Old school Swatch Watches
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 23 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 3 - Hoạt náo thanh lâu

↓↓

Y chờ cho Tiêu Dao Mẫn úp hẳn ống tre lên ba hạt xúc xắc, mới điểm nụ cười mỉm nhìn nàng, rồi đẩy tất cả đống ngân phiếu vào cứa xỉu.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Gã Hồ Lỳ dùng ống tay áo quệt mồ hôi trán.


Y không phải là người trong cuộc chơi đỏ đen này, nhưng mặt thì cứ đanh ra với vẻ trang trọng cực kỳ. Mồ hôi từ từ rịn ra khắp mặt gã Hồ Lỳ.


Y liếc nhanh nhìn Tiêu Dao Mẫn.


Nàng điểm nụ cười mỉm rồi nói :


- Đổng công tử đúng là một con bạc chân chính.


- Đa tạ Tiêu tiểu thư đã khen tại hạ. Mời tiểu thư Tiêu Dao Mẫn mở ống tre.


Gã Hồ Lỳ khuỵu hai gối, té nhào xuống sàn gạch Đại hí viện, bởi số điểm của ba con xúc xắc không vượt qua cửa xỉu.


Tiêu Dao Mẫn nhìn Đổng Kỹ Thượng :


- Hôm nay Đổng công tử gặp vận đỏ.


Kỹ Thượng mỉm cười, từ tốn nói :


- Tại hạ không thích lắm với vận đỏ đen này. Hy vọng ván thứ hai tại hạ sẽ có được vận đỏ của chính bản thân mình.


Y chỉ ba hạt xúc xắc :


- Mời tiểu thư.


Tiếu Dao Mẫn nhìn Kỹ Thượng.


Nàng điểm nụ cười thật tươi như một đóa hoa tầm xuân trong ngày đầu khoe sắc đóng ong cái kiến.


Nàng lại dụng ống tre hốt ba con xúc xắc lắc liên tục rồi úp trở lại bàn.


Kỹ Thượng lại nhìn nàng điểm nụ cười đầy ẩn ý rồi gom tết cả số ngân phiếu lẫn chiếc rương bạc đẩy về cửa tài.


Y từ tốn nói :


- Hy vọng tiểu thư sẽ cho tại hạ vận may.


Tiêu Dao Mẫn nhìn Đổng Kỹ Thượng :


- Hy vọng Đại hí viện của Tiêu Dao Mẫn sẽ không phá sản bởi công tử.


- Nếu như Đại hí viện thuộc về tại hạ thì tại hạ cũng mạo muội xin trao lại cho tiểu thư.


Tiêu Dao Mẫn mỉm cười. Nàng mở ống tre. Lần này gã hồ Lỳ chồm lên.


Y như không dằn được sự phấn khích mà reo lên.


- Cửa xỉu... Tiêu Dao Mẫn... tiểu thư đã thắng rồi..


Đổng Kỹ Thượng đứng lên, ôm quyền hướng về Tiêu Dao Mẫn.


- Tại hạ vô cùng cẩm kích Tiêu tiểu thư đã cho tại hạ vận may hiếm có này.


Tiêu Dao Mẫn nhìn Kỹ Thượng nói :


- Đổng công tử... Tiêu Dao Mẫn mời công tử qua biệt phòng của Tiêu Dao Mẫn đàm đạo.


- Tại hạ đang chờ đợi vận may đó.


Tiêu Dao Mẫn và Đổng Kỹ Thượng cùng rời Đại hí viện theo lối đi biệt cách phía sau.


Tiêu Dao Mẫn nhỏ nhẻ hỏi :


- Đổng công tử đã thắng Tiêu Dao Mẫn sao không tận dụng cơ hội đen đỏ đó để rồi lại trả hết cho Dao Mẫn.


Nhìn sang nàng, Kỹ Thượng từ tốn nói :


- Nàng đang dành cho tại hạ vận đỏ đó sao?


Dao Mẫn liếc mắt sắc như một lưỡi dao qua mặt Kỹ Thượng.


Nhịp ngọn trầm phiến trên lòng bàn tay, Kỹ Thượng từ tốn nói :


- Tại hạ có cái thú của người tìm vận đỏ thì phải tìm đến giới hạn tận cùng của vận đỏ. Hy vọng hôm nay đến Đại hí viện Dương Châu sẽ có được vận đỏ tột cùng mà mình đi tìm.


Y nói rồi nhìn sang nàng.


Hai người bước vào biệt lầu. Mùi trầm thoang thoảng từ chiếc thạch lư tỏa ra lan khắp mọi nơi.


Tiêu Dao Mẫn lấy tịnh rượu chuốc ra hai chiếc chén ngọc, nhìn Đổng Kỹ Thượng.


- Vận đỏ của huynh đi tìm là gì?


- Nàng đã đoán ra nhưng không muốn nói đúng không?


Tiêu Dao Mẫn lườm Đổng Kỹ Thượng. Nàng bưng lấy một chén rượu đặt vào tay gã.


- Mời huynh....


- Vô cùng cảm kích.


- Huynh đã khách sáo với Dao Mẫn rồi.


- Ta không khách sáo đâu khi được Dao Mẫn đưa vào biệt lầu của nàng.


Nàng mỉm cười như đã hiểu câu nói của Đổng Kỹ Thượng.


Hai người cùng uống cạn số rượu mà Dao Mẫn chuốc ra chén. Nàng đặt chén xuống bàn nhìn lại Đổng Kỹ Thượng :


- Huynh muốn vận đỏ đen của huynh là vận đỏ gì trong Đại hí viện.


