Snack's 1967
Anh hùng xạ điêu - Kim Dung

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 22 đánh giá )

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung - Chương 3 - Gió cát sa mạc

↓↓

Đêm ấy, người Mông Cổ mở tiệc lớn khoản đãi sứ thần thượng quốc, đến lúc ngà ngà say. Hoàn Nhan Hồng Liệt nói:

bạn đang xem “Anh hùng xạ điêu - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ngày mai anh em tôi sắc phong cho Vương Hãn, mời Chiêu thảo sứ cùng đi.


Thiết Mộc Chân nghe thế cả mừng, luôn miệng đáp ứng.


Vương Hãn là người đứng đầu các bộ lạc trên thảo nguyên, quân đông tiền nhiều, đối xử với người khác rộng rãi, rất được tù trưởng quý nhân các bộ tộc yêu thích. Vương Hãn trước kia từng kết nghĩa anh em với cha Thiết Mộc Chân. Về sau cha Thiết Mộc Chân bị kẻ thù hạ độc giết chết. Thiết Mộc Chân lưu lạc không nơi nương tựa, bèn nhận Vương Hãn làm nghĩa phụ, theo về với y. Thiết Mộc Chân lấy vợ không bao lâu, vợ lại bị người Miệt Nhĩ ất bắt đi, toàn nhờ Vương Hãn và nghĩa đệ Trát Mộc Hợp của Thiết Mộc Chân cùng ra quân đánh bại người Miệt Nhĩ ất mới đưa được vợ y về.


Vì vậy Thiết Mộc Chân nghe nói nghĩa phụ là Vương Hãn cũng được sắc phong, vô cùng cao hứng, hỏi:


- Nước Kim còn sắc phong cho ai nữa?


Hoàn Nhan Hồng Hy nói:


- Hết rồi.


Hoàn Nhan Hồng Liệt thêm một câu:


- Phương Bắc chỉ có Đại hãn và Vương Hãn hai vị là chân anh hùng chân hào kiệt, còn người khác thì không đáng nói tới.


Thiết Mộc Chân nói:


- Ở chỗ chúng tôi còn có một người, có lẽ hai vị vương gia chưa nghe nói tới.


Hoàn Nhan Hồng Liệt hỏi:


- Ai thế? Ai thế?


Thiết Mộc Chân nói:


- Chính là nghĩa đệ của tiểu tướng tên Trát Mộc Hợp. Y là người nhân nghĩa, giỏi dùng binh, tiểu tướng xin Tam vương gia. Lụcvương gia cũng phong cho y một chức quan.


Thiết Mộc Chân và Trát Mộc Hợp là bạn bè chơi nhau từ thuở còn để chỏm, lúc hai người kết nghĩa anh em Thiết Mộc Chân chỉ mới mười một tuổi Người Mông Cổ gọi anh em kết nghĩa là Kết an đáp, an đáp tức nghĩa huynh, nghĩa đệ.


Tục người Mông Cổ thì lúc kết an đáp phải tặng quà cho nhau. Lúc ấy Trát Mộc Hợp tặng Thiết Mộc Chân một viên đạn đá. Thiết Mộc Chân tặng Trát Mộc Hợp một viên đạn đồng. Đạn là vật người Mông Cổ dùng để ném thỏ, trẻ con thường dùng để ném chơi. Hai người kết nghĩa rồi thì ra sông Cán Nạn đóng băng ném đạn nô đùa. Mùa xuân năm sau, hai người dùng cung gỗ nhỏ bắn tên. Trát Mộc Hợp tặng Thiết Mộc Chân một mũi tên hiệu mà y dùng hai chiếc sừng bò nhỏ khoét lỗ chế thành. Thiết Mộc Chân tặng lại một mũi tên bằng gỗ bách, lại kết bái lần nữa. Khi hai người đã lớn, đều trú ngụ trong bộ tộc của Vương Hãn, vô cùng thán thiết, hàng ngày đua nhau dậy sớm, ai dậy sớm thì dùng chiếc chén ngọc xanh của Vương Hãn uống sữa ngựa. Về sau vợ Thiết Mộc Chân bị bắt.


