Teya Salat
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 84 đánh giá )

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh - Chương 13 - Tri diện bất tri kiến

↓↓

Trảo của Thừa Ân bổ vào đúng yết hầu gã thứ tư, nhưng không giết gã.

bạn đang xem “Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Người thứ tư không biểu lộ một chút gì gọi là sợ hãi trước cái chết, nếu như trảo công của Thừa Ân giật đứt yết hầu y. Y chắp hai tay theo hai bờ hông, cúi mặt nhìn xuống từ tốn nói :


- Tại hạ Nhân Chữ.


Thừa Ân rút trảo công lại.


- Công phu của túc hạ quả là lợi hại khó lường.


- Vẫn không thể bằng Tống Thừa Ân, để nhất cao thủ đại nội.


- Vậy Thừa Ân có thể có thể đi được rồi chứ?.


Nhân Chữ bước lùi lại một bộ.


- Môn chủ Tôn Thi Nhã đang ở trong chờ Tống túc hạ.


Thừa Ân ôm quyền :


- Đa tạ.


Chàng rảo bước chậm rãi tiến về phía gian phòng xá. Trong gian phòng xá Tôn Thi Nhã trong bộ cánh trắng toát được điểm xuyến bằng những viên ngọc dạ minh châu, óng ánh phản chiếu ánh sáng từ dãy hoa đăng bao quanh mái hiên.


Thi Nhã đứng ngay trong gian phòng xá nhìn Thừa Ân. Nhân dạng nhỏ nhắn đài các yếu đuối của Thi Nhã lọt vào hai con ngươi Thừa Ân. Nàng nhỏ nhẹ nhẹ nói :


- Thi Nhã chỉ sợ Tống Thừa Ân không đến.


Thừa Ân bước vào gian phòng xá, nhìn Thi Nhã, Thừa Ân từ tốn nói :


- Tại hạ sẽ không gặp Tôn phu nhân, nếu như không vượt qua những hảo thủ kỳ tuyệt trên dốc đạo dẫn vào tòa phong xá này.


- Thi Nhã nghĩ không ai có thể ngăn được bước chân của Tống Thừa Ân một khi Thừa Ân muốn đến.


- Phu nhân quá khen.


Thi Nhã mỉm cười. Nụ cười rất đôn hậu, pha trộn trong đó là những nét ủ mị của một người an phận.


Thi Nhã nhỏ nhẹ nói :


- Tống túc hạ... Mời ngồi.


Thừa Ân ngồi xuống chiếc đôn.


Thi Nhã trịnh trọng chuốc rượu chén, rỗi bưng lên đưa đến tận tay Tống Thừa Ân.


- Thi Nhã dùng chén rượu này tạ lỗi với Tống túc hạ. Chén rượu này mong túc hạ miễn thứ cho Thi Nhã vì đã buộc túc hạ phải nhọc sức mới đến được tới phong xá này.


Thừa Ân đón lấy chén rượu, nhìn Thi Nhã.


- Đa tạ Tôn phu nhân.


Thừa Ân dốc chén rượu uống cạn.


Rượu ấm lan nhanh khắp cơ thể chàng.


Đặt chén rượu xuống bàn, Thừa Ân từ tốn hỏi :


- Những hảo thủ mà Tôn phu nhân có là ai vậy?


- Họ là những bằng hữu của tướng công, họ đến để giúp Thi Nhã.


Thừa Ân gật đầu :


- Hóa ra là vậy.


Thừa Ân vừa nói vừa lấy trong ngực áo ra chiếc tráp đặt lên bàn. Đẩy chiếc tráp về phía Tôn Thi Nhã, Thừa Ân hỏi :


- Tôn phu nhân gởi cho tại hạ những thứ trong chiếc tráp này với ý nghĩa gì?


