XtGem Forum catalog
Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 20 đánh giá )

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân - Chương 26 - Họa vô đơn chí

↓↓

Ở căn thứ nhất không phát hiện được gì.

bạn đang xem “Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ở căn thứ hai, lúc này vì sự an toàn của Nam Cung Minh Ngọc, Cao Nhẫn không câu nệ mà bước vào sục tìm hẳn hoi. Trên mặt bàn trang điểm giản đơn. Một bức họa đã vẻ xong còn đặt nằm đó, một trang hiệp khách trẻ tuổi, tay giữ đốc kiếm ở ngang hông, mắt đăm đăm nhìn xa xa. Bức họa không đẹp nhưng rất có hồn. Dưới góc bức họa ở phía tả có ghi:


"Cao lang! Chàng đang ở đâu?"


Rúng động tâm thần, Cao Nhẫn thấy tâm tư bấn loạn. Vậy chỗ nầy đúng là nơi cư ngụ của Nam Cung Minh Ngọc và mẫu thân nàng.


Nhưng cả hai hiện giờ đang ở đâu? Linh tính báo cho Cao Nhẫn một tai họa đã xảy ra!


Vào tiểu am phía sau, là căn nhà cuối cùng trong ba nếp nhà tranh.


Hương khói đã nguội lạnh từ lâu, một lớp bụi mỏng phủ trên mặt tấm bồ đoàn nhỏ.


"Họ không còn ở đây, ít nhất cũng trên mười ngày!" Cao Nhẫn tự nhủ.


Không tìm được manh mối nào! Thất vọng, Cao Nhẫn định quay người định bước ra. Trong lúc quay người, Cao Nhẫn qua khóe mắt, chợt thấy có vật gì lấp ló trong chiếc mõ bằng cây.


Đình cước bộ, Cao Nhẫn nhìn chăm chú vào chiếc mõ. Đúng, có một mảnh giấy được nhét vào khe chiếc mõ, một đầu hơi nhô ra. Bước đến gần, Cao Nhẫn đưa tay khẽ rút tờ giấy, là một tờ hoa tiên.


Vừa mở ra xem, Cao Nhẫn đã thất sắc. Trên mảnh giấy, có ghi tiêu đề một chữ 'Quân' thật rõ nét ở góc hữu trên cùng.


"Lại là bọn chúng!" Cao Nhẫn tức tối nghĩ.


Nội dung tờ hoa tiên có ghi :


"Gởi cố nhân!


Nàng không tha thứ cho ta được sao?


Con của chúng ta đâu. Mẫu tử nàng ra sao? Không về chung sống cùng ta? Họ Vạn này quyết không bạc đãi nàng! Mong!


Vạn".


"Vậy là gia đình nàng đã được sum họp! Mối thù kia liệu nàng còn nhớ hay đã quên? Khi thù gia lại là thân phụ? Họ Vạn? Lão Quân chủ sao lại là họ Vạn? Vạn Ngọc Châu? Liệu có gì liên quan? Minh Ngọc có họ là Nam Cung, lão Quân chủ ở họ Vạn? Hay không phải là lão Quân chủ? Một kẻ nào khác lão? Nếu vậy, sao lại phải cầu xin tha thứ? Nếu đây không phải là lão, thì có thể là ai? Mà không đúng, tiêu đề có viết chữ Quân rõ ràng?"


Cao Nhẫn ngẩn ngơ, tay cầm tờ hoa tiên, đầu óc cứ miên man suy nghĩ. Cuối cùng, không giải thích được. Cao Nhẫn nói thành tiếng :


- Trước mắt, cứ nghĩ đây là hành động của lão Quân chủ đã, sau sẽ liệu tính sau! Bây giờ ta phải làm gì đây? Tìm lão trước hay tìm nhị lão sư huynh cùng quần hùng trước? Còn khoảng hai mươi ngày nữa mới đến kỳ hạn của lão Quân chủ. Được ta cứ tìm thêm bằng chứng khác đã, sau sẽ đến gặp lão cũng không muộn!


Suy tính xong, Cao Nhẫn quay người đi ngay, khiến sơn cốc vắng lặng càng thêm vắng lặng!


Lướt xa khỏi sơn cốc chừng hơn nửa dặm, Cao Nhẫn nghe một tiếng quát hỏi :


- Ai?


Cao Nhẫn lập tức dừng chân lại, không đáp.


Người vừa quát hỏi, lên tiếng quát nữa :


- Kẻ nào đó! Hiện thân xem nào!