Vương Hãn cùng Trát Mộc Hợp mang quân giúp y cứu về. Thiết Mộc Chân và Trát Mộc Hợp tặng vàng ngựa cho nhau, kết bái lần thứ ba. Hai người hàng ngày uống rượu chung một chén, tối đến thường đắp chung một chăn. Về sau vì phải tìm nơi có cỏ và nước bèn suất lãnh người và súc vật chia tay nhau. Thiết Mộc Chân oai danh ngày càng lớn, các bộ tộc dưới quyền Trát Mộc Hợp cũng không ngừng tăng lên, hai người tình nghĩa thủy chung vẫn không giảm, còn hơn anh em ruột. Lúc ấy Thiết Mộc Chân nghĩ mình được vinh phong mà nghĩa đệ chưa được nên mới xin phong chức cho y.


Hoàn Nhan Hồng Hy đã ngà ngà say, thuận miệng nói:


- Mông Cổ đâu có bao nhiêu người, nếu ai cũng được phong chức thì nước Đại Kim ta có thêm bao nhiêu viên quan nữa?


Hoàn Nhan Hồng Liệt liên tiếp đưa mắt ra hiệu cho y, nhưng Hoàn Nhan Hồng Hy không buồn đếm xỉa tới.


Thiết Mộc Chân nghe thấy không vui, nói:


- Nếu vậy đem chức quan của tiểu tướng phong cho y cũng không sao.


Hoàn Nhan Hồng Hy vỗ đùi một cái, cao giọng nói:


- Ngươi coi thường chức quan của Đại Kim à?


Thiết Mộc Chân trợn mắt nhìn lại, đã toan đập bàn đứng dậy nhưng cố nén giận không nói, nhấc chén rượu lên uống một hơi cạn sạch. Hoàn Nhan Hồng Liệt vội nói đùa mấy câu. Khuyên can đôi bên.


Sáng sớm hôm sau. Thiết Mộc Chân dắt bốn con, đem năm ngàn người ngựa đưa Hoàn Nhan Hồng Hy. Hoàn Nhan Hồng Liệt tới sắc phong cho Vương Hãn.


Lúc ấy mặt trời vừa mọc lên chỗ thảo nguyên giáp chân trời. Thiết Mộc Chân lên ngựa, năm ngàn người ngựa đã sắp hàng chỉnh tề trên thảo nguyên.


Quân tướng nước Kim thì vẫn ngủ mê mệt trong trướng chưa Tĩnh.


Thiết Mộc Chân lúc đầu thấy quân Kim người mạnh ngựa khỏe, binh khí sắc bén, rất có ý kính sợ, đến lúc ấy thấy họ ham mê hưởng lạc, khịt mũi hừ một tiếng, nhìn qua Mộc Hoa Lê hỏi:


- Ngươi thấy quân Kim thế nào?


Mộc Hoa Lê nói:


- Một ngàn quân Mông Cổ chúng ta có thể đánh tan năm ngàn người của họ.


Thiết Mộc Chân cười nói:


- Ta cũng nghĩ thế. Chỉ là nghe nói nước Đại Kim có hơn trăm vạn quân, mà chúng ta chỉ có năm vạn.


Mộc Hoa Lê nói:


- Một trăm vạn quân không thể ra trận hết được. Chúng ta chia nhau tới đánh, hôm nay tiêu diệt mười vạn, ngày mai lại tiêu diệt mười vạn.


Thiết Mộc Chân vỗ vỗ vai y, cười nói:


- Nói tới việc dùng binh thì lời ngươi rất hợp ý ta. Một người nặng hơn trăm cân có thể ăn hết mười con bò béo ngàn cân, chẳng qua không phải ăn trong một ngày thôi.


Hai người cùng bật tiếng cười ha hả.


Thiết Mộc Chân cầm cương ngựa đi thong thả, chợt thấy trên ngựa của con thứ tư là Đà Lôi không có người cười, tức giận hỏi:


- Đà Lôi đâu?