Thi Nhã từ từ đứng lên, bất ngờ buông một tiếng thở dài, nhìn Thừa Ân Thi Nhã từ tốn nói :


- Một đóa hoa huệ trắng, một nén bạc. Những thứ đó Thi Nhã đã lấy được trên thi thể của tướng công Chung Tử Kiến.


Nàng ngưng lời một lúc rồi nhìn Thừa Ân nói tiếp :


- Hẳn tân nương của Tống cũng chết bởi những thứ mà Thi Nhã gởi cho Tống túc hạ.


- Tại hạ cũng nhận được cánh hoa huệ và một nén bạc trên xác Dương Đình Tuyết Anh.


Thi Nhã buông tiếng thở dài. Nàng từ tốn nói :


- Tướng công Chung Tử Kiến chết bởi Sát thủ vô điện. Tân nương của Tống túc hạ cũng bị chết bởi Sát Thủ Vô Diện. Cả Thi Nhã lẫn Tống Thừa Ân đều không biết Sát Thủ Vô Diện là ai...


Thừa Ân cướp lời Tôn Thi Nhã :


- Tại hạ không biết Sát Thủ Vô Diện, phu nhân cũng không biết, thậm chí cả võ lâm cũng chẳng hề biết y là ai. Sát Thủ Vô Diện chỉ để lại mỗi cành hoa huệ trắng và một nén bạc sau khi giết người.


- Phu nhân hẹn tại hạ đến đây có ý chỉ giáo gì?


Thi Nhã ngồi xuống đối mặt Thừa Ân. Nàng bưng tịnh rượu chuốc đầy chén rượu của Thừa Ân.


- Tống túc hạ có nghi đến chuyện báo thù cho Dương Đình Tuyết Anh không?


- Ân có chủ, nợ có người. Tại hạ đi tìm Sát Thủ Vô Diện, buộc y phải trả nợ và còn muốn biết vì cái gì y lại sát thủ một người con gái yếu đuối, không biết võ công như Dương Đình Tuyết Anh.


Thừa Ân ôm quyền thủ lễ :


- Thế còn Tôn phu nhân.


- Mạng của Tôn Thi Nhã giờ đây như chỉ mành trẻo sợi tóc. Không biết lúc nào Sát Thủ Vô Diện sẽ tìm đến mình.


- Chính vì vậy mà phu nhân mới nhờ đến những hảo thủ Đông Đảo kia.


- Họ là những bằng hữu cửa tướng công, được tướng công nhờ đến giúp Thi Nhã một khi Đường Lang môn có sự biến.


- Họ đúng là những hảo thủ khó tìm.


Thi Nhã cười gật đầu, nàng ôn nhu nói :


- Khi phu tướng bị sát tử, người đã trao lại chức quyền chủ Môn chủ Đường Lang môn cho Thi Nhã. Để đảm đương được chức vị Môn chủ Đường Lang môn Thi Nhã phải có võ công. Nhưng rất tiếc từ trước đến nay Thi Nhã chưa từng thụ học võ công Đường Lang. Chính vì thế mới có nhiều sự biến xảy ra. Không chỉ ngoài Đường Lang môn, mà ngay trong Đường Lang môn cũng có xảy ra sự biến không ngừng. Ai cũng muốn đoạt quyền chủ Môn chủ Đường Lang môn từ tay Thi Nhã nên những vị bằng hữu đó mới có mặt ở đây.


- Thừa Ân hiểu cho tình cảnh của phu nhân. Một mình phu nhân khó gánh vác được trọng trách Môn chủ Đường Lang môn.


Thừa Ân bưng chén rượu đứng lên xoay chén rượu một vòng trong lòng bàn tay mình, Thừa Ân nhìn Thi Nhã từ tốn hỏi :


- Thừa Ân giúp được gì cho Tôn phu nhân?.


Thi Nhã cũng đứng lên. Một làn gió thổi qua người Thi Nhã xua làn xạ hương thoang thoảng hướng vào mũi Thừa Ân.


