Insane
Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân

Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân - Hồi 18 - Bí mật Huyền Võ Hồ

↓↓

- Không cần tốn công vô ích, nếu có hiệu thì nhất định đã ghi ở hướng chính diện này, nếu tiểu nữ không nắm chắc mười phần thì khong dám vọng ngôn!

bạn đang xem “Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thiên Y đại sư tiếp lời :


- Hy vọng là Giang tam công tử và Lục Vân nhẫn nại một chút, không nên cùng đối phương xung đột mới ổn thỏa.


Phi Vân Tử suy nghĩ một lát rồi nói :


- Tam cô nương, làm thế nào mới có thể dẫn dụ người của Tam Thánh hội đến nơi này cho hai bên xung đột với nhau trước? Đối với chuyện thị phi cô nương đã có chủ kiến, chọn cây mà đậu, bỏ tối ra sáng, do vậy có lẽ cô nương đã hiểu ý bần đạo? Lời hứa của Giang tam công tử vẫn có hiệu lực, sau ba tháng cô nương tự định đường đi cho mình, bần đạo và đại sư tuyệt không can dự vào.


Tiểu Đào Hồng trầm ngâm hồi lâu rồi chậm rãi nói :


- Giờ đây Tiểu Đào Hồng đã chết rồi, Tam cô nương cũng đã vùi xương ở Chung Sơn rồi nên chỉ còn lại Phương Tú Mai là thực danh của tiểu nữ thôi. Do vậy, tiểu nữ tuyệt đối không thể động thủ với người của Minh Nguyệt quán, tốt nhất chư vị đừng để tiểu nữ phải gặp mặt bọn họ.


Phi Vân Tử gật đầu, nói :


- Được! Phương cô nương có thể đeo mặt nạ để xuất hiện trên giang hồ bằng một con người mới.


Tiểu Đào Hồng (từ nay được xem là Phương Tú Mai) lắc đầu nói :


- Không cần đạo trưởng lo lắng, thuật dịch dung của tiểu nữ không phải tầm thường, nếu song phương gặp nhau mà tiểu nữ không lên tiếng thì tuyệt đối sư phụ của tiểu nữ cũng không thể nhận ra.


Thiên Y đại sư liền nói :


- Lão nạp chúc mừng Phương cô nương thoát thai hoán cốt làm một con người mới.


Phương Tú Mai gượng cười, nói :


- Chớ ép tiểu nữ nói quá nhiều, hiện tại tiểu nữ là một tiểu thư sinh theo hầu nhị vị và cũng là một nam tử hán đại trượng phu mà! Nếu để đối phương nghe được giọng của tiểu nữ thì bọn chúng sẽ sinh nghi đấy!


Ngừng một lát, nàng hạ thấp giọng nói :


- Đỗ gia bảo cũng là một Phân hội của Tam Thánh hội, ở đó còn có một vị phó Phân hội chủ canh phòng. Tiểu nữ tin là hắn đã chuyển tin tức về tổng hồi rồi, tuy không thể giả trình tường tận nhưng không còn một người sống sót quay về thì quả thật là một đại sự với Tam Thánh hội. Hiện tại ba vị Hội chủ cũng đang tập trung một nơi, những cao thủ trong hội cũng có mặt bên cạnh, nếu bọn họ xuất toàn lực truy sát thì tạm thời các vị không thể phân tán. Khả năng truy tìm tung tích của sư phụ tiểu nữ có thể nói là thiên hạ đệ nhất, chỉ cần bị phát hiện hành tung thì tuyệt đối không có cơ hội thoát khỏi thị tuyến của bà ta...


Phi Vân Tử tiếp lời :


- Phương cô nương, lẽ nào chúng ra không có cách tiềm tung ẩn tích sao?


- Đương nhiên là có, tiểu nữ sẽ phối mấy loại dược vật cho các vị nhưng tiểu nữ không thể nói ra phương thức này, tuy tiểu nữ cảm thấy Tam Thánh hội tội ác cao như núi, là nguồn gốc của loạn lạc võ lâm nhưng quả thực tiểu nữ không thể bán rẻ Minh Nguyệt quán.


