The Soda Pop
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 143 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 24 - Dư quang nhật Huệ Duy

↓↓

- Nghiêm nương lâm khó cho ta ư? Cùng với lời nói đó, Thừa Ân nhìn xuống dòng suối mà cảm nhận một sự trống rỗng lan tỏa trong nội thức mình.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thừa Ân nghĩ thầm :


- "Ta biết tìm Sát Thủ Vô Diện ở đâu?"


Ý niệm đó còn đọng trong đầu Thừa Ân thì những viên cuội lăn tăn đến dưới chân y mà tuyệt nhiên chẳng có lấy một ngọn cuồng phong nào.


Hiện tượng đó khiến Thừa Ân cau mày.


Thừa Ân quay ngoắt lại.


Đôi chân mày của Thừa Ân nhíu lại khi đập vào mắt chàng là một Tống Thừa Ân thứ hai giống như hai giọt nước từ khuôn mặt đến trang phục. Sự xuất hiện của Tà Nhân Vô Diện tự lúc nào mà Thừa Ân không hề phát hiện cho đến khi có những viên cuội lăn đến chân mới biết, điều đó khiến Thừa Ân phải tự lự.


Hai người đối mặt nhìn nhau.


Tà Nhân Vô Diện chấp tay sau lưng nhạt nhẽo nói cũng bằng chất giọng chẳng khác gì Thừa Ân :


- Tiêu Diêu Khách muốn tìm ta à?


Chân diệnThừa Ân nổi ngay làn sát khí rừng rực, Y gật đầu :


- Kẻ Tống Thừa Ân ra đi tìm chính là tôn giá.


- Phải chăng vì cái chết của tân nương Dương Đình Tuyết Anh mà Tiêu Diêu Khách tìm ta?


- Không sai.


Tiêu Diêu Khách tìm ra để làm gì, trả hận chăng?


- Không sai. Nợ máu mà tôn giá đã vay của Dương Đình Tuyết Anh, Tống Thừa Ân buộc phải đòi lại.


Tà nhân vô điện ngửa mặt cười khanh khách. Nghe tràng tiếu ngạo của Tà Nhân Vô Diện, Tống Thừa ăn nhíu mày.


Cắt ngang tràng tiểu ngạo tự thị, Tà Nhân Vô Diện gằn giọng nói :


- Người anh hùng luôn biết lượng sức mình để hành sự, không biết Tống Thừa Ân có lượng sức của mình chưa?


- Nói như vậy, tôn giá có muốn đấu với ta một trận sinh tử không?


- Rất khí khái.


- Tôn giá đồng ý chứ?


- Ta đồng ý nhưng không phải lúc này.


- Vậy khi nào?


- Nếu Tống Thừa Ân muốn cùng ta giao thủ một trận kinh thoạt động địa để biết ai là người thắng, ai là người thua, ai phải chết và người nào được sống thì trước tiên Thừa Ân phải làm cho ta một việc.


- Việc gì? Tôn giá muốn ta giết người?


Tà Nhân Vô Diện lắc đầu :


- Ta đâu muốn Thừa Ân giết người. Tiêu Diêu Khách chẳng bao giờ giết người bừa bãi, mà chỉ giết người khi cần giết.


- Thế tôn giá muốn ta làm điều gì nào?


Tà Nhân Vô Diện gằn giọng trang trọng :


- Khi nào Tống Thừa Ân có được Ngọc ấn thì mới có cuộc giao thủ định đoạt với ta. Bằng như không có, chừng đi tìm ta vô ích thôi. Không thể tìm được ta đâu.


Tà Nhân Vô Diện cười khẩy rồi nói tiếp :


- Tống Thừa Ân có thừa bản lĩnh để lấy Ngọc ấn mà. Ta chờ đợi Tống Thừa Ân trong cuộc giao đấu sinh tử đó, ta cũng cho Thừa Ân biết ta là ai.


Tà Nhân Vô Diện đổi giọng ôn nhu từ tốn nói tiếp :


- Hy vọng Tống Thừa Ân sẽ không bỏ qua cơ hội mà ta ban tặng.


Nói rồi Tà Nhân Vô Diện toan bỏ đi, Thừa Ân gọi lại :


- Hãy cho ta biết, vì sao tôn giá giết Dương Đình Tuyết Anh? Một nhi nữ chẳng có lấy chút võ công gì.


Tà Nhân Vô Diện nhìn lại Tống Thừa Ân.


- Tống Thừa Ân sẽ có được câu trả lời sau khi có Ngọc ấn. Câu trả lời sẽ được ta ban tặng trong cuộc giao thủ. Nhớ đừng bỏ qua cơ hội này.


Nói rồi Tà Nhân Vô Diện thi triển khinh thuật nhoang nhoáng, chẳng mấy chốc đã mất dạng.


Nhìn Tà Nhân Vô Diện thi triển khinh công, Thừa Ân nhận ra ngay đó là tuyệt kỹ bộ pháp "Bách Bộ Hư Tướng". Một bộ pháp mà chỉ có những cao tăng thượng thừa của Thiếu Lâm tự mới thi triển được. Thậm chí ngay cả Phương trượng Thiếu Lâm Giác Viễn đại sư cũng không thi triển được như Tà Nhân Vô Diện.


Tà Nhân Vô Diện đi rồi, Thừa Ân vẫn còn nỗi bồi hồi, mông lung. Thừa Ân đã đi tìm con người đó nhưng đến khi đối mặt thì rõ ràng trong nội thức Thừa Ân lại có cảm giác bồi hồi khó tả. Một thứ cảm giác chưa từng có.