Nàng nhìn Thừa Ân bằng đôi mắt với hai con ngươi đen láy, long lanh nét mơ hồ, huyền hoặc. Tôn Thi Nhã nhỏ nhẹ nói :


- Trước khi Phu tướng gặp kiếp họa diệt vong, dẫn đến cái chết oan nghiệt có nói lại với Thi Nhã.


Thừa Ân nghiêm mặt.


- Chung Tử Kiến Môn chủ nói gì?


- Sát Thủ Vô Diện là một người thần bí. Y có thể là một người cũng có thể là mọi người. Không một ai biết được chân tướng của y.


Thừa Ân dốc chén rượu lên miệng uống cạn, rồi nói :


- Tại hạ biết điều đó.


Thi Nhã nhìn vào mắt Tống Thừa Ân.


- Không ai biết Sát Thủ Vô Diện nhưng trong giang hồ thì lại có một người có thể biết Sát Thủ Vô Diện.


Thừa Ân nghiêm hẳn mặt lại.


- Phu nhân nói người đó là ai?


- Phu tướng nói lại... Người duy nhất biết được Sát Thủ Vô Diện chỉ có thể là Đạo Soái Dương Châu.


- Đạo Soái Dương Châu?


Tôn Thi Nhã gật đầu :


- Phu tướng nói chỉ có Đạo Soái Dương Châu mới biết Sát Thủ Vô Diện là ai. Nhưng ngay cả Đạo Soái Dương Châu thì cũng không một ai biết ngoại trừ một người.


Thừa Ân chau mày nhìn Tôn Thi Nhã :


- Lại thêm một người nữa à?


- Người biết Đạo soái Châu Dương không phải ai xa lạ mà chính là Tống Thừa Ân túc hạ.


Thừa Ân phá lên cười khanh khách.


Vừa cười Thừa ăn vừa đặt chén rượu xuống bàn. Nhìn Tôn Thi Nhã, Thừa Ân hỏi :


- Sao phu nhân khẳng định tại hạ biết Đạo Soái Dương Châu.


- Phu tướng nói với Thi Nhã như vậy.


Thừa Ân mỉm cười :


- Có lẽ tướng công của Tôn phu nhân võ đoán thôi. Không chừng Đạo soái Châu Dương cũng là Sát Thủ Vô Diện.


- Cũng có thể đúng như Tống túc hạ nghĩ, Đạo soát Chậu Dương có thể là Sát Thủ Vô Diện.


Thừa Ân nheo mày suy nghĩ rồi nói :


- Tôn phu nhân nói với tại hạ điều đó với dụng ý gì?


- Thi Nhã muốn cùng Tống túc hạ đi tìm Đạo Soái Dương Châu.


Thừa Ân mỉm cười :


- Phu nhân cũng có ý trả thù cho phu tướng của mình à?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Chị

Chị

Sài gòn vào ngày đầu đông, nắng nhạt dần, những cơn mưa bất chợt len lỏi từng góc

23-06-2016
Chàng trai mặc đồ đen

Chàng trai mặc đồ đen

Khi gặp một người, anh sẽ coi trọng người đó bởi những gì anh ta mặc, hay những gì

30-06-2016
Hình phạt nặng nhất

Hình phạt nặng nhất

Có một câu chuyện cổ kể về một người theo đạo Do Thái mà lại rất thích chơi

01-07-2016
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Giá như...

Giá như...

(khotruyenhay.gq) Thoa đã đánh đổi tuổi xuân cho cái sự nghiệp vô nghĩa này mà, giá như

30-06-2016
Đồ ngốc "tỉnh tò"

Đồ ngốc "tỉnh tò"

Trời ơi là trời cái máy tính...... bực mình không chịu được. Nó rút phịch cái phích

27-06-2016
Xe bus tình yêu

Xe bus tình yêu

Tôi cuống cuồng chạy theo xe buýt đang từ từ lăn bánh rời khỏi bến. Lên đến nơi,

26-06-2016