Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 134 đánh giá )

Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh - Hồi 4 - Võ công tuy mất, hiệp cốt vẫn còn

↓↓
Sau khi người của phái Hoa Sơn đi rồi thì Võ Đang ngũ lão cũng cáo biệt rời hiện trường. Tề Cẩn Minh dõi mắt nhìn theo toàn nhân mã rồi nói:


- Tiễn đại tiên sinh, Thang nhị tiêu đầu, đa tạ ân đức giải vây của nhị vị, Thượng Quan cô nương, đại ân không thể dùng lời mà báo, xin cho tại hạ gửi lời thăm hỏi lệnh tôn nhé.


Lão dừng lại gượng cười rồi nói tiếp:


- Võ công của Tề mỗ đã bị phế nên dù có muốn báo đáp ân đức của các vị cũng không được nữa rồi.

bạn đang xem “Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thượng Quang Phi Phụng mỉm cười, nói:


- Tề tiên sinh không cần khách khí, tiểu nữ còn muốn thỉnh cầu tiên sinh một chuyện đấy!


Tề Cẩn Minh ngẩn người giây lát rồi gượng cười, nói:


- Tại hạ còn có thể giúp cô nương được chuyện gì?


Thượng Quang Phi Phụng nói:


- Tề tiên sinh, võ công của ngài chưa chắc là không thể phục hồi, mà dù không thể phục hồi cũng chẳng sao. Bởi lẽ chuyện tiểu nữ muốn thỉnh cầu ngày vốn không cần dùng đến võ công.


Đối với những người luyện võ mà nói thì khi xương vai đã vỡ thì xem như đã thành phế nhân. Cố nhiên võ công vốn có sẽ mất hết, dù muốn luyện trở lại nhưng nội lực không có thì cũng không thể luyện được. Vì vậy, mọi người nghe mấy lời an ủi của Thượng Quang Phi Phụng thì nghĩ thầm:


- "Đã biết là chuyện không thể mà an ủi suông như vậy thì há chẳng phải là khiến cho Tề Cẩn Minh thêm khó xử sao?


Thế nhưng Tề Cẩn Minh sau khi nghe vậy thì bất giác động lòng, lão thầm nghĩ:


- "Nữ nhi của Thượng Quan Vân Long quyết không thể mở miệng nói bừa, chẳng lẽ trên thế gian này còn có loại võ công thần kỳ nào đó mà xương bả vai vỡ rồi vẫn có thể luyện được sao?".


Tuy nghĩ thế nhưng vì chịu quá nhiều sự đau đớn giày vò nên đối với chúng võ công có thể phục hồi hay không lão cũng chẳng quan tâm nữa. Trong thâm tâm lão chỉ cầu mong cùng Tiêu Quyên Quyên mai danh ẩn tích là mãn nguyện lắm rồi. Đối với những lời Thượng Quang Phi Phụng vừa nói, tuy lão nửa tin nửa nghi nhưng đó chỉ là ý niệm thoáng qua trong đầu, tuyệt nhiên không lưu tâm. Vì vậy, sau một hồi suy nghĩ thì Tề Cẩn Minh nói:


- Không cần dùng võ công thế thì tốt rồi. Cô nương thử nói ra xem, chỉ cần tại hạ có thể làm được thì tại hạ quyết không chối từ.


Thượng Quang Phi Phụng chậm rãi nói:


- Nếu trong tương lai tiểu nữ làm một việc gì đó khiến Tề tiên sinh không vừa lòng, thậm chí nếu làm cho tiên sinh phải đau lòng thì mong tiên sinh chớ trách tiểu nữ nhé.


Tề Cẩn Minh cười ha ha rồi nói:


- Sinh mệnh của tại hạ là do cô nương cứu thoát, nếu cô nương muốn tại hạ lấy sinh mạng ra báo đáp thì tại hạ cũng quyết không từ chối. Thượng Quan cô nương, cô nương định nói chuyện đùa với tại hạ đấy chăng?


Phi Phụng liền tiếp lời:


- Tiểu nữ không hề nói đùa với tiên sinh.


Tề Cẩn Minh chợt trầm ngâm suy nghĩ, dường như phán đoán được mấy phần nên nói:


- Được, dù là chuyện đùa hay chuyện nghiêm túc, bất luận cô nương làm chuyện gì bất lợi với tại hạ thì tại hạ cũng không trách cứ cô nương!


Thượng Quang Phi Phụng nói:


- Đa tạ tiên sinh đã đồng ý, mong rằng ngày sau sẽ gặp lại.


Tề Cẩn Minh nghe vậy thì cùng Tiêu Quyên Quyên cáo biệt mọi người rồi lặng lẽ ra đi.


Tiễn đại tiên sinh trông theo hai bóng người dần khuất rồi quay sang hỏi Thượng Quang Phi Phụng:


- Thượng Quan cô nương, cô nương còn chuyện gì khác không?


Phi Phụng hơi ngạc nhiên, nàng hỏi:


- Có thì sao? Không có thì sao?


Tiễn đại tiên sinh nói:


- Nếu cô nương không có việc gì khác thì lão phu có một chuyện muốn nhờ cô nương giúp đỡ.


Phi Phụng hỏi ngay:


- Là chuyện gì?


Tiễn đại tiên sinh nói:


- Chúng ta vừa đi vừa nói nhé.


Phi Phụng thấy lão vội vội vàng vàng thì tỏ ý nghi ngờ, nàng hỏi:


- Chuyện của tiên sinh phải khẩn trương thực hiện như thế sao?


Tiễn đại tiên sinh nói:


- Không sai! Lão phu phải đi phó hội, thời gian được định vào giờ tý tối nay.


Phi Phụng hỏi tiếp:


- Địa điểm phó hội là nơi nào?


