XtGem Forum catalog
Anh hùng xạ điêu - Kim Dung

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 27 đánh giá )

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung - Chương 32 - Ông to thác hiểm

↓↓
Mục Niệm Từ để Hoàng Dung cầm tay phải, y nhìn hoa rơi trên mặt nước, nói:


- Ta thấy y giết Âu Dương Khắc, chỉ cho rằng từ đây y đã cải tà quy chính, lại thấy hai vị cao thủ Cái bang cung cung kính kính đưa y đi, ta vốn có biết hai vị đại thúc Cái bang ấy, biết họ là thuộc hạ thân tín của Hồng Thất công lão nhân gia mà đối xử với y như thế, trong lòng rất mừng rỡ, bèn đi cùng y.


Sau khi ta tới Nhạc Châu, Cái bang mở đại hội ở Quân sơn. Trước đó y đã nói riêng với ta Hồng ân sư từng có di mệnh sai y tiếp nhiệm chức bang chủ. Ta vừa sợ vừa mừng, quả thật khó tin được, nhưng thấy các trưởng lão có thân phận cao nhất trong Cái bang đối với y cũng vô cùng kính trọng lại không thể không tin. Ta không phải là người Cái bang, không được tham dự đại hội nên ở lại thành Nhạc Châu chờ y, nghĩ rằng y một sớm đứng đầu quần hùng trong Cái bang ắt có thể vì nước vì dân, làm nên đại sự oanh oanh liệt liệt, tương lai cũng có thể chém đầu kẻ thù trả thù cho nghĩa phụ nghĩa mẫu. Đêm ấy ta nghĩ ngợi đủ chuyện không sao ngủ được, chỉ cảm thấy mọi chuyện đều quá tốt đẹp, đến lúc gần sáng mới thấy mệt mỏi, đang mơ màng thiếp đi thì đột nhiên y từ cửa sổ nhảy vào.


Ta hoảng sợ giật nảy mình, còn cho rằng y lại định đùa giỡn. Y lại hạ giọng nói:

bạn đang xem “Anh hùng xạ điêu - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Muội tử, việc lớn không xong rồi, chúng ta chạy mau.


Ta hoảng sợ hỏi nguyên do, y nói:


- Trong Cái bang có nội phản, phái áo dơ không phục di mệnh của Hồng bang chủ. Phái áo sạch và phái áo dơ vì chuyện lập bang chủ mới gây ra một trường tranh đấu, đã chết khá nhiều người.


Ta giật mình hỏi:


- Vậy làm sao bây giờ?


Y nói:


- Ta thấy người bị thương quá nhiều, tình nguyện rút lui không làm bang chủ nữa. Ta nghĩ nếu muốn đại cục trọn vẹn, cũng chỉ có cách như thế.


Y lại nói:


- Nhưng các trưởng lão phái áo sạch lại không cho ta đi, may có Cừu bang chủ của Thiết chưởng bang tới giúp, ta mới rời được Quân sơn. Bây giờ chúng ta cứ lên núi Thiết Chưởng trốn tránh một thời gian rồi sẽ tính.


Ta cũng không biết Thiết chưởng bang xấu hay tốt, y đã nói thế thì cũng đi theo y.


Lên tới núi Thiết Chưởng, cũng chưa gặp Cừu bang chủ Thiết chưởng bang, nhưng ta đứng ngoài nhìn, thấy Thiết chưởng bang hành sự ma ma quỷ quỷ, chỗ nào cũng có vẻ.tà môn, bèn nói với y: Ngươi tuy thoái nhượng không làm bang chủ Cái bang nhưng cũng không cần phải bỏ chạy. Ta thấy nên đi tìm sư phụ Trường Xuân tử Khưu Xử Cơ của ngươi nhờ ông hẹn ước với hảo hán giang hồ đứng ra chủ trì công đạo do các anh hùng trong Cái bang bầu ra một vị bang chủ đạo cao đức trọng để tránh việc trong bang tàn sát lẫn nhau, đến nỗi phụ lòng ký thác của Hồng ân sư với ngươi. Y ấp a ấp úng không nói đúng cũng không nói sai mà chỉ nói tới chuyện thành thân với ta. Ta nghiêm mặt cao giọng quát y mấy câu, y cũng nổi giận, hai người cãi nhau một trận.


Qua một hôm, ta dần dần thấy hối hận, nghĩ tuy y không biết nặng nhẹ, không nghĩ tới mối thù giết cha mẹ mà chỉ nghĩ tới tình cảm nữ nhi nhưng rốt lại cũng là tốt với ta, vả lại ta trách móc y quả thật có hơi nặng nề, y tức giận cũng khó trách được. Tối hôm ấy ta càng nghĩ càng không yên tâm, thắp đèn viết mấy chữ xin lỗi y. Ta rón rén tới cửa sổ phòng y đang định nhét lá thư vào khe cửa, chợt nghe y đang nói chuyện với người khác. Ta nhìn vào khe cửa sổ, thấy người kia là một lão già lùn thấp râu trắng, mặc áo vải màu vàng, tay cầm một chiếc quạt lá quỳ lớn.


