Insane
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 119 đánh giá )

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long - Chương 29 - Biến sinh ly kỳ

↓↓

Nhưng rõ ràng sương mù trong cốc vẫn dày đặc như cũ, không thấy có thay đổi chút nào. Nhưng bốn người kẻ trước người sau gấp gấp theo sát sau lưng Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu. Mọi người đã cảm thấy quẹo đông rẽ tây một hồi dường như vẫn còn ở một chỗ.

bạn đang xem “Bạch Cốt Lâm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Long Bình vô tình nhìn lên, thấy Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu mồ hôi đọng thành giọt trên thái dương, xem thần thái lão biết không phải vì mệt mỏi mà do sợ hãi mà nên.


Cuối cùng Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu dừng lại, ngồi xếp bằng dưới đất dùng tay viết lên đất:


→ Ác tặc biến hóa kỳ trận, lão khiếu cũng đành thúc thủ vô sách, ta ngồi nghỉ một lát rồi mọi chuyện tính sau.


Cửu Thúc Công thấy Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu cũng bó tay, trong lòng không khỏi ngầm thất kinh, bởi lão đã từng biết qua sự lợi hại của quỷ cốc này, bất giác nhíu đôi mày hạc làm thinh không nói tiếng nào.


Bỗng nghe Mật Bình Nhi ngây thơ nói :


→ Sợ cái gì chứ, sư phụ đang ở ngoài cốc, nhất định có cách phá trận...


Nàng chưa kịp dứt lời đã nghe giọng cười âm hiểm của Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa vọng xuống:


→ Lão hóa tử không vào Thất Tuyệt Cốc của ta thì thôi, nếu lão có gan vào đây, nhất định bổn cư sĩ cho lão chết phơi thây trong cốc!


Long Bình nghe nói nộ khí xông thiên, tung người nhảy một cái, xuyên qua lớp sương mù lên cao năm sáu trượng, nhưng chỉ thấy bốn bề một màu trắng đục ánh sáng cũng khó lòng xuyên qua. nào thấy bóng dáng của Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa.


Chàng lấy làm kỳ, thanh âm tựa như phát ra ngay trên đầu mọi người, vậy mà chẳng thấy bóng người.


Rốt cuộc Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa ẩn thân ở đâu mọi người cũng không biết được.


Làm cách nào mà nhất cử nhất động của mọi người lão đều nhìn thấy rõ như lòng bàn tay?


Long Bình vừa hạ người ngồi xuống đã nghe tiếng người thở gấp, bẩm báo:


→ Khải bẩm... bẩm đảo chủ, trên biển là... là... là thuyền của Thanh Long Giáo.


→ Cái gì?


Thất Tuyệt Cư Sĩ thất kinh kêu lên một tiếng, lại nghe một giọng khác cấp báo :


→ Bẩm đảo chủ, người của Thanh Long Giáo đã xông lên đảo, gặp ai giết nấy, huynh đệ thương vong vo so Nói đến đây giọng nói chợt im bặt, trong cốc trở về cái tĩnh lặng chết chóc như mọi ngày.


Phần Long Bình nghe nói người của Thanh Long Giáo cũng đến đây, bất giác chợt nghĩ đến Thần Long Chư Thiên, không biết lão có đến không. Nếu có thể gặp ở chốn này, mối thù sát phụ thì đỡ phải tốn công tìm kiếm vất vả.


Tâm niệm chưa dứt đã thấy Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu đứng dậy, nhìn bốn người khoát tay ra hiệu, thần thái cực kỳ khẩn trương, rõ ràng lão định nhân cơ hội Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa rời cốc trong chốc lát, tìm cách thoát ra khỏi Thất Tuyệt Cốc.


Quả nhiên, công phu ước chừng ăn hết bữa cơm, mọi người cuối cùng đã chạy ra khỏi sương mù trùng trùng bao phủ đến nơi cốc khẩu.


Mọi người bất giác cả mừng, cuối cùng cũng may mắnvượt quađượctử ải.


Đặc biệt là Cửu Thúc Công. Lão như từ âm phủ mới về, luôn miệng đa tạ Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu !


