Insane
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 15 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 4 - Ngạn kim tiêu

↓↓

- Ta cam đoan điều đó.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nếu Tống đại ca cam đoan thì đây mới là chuyện lạ đây. Bởi theo Kim Tiêu biết thì tất cả những người chết bởi tay "Sát Thủ Vô Diện" đều là những cao thủ kỳ tuyệt của võ lâm giang hồ. Thế mà "Sát thủ vô điện" lại sát tử tân nương của huynh, một trang tiểu thư không có võ công lại đôn hậu nữa.


Kim Tiêu giả lả cười :


- Tống đại ca có lầm không vậy, không chừng người giết tân nương của Tống đại ca không phải là "Sát Thủ Vô Diện" mà là một ai khác giả dạng là Sát Thủ Vô Diện.


Kim Tiêu gãi đầu :


- Điều này khiến tiểu đệ tò mò đây.


Nói rồi Kim Tiêu bưng chén rượu uống cạn.


Đặt chén rượu xuống bàn Kim Tiêu hỏi Tống Thừa Ân :


- Tống đại ca, Kim Tiêu hỏi điều này nhé.


Thừa Ân gật đầu :


- Thừa Ân đang nghe Kim Tiêu hỏi.


- Hỏi điều này Kim Tiêu sợ mạo phạm đến Tống huynh.


- Tất cả gì vụ án nạy, Thừa Ân không ngại bị mạo phạm.


- Nếu vậy Kim Tiêu mới dám hỏi.


Tống Thừa Ân nhìn vào mặt Kim Tiêu :


- Kim Tiêu muốn hỏi Thừa Ân điều gì?


Kim Tiêu ve cằm giả lả nói :


- Phong thái của Tống đại ca lịch lãm, lại phong độ hơn người, vừa là người của Cơ Mật viện, thêm cá danh đệ nhất cao thủ đại nội, chắc hẳn Tống Thừa Ân có số đào hoa, Kim Tiêu hỏi thật, Tống huynh có giống như lão ôn dịch Bửu Chính Tư không?


Thừa Ân cau mày :


- Ý Kim Tiêu nói Thừa Ân giống lão huynh Bửu Chính Tư chỗ nào?


- Ý của Kim Tiêu là muốn biết Tống đại ca có trăng hoa, đú đởn như lão ta không đó.


Chân diện Tống Thừa Ân đanh hẳn lại với những nét sượng sùng. Chàng gắt giọng hỏi Kim Tiêu :


- Tại sao Kim Tiêu hỏi Thừa Ân câu đó?


- Vì có thể Tống huynh có quá nhiều người tình bởi cái thói trăng hoa như lão ôn dịch Bửu Chính Tư kia. Rồi một trong những ả tình nhân của huynh đã hận Dương Đình Tuyết Anh tỷ tỷ mà làm ra chuyện này rồi gắn ngay cho cái gã Sát Thủ Vô Diện không chừng.


Thừa Ân lắc đầu :


- Tống Thừa Ân không phải là kẻ bội tình trăng hoa.


Vừa nói Tống Thừa Ân vừa cầm lấy cánh hoa huệ và nén bạc đẩy về phía Ngạn Kim Tiêu :


- Còn đây là vật chứng của Sát Thủ Vô Diện để lại. Kim Tiêu hãy nhìn cho kỹ, nó có đúng là tín vật của "Sát Thủ Vô Diện" không?


Kim Tiêu nhìn cánh hoa huệ và nén bạc.


Chàng giã là cười rồi nói :


- Lão ôn dịch Bửu Chính Tư nói với huynh thế nào?


- Đây chính là tín vật của Sát Thủ Vô Diện.


Kim Tiêu im lặng, chống tay tựa cằm suy nghĩ một lúc rồi nhìn Tống Thừa Ân.


- Nếu lão ôn dịch Bửu Chính Tư nói đây là tính vật của Sát Thủ Vô Diện thì đúng là của y rồi. Tại sao "Sát Thủ Vô Diện" lại có thể sát tử một tiểu thư yếu đuối như tân nương của huynh nhỉ. Chuyện này nằm ngoài dự đoán của Ngạn Kim Tiêu.


