Anh hùng xạ điêu - Kim Dung

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 82 đánh giá )

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung - Chương 18 - Ba cái đề thi

↓↓

Rồi phất tay áo một cái, quay người bỏ đi.

bạn đang xem “Anh hùng xạ điêu - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hoàng Dược Sư cười nhạt một tiếng, nói:


- Thất huynh, ngươi muốn tới đảo Đào Hoa ra oai thì còn phải học võ công thêm vài năm nữa đã.


Hồng Thất công dừng chân quay lại, lông mày nhường lên, nói:


- Cái gì, muốn đánh nhau à? Ngươi muốn giữ ta lại đây hả?


Hoàng Dược Sư nói:


- Ngươi không biết thuật kỳ môn ngũ hành, nếu ta không ưng thuận thì đừng hòng ra khỏi đảo.


Hồng Thất công tức giận nói:


- Ta phóng một mớ lửa đốt sạch mớ cây hoa thối tha của ngươi bây giờ.


Hoàng Dược Sư cười nhạt nói:


- Ngươi có bản lãnh thì cứ đốt xem.


Quách Tĩnh thấy hai người tranh cãi muốn động thủ, biết sự bố trí trên đảo Đào Hoa cao thâm khôn lường, không thể để sư phụ cũng bị hãm trên đảo, bèn bước mau lên một bước, nói:


- Hoàng đảo chủ, sư phụ, đệ tử cùng Âu Dương đại ca thi đọc thuộc lòng sách là được. Đệ tử tư chất ngu xuẩn, có thua cũng đúng thôi.


Trong lòng nghĩ thầm:


- Cứ để sư phụ thoát thân đi đã, mình và Dung nhi sẽ cùng nhảy xuống biển, bơi tới khi kiệt sức, cùng chết dưới biển càng hay.


Hồng Thất công nói:


- Được lắm? Ngươi thích khoe cái xấu, cứ cho tình hình hiện tại là đúng thì xin mời, xin mời.


Y nghĩ đã nhất định sẽ thua thì cần gì phải tỷ thí? Y vốn có ý gây sự với Hoàng Dược Sư để nhân lúc hỗn loạn ba thầy trò sẽ cướp đường bỏ chạy, ra bờ biển cướp một chiếc thuyền rời đảo sẽ tính, không ngờ gã đồ đệ ngu xuẩn lại hoàn toàn không biết tùy cơ ứng biến, quả thật không biết làm sao.


Hoàng Dược Sư nhìn con gái nói:


- Ngươi ngoan ngoãn ngồi đó cho ta, đừng giở trò ma gì ra đấy.


Hoàng Dung không đáp, nghĩ tới trận này nhất định Quách Tĩnh phải thua, cha đã nói để người mẹ đã qua đời của mình chọn con rễ, vậy thì hai trận trước tuy là Quách Tĩnh thắng cũng như không kể. Kể cả ba trận thì trận thứ hai Quách Tĩnh rõ ràng đã thắng nhưng lại bị tính là hòa, hai trận còn lại sẽ có thắng bại, vậy lần này cha đưa ra một đề mục thì nhất định phải cho Âu Dương Khắc thắng mới thôi, bèn thầm tính cách cùng Quách Tĩnh trốn khỏi đảo Đào Hoa.


Hoàng Dược Sư bảo Âu Dương Khắc và Quách Tĩnh hai người sóng vai ngồi trên tảng đá rồi cầm quyển sách ấy đặt trước mặt hai người. Âu Dương Khắc thấy trên bìa sách có viết sáu chữ triện:


- Cửu âm chân kinh quyển hạ.


Lập tức cả mừng, nghĩ thầm:


- Quyển Cửu âm chân kinh này là tuyệt học võ công trong thiên hạ, nhạc phụ đại nhân có lòng chiếu cố, nên cho mình được đọc qua kỳ thư.


Quách Tĩnh nhìn sáu chữ triện ấy thì một chữ cũng không biết, nghĩ thầm:


- Y cố ý làm khó, những chữ cong cong quẹo quẹo thế này thì mình làm sao biết được? Thôi cứ nhận thua cho xong.


Hoàng Dược Sư mở trang đầu ra thì chữ trong sách viết theo lối khải thư, nét chữ đẹp đẽ rõ ràng, quả là thủ bút của phụ nữ. Quách Tĩnh chỉ nhìn được một hàng, tim đã đập thình thình, chỉ thấy hàng thứ nhất viết "Đạo của trời là cắt cái có thừa bù vào chỗ không đủ, cho nên hư có thể thắng thực, không đủ có thể thắng có thừa.


