Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 101 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 42 - Địa tuyệt U Linh

↓↓
Trong ánh trăng mông lung huyền ảo, nữ lang nhân vận hắc y với mái tóc dài óng ả xõa ngang vai, đứng trước ngôi thạch mộ khổng lồ. Trông nàng có cái gì đó vừa huyền ảo vừa không thực.


Kim Tiêu bước đến sau lưng nàng.


Chàng ôm quyền thủ lễ :


- Đa tạ cô nương đã cứu Ngạn Kim Tiêu.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hắc y nữ lang từ từ quay lại.


Dưới ánh trăng vàng ửng, Kim Tiêu nhận ra nàng. Chàng trố mắt nhìn, môi cứ mấp máy mà không sao thốt được thành lời.


- Ngạn huynh ngạc nhiên lắm à?


Kim Tiêu lắc đầu :


- Kim Tiêu đang nằm mộng chăng?


Vừa nói Kim Tiêu vừa với tay nắm lấy tay nàng.


- Mộng Di Hoa... Kim Tiêu ngỡ đâu Di Hoa đã chết rồi..


Di Hoa vẫn để tay mình trong tay Kim Tiêu. Nàng nhìn vào mắt chàng ôn nhu từ tốn nói :


- Huynh hãy xem như Mộng Di Hoa đi chết rồi.


Kim Tiêu lắc đầu :


- Di Hoa đang đứng trước mặt Kim Tiêu đây mà. Nàng vẫn còn sống. Kim Tiêu đã biết Đổng Kỹ Thượng đẩy nàng xuống vực Vọng Tình.


- Đổng Kỹ Thượng đã nói với Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu gật đầu.


Di Hoa buông tiếng thở dài :


- Di Hoa hoàn toàn bất ngờ khi biết Đổng Kỹ Thượng là Tà Nhân Vô Diện.


Kim Tiêu buột miệng nói :


- Còn nhiều chuyện Di Hoa không ngờ nữa..


Kim Tiêu ngưng lời, nhìn Di Hoa nghĩ thầm :


- "Không... ta không thể lộ sự thật với nàng, điều đó sẽ khiến Di Hoa đau lòng hơn. Nàng không đáng nhận sự trừng phạt nghiệt ngã của sự thật. Chắc chắn Mộng Di Hoa sẽ không bao giờ chịu nổi sự thật đó".


Di Hoa mỉm cười :


- Huynh còn muốn nói những bất ngờ gì nữa?


- Ơ...


Kim Tiêu nắn hai bàn tay Di Hoa :


- Kim Tiêu muốn nói, Kim Tiêu nhớ nàng. Nhớ nhiều lắm.


Di Hoa buông tiếng thở dài, từ từ rút tay lại.


- Ngạn Kim Tiêu đã thành thân với Đổng Ngọc Lan rồi mà. Đã thành thân sao còn nhớ Mộng Di Hoa. Có theo Mộng Di Hoa chỉ là giấc chiêm bao thoáng qua trong cuộc đời Ngạn Kim Tiêu.


Kim Tiêu gượng cười rồi nói :


- Di Hoa... nàng hiểu lầm Ngạn Kim Tiêu rồi.


Di Hoa nhướng mày :


- Chuyện huynh thành thân với Đổng Ngọc Lan không có sao.


Kim Tiêu lắc đầu :


- Di Hoa nghĩ xem, chẳng lẽ Kim Tiêu biết mình sắp chết mà còn thành thân với Ngọc Lan ư. Kim Tiêu đâu có muốn gieo oan tình nghiệt ngã cho người khác chứ. Chẳng lẽ biết mình chết còn gieo oan tình cho người ở lại.


- Huynh biết vậy sao còn thành thân với Ngọc Lan.


- Đó là điều bất đắc dĩ, Kim Tiêu phải làm như vậy để buộc Đổng Kỹ Thượng phải quay về với bộ mặt thật của mình.


Bây giờ Kỹ Thượng đã là Kỹ Thượng chứ không còn là Tà Nhân Vô Diện. Có một điều Kim Tiêu nói với Di Hoa...


- Điều gì?


- Kim Tiêu không động phòng với Ngọc Lan. Nàng vẫn là người trinh trắng không một chút vẩn đục.


Di Hoa mỉm cười :


- Đâu tin Ngạn Kim Tiêu được. Ngọc Lan đâu phải là một xú nữ, và Kim Tiêu cũng là người bình thường như những nam nhân khác.


Kim Tiêu chắc lưỡi :


- Di Hoa nói đúng, Kim Tiêu vẫn là người bình thường. Bình thường như bao nhiêu người bình thường khác trong cuộc đời này. Đã là người bình thường thì sao bỏ qua cơ hội cận kề giai nhân. Ngọc Lan lại không phải là xú nữ, nhưng so với Di Hoa thì không thể sánh bằng.


- Ngọc Lan đâu thua kém gì Di Hoa. Thậm chí Ngọc Lan có điều hơn Di Hoa nữa, dù sao thì Ngọc Lan cũng là một trinh nữ chứ không như Mộng Di Hoa.


Kim Tiêu nhăn mặt.


Chàng lại nắm tay Mộng Di Hoa.