Tiễn đại tiên sinh chậm rãi nói:


- Tại Bí Ma Nhai trên Tây Sơn Lư Sư Phong.


Lúc này đã gần hoàng hôn, Phi Phụng nhìn sắc trời rồi nói:


- Xem ra đêm nay không thể mưa, sau khi xuất thành chúng ta có thể thi triển khinh công, tin rằng sẽ đến Bí Ma Nhai trước giờ tý. Tiễn đại tiên sinh, phải chăng tiên sinh muốn tiểu nữ cùng đi phó hội?


- Không sai, giả như cô nương không có việc gì quan trọng thì mong cô nương hãy giúp lão phu chuyện này.


- Tiểu nữ vốn còn một vài việc nhưng chậm một ngày cũng không sao. Xin thứ lỗi cho tiểu nữ hỏi thẳng, tiên sinh có thể cho tiểu nữ biết cuộc phó hội này như thế nào không?


- Đương nhiên là được, nhưng chuyện này nói ra rất dàị..


- Dù sao thì chúng ta còn có nhiều thời gian, tiên sinh cứ thong thả nói cũng được.


- Thượng Quan cô nương, phải chăng cô nương rất muốn biết tung tích của Vệ Thiên Nguyên? Chuyện này xem ra phải bắt đầu nói từ người này thôi.


Thượng Quang Phi Phụng vui mừng nói:


- Đúng vậy, tiểu nữ cũng đang muốn hỏi Thang nhị tiêu đầu về chuyện này, thì ta hẳn đã đến tiêu cục của các vị? Hiện giờ hắn...


Thang Hoài Nghĩa tiếp lời:


- Hắn không có đến tiêu cục của tại hạ, hiện tại hắn ở đâu, bọn tại hạ cũng không biết.


Thượng Quang Phi Phụng vô cùng thất vọng, nói:


- Nghe lời nói vừa rồi của các vị, tiểu nữ tưởng rằng các vị đã gặp Vệ Thiên Nguyên chứ.


Tiễn đại tiên sinh mỉm cười, nói:


- Cô nương hãy nhẫn nại nghe đã nào. Tuy bọn lão phu chưa gặp Vệ Thiên Nguyên nhưng lão phu có thể bảo đảm rằng nhất định chúng ta sẽ tìm ra hắn.


Phi Phụng bị nói đúng tâm sự nên bất ngờ đỏ bừng hai má. Nàng nói:


- Tiểu nữ cũng không vội tìm gặp hắn, nhưng nếu có thể tìm được hắn sớm một tý thì tốt hơn. Bởi lẽ tiểu nữ không muốn mất nhiều thời gian ở kinh sư, vả lại còn có một chuyện tiểu nữ cần phải nói cho Vệ Thiên Nguyên biết.


Thang Hoài Nghĩa nói:


- Tuy Vệ Thiên Nguyên không đến tiêu cục của bọn tại hạ nhưng Khương cô nương đã gặp hắn rồi.


Phi Phụng liền hỏi:


- Vị Khương cô nương đó có phải là Khương Tuyết Quân không?


Thang Hoài Nghĩa khẽ gật đầu, Phi Phụng hỏi tiếp:


- Tại sao Khương Tuyết Quân không đi chung với các vị?


Thang Hoài Nghĩa nói:


- Cô ta đã bỏ đi rồi.


Phi Phụng hỏi lại:


- Cô ta không muốn gặp tiểu nữ chăng?


Thang Hoài Nghĩa nói:


- Cô ta không biết là bọn tại hạ đi gặp cô nương. Cô ta vừa đến đã đi ngay nên bọn tại hạ không có cơ hội nói chuyện với cô ta.


Phi Phụng truy vấn:


- Tại sao phải ra đi vội vàng như thế?


Tiễn đại tiên sinh lên tiếng:


- Vì cô ta thấy lão phu cũng có mặt tại tiêu cục. Xưa nay cô ta luôn xem lão phu là cừu nhân của mình.


Phi Phụng trầm ngâm một lát rồi nói:


- Cô ta thù hận tiên sinh, có lẽ cô ta cho rằng tiên sinh đã giúp Từ Trung Nhạc trong chuyện Anh Hùng Thiếp, tiên sinh có thể giải thích với cô ta mà.


Tiễn đại tiên sinh thở dài, nói:


- Sự tình không chỉ đơn giản như vậy, cô ta còn cho rằng việc mẫu thân của cô ta chết là do lão phu hạ độc thủ!


Phi Phụng kinh ngạc, nói:


- Ôi, có chuyện như thế sao? Nhưng chuyện gì cũng không rời sự thực, tiên sinh không thể biện minh cho rõ ràng sao?


Tiễn đại tiên sinh gượng cười nói:


- Lão phu có miệng nhưng rất khó nói!


- Tại sao?


- Chuyện này lão phu cũng không biết giải thích với cô nương thế nào mới phải, nhưng đến Bí Ma Nhai rồi thì tự nhiên cô nương sẽ rõ thôi.


Thượng Quang Phi Phụng thầm phán đoán mấy phần nhưng nàng không truy vấn nữa mà nói:


- Được, vậy thì tiên sinh nói chuyện Vệ Thiên Nguyên trước vậy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Tao thích có tờ rym

Tao thích có tờ rym

"Sao mày đứng tè thế? " Con bé tròn xoe mắt lên hỏi. "Tao có tờ rym thì tao phải đứng

27-06-2016
Me hài ola ngày 01-07-2016

Me hài ola ngày 01-07-2016

Những thứ muốn nói thì đôi khi cũng không nói ra được, me hài ola nó không chỉ đem

01-07-2016
Dư vị

Dư vị

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Nếu như trên

27-06-2016

Polly po-cket