Chính là câu Chu Bá Thông bắt y phải học thuộc lòng, lại nhìn tiếp xuống dưới thì câu nào cũng là đã thuộc lòng trong bụng.


Hoàng Dược Sư chờ một lúc, liệu chừng hai người đã đọc xong lại giở qua trang khác. Tới trang thứ hai câu chữ đã có chỗ thiếu sót, càng về sau câu văn càng tán loạn điên đảo, nét chừ cũng càng yếu ớt vô lực.


Quách Tĩnh trong lòng rúng động, nghĩ tới việc Chu Bá Thông nói:


- Hoàng phu nhân cố nhớ Cửu âm chân kinh nên tâm trí hao kiệt, lưu sản qua đời, vậy thì quyển sách này chính là bà ta viết vào lúc lâm chung:


- Chẳng lẽ Chu đại ca dạy mình học thuộc lòng chính là Cửu âm chân kinh sao? Không phải, không phải, quyển hạ chân kinh này Mai Siêu Phong đã làm mất, làm sao y có trong tay được?


Hoàng Dược Sư thấy y ngẩn ngơ xuất thần, chỉ cho rằng y vốn đã đọc tới mức đầu óc váng vất, cũng không đếm xỉa tới y, cứ thong thả từng trang từng trang giở qua.


Âu Dương Khắc lúc đầu còn nhớ được vài dòng, về sau đọc tới các pháp môn luyện công thực tế, thấy văn tự rối rắm không hiểu câu nào, lại đọc tới đoạn sau toàn trang đều nhảy hàng sót chữ, không kìm được ngán ngẩm thở dài, nghĩ thầm:


- Té ra y vẫn không chịu đưa toàn bộ kinh văn cho người ta xem.


Nhưng xoay chuyển ý nghĩ nghĩ thầm:


- Tuy mình không được nhìn thấy toàn bộ chân kinh, nhưng rốt lại so với thằng tiểu tử ngốc này vẫn nhớ được nhiều hơn. Lần khảo thí này nhất định là mình thắng rồi.


Nghĩ tới đó lập tức mừng rơn, không kìm được đưa mắt nhìn qua Hoàng Dung.


Chỉ thấy nàng lè lè lưỡi làm vẻ mặt nhát ma với mình, chợt nói:


- Âu Dương thế huynh, ngươi bắt Mục tỷ tỷ của ta bỏ vào quan tài trong từ đường, làm cô ta chết. Đêm qua cô ta báo mộng cho ta, tóc xõa ngang vai, mặt đầy máu tươi, nói sẽ tìm ngươi đòi mạng đấy.


Âu Dương Khắc vốn đã quên chuyện ấy, chợt nghe nàng nhắc tới, thoáng giật mình kêu lên thất thanh:


- Ái cha, ta quên thả cô ta ra rồi!


Rồi nghĩ:


- Con nhãi ấy chết kể cũng đáng tiếc.


Nhưng thấy Hoàng Dung cười hề hề lại biết nàng chỉ bịa đặt, bèn hỏi:


- Làm sao cô biết cô ta trong quan tài? Là cô cứu cô ta phải không?


Âu Dương Phong đoán Hoàng Dung có ý làm cháu mình phân tâm để không nhớ được câu chữ trong kinh văn, bèn nói:


- Khắc nhi, đừng quan tâm tới chuyện khác, tập trung đọc sách đi.


Âu Dương Khắc giật mình, nói:


- Dạ.


Rồi vội vàng quay đầu nhìn vào trang sách..


Quách Tĩnh thấy trong sách ghi chép câu nào cũng là những lời Chu Bá Thông đã dạy mình thuộc lòng, chỉ là trong sách ghi sót rất nhiều, không đầy đủ như mình đã học. Y ngẩng đầu nhìn lên ngọn cây, thủy chung vẫn không nghĩ ra lý do bên trong.


Qua một lúc, Hoàng Dược Sư giở hết quyển sách, hỏi:


- Vị nào đọc trước đây?


Âu Dương Khắc nghĩ thầm:


- Văn tự trong sách đảo lộn rối rắm rất khó nhớ. Mình cứ nhân lúc vừa đọc xong, nhất định còn nhớ được nhiều.


Bèn cướp lời nói:


- Ta đọc trước.


Hoàng Dược Sư gật gật đầu, nói với Quách Tĩnh:


- Ngươi đi ra cạnh rừng trúc, đừng nghe y đọc.