- Di Hoa... Kim Tiêu hứa với Di Hoa. Kim Tiêu không có gì với Ngọc Lan cả. Gặp lại Di Hoa, Kim Tiêu mừng quá... hãy bỏ qua tất cả đi.


Chàng bóp nhẹ hai bàn tay Di Hoa.


- Kim Tiêu nhớ mỗi mình Di Hoa thôi.


Nàng lườm Kim Tiêu :


- Huynh nhớ hay huynh hận?


Kim Tiêu tròn mắt nhìn nàng :


- Nhớ thì nhớ, hận thì hận, có gì nhớ với hận, ta không hận gì Di Hoa cả mà, chỉ nhớ nàng.


Di Hoa mỉm cười. Nàng từ tốn nói :


- Đúng ra Ngạn Kim Tiêu phải hận Di Hoa chứ.


- Nàng đâu có làm gì để ta hận.


- Nếu Kim Tiêu không bị Di Hoa dịch chuyển chường khí độc công trong nội thể của Kim Tiêu. Kim Tiêu đâu có bị trúng chưởng khí độc công.


Kim Tiêu bật cười thành tiếng.


Di Hoa nheo mày :


- Kim Tiêu nghĩ gì mà cười?


- Kim Tiêu cười bởi vì Kim Tiêu còn nhớ mãi cái đêm đó. Cổ thư có câu "Nhứt dạ phu thê bạch nhật ân". Ngay bây giờ Kim Tiêu vẫn muốn bị trúng độc chưởng khí của Di Hoa lần thứ hai.


Nàng đỏ mặt.


Di Hoa rút tay lại, nàng nhẩm nói :


- "Nhứt dạ phu thê bạch nhật ân".


Kim Tiêu gật đầu :


- Đúng rồi.


Vừa nói Kim Tiêu lại toan ôm lấy Di Hoa nhưng nàng đã quay mặt né tránh.


Di Hoa ôn nhu nói :


- Huynh thật sự không hận Di Hoa chứ?


Kim Tiêu đặt hai tay lên bờ vai nàng.


- Kim Tiêu không biết hận. Mà nếu Kim Tiêu hận Di Hoa thì trước bên phải hận mình. Chính vì Kim Tiêu mà Mộng Di Hoa mới bị Đổng Kỹ Thượng đẩy xuống vực Vọng Tình.


Nàng quay lại đối mặt với chàng.


Kim Tiêu mỉm cười, nắn hai bờ vai Di Hoa, ôn nhu nói :


- Di Hoa... huynh không còn sống bao nhiêu lần nữa. Những gì Kim Tiêu đã làm, đã làm tất cả rồi. Tà Nhân Vô Diện không còn là Tà Nhân Vô Diện mà đã là Đổng Kỹ Thượng. Kim Tiêu đã làm tất cả rồi, những ngày còn lại Kim Tiêu muốn sống riêng cho bản thân mình.


Nàng nhìn Kim Tiêu.


Kim Tiêu bất ngờ ôm chặt lấy Di Hoa.


- Đừng từ chối Kim Tiêu, nếu Ngạn Kim Tiêu có rời bỏ cảnh giới này cũng mãn nguyện mình đã có những gì trong cõi nhân sinh.


Di Hoa buông tiếng thở dài.


Kim Tiêu vuốt bờ lưng thon thả, thanh mảnh của nàng.


- Huynh biết Di Hoa yêu Kim Tiêu.


Nàng ngẩng mặt nhìn Kim Tiêu.


Chàng cúi xuống, hai người đối mặt nhìn nhau.


Nụ cười tươi như đóa hoa hàm tiếu hiện trên hai cánh môi mọng đỏ, xinh xắn của nàng.


Di Hoa gỡ tay Kim Tiêu, rồi quay lại ngôi thạch mộ. Nàng ấn ngọc thủ vào tấm bia đá, một vòm cửa bí mật mở ra ngay sau tấm bia đá.


Nhìn lại Kim Tiêu, Di Hoa nói :


- Di Hoa mời Kim Tiêu vào tệ xá.


Kim Tiêu gật đầu.


Hai người cùng chui qua vòm cửa bước vào trong thạch mộ. Vòm cửa được nàng khởi động cơ quan đóng lại. Di Hoa đưa Kim Tiêu theo mật đạo xuống một gian đại sảnh khá rộng bên dưới thạch mộ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Mẹ

Mẹ

Con nhỏ trong mắt tôi bỗng lớn vút lên. Cao tới mức để nhìn thấy cái trán dồ

23-06-2016
Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi "Hãy bảo nắng về đi Cho em quên nhớ nhung, cho em quên những phút

23-06-2016
Cứ để nó mưa đi!

Cứ để nó mưa đi!

"Có những người cảm mến nhau vì ánh mắt, yêu thương nhau vì nụ cười, nhưng

23-06-2016
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương
Ăn sáng lúc năm giờ

Ăn sáng lúc năm giờ

- Vy này? - Dạ? – Hạ Vy dừng ăn, nhìn tôi chăm chú. - Tại sao lại thích anh? *** "Mùa

28-06-2016

XtGem Forum catalog