Thiên Y đại sư trầm ngâm một lát rồi nói :
bạn đang xem “Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Qua việc này Đường Hồng tất sẽ cảm kích chúng ta rất nhiều.
Tri Cơ Tử gật đầu, nói :
- Không sai! Bà ta lập tức trao mười vạn ngân lượng.
Phi Vân Tử lên tiếng hỏi :
- Đường Hồng xuất môn đi hướng nào?
Tri Cơ Tử đáp :
- Đường Hồng mời chúng ta canh hai đêm nay đến tiểu đảo giữ Huyền Võ hồ hội diện để thương lượng mọi việc.
Thiên Y đại sư quay sang hỏi Trường Phiêu :
- Bạch thiếu hiệp thấy thế nào?
Tri Cơ Tử vội hỏi :
- Nhưng các vị cũng phải nói cho lão lang trung ta biết tin tức gì mà khiến các vị khẩn trương như vậy?
Trường Phiêu chậm rãi, nói :
- Trở lại chuyện ba vị Chưởng môn bị thất tung.
Chàng nhìn qua Tiêu Hàn Nguyệt và nói tiếp :
- Vị sư muội của vãn bối không những đã tìm ra tung tích của ba vị Chưởng môn mà còn phát hiện tại sao bọn Đường Hồng và các lão quái nhân tiềm ẩn ở Kim Lăng, đặc biệt là dãy thạch thất trên tiểu đảo.
Trong khoang thuyền không một ai khai khẩu nên Trường Phiêu nói tiếp :
- Nếu đêm nay phải lên tiểu đảo thì vãn bối đang do dự không biết có nên nói nơi ba vị Chưởng môn bị giam cầm hay không? Bởi vì một khi nói ra thì phải có hành động ngay.
Giang Hào lên tiếng :
- Tai hạ cho rằng cứ nói ra, chí ít thì lực lượng Động Đình minh ở nơi này cũng kịp thời điều động.
Trường Phiêu suy nghĩ một lát rồi gật đầu, nói :
- Được vãn bối sẽ nói, đó là Hoàng Thiên Đăng, một ngọn núi nằm sau dãy Linh Ngạn sơn ngoài thành Cô Tô.
Phi Vân Tử liền nói :
- Đó là Tổng hội của Tam Thánh hội mà!
Trường Phiêu gật đầu, nói :
- Không sai! Ba vị cao nhân tiền bối đều bị giam ở đó, về địa thế thì sư muội của vãn bối nắm rõ nhất.
Tiêu Hàn Nguyệt ngồi bên cạnh liền nói :
- Chưởng môn sư huynh, thời cơ đã thật sự chín mùi chưa? Tiểu muội khó quên được lời dặn dò của ba vị tiền bối...
Trường Phiêu ngắt lời, nói :
- Sư muội, ta cho rằng muốn cứu Đồng đại phu thì tất phải giải cứu cho ba vị Chưởng môn trước mới được.
Chàng quay sang Thiên Y đại sư rồi nói tiếp :
- Bọn Đường Hồng tiềm ẩn trong tiểu đảo không ngoài mục đích gì khác là truy tìm nơi cất giấu bảo vật của Minh Thái Tổ, bọn chúng dựa vào kinh nghiệm và đặc biệt là tà thuật của Quy Trường Linh để tìm bảo vật rất có lợi.
Ngừng một lát, chàng nói tiếp :
- Vấn đề quan trọng hiện nay là Tam Thánh hội sẽ điều động một trăm tám mươi tên sát thủ tiềm ẩn ở Linh Ngạn sơn đến Kim Lăng rồi, đây là cơ hội tuyệt vời nhất nên chúng ta phải lập tức đến Cô Tô giải cứu cho ba vị Chưởng môn trước.
Giang Hào nghe vậy liền rất xúc động vội goi Lục Vân đến hạ lệnh :
- Lập tức thông báo cho Trương tam gia điều động toàn bộ lực lượng thủy lực của Động Đình minh nhằm hướng Hoàng Thiên Đăng trực chỉ.
Trường Phiêu khoát tay ngăn lại và nói :
- Tuy thời cơ đã đến nhưng phải đợi hội kiến với bọn Đường Hồng vào canh hai đêm nay xong rồi mới quyết định được.
Tri Cơ Tử nói :
- Lão lang trung ta cho rằng nên để nhân thủ Động Đình minh lên đường trước, còn việc thương lượng với Đường Hồng thì mấy người chúng ta đi cũng đủ rồi.
Phi Vân Tử tiếp lời :
- Tình thế hiện tại thì song phương bọn chúng đều đã biết rõ nhau, lực lượng bên nào cũng chờ đợi một trận quyết chiến. Nhưng bỗng nhiên không thấy nhân thủ của Tam Thánh hội xuất hiện nữa, theo bần đạo thì Mộ Dung Trường Thanh, Tán Hoa Tiên Tử, Nam Cung Thu Nguyệt tuyệt đối không thể rời xa Kim Lăng. Có thể bọn chúng đang ngầm triệu tập lực lượng đợi thời cơ đến là lập tức xuất động.
Thiên Y đại sư nói :
- Điều bần tăng lo lắng nhất là Can Tương thần kiếm trong tay Mộ Dung Trường Thanh.
Trường Phiêu gật đầu, nói :
- Can Tương thần kiếm vốn là một lợi khí đáng sợ nhưng chúng ta không thể uý kỵ trước khi động thủ, khi lâm trận ai chết trong tay ai cũng khó dự liệu được.
Lúc này thuyền đã cặp vào bờ, Lục Vân đi trước dò đường một lát rồi quay lại đưa bọn Thiên Y đại sư đến Huyền Võ hồ.
Chương trước | Chương sau