Old school Swatch Watches
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 146 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 15 - Giải câu thừa tế hội

↓↓
Kim Tiêu mở cửa số lẻn vào, chàng hoàn toàn bất ngừ khi nhận ra gian phòng mình lẻn vào lại là gian hoàng thi sảnh. Ngay giữa gian hoàng thi sảnh là một bể nước bằng cây, trong bể nước có một nữ nhân đang ngâm mình phơi bờ lưng trần ra trước mắtKim Tiêu.


Nàng không phát hiện ra Kim Tiêu và đang mải mê vớt những cánh hoa bềnh bồng trên mặt nước.


Kim Tiêu bối rối toan quay trở lại cửa sổ, nhưng bên ngoài đã có vô số những ánh đuốc đang hướng về phía tòa biệt lầu. Kim Tiêu nghĩ thầm :


- "Mình phải làm gì bây giờ?"

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trong lúc bối rối, vô hình Ngạn Kim Tiêu tạo ra tiếng động.


Thiếu nữ đang ngâm mình trong bể nước quay mặt nhìn lại.


Hai người đối mặt nhìn nhau.


Kim Tiêu quá đỗi sừng sờ khi nhận ra Đổng Ngọc Lan.


Ngọc Lan cũng mở to mắt hết cỡ nhìn chàng.


Hai cánh môi nàng lắp bắp nhưng không thốt được ra lời.


Kim Tiêu bối rối ôm quyền nói :


- Kim Tiêu không cố ý... quả thật Kim Tiêu không cố ý.


Ngọc Lan dùng tay ôm vùng thượng đẳng.


- Sao lại là... sao. lại là... sao Ngạn Kim Tiêu lại vào đây?


Kim Tiêu khoát tay :


- Kim Tiêu sẽ nói sau... nhưng lúc này Kim Tiêu phải có một chỗ trốn.


- Kim Tiêu trốn...


Kim Tiêu gật đầu :


- Đúng rồi... phải trốn.


Sắc diện Ngọc Lan đỏ ửng. Nàng miễn cưỡng nói :


- Kim Tiêu trốn... làm sao phải trốn. Sao Kim Tiêu có thể vào gian hoàng thi sảnh của Ngọc Lan... và lại phải trốn.


- Hây.... Nâng phải giúp ta. Nếu như nàng không giúp Ngạn Kim Tiêu, thì không chỉ ta mất mạng mà ngay của Đổng Ngọc Lan cũng không có được một tấm chồng nâng khăn sửa túi.


Ngọc Lan lắc đầu :


- Ngọc Lan không hiểu ý của ngươi.


- Tự dưng ngươi vào gian hoàng thi sảnh của Ngọc Lan, rồi nhờ Ngọc Lan giúp ngươi trốn. Ngươi định bỡn cợt Ngọc Lan. Kim Tiêu đã bỡn cợt Ngọc Lan rồi chưa đủ hay sao giờ định trêu chọc ta nữa chứ. Ngươi ác lắm.


Kim Tiêu nhăn mặt khoát tay :


- Hây. Đừng có nổi nóng như vậy... Kim Tiêu sẽ giải thích cho nàng biết sau... Bây giờ thì phải giúp ta trốn mới được kẻo một lũ mèo kéo đến cào cấu Ngạn Kim Tiêu. Ta làm sao mà chống đỡ nổi.


- Lũ mèo là sao?


Kim Tiêu chắc lưỡi.


- Tại vì cái chuyện ở kỹ lầu Dương Châu đó.


Mặt Ngọc Lan nóng bừng thẹn thùng. Nàng gắt giọng nói :


- Chuyện kỹ lâu thì có liên can gì đến chuyện này?


Kim Tiêu nhăn mặt :


- Hây... khi nào qua tình cảnh này rồi, Ngạn Kim Tiêu sẽ cho nàng biết mà. Bây giờ lửa cháy đến chân rồi, còn giải trình cái gì nữa chứ. Giúp Ngạn Kim Tiêu đi nào.


- Ngọc Lan giúp ngươi ư... giúp thế nào đây?


- Một chỗ trốn.


Nàng trố mắt nhìn Kim Tiêu.


- Sao Kim Tiêu không tìm chỗ nào trốn mà lại chui vào đây?


- Nếu có chỗ trốn thì Kim Tiêu đã không chui vào trong này đâu. Nếu nàng không giúp Kim Tiêu một chỗ trốn, thì càng khó sứ cho nàng và cho cả Kim Tiêu. Thiên hạ đã biết Ngạn Kim Tiêu và Ngọc Lan đã vào kỹ lầu, nếu như họ bắt gặp cược Ngọc Lan và Kim Tiêu ngay trong gian phòng này thì chẳng còn gì để nói, để giải thích với họ nữa.


Tình ngay lý gian khó nói vô cùng... khó nói vô cùng.


- Nhưng ở đây trống hoác thế này, Kim Tiêu trốn ở đâu, Kim Tiêu độn thổ hay thăng thiên được chứ.


Kim Tiêu lắc đầu :


- Nếu ta biết thuật độn thổ hay thăng thiên thì Ngạn Kim Tiêu đâu cần đến nàng.