- Nàng chính là vận đỏ đen của Đổng Kỹ Thượng. Nếu như nàng không thủ những con xúc xắc bồi tiếp Đổng Kỹ Thượng, thì Đổng Kỹ Thượng không có vận đỏ này.


Đôi lưỡng quyền của Dao Mẫn ửng hồng với những nét thẹn thùng.


- Đổng huynh là một con bạc đặc dị hơn những con bạc khác đó. ở Đổng huynh có một hấp lực lan tỏa mà người đối diện không kềm chế được mình.


Đổng Kỹ Thượng mỉm cười. Y nắm lấy tay Tiêu Dao Mẫn.


- Kỹ Thượng hy vọng lời nói đó là thật.


Vừa nói Kỹ thượng vừa từ từ kéo Tiêu Dao Mẫn về phía mình.


Nàng không phản kháng lại hành vi của Đổng Kỹ Thượng.


Cửa biệt lầu bất ngờ mở toang ra.


Một gã công tử có bộ dạng đẩy đà núc ních xông vào. Y rít giọng nói :


- Dao Mẫn, hắn không có tư cách vào đây.


Kỹ Thượng buông tay Dao Mẫn nhìn lại gã công từ đó. Y nhịp chiếc trầm phiến vào lòng bàn tay nhìn lại.


- Hóa ra thiếu gia Long Thiên môn Cổ Vị Y Cổ Vị Y lườm Đổng Kỹ Thượng.


- Đổng Kỹ Thượng. Tiêu Dao Mẫn là ý trung nhân của bổn thiếu gia. Ngươi đã biết bổn thiếu gia rồi, còn đứng đó làm gì nữa?


- Đổng Kỹ Thượng đứng dậy thì có gì liên can đến Cổ thiếu gia. Tại hạ đã được Dao Mẫn tiểu thư mời đến đây.


- Nàng ấy mời ngươi, nhưng ta thì không mời. Hay ngươi muốn chống lại ý của bổn thiếu gia.


Đổng Kỹ Thượng lắc đầu :


- Tại hạ không dám chống lại ý của Cổ thiếu gia.


- Không dám chống thì hãy cút đi xéo ra khỏi đây.


Đáng Kỹ Thượng nhìn lại Tiêu Dao Mẫn.


Dao Mẫn nheo mày :


- Cổ huynh đâu có quyền đuổi Đổng huynh, đây là biệt lầu của Tiêu Dao Mẫn chứ đâu phải đại đường Long Thiên môn.


Câu nói của Tiêu Dao Mẫn khiến cho chân diện của Cổ Vị Y sa sầm.


Y nhìn nàng miễn cưỡng nói :


- Tiêu Dao Mẫn, Đổng Kỹ Thượng chỉ là một gã thư sinh trói gà không chặt, không đáng để cho nàng quan tâm đến đâu. Ta muốn y rời khỏi đây thì y phải rời khỏi đây.


Kỹ Thượng xòe chiếc trầm phiến phe phẩy rồi từ tốn nói :


- Cổ huynh vì biết Kỹ Thượng là thư sinh trói gà không chặt nên bức hiếp. Nếu Cổ thiếu gia là người có võ công cao siêu thì hãy đi tìm người có võ công cao siêu. Tại sao lại ức hiếp một gã thư sinh như Đổng Kỹ Thượng chứ? Cổ thiếu gia hành sự như vậy, Tiêu Dao Mẫn tiểu thư đây còn xem thường thiếu gia hơn đó.


- Ý của ta muốn là ý trời, ta muốn sao thì ngươi phải chìu theo ý muốn đó của bổn thiếu gia.


Vừa nói Cổ Vị Y lắc vai lướt tới, vươn trảo thộp lấy ngực áo của Đổng Kỹ Thượng.


Y giật mạnh một cái.


- Xoẹt.


Chiếc ngoại y bằng gấm của Đồng Kỹ Thượng bị xé rách toạc. Mặc dù bị Cổ Vị Y dồn vào thế đường cùng nhưng Đổng Kỹ Thượng lại không có phản ứng gì.


Kỹ Thượng nhìn Cổ Vị Y, ôn nhu nói :


- Thiếu gia đừng nóng. Nếu như thiếu gia muốn tại hạ rời khỏi đây, tại hạ chìu theo ý của Cổ thiếu gia.


Cổ Vị Y hừ nhạt gằn giọng nói :


- Biết thế là biết giữ mạng mình đó. Đừng khiến cho bổn thiếu gia tức giận hơn.


Cổ Vị Y chỉ ra cửa biệt lầu :


- Cút xéo ngay đi!


Tiêu Dao Mẫn bước lên án ngữ trước mặt Đổng Kỹ Thượng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Cái bẫy chuột

Cái bẫy chuột

Một con chuột nhìn qua vết nứt ở vách tường và trông thấy bác nông dân cùng với

24-06-2016
Dê con nhanh trí

Dê con nhanh trí

Trong ngôi nhà kia có Dê mẹ và một chú Dê con. Một hôm, trước khi ra đồng cỏ, Dê

24-06-2016
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Cô Tư

Cô Tư

Trong làng không ai là không biết chuyện của cô Tư. Cái chuyện xuất hiện trên mục tin

24-06-2016
Đừng yêu nhau nữa!

Đừng yêu nhau nữa!

Audio - Người ta hận vì yêu nhau nhiều quá ... Làm đau nhau cũng bởi quá yêu nhau

01-07-2016