- Đúng! Dù sao thì Minh Nguyệt quán cũng có hàm ân dưỡng dục cô nương nên không thể trong một lúc mà phản bội lại tất cả. Việc cô nương phối chế dược vật thoát khỏi sự truy tung của lệnh sư thì bần đạo và đại sư cũng đã mãn nguyện lắm rồi.


Lúc này Giang Hào và Lục Vân đã hoàn tất việc chuyển giao trà rượu và trở ra, một hắc y đại hán đứng ngay cổng nhìn hai người hồi lâu rồi mới quay vào trong đóng chặt cổng lại. Phương Tú Mai quan sát tình thế một lúc rồi khẽ :


- Không biết Giang Hào và Lục Vân có lộ sơ hở gì không mà hình như đối phương đã nghi ngờ rồi. Đi! Chúng ra đến bến nước ngồi uống rượu để tiện theo dõi hành động của bọn họ hơn.


Thiên Y đại sư thầm nghĩ :


"Xem ra giang hồ đầy âm mưu quỷ kế, người xuất gia trong lòng có Phật nên phản ứng không nhanh nhạy bằng người trên giang hồ rồi".


Phi Vân Tử cũng cảm thấy tình thế có vẻ khác thường nhưng lão chưa xác định được nên chưa nói ra, do vậy cả ba đều hành sự theo chủ kiến của Phương Tú Mai.


Ba người liền bước đến bến nước mà gọi trà rượu ngồi uống một cách ung dung nhàn nhã. Còn Giang Hào và Lục Vân vốn tưởng hòa thượng và đạo sĩ sẽ truy theo nên có thể thương lượng sớm hơn một chút về những cảnh quan và nhân vật mà chàng vừa mục kiến, nhưng không ngờ bọn họ lại đến bến nước uống rượu nên chàng và Lục Vân đành lên thuyền. Đây là một chiếc thuyền nhỏ thuê ở bờ bên kia nên hai người đành phải tự chèo đi.


Thuyền ra gần được giữa hồ thì Lục Vân khẽ nói :


- Tam công tử không nên quay lại nhìn, nhất định bọn họ đã phát hiện tình hình khả nghi nên cố tình lưu lại quan sát đó thôi. Chúng ta qua bờ bên kia trước rồi hãy tìm cách sắp đặt chuẩn bị ứng phó mới được.


Lúc này có hai bóng người bỗng nhiên tung lên không rồi lướt đi trên tường rào của thạch thất, động tác vừa nhanh vừa khéo léo nên khó nhận ra được.


Tuy nhiên nhãn lực của Thiên Y đại sư và Phi Vân Tử đã vào hàng nhất phẩm nên có thể mục kiến rất rõ ràng. Hai lão đều trông thấy hai bóng người này mặc thanh bào, sau khi vượt qua tường rào thì lập tức lên một chiếc thuyền nhỏ chèo đi như tên bắn đuổi theo thuyền của Giang Hào và Lục Vân.


Thiên Y đại sư lắc đầu, nói :


- Nếu động thủ dưới nước thì quả thật lão nạp không thể trợ giúp gì được, Giang Tam công tử vốn thiện nghệ về thủy chiến nhưng không rõ Lục Vân cô nương như thế nào?


Phi Vân Tử liền nói :


- Chỉ nhìn vào động tác chèo thuyền thành thục của cô ta thì đủ biết khả năng thủy chiến của cô ta không phải là hạng tầm thường rồi. Xem kìa! Hình như thuyền của Giang Hào đã tăng tốc, xem ra những kẻ đuổi theo sẽ không làm gì được bọn họ rồi.


Quả nhiên chiếc thuyền của Giang Hào và Lục Vân đột nhiên tăng tốc như hành vân lư thủy, tốc độ không kém chiếc thuyền đuổi theo, chớp mắt hai người đã vào đén bờ. Khi chiếc thuyền truy theo gần cập bờ thì Giang Hào và Lục Vân đã sớm mất hút tông tích. Hai thanh bào nhân không quay lại mà cũng lập tức lên bờ đuổi tiếp.