Quách Tĩnh và Hoàng Dung đưa mắt nhìn nhau một cái, đều nghĩ thầm:


- Không biết là Cừu Thiên Nhận hay Cừu Thiên Trượng?


Chỉ nghe Mục Niệm Từ kể tiếp:


- Lão già ấy lấy trong bọc ra một cái bình đặt lên bàn hạ giọng nói: Dương huynh đệ, vị phu nhân chưa cưới của ngươi không chịu vào khuôn phép, chuyện đó rất dễ, ngươi cho một ít thuốc bột trong bình này vào nước trà cho cô ta uống, bảo đảm đêm nay ngươi sẽ được động phòng hoa chúc.


Quách Hoàng hai người nghe tới đó trong lòng cùng nghĩ:


- Té ra là Cừu Thiên Trượng.


Mục Niệm Từ nói tiếp:


- Gã tiểu tử Dương Khang ấy lại mặt mày rạng rỡ, cảm ơn rối rít. Ta tức giận tới mức suýt ngất đi. Không bao lâu, lão già kia cáo từ đi ra. Ta rón rén theo y ra xa xa, sấn lên đánh vào lưng y một chưởng, y ngã lăn ra đất.


Nếu không phải ta đang trong cảnh nguy hiểm thì đúng là phải một đao chém chết y luôn, ta đánh thêm mấy quyền cho y ngất đi, lục lọi trên người y, trong người lão khốn này quả thật rất nhiều đồ vật, nào là nhẫn, đoản kiếm, mảnh gạch cùng rất nhiều thứ lạ lùng khác, chắc đều là những vật để hại người, còn có một quyển sách, ta nghĩ chắc trong có danh sách gì đó bèn tiện tay giắt luôn vào lưng, càng nghĩ càng giận, quyết ý đi tìm Dương Khang lý luận.


Ta trở lại ngoài phòng Dương Khang, nào ngờ y đã đứng ở cửa, cười hề hề nói:


- Muội tử, mời vào.


Ta đã định chủ ý, đêm nay nếu không nói rõ hết tất cả mọi việc không xong. Vào tới phòng, y chỉ cái bình trên bàn cười nói:


- Muội tử, cô đoán xem trong bình này đựng cái gì?


Ta tức giận nói:


- Ai biết là vật thối tha gì trong đó.


Y cười nói:


- Một người bạn mới tặng cho ta, nói là chỉ cần hòa một ít loại thuốc bột này vào trà lừa cô uống thì tất cả đều có thể cho ta được như ý.


Ta quả thật không ngờ tới câu ấy, lập tức hết giận, cầm bình thuốc mở cửa sổ ném ra ngoài, nói:


- Vậy ngươi giữ lại làm gì?


Y nói:


- Ta kính trọng muội tử như người trời, làm sao có thể dùng thủ đoạn hèn hạ như thế để đánh lừa cô.


Quách Tĩnh gật đầu nói:


- Dương huynh đệ làm thế rất đúng.


Mục Niệm Từ hừ một tiếng, cũng chưa trả lời. Hoàng Dung nhớ lại hôm trước rình ngoài cửa sổ trên núi Thiết Chưởng từng thấy Dương Khang ngồi bên giường ôm Mục Niệm Từ thì thầm to nhỏ, lúc ấy Mục Niệm Từ trên mặt lộ nét tươi cười, thần sắc nhu thuận, đoán là sau khi đã ném bình thuốc.


Quách Tĩnh hỏi:


- Về sau thế nào?


Y được Chu Bá Thông dạy, phàm người ta kể chuyện mà giữa chừng dừng lại, phải hỏi tiếp: về sau thế nào?


Ðể giúp hứng cho họ, không ngờ Mục Niệm Từ đột nhiên mặt mũi đỏ bừng, quay đi cúi đầu im lặng không đáp. Hoàng Dung kêu lên:


- A, tỷ tỷ, ta biết rồi, về sau ngươi bái thiên địa kết làm vợ chồng với y.


Mục Niệm Từ quay đầu lại, sắc mặt đã biến thành trắng bệch, răng cắn chặt môi, trong mắt hiện ra ánh sáng kỳ lạ. Hoàng Dung giật nảy mình, biết mình đã nói sai, vội nói:


- Xin lỗi, ta nói bậy bạ, hảo tỷ tỷ ngươi đừng tức giận.


Mục Niệm Từ hạ giọng nói:


- Ngươi không nói bậy bạ, là ta tự mình hồ đồ. Ta.., ta làm vợ chồng với y, nhưng chưa.., chưa có bái thiên địa. Chỉ hận tự ta không quả quyết... .


Nói tới đó nước mắt thánh thót rơi xuống.