Trước mặt Cao Nhẫn là một ngã rẽ, tại sau ngã rẽ có một hàng cây cao to. Có lẽ kẻ vừa hỏi đang đứng dưới gốc cây to này.


Người này nghe được tiếng bước chân đi của Cao Nhẫn chứng tỏ là tay cũng không tệ gì! Mãi suy nghĩ, không biết nên tiến lên hay quay lại. Cao Nhẫn đã nghe người ấy nói thêm :


- Quả là quân chuột ngày! Lấp ló mà không dám ra mặt. Có giỏi hiện thân cho bản Lệnh sứ xem nào?


Vừa nghe người này tự xưng là bản Lệnh sứ, Cao Nhẫn liền vừa ứng tiếng trả lời, vừa tung mình tiến ngay đến :


- Là ta! Cao Nhẫn đây!


- Cao Nhẫn?


Âm thanh vừa gọi tên Cao Nhẫn, đến lỗ tai Cao Nhẫn nghe rõ là tiếng của ba người cùng kêu lên, thì Cao Nhẫn đã hiện thân và cũng đã thấy trước mặt mình có đúng ba người. Thập nhất, Thập nhị và Đệ thất lệnh sứ Hà Thúy.


Thập nhất chuyên lệnh sứ hỏi ngay khi vừa thấy chính là Cao Nhẫn, câu hỏi có hơi ngớ ngẩn :


- Ngươi không chết?


Căm tức, nhìn chằm chằm vào Hà Thúy, Cao Nhẫn hỏi :


- Đệ thất chuyên lệnh sứ vẫn mạnh giỏi a? Ha ha ha... Sao ta lại chết? Còn các ngươi, còn lão Quân chủ, ta nỡ nào chết được cho đành! Ha ha ha...


Thập nhất chuyên sứ lùi lại một bước, thảng thốt hỏi :


- Ngươi muốn gì đây?


Cao Nhẫn khinh khỉnh đáp :


- Nào ta có muốn gì đâu? Không phải chính Chuyên sứ cho gọi ta đấy sao? À cũng được, quả là ta cũng muốn hỏi một điều, mong Chuyên lệnh sứ vui lòng giải đáp cho!


- Hỏi gì? Bản Lệnh sứ không có bổn phận phải trả lời đâu!


Nghe Thập nhất chuyên sứ cố nói cứng nhưng Cao Nhẫn biết hắn đã sợ, Cao Nhẫn đáp :


- An tâm! Ta không hỏi đều cơ mật của Quân chủ các người đâu. Vả lại... ta khuyên Chuyên lệnh sứ nên thành thật trả lời thì hơn!


Hắn không đáp, nhưng thần tình của hắn quả là muốn trả lời cho xong để Cao Nhẫn đi khuất cho rồi. Do đó, hắn im lặng, có ý chờ đợi.


Cao Nhẫn hỏi :


- Hai người sống trong sơn cốc đàng kia, hiện nay họ đã ra sao rồi?


Gã Thập nhất chuyên lệnh sứ ngạc nhiên hỏi :


- Sao lại hỏi bọn ta? Bản Lệnh sứ làm sao biết được?


- Họ...


Từ sau lưng gã Thập nhất, Hà Thúy chợt lên tiếng, nhưng chỉ nói được một chữ thì đã bị tắt nghẹn.


Cao Nhẫn di bộ sang bên tả hai bước, đưa mắt nhìn thật nhanh, thì thấy không phải là Hà Thúy đang bị ả Thập nhị chuyên lệnh sứ uy hiếp đấy sao? Cao Nhẫn hiểu ra liền gật đầu.


Cao Nhẫn trầm giọng nói :


- Chắc có lẽ Chuyên lệnh sứ chưa thấy chết nên không sợ? Nói thử cho ta nghe nào?


Hắn không đáp mà lại bước lùi, chếc về phía tả của hắn hai bước. Ả Thập nhị chuyên sứ cũng đưa tay lôi Hà Thúy chếch về phía hữu ba bước. Cả hai tên cùng đưa mắt nhìn quanh.


Hiểu ý, Cao Nhẫn mỉm cười :


- Muốn chạy à? Đâu dễ dàng thế? Thử nhích động xem, ta hứa chắc một lời, kẻ nào động cựa trước, kẻ đó chết trước!


Lời nói này của Cao Nhẫn, nếu là lúc trước chắc bọn họ không tin.


