Anh hùng xạ điêu - Kim Dung

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 2 đánh giá )

Anh hùng xạ điêu - Kim Dung - Chương 15 - Thần Long bái vĩ

↓↓

- Cứ khua khua ngón tay trái nhử cho nó mổ ngươi, tay phải thì đánh vào bảy tấc sau đầu nó.

bạn đang xem “Anh hùng xạ điêu - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hoàng Dung nói:


- Thủ pháp ấy phải thật nhanh.


Hồng Thất Công nói:


- Đương nhiên tay trái thoa thuốc thì càng hay, có bị nó mổ trúng cũng không sợ.


Hoàng Dung gật gật đầu liếc liếc Hồng Thất Công, nói:


- Sư phụ, vậy xin người thoa thuốc lên tay con.


Bắt rắn vốn là việc của bọn ăn mày nhỏ trong Cái bang, Hồng Thất Công là bang chủ tôn quý, trong người làm sao có thuốc rắn nhưng thấy Hoàng Dung liên tiếp đưa mắt, bèn đổ một ít rượu trong cái hồ lô trên lưng ra cho nàng xoa vào hai bàn tay.


Hoàng Dung đưa tay lên ngửi ngửi, rồi làm vẻ mặt nhát ma nói với Âu Dương Khắc:


- Ờ, ta là đồ đệ của Hồng lão anh hùng đứng đầu Cái bang trong thiên hạ, bây giờ ta muốn lãnh giáo Nhuyễn bì xà quyền pháp của ngươi. Trước tiên ta nói rõ cho ngươi biết trên tay ta có thuốc độc môn để khắc chế thuốc độc của ngươi, phải cẩn thận đấy.


Âu Dương Khắc nghĩ thầm:


- Đối địch với ngươi thì vươn tay là bắt được. Bất kể trên tay ngươi thoa thuốc ma thuốc quỷ gì, ta cứ ôm chắc tôn chỉ là được.


Lúc ấy cười một tiếng nói:


- Có chết dưới tay cô, ta cũng cam lòng.


Hoàng Dung nói:


- Võ công khác của ngươi đều bình thường, ta chỉ lãnh giáo Xú xà quyền của ngươi thôi, nếu ngươi dùng quyền pháp chưởng pháp khác thì kể như ngươi thua đấy.


Âu Dương Khắc nói:


- Cô nương nói thế nào thì cứ thế, tại hạ không dám không vâng lệnh.


Hoàng Dung duyên dáng mỉm cười, nói:


- Nhìn không thấy ngươi xấu xa chỗ nào, nói chuyện với ta lại rất dễ nghe nữa chứ. Xem chiêu đây!


Nàng ào một tiếng đẩy ra một quyền, đúng là Tiêu dao du quyền pháp mà Hồng Thất Công truyền thụ.


Âu Dương Khắc nghiêng người tránh qua, Hoàng Dung cước trái quét ngang, tay phải móc lại, đã dùng chiêu số trong Lạc anh thần kiếm chưởng gia truyền. Nàng còn nhỏ tuổi, công phu sở học có hạn, lúc ấy lại muốn thủ thắng, còn kể gì tới công phu nào là do ai truyền thụ.


Âu Dương Khắc thấy chưởng pháp của nàng tinh diệu cũng không dám coi thường, tay phải vươn mau ra, đột nhiên cong đi một cái, đánh vào đầu vai nàng.


Linh xà quyền ra đòn rất mau lẹ, trong chớp mắt đã đánh tới vai Hoàng Dung, nhưng y lập tức nhớ ra là nàng có mặc Nhuyễn vị giáp, một quyền này đánh xuống há chẳng làm tay quyền của mình máu chảy ròng ròng sao? Vội thu chiêu thì Hoàng Dung ào ào hai chưởng đã vỗ tới trước mặt. Âu Dương Khắc tay áo phất lên cuốn lên phía trên gạt hai chưởng của nàng ra. Hoàng Dung người mặc giáp, tay thoa rượu, ngoài phần mặt thì toàn thân không chỗ nào có thể đánh được, trong tình hình ấy Âu Dương Khắc đã rơi vào thế bắt buộc không thể trả đòn, Linh xà quyền có kỳ ảo hơn cũng không thể làm gì được nàng, chỉ còn tránh đông né tây, nhô lên hụp xuống theo bóng chưởng của Hoàng Dung, nghĩ thầm:


- Nếu mình đánh vào mặt nàng để thủ thắng cũng không khỏi có chỗ đường đột với giai nhân, nếu chụp tóc nàng lại càng thô lỗ, nhưng ngoài cách ấy ra thì quả thật không thể ra tay.