- Để lý giải điểm này, Tống Thừa Ân phải đối mặt với Sát Thủ Vô Diện.


- Sau đó Tống đại ca sẽ làm gì?


- Bắt y phải trả nợ máu.


Ngạn Kim Tiêu nhíu mày :


- Huynh có giết được hung thủ sát tử tân nương mình thì hỏi thử vị tân nương tội nghiệp kia có sống lại được hay không?


- Ta buộc phải lấy lại sự công bằng cho Dương Đình Tuyết Anh.


Kim Tiêu buột miệng nói :


- Sợ mọi việc trái ngược hẳn với ý của Tống huynh. Huynh chưa kịp đòi sự công bằng mà huynh đi tìm thì Tống huynh đã tán mạng rồi. Không chỉ huynh tán mạng mà Ngạn Kim Tiêu cũng không còn mạng bởi gã sát nhân vương đó.


Tống Thừa Ân nhìn vào mắt Ngạn Kim Tiêu.


- Kim Tiêu...


- Có tiểu đệ.


Thừa Ân lắc dầu :


- Kim Tiêu không còn sự lựa chọn nào đâu mà buộc phải giúp Tống Thừa Ân tìm ra Sát Thủ Vô Diện. Đó là lương tri cũng là mệnh lệnh của Tống Thừa Ân đối với Ngạn Kim Tiêu.


Thừa Ân đặt tay lên chén rượu từ từ ấn xuống.


Một làn khói bốc lên dưới đáy chén.


Chén rượu từ từ lún xuống mặt bàn, trong khi rượu trong chén bắt đầu sôi rồi bốc hơi chẳng mấy chốc đã cạn nhách.


Khi rượu cạn thì một âm thanh khô khốc phát ra.


Cách...


Chiếc chén vỡ đôi trong bàn tay của Tống Thừa Ân.


Thừa Ân nhìn Kim Tiêu :


- Kim Tiêu hãy nhìn chén rượu này để hiểu được ý chí của Tống Thừa Ân.


Ngạn Kim Tiêu vừa nhìn chén rượu vỡ làm hai lún sâu xuống mặt bàn vừa chỏi tay lên mặt bàn từ từ đứng lên.


Nhìn lại Tống Thừa Ân, Ngạn Kim Tiêu ôn nhu nói :


- Chẳng biết Tống huynh sẽ được gì trong câu chuyện này.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ghim lòng

Ghim lòng

Những lỗi lầm, bội phản, nỗi đau qua năm tháng ta có thể dần xóa nhòa. Thế còn vết

29-06-2016
Chỗ nào cũng nắng

Chỗ nào cũng nắng

Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên

24-06-2016
Cùng nhau vượt qua nhé!!

Cùng nhau vượt qua nhé!!

Bố mẹ nó làm mọi điều để chia cách hai đứa nó. Nó đau lắm. Nó hận nó không đủ

24-06-2016
Người bạn dũng cảm

Người bạn dũng cảm

Vào một ngày Sam ra đi trong tuyệt vọng. Khi Jason nhận được tin báo về tang lễ của

01-07-2016
Lạc đầu mùa

Lạc đầu mùa

Anh Hân và chị hình như vừa hái lạc xong, tất tưởi chạy ra. Vừa đến nơi là vồ

30-06-2016
Rất giống tình yêu

Rất giống tình yêu

Tình cảm phải đến từ cả hai phía thì mới gọi là tình yêu. Vậy những cảm xúc rất

27-06-2016
Sinh nhật cuối cùng

Sinh nhật cuối cùng

"Anh có yêu em không?" Cô liếc đôi mắt đẹp nhìn anh cười, hỏi một cách tinh nghịch.

30-06-2016
Đồ cũ

Đồ cũ

  Cả anh và bà lặng người. Thằng bé bị bố mắng, ngơ ngác! ***   Nhà có những

29-06-2016
Em yêu anh, phẩy!

Em yêu anh, phẩy!

Khi người ta yêu, sẽ có hai loại người: những người dám thổ lộ và những người

30-06-2016