Tống Thừa Ân buông tiếng thở dài.


Tiếng thở dài còn đọng trên miệng Thừa Ân thì Ngạn Kinh Tiêu xuất hiện.


Ngạn Kim Tiêu vừa đi về phía Thừa Ân vừa nói :


- Tống đại ca trốn ra đây mơ tưởng về cục mỡ của mình, khiến cho Kim Tiêu thì muốn đỏ con mắt.


Nghe Kim Tiêu nói, Thừa Ân nhíu mày nhìn chàng.


Kim Tiêu bước đến trước mặt Thừa Ân.


- Chuyện gì khiếnTống huynh có bộ mặt khó coi như vậy. Huynh hẳn đang tưởng nhớ về Dương Đình Tuyết Anh phải không?


Thừa Ân lại buông tiếng thở dài rồi miễn cưỡng nói :


- Ngươi đừng hỏi ta những điều đó.


Kim Tiêu nhìn quanh :


- Y Huynh vừa mới giao thủ với ai phải không?


Thừa Ân gật đầu.


Kim Tiêu hỏi :


- Với ai vậy?


- La Sát Ngọc Diện Nghiêm Thục.


Kim Tiêu trố mắt nhìn Thừa Ân.


- La Sát Ngọc Diện Nghiêm Thục. Tại sao huynh lại giao thủ với Nghiêm Thục phu nhân.


- Ta muốn thị nói ra Sát Thủ Vô Diện là ai?


Kim Tiêu vuốt cằm rồi lắc đầu :


- Tống huynh nghĩ Nghiêm Thục biết được chân diện của Tà Nhân Vô Diện à? Không ngờ Tiêu Diêu Khách lại không được thông minh nhỉ.


- Ngươi...


- Hậy.. Nếu như La Sát Ngọc Diện Nghiêm Thục mà biết được chân diện của Tà Nhân Vô Diện thì đâu còn tồn sinh nữa chứ. Huynh nghĩ Nghiêm Thục lưu lại cây trâm là nghĩ Nghiêm nương biết chân diện Tà Nhân Vô Diện à?


- Ta nghĩ như vậy.


- Nếu Tà Nhân Vô Diện để cho Nghiêm nương thấy mặt mình thì đâu còn là Tà Nhân Vô Diện.


Kim Tiêu vỗ lên vai Tống Thừa Ân.


- Huynh đừng có mơ hồ mộng tưởng như vậy. Không dễ gì biết được chân diện tướng của Tà Nhân Vô Diện đâu.


Kim Tiêu vuốt cằm, chắc lưỡi nói :


- Đã có chuyện xảy ra với Mộng Di Hoa quý nương rồi, Kim Tiêu mới tìm huynh.


Thừa Ân buột miệng nói.


- Chuyện gì?


- Mộng Di Hoa đã bị trúng độc. Nên Ngạn Kim Tiêu phải tìm Tống huynh.


- Tìm ta làm gì?


- Đổng huynh nhờ đệ đi tìm Tống huynh. Chỉ có Tống huynh mới có thể dụng nội lực trút độc trong nội thể của quý nương Mộng Di Hoa.


Kim Tiêu buông tiếng thở dài :


- Huynh và Đổng Kỹ Thượng đại ca là bằng hữu tri kỹ, nhất định đâu để cho Mộng Di Hoa quý nương táng mạng tiêu đời vì độc công của Tà Nhân Vô Diện.


Tống Thừa Ân nhìn thẳng vào mắt Kim Tiêu.


Tiếp nhận ánh mắt xoi mói của Thừa Ân, Kim Tiêu nhíu mày :


- Tống huynh nhìn đệ bằng ánh mắt gì kỳ vậy? Bộ Ngạn Kim Tiêu giống Tà Nhân Vô Diện lắm hay sao?


Tống Thừa Ân lắc đầu :


- Thừa Ân không bao giờ nghĩ Ngạn Kim Tiêu là Tà Nhân Vô Diện.


- Vậy tại sao huynh nhìn đệ bằng ánh mắt đó.


Buông một tiếng thở dài, Thừa Ân nói :


- Kim Tiêu, ngươi còn nhớ lời hứa của ngươi không?


- Nhứt ngôn ký xuất tứ mã nan truy, một lời Kim Tiêu nói ra thì không bao giờ thay đổi. Nhứt nhứt phải thực hiện cho bằng được. Nhưng Kim Tiêu hứa với Tống huynh cái gì nhỉ?


Thừa Ân cau mày nhìn Kim Tiêu như muốn nuốt chửng chàng :


- Ngươi...


Kim Tiêu nhăn mặt :


- Đệ quên thì huynh nhắc lại. Cái gì mà trừng mắt nhìn Kim Tiêu chứ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Lạc đường

Lạc đường

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "Cà phê làm

27-06-2016
Cậu thuộc về nơi ấy

Cậu thuộc về nơi ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") An à,

25-06-2016
Sắc

Sắc

(khotruyenhay.gq) Trong tình yêu, luôn có hai người hạnh phúc. Ở thế giới yêu thương đó,

28-06-2016
Quên

Quên

- Ờ! Mẹ lại quên mất... - Người mẹ nhếch nụ cười méo xệch. *** Người mẹ còng

01-07-2016
Nụ cười xứ Nẫu

Nụ cười xứ Nẫu

Tôi thấy nụ cười hóm của Hàn như chúc mừng tôi. Tôi nháy mắt cười cùng Nhiên. Và

23-06-2016
Nơi thuộc về nỗi nhớ

Nơi thuộc về nỗi nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016