Polly po-cket
Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa

Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 135 đánh giá )

Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa - Chương 7 - Miêu nữ thi diệu kế. Lục phượng hoán nhất long

↓↓

Ngoài cơ ngơi rộng rãi, nơi đây còn có cả một vườn hoa xinh đẹp, kỳ tú. Khu rừng chung quanh tạo cho cảnh vật một vẻ yên tĩnh, thanh nhàn. Chính Lan đã có dịp đi quan sát cả khu vực, nhận ra có rất nhiều loại cây khác nhau. Dường như chủ cũ đã trồng dặm thêm để thay thế cho những cây bị đốn, hoặc mục nát. Lão ta thích sự phong phú nên phối hợp cây cối các miền vào đây, nào du, thu, hoàng lan, thủy sơn, xuân, tùng, bách, liễu, đào⬦

bạn đang xem “Âu Dương Chính Lan - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cách bờ sông chừng trăm trượng có một hồ nước trong vắt, mặt hồ hình tròn đường kính độ năm mươi bước chân lòng hồ được lót đá Đại Lý màu hồng, nước sâu ngang ngực người. Đây là nơi bơi lội, đùa vui trong những ngày hè nắng gắt.


Chung quanh hồ cũng được lát đá và vây kín bởi hàng rào dâm hương hoắc rậm rạp. Chính Lan ngồi xuống thạch đôn, nhìn những đóa hoa đỏ rực rỡ bốn mùa kia, chạnh nhớ đến cố hương. Bên hồ Côn Minh cũng có những bụi cây như thế.


Bỗng chàng nghe có tiếng vật gì gieo xuống thảm lá khô, đoán rằng chú sáo non đã vô tình rơi khỏi tổ. Chính Lan rời khỏi hồ nước đi đến gốc cây xuân già cách đấy vài trượng. Quả thực có con chim non chưa đủ lông cánh đang nằm dưới đất. Chính Lan mỉm cười, nhẹ nhàng nhặt nó, rồi tung mình lên cây. Chàng chuyển tít lên tận ngọn cây, đặt trở lại vào tổ. Cây xuân cổ thụ này cao nhất khu rừng, từ đây có thể nhìn bao quát khắp nơi và thấy cả mặt nước Trường giang. Chàng say mê ngắm dòng sông hùng vĩ trải dài mãi như vô tận về hướng thượng nguồn. Gió sông lồng lộng thổi vào mặt chàng, xua đi cái nóng kinh người.


Chợt Chính Lan nghe tiếng nữ nhân xôn xao nói cười phía dưới, thì ra các nàng đã kéo nhau ra hồ đùa nghịch để tránh nắng.


Trong tòa nhà này giờ đây chỉ còn mình chàng và Hỏa chân nhân là đàn ông. Bọn Lôi Đao, tam ngốc và Hách Thiết Xuyên đã về cố thổ cả rồi. Hỏa chân nhân thì chẳng bao giờ bén mảng đến nơi này. Vì vậy, sáu mỹ nhân thản nhiên trút bỏ xiêm y, chỉ còn tấm yếm mỏng manh. Cả Tây Môn Tố Bình cũng vậy.


Chính Lan đã thấu hiểu tấm chân tình của Tiểu Linh Thố đối với mình và định cưới nàng nên thản nhiên ngắm nhìn, chẳng chút e ngại.


Bào thai trong bụng Thục Nghi đã được sáu tháng. Nàng nhìn vẻ thanh mảnh của chị em với ánh mắt ghen tỵ. Tử Quỳnh vuốt ve chiếc bụng tròn trĩnh của Thục Nghi, vui vẻ nói:


- Nghi muội quả là sung sướng khi sắp được làm mẹ. Bọn ta mong mãi mà chẳng được?


Thục Nghi khoan khoái nhưng giả bộ than thở:


- Mang nặng có gì mà sung sướng, tiểu muội chỉ thấy khổ sở mà thôi.


Trại Tây Thi phá lên cười:


- Thôi đừng giả đò nữa, ta biết Nghi muội rất đắc ý trong lòng.


Thục Nghi đỏ mặt tạt nước vào người Du Mỹ Kỳ. Thế là các mỹ nhân ngư đuổi nhau loạn cả lên, tiếng cười trong vắt vang dội cả rừng cây.


Chính Lan say mê ngắm những thân hình kiều diễm, thầm cảm ơn trời xanh đã ban cho chàng quá nhiều hạnh phúc.


Lát sau, những mảnh yếm ngực đều bị giật đứt, nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Tố Bình còn là xử nử nên thẹn thùng ôm ngực năn nỉ:


- Tiểu muội xin các vị, lỡ tỷ phu ra đến thì sao?


Tử Quỳnh cười ngất:


- Ai chẳng biết ngươi thầm thương trộm nhớ trượng phu của bọn ta? Thôi thì cưới quách cho xong.