Phi Vân Tử thấy vậy thì liền nói :


- Lẽ ra bọn chúng phải quay lại hồi bảo mới đúng, tại sao lại tiếp tục truy tung một cách khá mạo hiểm như thế?


Phương Tú Mai nói :


- Điều đó rõ ràng trong thành Kim Lăng rõ ràng cùn có người của bọn chúng nên không cần quay lại hồi báo.


Thiên Y đại sư xen vào :


- Bọn chúng có thể dùng bồ câu đưa thư để thông báo tin tức cho nhau.


Phương Tú Mai lắc đầu nói :


- Nếu dùng bồ câu đưa thư thì nhất định đã bị người của Tam Thánh hội phát hiện ra nơi bọn chúng tiềm ẩn từ lâu rồi.


Thiên Y đại sư quét mục quang nhìn xung quanh rồi nói :


- Nếu chúng ta không vào thạch thất điều tra thì cũng nên rời khỏi nơi này thôi.


Hòa thượng vốn sợ nước nên ở trên một tiểu đảo giữa hồ, xung quanh đều có nước bao bọc nên lòng không khỏi phập phồng bất an. Thế nhưng Phương Tú Mai vừa gọi chủ quán tính tiền rượu thì phát hiện xung quanh đã có bốn người bao vây rồi. Bốn nhân vật này xuất hiện một cách lặng lẽ, hình như Thiên Y đại sư và Phi Vân Tử đã phát hiện từ sớm nhưng hai lão vẫn giữ thái độ thản nhiên ung dung như không có chuyện gì. Tuy nhiên, có thể nói là khinh công của bốn nhân vật này cũng vào hàng hiếm thấy trên giang hồ.


Phương Tú Mai thanh toán tiền xong thì chậm rãi đứng lên và nói :


- Nhị vị lão gia, chúng ta đi thôi!


Nói đoạn nàng quay người bước ra khỏi tửu quán, khi đén gần thanh y nhân cản đường thì nàng thản nhiên mỉm cười nói :


- Xin đại gia nhường đường cho!


Thái độ của nàng tỏ ra bình tĩnh dị thường, tựa hồ như chẳng biết là tai họa sắp giáng xuống đầu vậy. Nhưng thật bất ngờ là thanh y nhân chậm rãi lùi một bước qua trái để nhường lối đi. Tình thế tiến triển thật bất ngờ, rõ ràng thái độ của đối phương là muốn đối đầu nhưng khi đối mặt xung đột thì bỗng nhiên lại tránh đi, điều này khiến cho hòa thượng và đạo sĩ không biết đâu mà lường.


Đại hòa thượng là nhân vật có võ công cao cường nhất nhưng kinh nghiệm giang hồ lại ít nhất, đặc biệt trong tình thế lâm địch như thế này thì cần phải có nhân vật lão luyện giang hồ mới phán đoán được dụng ý của đối phương. Phương Tú Mai cũng không biết thâm ý của đối phương muốn gì nhưng nàng đã có đối sách. Ngươi lui thì ta tiến, do vậy nàng bạo gan bưíơc thẳng lên trước.


Phi Vân Tử thì tự hỏi trong lòng, tại sao bọn chúng lại thay đổi chủ ý? Phải chăng có người ngầm chỉ huy, hoặc là bọn chúng không tìm ra sơ hở gì? Hay chăng bọn chúng không muốn xuất thủ với kẻ vô danh để tạm thời không bị bại lộ thân phận? Lòng đang suy nghĩ nhưng chân thì bước theo sát phái sau Phương Tú Mai, Thiên Y đại sư cũng bám theo cùng. Hiện tại hai lão đều trong thân phận hai nhân vật tao nhân mặc khách nhàn du ngoạn cảnh nên càng không muốn để đối phương phát hiện ra chân tướng, vì thế cả hai đều giả vờ tăng tốc bước nhanh theo Phương Tú Mai một cách vất vả.