Quách Tĩnh theo lời bước ra vài mươi bước.


Hoàng Dung thấy cơ hội tốt như thế, nghĩ thầm hai người chúng ta quả thật khí vận rất may mắn, bèn rón rén đi về phía Quách Tĩnh. Hoàng Dược Sư quát:


- Dung nhi, lại đây. Ngươi tại đây nghe y đọc sách, để khỏi bảo ta thiên vị.


Hoàng Dung nói:


- Cha vốn thiên vị rồi, cần gì người khác phải nói.


Hoàng Dược Sư cười mắng:


- Chẳng có quy củ gì cả. Lại đây?


Hoàng Dung miệng thì nói:


- Con không qua đâu.


Nhưng biết cha rất khôn ngoan, y đã để ý thì khó mà thoát thân, phải lập tức nghĩ ra kế khác, lúc ấy chậm rãi bước qua, nhìn Âu Dương Khắc mỉm cười duyên dáng, nói:


- Âu Dương thế huynh, ta có gì hay đâu, tại sao ngươi lại thích ta thế?


Âu Dương Khắc chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, cười hì hì nói:


- Muội tử, cô... cô... .


Nhất thời không nói nên lời. Hoàng Dung lại nói:


- Ngươi đừng về Tây Vực vội cứ ở lại đảo Đào Hoa thêm vài hôm. Tây Vực lạnh lắm phải không?


Âu Dương Khắc nói:


- Tây Vực rất rộng lớn, cố nhiên có nhiều nơi lạnh giá nhưng cũng có nhiều nơi mưa thuận gió hòa, cũng như Giang Nam vậy.


Hoàng Dung cười nói:


- Ta không tin? Ngươi rất hay lừa gạt người khác.


Âu Dương Khắc đang muốn phân trần, Âu Dương Phong đã lạnh lùng nói:


- Hài tử, những chuyện không liên quan thì thong thả sẽ nói cũng được, mau đọc sách đi!


Âu Dương Khắc giật mình, bị Hoàng Dung mới rồi làm phân tâm, mớ kinh văn rối rắm vừa nhớ xong quả nhiên đã quên mất khá nhiều, lập tức định thần, từ từ đọc "Đạo của trời là cắt cái có thừa bù vào chỗ không đủ, cho nên hư có thể thắng thực, không đủ có thể thắng có thừa..." Y quả thông minh hơn người, mấy câu mớ đầu đọc không sai một chữ. Nhưng những pháp môn luyện tập thực tế phía sau thì Hoàng phu nhân không hiểu võ công, vốn lại chỉ nhớ được có một phần vảy móng, văn tự tạp loạn không có thứ tự, trong mười phần y chỉ nhớ được có một phần, lại thêm Hoàng Dung bên cạnh không ngừng quấy rầy, luôn miệng nói:


- Không đúng, đọc sai rồi!


Cuối cùng thì ngay nửa phần cũng đọc không đúng. Hoàng Dược Sư cười nói:


- Đọc như thế là được nhiều rồi, ngươi giỏi lắm.


Rồi cao giọng gọi:


- Quách hiền điệt, ngươi qua đây đọc đi!


Quách Tĩnh bước qua, thấy Âu Dương Khắc trên mặt có vẻ đắc ý, nghĩ thầm:


- Người này quả có bản lĩnh, chỉ đọc một lượt mà nhớ được bấy nhiêu câu văn điên đảo như thế. Mình thì không được, chỉ cần theo lời Chu đại ca dạy mà đọc thôi. Như thế thì nhất định không đúng, nhưng không còn cách nào khác.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bức tranh không có mắt

Bức tranh không có mắt

Gia đình họ đã sống rất hạnh phúc. Những ngày nghỉ, họ thường cho con đi chơi công

01-07-2016
Trân trọng cuộc sống

Trân trọng cuộc sống

Khi đến với thế giới này, điều trước tiên chúng ta làm đó là hít vào, khởi đầu

24-06-2016
Chạm vào thế giới

Chạm vào thế giới

(khotruyenhay.gq) "Trong vũ trụ bao la này, chắc chắn sẽ tồn tại một thế giới, nơi

28-06-2016
Gửi lại ngày hôm qua

Gửi lại ngày hôm qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hồi

25-06-2016
Chiếc chìa khóa cửa

Chiếc chìa khóa cửa

Tốt nghiệp đại học, anh ở lại thành phố công tác. Bằng sự nỗ lực không mệt

01-07-2016

Polly po-cket