Nhưng bây giờ, bọn họ như là nghe lời phán của tử thần. Nhưng cả hai cùng láy mắt ra dấu.


Cao Nhẫn quát to :


- Muốn chết!


Rồi nhào ngay lại chỗ ả Thập nhị chuyên sứ, Cao Nhẫn chực phóng chưởng. Nào ngờ, ả và gã Thập nhất hiểu ý của nhau, người của Cao Nhẫn vừa chớp động là ả đẩy bắn thân hình của Hà Thúy về phía Cao Nhẫn đang lao đến, còn ả và gã kia, chia làm hai hướng chạy thoát đi.


Đang đà lao đến, Cao Nhẫn thấy vậy, thay vì tung chưởng ra đánh, đã kịp thời đổi thành cái phất tay, đưa ra một luồng nhu kình, đỡ nhẹ lấy người Hà Thúy. Sau đó, vội vàng phóng người đuổi theo.


Cao Nhẫn hừ lên tức giận, vì cả hai đã chạy mất dạng. Quay lại, thấy Hà Thúy đang ngã nằm dưới đất.


Ngạc nhiên, Cao Nhẫn hỏi :


- Hà cô nương! Cô nương sao rồi?


Hà Thúy không đáp, mặt đỏ bừng lên, tức giận. Không hiểu, Cao Nhẫn lại lên tiếng hỏi :


- Cô nương đã làm sao? Cao Nhẫn này có thể giúp được gì không?


Hà Thúy vẫn không lên tiếng nhưng hai mắt đảo tròn.


Cao Nhẫn chợt hiểu, thì ra Hà Thúy đã bị đối phương điểm huyệt đạo.


Cao Nhẫn tuy biết giải, nhưng làm sao được, vì Hà Thúy là một nữ nhân.


Động tâm, Cao Nhẫn phất tay ra giải ngay Á huyệt trước cho Hà Thúy.


Cao Nhẫn hỏi liền :


- Cô nương bị điểm huyệt? Huyệt nào? Làm cách nào giải?


Hà Thúy vội lên tiếng :


- Cao huynh đừng bận tâm! Lúc nãy Cao huynh có hỏi hai người ở trong sơn cốc?


Cao Nhẫn nhanh nhẩu gật đầu :


- Đúng vậy! Hà cô nương có biết họ bây giờ ra sao không?


Hà Thúy nghi ngờ :


- Họ là gì của Cao huynh? Cao huynh quan tâm đến thế, ắt có lẽ cũng là chỗ thân tình?


Lắc đầu, Cao Nhẫn nôn nóng giải thích :


- Không đâu! Chỉ là...


Đoạn Cao Nhẫn lượt sơ qua về gia thế của cng Minh Ngọc và định ý của mình như thế nào, khi muốn tìm mẫu tử của Nam Cung Minh Ngọc cho Hà Thúy nghe.


Nghe xong, Hà Thúy thoáng lo lắng :


- Cao huynh! Cao huynh đến quá trễ rồi! Quân chủ quả là... người biết lo xa... Quân chủ đã cho đưa hai người họ đi rồi!


- Đi rồi à? Đi đâu? Bao giờ?- Cao Nhẫn dồn dập hỏi.


Hà Thúy thoáng ngập ngừng, rồi mới hỏi Cao Nhẫn :


- Cao huynh nghĩ ta là người như thế nào? Cao huynh không ngại ta nói dối sao? Không phải là vừa rồi Cao huynh có ý mỉa mai ta đấy sao?


Cao Nhẫn lúng túng, lắp bắp mãi mới nói được :


- Hà cô nương! Xin thứ lỗi! Thật ra... Thật ra tại hạ cũng có ý không tốt về cô nương! Nhưng trước đây, tại Quân Sơn đạo am, tại hạ không thấy cô nương, đã... đã có ý mừng cho cô nương!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sự trung thực

Sự trung thực

- Không, vấn đề là ở đấy - người đàn ông kia lập tức quát lên - Vợ tôi đang ở

01-07-2016
Mùa đi ngang phố

Mùa đi ngang phố

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Nữ tỳ và dê đực

Nữ tỳ và dê đực

Tỳ nữ này quả thật chưa từng trộm một hạt đậu mạch của chủ nhân, vì thế cô

28-06-2016
Bơ gạo

Bơ gạo

Người ăn xin không thể tin được vào tai mình. Không có một lý do gì để một người

30-06-2016
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Bong bóng tình yêu

Bong bóng tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: ''Chuyện đời sinh viên.'') Trong đời

24-06-2016