Lúc ấy Đà Lôi mới chín tuổi, tuy còn nhỏ nhưng Thiết Mộc Chân bất kể là dạy con hay luyện binh đều rất nghiêm khắc, người vi phạm quy định quyết không tha thứ. Y cao giọng hỏi, quân tướng người nào cũng nơm nớp lo sợ Đại tướng Bát Nhĩ Hốt là sư phụ của Đà Lôi, thấy Đại hãn trách móc thầm hoảng sợ, nói:


- Thằng nhỏ này trước nay không dám dậy trễ, để tôi đi tìm. Vừa định quay ngựa đi tìm, chợt thấy hai đứa nhỏ nắm tay nhau chạy tới. Một đứa trên đầu đội khăn gấm, chính là con út của Thiết Mộc Chân là Đà Lôi đứa kia là Quách Tĩnh.


Đà Lôi chạy tới trước mặt Thiết Mộc Chân, kêu một tiếng:


- Gia gia!


Thiết Mộc Chân cao giọng nói:


- Bây giờ ngươi mới tới à!


Đà Lôi nói:


- Con vừa cùng Quách huynh đệ kết an đáp ở bờ sông, y tặng con cái này.


Nói xong xòe vật cầm trong tay ra, là một cái khăn lau mồ hôi màu hồng thêu hoa, vốn là của Lý Bình thêu cho con trai. Thiết Mộc Chân nghĩ tới việc mình kết nghĩa với Trát Mộc Hợp lúc nhỏ, trong lòng cảm thấy thương mến, trên mặt lập tức hiện vẻ từ hòa, lại thấy hai đứa nhỏ trước ngựa dáng vẻ ngây thơ, liền dịu giọng nói:


- Thế ngươi tặng y cái gì?


Quách Tĩnh chỉ lên cổ mình nói:


- Cái này!


Thiết Mộc Chân thấy là cái vòng vàng mà con út mình ngày thường vẫn đeo ở cổ cười khẽ một tiếng, nói:


- Hai người các ngươi từ nay trở đi phải tương thân tương ái, giúp đỡ lẫn nhau.


Đà Lôi và Quách Tĩnh cùng gật đầu vâng dạ.


Thiết Mộc Chân nói:


- Lên ngựa cả đi, thằng nhỏ Quách Tĩnh cũng đi luôn với bọn ta?


Đà Lôi và Quách Tĩnh vô cùng vui vẻ, đều cùng lên ngựa.


Lại chờ thêm hơn nửa giờ anh em Hoàn Nhan Hồng Hy mới chải đầu xong, bước ra khỏi trướng. Hoàn Nhan Hồng Liệt thấy quân Mông Cổ đã xếp hàng chờ từ lâu, vội ra lệnh tập hợp quân sĩ. Hoàn Nhan Hồng Hy thì làm ra vẻ vương tử thượng quốc, rói vài chén rượu uống. ăn điểm tâm xong mới thong thả lên ngựa, lại mất thêm nửa giờ nữa mới tập hợp xong một vạn người ngựa.


Đoàn người đi lên phía bắc, được sáu ngày. Vương Hãn phái con là Tang Côn và nghĩa tử là Trát Mộc Hợp tới nghênh đón. Thiết Mộc Chân nghe báo Trát Mộc Hợp tới vội ra đón. Hai người xuống ngựa ôm chầm lấy nhau, các con của Thiết Mộc Chân cũng đều bước lên bái kiến thúc phụ.


Hoàn Nhan Hồng Liệt nhìn Trát Mộc Hợp, thấy y vóc dáng cao gầy, trên mép có một hàng ria thưa màu vàng, hai mắt lóng lánh có thần, hiện rõ vẻ tinh khôn mạnh mẽ. Tang Côn thì béo phì trắng trẻo, hẳn là lúc bình thời chỉ lo ăn uống chơi bời, không giống người lớn lên trên sa mạc, lại thấy dáng vẻ y ngạo mạn, không đếm Xỉa gì tới Thiết Mộc Chân, khác hẳn Trát Mộc Hợp rất thân thiết.


***


Lại đi thêm một ngày, còn cách chỗ Vương Hãn không xa, chợt hai tên quân tiền tiêu của Thiết Mộc Chân phi mau về, báo Phía trước có bộ lạc Nãi Man chặn đường, khoảng ba vạn người.