Hoàng Dung thấy dáng vẻ của nàng khổ sở, đưa tay trái ôm lấy đầu vai nàng định nói mấy câu an ủi, qua một lúc chỉ Quách Tĩnh nói:


- Tỷ tỷ, ngươi không cần khó xử, chuyện đó cũng không có gì đâu. Hôm ở Ngưu Gia thôn, Tĩnh ca ca cũng muốn kết làm vợ chồng với ta.


Câu ấy vừa nói ra, Quách Tĩnh lập tức há miệng đớ lưỡi, vô cùng xấu hổ, nói:


- Bọn ta.., không có.., không có.


Hoàng Dung cười nói:


- Vậy ngươi có nghĩ tới không?


Quách Tĩnh đỏ bừng cả tai, cúi đầu nói:


- Là ta không tốt.


Hoàng Dung đưa tay vỗ vỗ đầu vai y, dịu dàng nói:


- Ngươi muốn làm vợ chồng với ta, ta rất mừng rỡ, ngươi có gì là không tốt đâu?


Mục Niệm Từ thở dài một tiếng, nghĩ thầm:


- Muội tử họ Hoàng tuy thông minh lanh lợi nhưng rốt lại còn nhỏ tuổi, không rõ lắm về chuyện nam nữ. Nàng gặp được vị Quách đại ca trung hậu thành thật này, đúng là có phúc.


Hoàng Dung hỏi:


- Tỷ tỷ, về sau thế nào?


Mục Niệm Từ nhìn xuống dòng nước, hạ giọng nói:


- Về sau.., về sau ta nghe ngoài cửa sổ có tiếng quát tháo đánh nhau, y bảo ta đừng lên tiếng, nói là Thiết chưởng bang đang giải quyết việc nội bộ của họ, không liên hệ gì tới bọn ta.


Qua hồi lâu có người gõ cửa phòng nói là Cừu bang chủ cầu kiến. Y vội đứng lên, bảo ta cứ nằm yên trong chăn đừng động đậy. Y thắp đèn lên, một người bước vào, ta trong rèm nhìn ra thì rõ ràng là lão già mới rồi. Ta nghĩ té ra y là bang chủ Thiết chưởng bang, trong lòng quả thật không yên, sợ y tới hỏi tại sao ta ám toán y. Lúc ấy ta làm sao... làm sao gặp người khác được? May là y cũng không nói tới chuyện ấy, bàn với Dương Khang làm thế nào để tiêu diệt Cái bang, làm thế nào để đón tiếp quân Kim nam hạ.


Hoàng Dung cười nói:


- Tỷ tỷ, hai lão già ấy không phải là một người đâu.


Mục Niệm Từ ngạc nhiên hỏi:


- Không phải là một người à?


Hoàng Dung cười nói:


- Họ là hai anh em sinh đôi, tướng mạo giống hệt nhau. Người ngươi đánh tên Cừu Thiên Trượng, võ công rất tầm thường, chỉ giỏi việc bịa đặt lừa đảo. Cừu bang chủ Cừu Thiên Nhận thì khác, may mà ngươi đánh phải bang chủ giả, chứ nếu gặp phải bang chủ thật, y vung thiết chưởng một cái thì cái mạng nhỏ xíu của ngươi khó mà giữ được.


Mục Niệm Từ buồn thảm nói:


- Té ra là thế. Hôm ấy nếu ta gặp Cừu bang chủ, y một chưởng đánh chết ta cũng xong.


Hoàng Dung cười nói:


- Nhưng Dương đại ca của chúng ta thì không bỏ được.


Mục Niệm Từ xoay đi một cái, hất bàn tay của Hoàng Dung trên vai xuống, lạnh lùng nói:


- Ngươi đừng nói chuyện ấy với ta nữa.


Hoàng Dung lè lè lưỡi cười nói:


- Được rồi, là ta không bỏ được.


Mục Niệm Từ đứng lên, nói:


- Quách đại ca, Hoàng muội tử, ta đi đây. Hai vị bảo trọng, cẩn thận quỷ kế của nhà thuyền Thiết chưởng bang.


Hoàng Dung vội đứng lên nắm tay nàng nài nỉ:


- Hảo tỷ tỷ, ngươi đừng giận, về sau ta không dám nói bậy với ngươi nữa.


Mục Niệm Từ thở dài nói:


- Ta không giận ngươi, mà là... mà là ta tự thương mình.


Hoàng Dung nói:


- Cái gì thằng tiểu tử Dương Khang chọc giận ngươi à?


Rồi kéo nàng ngồi xuống.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Một cõi duyên trần

Một cõi duyên trần

Choáng váng, anh định thần nhìn thấy nắp chiếc rương bật tung, anh tiến lại

24-06-2016
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Xin lỗi thầy!

Xin lỗi thầy!

Cuối thu, tiết trời lạnh dần. Những chiếc lá cuối cùng cũng trôi theo gió. Bầu trời

29-06-2016
Em là để yêu

Em là để yêu

"Phụ nữ là để yêu chứ không phải để hiểu" - Shakespeare - *** Em sinh tháng 2. Anh

30-06-2016