Quả nhiên bốn kẻ bao vây đều thấy bước đi của hai lão không giống người biết võ công nên bất giác chúng nhìn nhau mỉm cười. Lúc này bọn Thiên Y đại sư đã đến bến thuyền, Phương Tú Mai vẫy lão nhân trên một chiếc thuyền lớn và nói :


- Thuyền đại bá đưa bọn ta qua bờ bên kia nhé!


Lão nhân cho thuyền cập vào bờ ngay và ba người tức tốc lên thuyền. Chiếc thuyền từ từ quay mũi ra giữa hồ và tốc độ cũng từ từ tăng lên. Đột nhiên Phương Tú Mai cảm thấy có sự hiếu kỳ với lão nhân chèo thuyền bèn mỉm cưới nói :


- Lão bá chèo thuyền ở Huyền Võ hồ này bao lâu rồi?


Trước đây kiến văn của nàng cũng rất nông cạn nhưng qua ba tháng trà trộn ở Đào Hoa viện, nàng thu hoạch không ít những kinh nghiệm giang hồ. Chỉ ba tháng sống giữa chốn gian nan nữ trá với hàng trăm trò lừa lọc những kinh nghiệm của nàng bằng bốn năm năm hành tẩu giang hồ Lúc này nghe lão nhân chèo thuyền nói :


- Lão hán năm nay đã ngoại ngũ tuần và đã hành nghề chèo thuyền tại đây trên bốn mươi năm rồi. Tại Huyền Võ hồ có mấy chỗ nước xoáy hoặc đá ngầm, lão hán đều rõ như lòng bàn tay.


Nghe nói dưới hồ có nước xoáy và đá ngầm thì hòa thượng, đạo sĩ và Phương Tú Mai đều sững người, cả ba bát giác quét mục quang nhìn quanh với hy vọng là có thể phát hiện được điều gì đó. Nhưng chỉ tháy hồ nước bằng phẳng không chút dị dạng, chỉ có những làn sóng nhỏ lăn tăn theo làn gió thổi nhẹ qua mà thôi. Phi Vân Tử thầm nghĩ :


"Huyền Võ hồ có diện tích không lớn lắm, nước chủ yếu là tích tụ từ nước mưa thì làm sao có nước xoáy, lão chèo thuyền này nói những lời nguỵ ngôn đó là có dụng ý gì?".


Đối diện với hiểm trá trên giang hồ nên người xuất gia cũng không thể không sinh lòng đa nghi. Tuy nhiên, Phi Vân Tử chỉ nghĩ trong lòng mà không nói ra.


Phương Tú Mai trầm ngâm một lát rồi nói :


- Còn một chuyện nữa rất đáng sợ, chẳng hay lão bá không biết hay là không dám nói ra?


lão nhân ngạc nhiên hỏi?


- Là chuyện gì?


Phương Tú Mai chậm rãi nói :


- Cường đạo! Trên tiểu đảo giữa hồ có cường đạo. Vừa rồi bọn tiểu nữ ngồi uống rượu trong tửu quán ở bến nước thì có bốn thanh y nhân đột nhiên hiện xuất hiện khiến cho hai vị lão nhân gia này mất hết tửu hứng phải vội vàng bỏ đi. Phong cảnh nơi này tuyệt đẹp, tao nhân mặc khách thường tới lui du ngoạn, thế mà tại sao lại dung túng cho những kẻ như vậy tồn tại chứ?


Lần này thì lão nhân chèo thuyền không trả lời, dường như lão sợ nói nhiều sẽ chuốc họa vào thân vậy. Tuy nhiên Phương Tú Mai không muốn bỏ qua, nàng nói tiếp :


- Thiết nghĩ lão bá sống ở đây đã lâu nên thừa hiểu hành vi hung tàn của bọn cường đạo đó nhưng vì sợ nên không dám nói ra phải không?


