Thiên Toàn nói:
bạn đang xem “Ảo kiếm linh kỳ - Lương Vũ Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Cao thủ trong thiên hạ tuy nhiều nhưng nhân vật có thể sát hại Thiên Quyền sư huynh cũng chẳng có mấy người. Đó là Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Khách Kim Trục Lưu, phương trượng Thiếu Lâm tự Thống Thiền Thượng Nhân, chưởng môn phái Không Động Mãnh Hoa, chưởng môn phái Thiên Sơn Dương Viên cùng ngươi và lệnh tôn mà thôi. Hoặc giả còn có một vài võ lâm ẩn sĩ, nhưng bất luận thế nào thì cũng không thể vượt quá mười người.
Tề Cẩn Minh nói:
- Kim Trục Lưu, Thống Thiền Thượng nhân, Mãnh Hoa, Dương Viên đều là nhân vật đỉnh đỉnh đại danh trong giới bạch đạo nên đương nhiên là các ngươi không thể hoài nghi bọn họ rồi.
Thiên Toàn nói:
- Không sai!
Tề Cẩn Minh nói tiếp:
- Như vậy nhân vật khả nghi còn lại là ta và gia phụ, hoặc giả một vài võ lâm ẩn sĩ nào đó. Gia phụ thì đã sớm không màng thế sự mà niên kỷ cũng đã quá lão. Một vài võ lâm ẩn sĩ, nếu có thì hành tung bất định, danh đã không biết thì làm sao tìm được người? Xem ra hung thủ khả nghi nhất có lẽ là ta rồi! Tề mỗ có nhiều hành vi bất chính nên từ lâu đã bị thiên hạ cho là ma đầu không chuyện ác gì không thể làm. Do vậy mọi tội ác trong thiên hạ đều trút lên đầu Tề mỗ và Tề mỗ cũng cam nhận không cần tự biện. Bây giờ các ngươi cho rằng ta là hung thủ thì ta thừa nhận mình là hung thủ vậy.
Thiên Toàn nói:
- Tề Cẩn Minh, ngươi quên lời hứa với ta rồi sao? Ngươi cần phải nói thật với ta! Ngươi đã xem ta là bằng hữu thì không thể dùng khẩu khí đó nói với ta. Ngươi cần phải thành thật trả lời, ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi có phải là hung thủ sát hại chưởng môn sư huynh của ta không?
Tề Cẩn Minh chậm rãi nói:
- Ta không phải là hung thủ!
Thiên Cơ từ phía sau lớn tiếng nói xen vào:
- Tề Cẩn Minh, lúc thì ngươi nói có, lúc nói không, ai có thể tin là ngươi nói thật?
Tề Cẩn Minh không để ý đến lão ta, mà nói với Thiên Toàn đạo nhân:
- Ngươi muốn hỏi gì nữa không?
Thiên Toàn nói:
- Ta không cần hỏi nữa, nhưng nếu ngươi muốn nói thì ta sẵn lòng nghe.
Tề Cẩn Minh nói:
- Được, vậy thì ta nói cho ngươi biết là ta đang nói thật, ta không phải là hung thủ sát hại Thiên Quyền chân nhân. Thậm chí từ khi xuất sư đến giờ ta chưa từng gặp lão ta. Vừa rồi ta nói là do tức khí nhất thời, xin ngươi bỏ qua tội cuồng ngạo của ta!
Thiên Toàn đạo nhân như trút được gánh nặng, lão quay lại nói với chưởng môn Thiên Ngộ đạo nhân:
- Chưởng môn sư huynh, Tề Cẩn Minh đã nói rất rõ ràng, hắn không phải là hung thủ sát hại Thiên Quyền sư huynh!
Thiên Cơ lại cướp lời nói:
- Lời hắn nói có thể tin được sao? Thiên hạ đâu có đạo lý đi hỏi hung thủ có phải là hung thủ không?
Thiên Toàn trầm giọng nói:
- Sư huynh không tin nhưng đệ tin!
Thiên Cơ cười nhạt:
- Chưởng môn sư huynh nghe hắn nói gì rồi chứ? Hình như chỉ cần một mình hắn tin thì chúng ta nên nhận sai lầm với nghi hung thủ thì phải? Hừ, đi hỏi hung thủ có phải là hung thủ hay không rồi còn tin tưởng lời người ta, thật là chuyện đại hoang đường trong thiên hạ, chưởng môn sư huynh có tin không?
Thiên Ngộ là lão nhân nhu nhược, bất quyết, Thiên Cơ lại hỏi thẳng như chém đinh chặt sắt thì nhất thời làm sao lão trả lời được. Nhưng không chỉ Thiên Cơ hoài nghi mà đa số đệ tử phái Hoa Sơn đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Thiên Toàn đạo nhân.
Thiên Toàn bình thảnnói:
- Đệ không cần các vị sư huynh đệ tin Tề Cẩn Minh theo đệ nhưng đệ biết hắn nhiều hơn các vị sư huynh rất nhiều. Đệ chỉ nói ra cách nhìn của mình nên không cho rằng đó là chuyện đại hoang đường trong thiên hạ.
Thật là:
"Nhất kiếm tung hoành hàn địch đảm.
Bình sinh tòng bất thọ nhân lân.".
Tạm dịch:
"Một kiếm tung hoành địch thủ khiếp.
Bình sinh không nhận sư thương vay.".
Chương trước | Chương sau