng để ý đến tư thế các dấu chưởng có điều còn chưa đủ tinh tế để khám phá hết uy lực của nó.
bạn đang xem “Bạch Cốt Lâm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Lão ngừng chốc lát rồi nói tiếp:
- Nên nhớ đây là tuyệt nghệ thành danh của sư phụ, gọi là "Cửu Thiên Công", không phải thứ chưởng lực thông thường ngươi thử sờ vào các dấu chưởng xem thử Long Bình vâng lời thò tay ấn thử vào các dấu chưởng bỗng cảm thấy như đụng vào gỗ mục, chỗ dấu chưởng, gỗ nát như cám lả tả rơi xuống. Long Bình kinh ngạc, thử ấn đều hết chín dấu chưởng, mỗi chỗ đều sâu vào gần nửa thước đều nhau, không chỗ nào cạn hơn chỗ nào. Chưởng lực thật kinh người, nếu không phải tận mắt chứng kiến chàng quyết không thể tin được đó là sự thật. Đến lúc này chàng mới tỉnh ngộ, những công phu mà chàng ngày ngày khổ luyện lúc trước thật ấu trĩ vô cùng.
Quả đúng như lão hòa thượng nói, có luyện đến già cũng chẳng nên tích sự gì.
Bỗng chàng giật mình vì tiếng nói của Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu:
- Đồ nhi hãy xem! Đây là Kình Thiên tam thức - Phi Hồng kiếm pháp !
Long Bình giật mình quay người lại đã thấy Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu cách không bổ tới, ngân quang rợp trời, nhắm đầu chàng chụp xuống, giống như một tấm màn bạc bao phủ trên đầu, kình phong bén nhọn như dao, bất giác kinh hải thất thần.
Kinh hãi chưa dút bỗng thấy hoa mắt, mấy luồng ánh sáng màu cầu vồng rạch ngang dọc trước mặt. Bất ngờ luồng ánh sáng biến mất, kình phong cũng dừng, Long Bình lấy lại bình tỉnh đã thấy Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu đứng chỗ cũ hai tay buông thõng không thấy lão cầm binh khí gì cả. Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu tựa như đọc được ý nghĩ của chàng, lão giơ tay phải lên thấy trong tay có thêm một lưỡi truỵ thủ dài không đầy một thước, khi lão xuôi tay thì chẳng thấy gì cả. Thì ra lưỡi truỵ thủ được giấu trong tay áo. Bỗng nghe lão nói :
- Đồ nhi! Ngươi xem lại hai bên vai và trước ngực thử!
Long Bình y lời cúi đầu nhìn, bỗng nổi gai ốc, mồ hôi lạnh ướt lưng, nguyên hai bên vai và trước ngực, mỗi chỗ rách một lỗ bằng đồng tiền.
Lúc nãy thấy hoa mắt, nào ngờ đã bị kích trúng, nếu đang đối địch thật sự với kẻ thù thì đã sớm về chầu tiên tổ rồi!
Long Bình vội nói :
- Sư phụ tuyệt nghệ kinh thế hãi nhân ! Đệ tử thật có phước vô cùng!
Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu xoa đầu chàng cười nói:
- Cửu Thiên Công của sư phụ tổng cộng có chín thức, mỗi thức có chín lần biến hóa vị chi là chín chín - tám mươi mốt chiêu. Bây giờ ngươi học trước ba thức đầu tiên vậy !
Tiếp đến lão đem thân pháp cơ bản, cách dụng công vận khí đồng thời những biến hóa bên trong của ba thế:
Hoàn Thiên nhất thức, Phá Thiên nhị thức, và Kinh Thiên tam thức - giảng giải cho chàng.
Vốn rất thông minh, lại thêm được Cửu Đầu Điểu chuyên tâm truyền thụ nên chỉ trong vòng nửa ngày là những biến hóa của Nhất, Nhị, Tam thức Long Bình đều thông thuộc.
Thấy Long Bình thông minh đĩnh ngộ, học một biết mười trong lòng lão hứng khởi vô cùng càng dạy càng hứng thú, Long Bình càng học càng hăng.
Thoáng chốc, trời đã quá Ngọ, Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu ngẩng đầu nhìn trời nói:
- Thôi đủ rồi, đủ rồi! ăn nhiều quá khó tiêu, nghỉ ngơi chút đã. giờ cũng đói bụng rồi thầy trò mình đi ăn cơm.
Từ lúc uống máu quái điểu đến giờ Long Bình không cảm thấy đói khát gì cả. nghe nói đến ăn cơm mới nhớ đến mấy ngày nay không có ăn uống gì. Có điều chàng rất ngạc nhiên, trong rừng ngoài lau cỏ với cây cối ra không thấy có một con thỏ con chồn thì đồ ăn ở đâu ra? Tuy trong lòng hồ nghi nhưng thấy Cửu Đầu Điểu băng mình chạy đi chàng cũng vội theo bén gót.
Chỉ thấy lão quẹo trái rẽ phải chạy nhanh như bay tựa như rất thông thuộc đường ngang lối tắt trong rừng. Long Bình lấy làm lạ. lão đã thông thuộc đường đi lối lại như vậy sao còn bị nhốt trong rừng mười năm nay.
Chú ý thêm chút nữa Long Bình phát hiện ra cứ mỗi lần y gặp chỗ quẹo thì trên thân cây ở chỗ rẽ có một dấu bàn tay, nằm ngang chỉ đường, chàng tỉnh ngộ, thì ra lão làm ký hiệu để nhớ đường đi.
Chương trước | Chương sau