Cả bọn đều tán thành vì họ đều yêu mến Tố Bình, không muốn xa nàng. Tiểu Linh Thố thẹn thùng nói:


- Nhưng tỷ phu đâu thèm để ý đến tiểu muội?


Kính Hồ Tiên Cơ mỉm cười:


- Tướng công đã có đến năm vợ, đâu dám mở miệng tỏ tình với ai nữa. Chuyện này để bọn ta thu xếp cho.


Nhưng Tố Bình lại ngoe ngoẩy lắc đầu:


- Tiểu muội chỉ chấp thuận khi các vị chia sẻ bí mật kia. Làm thế nào mà tướng công lại giết được Hà Lăng?


Chính Lan giật mình lắng tai nghe. Ở dưới, Thi Mạn quan sát trước sau rồi nghiêm giọng:


- Việc này tuyệt đối không được để lộ cho tướng công biết. Chính ta đã thả cổ trùng cắn vào tâm mạch của Hà lão quỉ, nhờ vậy tướng công mới sống sót và giết được lão ta.


Chính Lan nghe lòng cay đắng, tủi hổ, chàng không giận họ mà giận mình bất tài. Tiếng Tố Bình lại vang lên:


- Thế mà tiểu muội tưởng Chính Lan là người vô địch?


Thục Nghi giận dữ nói:


- Tướng công mới hai mươi bảy tuổi, làm sao địch lại lão ác ma công lực thâm hậu ấy? Bọn ta chẳng cần đến thanh danh, chỉ cần có chàng mà thôi.


Thi Mạn cười nhạt:


- Trong võ học, chẳng ai dám tự hào mình là vô địch cả. Kẻ đại trí luôn khiêm tốn, lo bảo toàn tính mạng trời ban. Ngay Hoàng Hạc sư bá ngày xưa cũng phải nhờ đến gia sư mới giết nổi Tam Tuyệt Huyết Ma Thang Ưng. Sư bá chẳng bao giờ hổ thẹn về điều ấy, ông tiêu diệt được tai họa cho bách tính và đồng đạo là vui rồi.


Chính Lan như người tỉnh cơn mê, thầm cảm ơn Liễu Thi Mạn. Nàng xuất thân từ chốn núi rừng mà thấu hiểu đạo lý hơn cả kẻ đọc ngàn quyển sách như chàng.


Chính Lan đứng trên chạng ba vận công rú lên cao vút như trút bỏ mọi ưu phiền. Sáu nàng nhận ra chàng, kinh hãi nhìn nhau. Chính Lan phi thân xuống đứng cạnh hồ nước mỉm cười hòa ái:


- Sao các nàng không rủ ta cùng tắm cho vui?


Họ biết chàng không giận, mừng rỡ nói:


- Bọn thiếp tưởng tướng công đang đọc sách.


Chính Lan cởi y phục, bước xuống hồ, đến trước mặt Tố Bình âu yếm hỏi:


- Bình muội có chịu lấy một kẻ bất tài như ta không?


Tố Bình thẹn đỏ mặt, lúng túng che ngực, Chính Lan ôm nàng vào lòng thì thầm:


- Để ta vào thưa với lão gia.


Mọi người vui đùa thêm một lúc nữa mới trở vào. Thay y phục xong, họ kéo nhau lên đại sảnh tìm Tây Môn Nhỉ. Chính Lan kính cẩn nói:


- Tiểu tế muốn gọi lão gia là nhạc phụ đại nhân.


Hỏa chân nhân hoan hỉ gật đầu:


- Trước giờ bần đạo vẫn xem ngươi là rể.


* * *


Ba tháng sau, Thục Nghi lâm bồn, sinh ra một nam hài rất kháu khỉnh. Chẳng giống phong tục thông thường của bách tính, Chính Lan đặt ngay tên con là Âu Dương Hoàng Hạc. Chàng muốn tưởng niệm đến ân sư của mình.


Ngày đầy tháng Hạc nhi cũng là ngày cưới của chàng và sáu vị phu nhân. Cửu phụ chàng là Tây Thục nhất hùng Chu Điện Kiệt đã sang nhượng hết cơ sở kinh doanh, về Nam Kinh sống chung với chàng. Giang Tô đại hiệp Du Huỳnh, cha của Mĩ Kỳ, và song thân của Kính Hồ Tiên Cơ cũng vậy. Họ đều đã già nên không muốn xa con cháu.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tình yêu và bao thuốc

Tình yêu và bao thuốc

"- Em và thuốc lá, anh chọn ai? - Cả hai. Em có cằn nhằn anh thì anh cũng không ngừng yêu

28-06-2016
Nắng không mùa

Nắng không mùa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Tự chịu trách nhiệm

Tự chịu trách nhiệm

Đừng bị cái suy nghĩ là người phụ nữ nhất thiết phải cần một người đàn ông

23-06-2016
Điệu múa thiên thần

Điệu múa thiên thần

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016