Bỗng nghe trong rừng vọng ra một tiếng "ủa " kinh ngạc, tiếp theo là giọng cười ha ha. nói :


→ Tên tiểu tử họ Long kia. cuối cùng ngươi cũng biết lợi hại rồi.


→ Đ ai sư huynh ! Đ ai sư huynh !


Cửu Thúc Công nghe tiếng vội kêu lớn, thân hình đã nhanh như chớp chạy thẳng vào rừng. Mật Bình Nhi cũng phóng theo sát gót.


Long Bình thấy hai người đã khuất bóng trong rừng, quay đầu ra sau đã không thấy bóng dáng sư phụ chàng đâu, đang đứng ngẩn người ra. Lúc này Cửu Thúc Công đã quay trở lại, hai tay bưng một hộp gỗ ngạc nhiên hỏi:


→ Ủa! Hồ huynh đi đâu rồi?


Thì ra Cửu Thúc Công đến cầu kỳ được nơi Thao Thiết Đại Bang Chủ, định giải á độc cho Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu, không ngờ Cửu Đầu Điểu Hồ Hưu không nói tiếng nào đã bỏ đi.


Long Bình với Mặc Thanh còn biết nói gì nữa. chỉ lắc đầu làm thinh mà thôi.


Cửu Thúc Công thở dài than:


→ Đại sư huynh đoán không sai chút nào, quả thật lão có con mắt nhìn thấy tiên cơ...


Long Bình ngạc nhiên hỏi :


→ Cái gì gọi là thấy trước tiên cơ?


Cửu Thúc Công đáp:


→ Đại sư huynh ta nói, Hồ huynh tuy không phải là người chính phái nhưng lại là một tay đại hảo hán, ân oán phân minh, trước nay chưa từng nhận ân của ai một cách khinh suất.


Lão nhất định thà làm người câm chứ quyết không nhận lòng cứu trợ của hiệp nghĩa giang hồ, xem ra nếu không phải ba người cứu mạng lão, lão cũng không thèm mạo hiểm vào cốc cứu người. Làm như vậy lão ra lão hóa tử ta thiếu lão một mạng rồi !


Dứt lời lão lại lắc đầu thở dài rồi quay người đi vào rừng.


Câu nói cuối cùng của Cửu Thúc Công, lão nói với một giọng cực kỳ đau đớn khiến Long Bình với Mặc Thanh hai người đứng ngẩn ngơ một lúc lâu.


Hạng nhân sĩ chính nghĩa võ lâm này, ai lại không ân oán phân minh, lão hóa tử hà tất phải thốt ra lời bi thương dường ấy? Không lẽ lão đã dự cảm được một nỗi bất hạnh nào đó?


→ Bình ca. ta cũng đi thôi !


Mặc Thanh đứng bên cạnh nhẹ lay tay Long Bình, chàng mới giật mình tỉnh ngộ, hai sư thúc diệt Mật Bình Nhi đã ở luôn trong rừng không quay ra nữa. chỉ còn hai người đứng ngẩn ở đây.


Chàng đang định kéo tay Mặc Thanh đi vào rừng bỗng nghe một tiếng hú dài từ xa vọng lại, tiếng hú từ nhỏ đến lớn dần dường như đang chạy về hướng Thất Tuyệt Cốc.


Long Bình nghe tiếng hú giống giọng của Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa. bèn nói nhỏ với Mặc Thanh:


→ Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa có ý dẫn dụ bọn người Thanh Long Giáo vào Thất Tuyệt Cốc, hai ta cứ ở đây lấy tĩnh đối động, cứ dùng thế ngư ông thủ lợi.


Hai người vừa ẩn thân lên một tàng cây đại thụ, tiếng hú đã dần dần tiến lại gần.


Nhưng người đến còn nhanh hơn tiếng hú của Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa là Mật Bình Nhi, thấy nàng đang thở hào hển rõ ràng là chạy gấp một quãng đường dài tới đây.


Mật Bình Nhi đến cốc khẩu vẫn không thấy bóng dáng của Long Bình với Mặc Thanh đâu, nàng lo lắng khẩn trương quay bên đông nhìn bên tây nghe tiếng hú càng lúc càng gần nàng lúng túng tiến thoái lưỡng nan, không biết nên đi hay ở lại.