Hoàn Nhan Hồng Hy nghe dịch lại, giật mình hoảng sợ, vội nói:


- Họ định làm gì?


Quân tiền tiêu nói:


- Có vẻ như muốn đánh nhau với chúng ta.


Hoàn Nhan Hồng Hy nói:


- Họ.., họ.., đúng là có ba vạn người à? Chẳng phải là nhiều hơn chúng ta.., gấp... gấp...


Thiết Mộc Chân không chờ y nói hết câu, nói với Mộc Hoa Lê:


- Ngươi đi hỏi xem.


Mộc Hoa Lê mang theo mười tên thân binh phóng ngựa đi, còn đại đội quân mã dừng lại. Qua một lúc. Mộc Hoa Lê trở về bẩm báo:


- Người Nãi Man nghe nói vương tử nước Đại Kim tới phong quan chức cho Đại hãn cũng muốn được phong. Họ nói nếu không phong thì sẽ bắt hai vị vương tử giam lại, đợi lúc nào nước Đại Kim phong quan chức cho họ mới thả về. Bọn người Nãi Man kia còn nói quan chức của họ phải lớn hơn của Đại hãn Thiết Mộc Chân.


Hoàn Nhan Hồng Hy nghe xong biến sắc nói:


- Quan chức lại có chuyện bắt phong à? Như.., như thế không phải là muốn làm phản sao? Tính thế nào đây?


Hoàn Nhan Hồng Liệt lập tức ra lệnh cho quân tướng nước Kim bày thành trận thế để đề phòng bất trắc.


Trát Mộc Hợp nhìn Thiết Mộc chân nói:


- Ca ca, người Nãi Man thường vẫn cướp súc vật của chúng ta, làm khó chúng ta, hôm nay lại bỏ qua cho họ à? Không biết hai vị vương tử nước Đại Kim có ra lệnh gì không?.


Thiết Mộc Chân nhìn địa hình bốn phía, trong lòng đã có chủ ý, bèn nói:


- Hôm nay phải cho hai vị vương tử của nước Đại Kim được thấy một chút thủ đoạn của anh em ta chứ.


- Rồi hít một hơi dài quát lớn, giơ cao roi ngựa đánh trên không hai cái vút vút hai tiếng, năm ngàn quân Mông Cổ đột nhiên đồng thanh quát lớn:


- Ha, ha, ha!


Anh em Hoàn Nhan bất ngờ, bất giác hoảng sợ nhảy dựng lên.


Chỉ thấy phía trước bụi bay mù mịt, quân địch dần dần tới gần, đội tiền tiêu của quân Mông Cổ đã lui về bản trận. Hoàn Nhan Hồng Hy nói:


- Lục đệ, mau sai bọn nhỏ của chúng ta xông lên đi, chứ đám quân Mông Cổ này vô dụng thôi.


Hoàn Nhan Hồng Liệt hạ giọng nói:


- Cứ để họ đánh trận đầu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Vợ chồng lười

Vợ chồng lười

Ngày xửa ngày xưa, ở thị trấn nọ có một anh chàng rất lười biếng và cố chấp.

30-06-2016
Điệu múa thiên thần

Điệu múa thiên thần

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Bản năng hàn gắn

Bản năng hàn gắn

Trước sinh nhật ba ngày. Tôi ngồi trong rạp, một tay bốc bắp rang bơ ăn ngon lành, mắt

28-06-2016
Ở trọ

Ở trọ

- Em đúng là đồ ngốc! Một con nhóc khờ khạo! Anh quay lưng bước. Những bước chân

26-06-2016
Hoa Linh Lan

Hoa Linh Lan

Tên truyện: Hoa Linh LanTác giả: GàoThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

23-07-2016 15 chương
Hermes hay Dior?

Hermes hay Dior?

Cuộc sống vốn dĩ luôn rất công bằng. Nếu bạn không đẹp thì bạn sẽ giàu và

24-06-2016
Những ngày mưa bay

Những ngày mưa bay

Tiếng đàn ấy luôn phát ra từ cửa sổ tầng hai nơi phòng nhạc. *** Dành tặng tôi và

28-06-2016