Hai người đang nói chuyện thì chợt nghe có tiếng động ngoài cửa.


Khi tiếng động vừa dứt thì một, giọng nói cất lên :


- Ngọc Lan xá muội... có thích khách vừa đột nhập, vào biệt lầu của muội.


Ngọc Lan nhìn Kim Tiêu rồi quay mặt ra cửa :


- Muội đang tắm. Muội có thấy gã thích khách nào đâu.


- Từ Quảng lão nói có thích khách vào biệt lầu muội mà.


- Đại ca thử tìm bên ngoài coi.


- Mọi người đã sục sạo bên ngoài này rồi nhưng không thấy ai.


- Không thấy tất lão Từ trông gà hóa cuốc, chứ tuyệt nhiên trong phòng tắm của muội chẳng có ai cả.


Nàng nói ra câu đó mà sắc diện ửng hồng nóng bừng lên.


Giọng nói bên ngoài lại vọng vào :


- Lạ thật. Từ Quảng khẳng định y vào trong sảnh phòng của muội mà.


- Trong này chỉ có một mình muội thôi.


- Xá muội có thể cho huynh vào xem qua được không.


Ngọc Lan nhìn Kim Tiểu nhăn mặt. Nàng quay lại phía cửa lúc đầu, gắt giọng nói :


- Không được... không được. Lúc này muội đang tắm đâu thể ai vào được.


- Khi nào muội tắm xong, huynh sẽ vào trong đó vậy.


Kim Tiêu nhìn Ngọc Lan, rồi bất ngờ bước vào bồn tắm của nàng.


Ngọc Lan khoanh tay che ngực, trừng mắt nhìn chàng :


- Ngươi...


Nàng định la toáng lên nhưng Kim Tiêu đã ôm chặt lấy nàng :


- Đừng la. Nếu nàng la lớn, người ta xông vào đây sẽ thấy cảnh này đó. Lúc bấy giờ Kim Tiêu chỉ còn mỗi một lần giải thích nàng là cục mỡ của ta mà thôi.


Ngọc Lan chau mày nhìn Kim Tiêu :


- Sao ngươi... Bước vào đây... Nam nữ thọ thọ bất thân kia mà.


- Vạn bất đắc dĩ ta phải làm như vậy.


Ngọc Lan mím môi nhìn Kim Tiêu.


Kim Tiêu nhỏ nhẹ nói :


- Kim Tiêu sẽ trốn trong này cùng với nàng. Cứ để cho đại ca của nàng vào thẩm tra. Huynh trưởng của nàng không thấy sẽ cho mọi người rút lui. Còn như nàng tấm xong, thì Kim Tiêu coi như không còn chỗ để trốn rồi.


Chàng nắn vai Ngọc Lan.


- Nàng giúp ta đi mà. Ta xin nàng đó. Sau này có cơ hội ta sẽ giúp nàng có được Tống Thừa Ân mà.


Ngọc Lan lưỡng lự.


Kim Tiêu năn nỉ.


- Ngọc Lan đừng từ chối lời thỉnh cầu của Ngạn Kim Tiêu. Bên ngoài kia có biết bao nhiêu người. Nếu như chuyện vỡ lở Ngạn Kim Tiêu tìm được một chốn dung thân, giúp Ngạn Kim Tiêu đi mà.


Ngọc Lan buông tiếng thở dài rồi nói :


- Kim Tiêu hụp đầu xuống đi.


Kim Tiêu gật đầu rồi hụp đầu xuống bồn nước..


Ngọc Lan mím môi nghĩ thầm.


- "Ngươi dám mạo phạm bổn cô nương chẳng coi gia huấn ra gì. Bổn cô nương sẽ trấn nước ngươi."


Cùng với ý nghĩa đó, nàng đặt tay lên đầu Kim Tiêu, nhấn xuống rồi nói :


- Đại ca... Huynh vào được rồi đó.


Cửa phòng tắm dịch mở, Đổng Kỹ Thượng bước vào.


Ngọc Lan nhìn Đổng Kỹ Thượng giả lả cười.


Đổng Kỹ Thượng cau mày.


- Muội chưa tắm xong à?


- Muội tắm lâu lắm... nên mới cho đại ca bước vào thẩm tra chỗ tắm của muội đó.


Nếu là người khác, muội không chấp nhận đâu và cũng không tha nữa.


Kỹ Thượng mỉm cười.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Trầu cau

Trầu cau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1) Cô có một năng lực

28-06-2016
Tiếng họa mi

Tiếng họa mi

- Ông có biết rằng chính sự lừa dối của ông đã giết chết thằng cháu ông và việc

30-06-2016
Miền kí ức trong nhau

Miền kí ức trong nhau

Cuộc sống cuốn ta đi trong cõi động, trong vô vàn những tính toán, bon chen..Có lúc ta

26-06-2016
Vụ cướp thế kỉ

Vụ cướp thế kỉ

- Đoàng! Phát súng nổ vang. Viên đạn trúng vào chiếc điện thoại trên bàn khiến nó

01-07-2016