Bởi lúc trước ở Tịnh Tâm am nàng hý lộng quỷ thần khiến Long Bình thất điên bát đảo, nay có ý muốn đáp lễ làm nàng hoảng vía một phen nên ra dấu bảo Mặc Thanh đừng lên tiếng gọi.


Mật Bình Nhi càng lúc càng khẩn trương như kiến bò trong nồi nóng, thấy bất nhẫn Long Bình định lên tiếng gọi.


Không ngờ Long Bình chưa kịp kêu thì Mật Bình Nhi đã phát hiện hai người tung mình nhảy lên cây.


Nguyên Mặc Thanh đối với Mật Bình Nhi có hảo cảm đặc biệt, không đành lòng nhìn thấy nàng lo lắng như vậy nên lén ngắt một chiếc lá thả xuống đất. Mật Bình Nhi tinh mẫn biết dường nào, thấy lá xanh vô cớ rơi xuống lẽ nào không nhận ra.


Lúc Mật Bình Nhi lên đến ngọn cây, Long Bình thấy mắt nàng long lanh ánh lệ, bất giác trong lòng cảm thấy bất nhẫn.


Còn Mặc Thanh đã giơ tay ôm nàng vào lòng, lấy tay bịt miệng không cho nói, bởi lúc này tiếng áo quần lộng gió nghe đã rõ ràng, chỉ sợ nàng không nhịn được cất tiếng trách móc.


Quả nhiên chỉ nháy mắt sau đã thấy Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa đầu tiên chạy ra khỏi rừng đến đứng trước cốc khẩu Tiếp theo một người áo xám bịt mặt, cũng bằng một mảnh vải màu xám dẫn Huyết Sát Lý Động, ác Sát Giang Đào, Thủy Thần Cao Mãnh và âm Dương Phán Tề Phi, năm người kẻ trước người sau nối gót nhau chạy tới.


Lão nhân áo xám chính là là Thanh Long giáo chủ Chư Thiên thấy Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa quay người đứng lại, lão cũng dừng chân quát:


→ Lịch Hóa! Ngày hôm nay, cho dù ngươi có bay lên trời lão phu cũng quyết không tha ngươi !


Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa cười âm hiểm nói :


→ Hừ, ta không giống như tên tiểu tử Thiên Lôi Chưởng Long Quyền đâu, ngươi đừng hòng dụ ta vào lưới rập...


→ Câm miệng!


Lão nhân áo xám quát lớn cắt lời Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa. lướt người nhảy bổ tới nhanh như cuồng phong, nháy mắt đã đến trước mặt Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa.


Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa như cũng úy ky oai danh của Thần Long Chư Thiên vội lạng người thối lui bảy, tám bước chẳng thèm đối địch lão.


Vẫn giọng cười âm hiểm, Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa nói:


→ Ngươi sát hại cả nhà của hắn. Lại còn sai Bách Hoa Bà Bà Đồng Sầu đến Bạch Mã Hồ...


Thần Long Chư Thiên gầm lên một tiếng như hổ đói múa chưởng kích tới, chưởng xuất ra kình phong tứ khởi, đá chạy cát bay uy thế kinh nhân.


Long Bình núp trên ngọn cây nghe hai người đối đáp tức muốn bể phổi.


Thì ra toàn gia chàng mười mấy mạng người đều do một tay Thần Long Chư Thiên lão tặc sát hại, càng nghĩ càng căm hận, hàm răng nghiến chặt thất khiếu ra lửa Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa lạng người thối lui ẩn luôn vào đám sương mù trong cốc. Nhưng giọng cười lạnh lùng của lão vẫn từ trong cốc vọng ra:


→ Tam Tuyệt may mắn không chết, Long Quyền vừa khéo để lại một tên tiểu tạp chủng Long Bình. Quả thật trời xanh có mắt, dã tâm độc bá giang hồ của ngươi cũng vì thế mà bị kéo dài mấy năm nay chưa thực hiện được. Việc này chính miệng ngươi nói với bọn ta. ai ai cũng tin, chỉ có một mình ta là không tin, bởi vì ta biết ngươi sát hại toàn gia Long thị nhưng lại cầm tù một mình Long Quyền là có dã tâm riêng, đó chẳng qua là cái cớ để ngươi...