Rõ ràng lời này có ý khích tướng. Quả nhiên thần sắc lão nhhân chèo thuyền chợt biến lúc trắng lúc hồng, nhưng cuối cùng lão cố gắng trấn định tinh thần tiếp tục chèo thuyền đi như không nghe thấy gì. Chính ngay lúc này Thiên Y đại sư và Phi Vân Tử đèu nhìn thấy một điểm là trhân phận của lão nhân chèo thuyền này rất là khả nghi. Trông như một cao thủ thâm tàn bất lộ chứ không phải là một nhân vật đơn giản, vì qua một chút xúc động vừa rồi mà song mục lão ta đã loé sáng như điện chớp và cũng rất nhanh chóng hồi phục lại như thường. Sự biến đổi này diễn ra cực nhanh nên Phương Tú Mai không kịp nhận ra, đại hòa thượng sau khi phát hiện ra diều đó thì luon thầm niệm Phật hiệu và thầm cầu khẩn :


"Trăm ngàn lần xin chớ để xảy ra trận động thủ trên hồ, xin Phật tổ độ trì cho đệ tử qua đến bờ an toàn!".


Phương Tú Mai đang hồi đắc ý, nàng cảm thấy không nên đẻ mất thời gian mà phải klhai thác tin tức từ lão nhân này mới được, do vậy nàng mỉm cười rồi nói tiếp :


- Lão bá sinh sống ở trên hồ này nên không tiện đắc tội với bọn chúng rồi...


lão nhân không nhịn được nên cười nhạt nói :


- Tiểu cô nương hồ ngôn loạn ngữ gì vậy? Lão phu sinh sống ở Huyền Võ hồ này là dựa vào bản lĩnh của mình, không kẻ nào có thể ức hiếp lão phu được. Giữa lão phu và bọn cương đạo mà tiểu cô nương vừa nói không có quan hệ gì với nhau nhưng khách nhân đã lên thuyền thì tất nhiên là có quan hệ với lão phu. Lão phu tự quét tuyết trước cửa ngõ nhà mình, không quản đến chuyện người khác, nhưng người khác cũng đừng xen vào chuyện của lão phu.


Lúc này chiếc thuyền cũng đã cập vào bờ, Phương Tú Mai ngẩng đầu nhìn lên thì bất giác rùng mình. Cách bờ hồ gần hai trượng có hai người mặc thanh bào đang đứng, trông vóc dáng giống như hai kẻ truy theo Giang Hào và Lục Vân, có lẽ bọn chúng bị cắt đuôi nên mới quay trở lại.


Phương Tú Mai liền quay sang lão nhân chèo thuyền :


- Lão bá, hình như là phiền phức đã đến rồi thì phải?


Lão nhân chèo thuyền thản nhiên nói :


- Chư vị đã rời thuyền rồi thì chuyện không quan hệ tới lão phu nữa, mời các vị lên bờ thôi.


Phương Tú Mai giả vờ kinh khiếp nói :


- Nếu bọn tiểu nữ không rời thuyền thì sao? Lão bá có thể bảo vệ cho bọn tiểu nữ không?


Lão nhân mỉm cười, nói :


- Lão phu có thể tận lực nhưng sợ rằng khó có thể bảo vệ các vị không bị hao tổn gì, sự thực ba vị đều là cao thủ cả. Đặc biệt là vị tiểu cô nương giả nam trang này cơ trí quả nhiên hơn người, suýt chút nữa thì lão phu bị qua mặt rồi.


Thiên Y đại sư lên tiếng :


- Lão ta đã không thể bảo vệ được thì chúng ta lên bờ thôi!


Lời chưa dứt thì Thiên Y đại sư đã sải bước phóng lên bờ.


Lão nhân chèo thuyền kinh hãi thầm nghĩ :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Vị yêu

Vị yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Hai nửa dòng máu

Hai nửa dòng máu

(khotruyenhay.gq) Thực tình, má còn không biết cái thai trong bụng mình là của ai thì làm

28-06-2016
Chốn thiên đàng

Chốn thiên đàng

Thân em như hạt mưa sa... *** Dân làng gọi cô là Lú. Có người giải thích rằng cô có

24-06-2016