Thần Long Chư Thiên nguyên thấy Thất Tuyệt cốc âm khí nặng nề sương mù dày đặc đã có lòng úy ky không dám khinh xuất tiến vào.


Nhưng Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa cứ kể thao thao bất tuyệt, khiến nộ hỏa của lão bốc lên vạn trượng sát khí mờ trời, đột ngột gầm lên một tiếng tung người nhảy bổ vào trong cốc.


→ Giáo chủ! Giáo chủ!


Huyết Sát Lý Động thấy vậy thất kinh kêu luôn mấy tiếng nhưng Thần Long Chư Thiên đã sớm khuất mình trong đám sương mù dày đặc.


Trong nháy mắt, từ trong cốc đã truyền ra tiếng gầm giận dữ của Thần Long Chư Thiên, bọn Huyết Sát Lý Động bốn người lo cho an nguy của giáo chủ, cả bốn tên không ai bảo ai đồng quát lớn một tiếng xông vào Thất Tuyệt Cốc.


Bọn người Thanh Long Giáo đều tiến vào trong cốc, cốc khẩu trở nên im lặng lạ thường.


→ Bình ca! Bình ca!


Mặc Thanh đẩy nhẹ Long Bình một cái khiến chàng giật mình suýt chút nữa té luôn xuống đất, thì ra chàng nãy giờ ngồi ngây như hóa đá.


Tại sao chàng lại có cử chỉ lạ lùng như vậy?


Nguyên câu nói của Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa:


"Ngươi sát hại toàn gia Long thị, nhưng lại cầm tù một mình Long Quyền là có tà tâm riêng... " Bốn tiếng "có tà tâm riêng" khiến Long Bình ngẩn ra. lão còn có dã tâm gì nữa mà người ngoài không hay? Nhưng đáng tiếc thay Thất Tuyệt Cư Sĩ Lịch Hóa nói đến đây rồi thôi không nói tiếp.


Long Bình giật mình tỉnh lại, lập tức buông người đáp xuống đất, chẳng nói chẳng rằng, cứ nhắm vào trong cốc chạy tới.


Mặc Thanh với Mật Bình Nhi thất kinh hồn vía. vội vòng tung người xéo xuống, vừa khéo ngay trước lúc Long Bình xông vào đám sương mù, hai người một trái một phải ôm chặt cánh tay Long Bình.


Mặc Thanh kinh hãi hỏi:


→ Bình ca! Ca ca làm gì vậy?


Gương mặt Long Bình đầy nét bi phẫn nói:


→ Ta muốn xông vào cốc giết chết Chư lão tặc, lão sát hại toàn gia ta mười mấy mạng, ta không thể để lão táng thân trong cốc, ta muốn chính tay ta lấy đầu lão báo cừu!


Long Bình miệng nói, hai tay dùng toàn lực vùng vẫy thoát ra khỏi hai người.


Nhưng Mặc Thanh với Mật Bình Nhi nào chịu buông tay, càng giữ chặt tay chàng.


Mặc Thanh nói giọng đầy nước mắt:


→ Bình ca. ca ca không được mạo hiểm lần thứ hai, chúng ta phải từ từ tính kế, Chư lão tặc ở trong cốc cũng không thể một thời một khắc mà chết được !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Cải lạc loài

Cải lạc loài

Năm nay tôi hai mươi bảy tuổi, tôi biết đã muộn lắm rồi, ừ, muộn lắm, những vẫn

27-06-2016
Tấm lòng...

Tấm lòng...

Vào một buổi đầu đêm của Sài Gòn, khi những ngọn đèn rực rỡ thắp lên. Đêm Sài

24-06-2016
Nhật kí của chồng

Nhật kí của chồng

Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ

24-06-2016
Đồng cỏ may ngày ấy

Đồng cỏ may ngày ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Ai từng bảo

27-06-2016
Vì vợ rồi lại vì con

Vì vợ rồi lại vì con

(khotruyenhay.gq) Tôi không biết mình nên cảm ơn hay oán ghét Thanh Hải vô thượng sư, vì

30-06-2016
Vợ chồng lười

Vợ chồng lười

Ngày xửa ngày xưa, ở thị trấn nọ có một anh chàng rất lười biếng và cố chấp.

30-06-2016