Chợt động linh cơ, đột nhiên dứt đứt tay áo xé thành hai miếng, lúc nghiêng người né tránh quyền chưởng đã buộc hai miếng vải lên tay, lật chưởng thành trảo, chụp thắng xuống cổ tay của nàng.


Hoàng Dung nhảy ra khỏi vòng chiến kêu lên:


- Ngươi thua rồi, đó không phải là Xú xà quyền.


Âu Dương Khắc nói:


- Ái chà, ta quên mất.


Hoàng Dung nói:


- Xú xà quyền của ngươi không làm gì được đệ tử của Hồng Thất Công, vậy thì chẳng có gì kỳ lạ. Hôm trong Triệu vương phủ, ta cũng từng vẽ vòng tỷ võ với ngươi, lúc ấy ngươi định họp bọn Lương Tử Ông, sa Thông Thiên, Bành Liên Hổ, Linh Tri hòa thượng, lại thêm gã Hầu Thông Hải trên đầu mọc sừng bảy tám người đánh một mình ta, ta lúc ấy ít không chống nổi nhiều lại sợ phí Sức, nên nhận bừa là thua thôi. Bây giờ mỗi người chúng ta thắng một trận, chưa phân thắng bại, cứ đánh thêm trận nữa để quyết hơn thua.


Bọn Lê Sinh đều nghĩ thầm:


- Tiểu cô nương này tuy võ nghệ được chân truyền, nhưng rốt lại vẫn không phải là địch thủ của người kia, mới rồi làm bừa mà thắng, há chẳng hay rồi sao? Cần gì phải vẽ rắn thêm chân, đánh thêm trận nữa?


Hồng Thất Công thì thừa biết cô gái này quỷ kế đa đoan, ắt là cậy có mình bên cạnh, muốn bày cách chọc ghẹo địch nhân, lúc ấy cười hề hề không nói gì.


Con gà y ăn chỉ còn mấy miếng xương, lại rút ra không ngừng gặm cắn sồn sột, tựa hồ mùi vị ngon lắm.


Âu Dương Khắc cười nói:


- Hai chúng ta cần gì phải làm rõ, cô thắng hay ta thắng thì cũng thế. Cô nương đã có hứng thú thì ta lại bồi tiếp cô nương chơi đùa vậy.


Hoàng Dung nói:


- Lúc trong Triệu vương phủ, bên cạnh đều là bạn của ngươi, ta mà thắng ngươi thì bọn họ nhất định sẽ cứu ngươi, vì vậy ta cũng không muốn đánh ngươi thua thật, bây giờ ở đây có bạn của ngươi.


Nói xong chi vào đám tỳ thiếp áo trắng của Âu Dương Khắc, lại nói:


- Cũng có bạn của ta. Tuy bạn của ngươi đông, nhưng thế này ta còn chịu được. Thế này nhé, ngươi lại vẽ xuống đất một vòng, chúng ta lại theo cách trước đây mà đấu ai ra khỏi vòng trước là thua. Bây giờ ta đã bái Thất Công lão nhân gia người làm sư phụ, dưới cửa thầy giỏi ắt có trò hay, cứ nhường tiểu tử ngươi một bước, không cần trói hai tay ngươi nữa.


Âu Dương Khắc thấy nàng câu nào cũng cương từ đoạt lý nhưng câu nào cũng rất đường hoàng, bất giác vừa tức giận vừa buồn cười, lập tức lấy chân trái làm trục, chân phải duỗi ra ba thước xoay một vòng, mũi chân phải đã vẽ thành một vòng tròn đường kính sáu thước dưới đất. Quần hùng Cái bang đều bất giác ngấm ngầm khen ngợi.


Hoàng Dung bước vào vòng, nói:


- Chúng ta văn tỷ hay võ tỷ?


Âu Dương Khắc nghĩ thầm:


- Con nhãi này thật lắm trò cổ quái.


Bèn hỏi:


- Văn tỷ thì thế nào, võ tỷ thì thế nào?


Hoàng Dung nói:


- Văn tỷ là ta đánh ba chiêu ngươi không được đánh trả, ngươi đánh ba chiêu ta cũng không được đánh trả, võ tỷ là cứ đánh bừa đi, ngươi dùng Tử xà quyền cũng được, Hoạt mao tử quyền cũng được, cứ ai ra khỏi vòng trước là thua.


Âu Dương Khắc nói:


- Đương nhiên là văn tỷ để khỏi tổn thương hòa khí.


Hoàng Dung nói:


- Võ tỷ thì chắc chắn là ngươi thua rồi, chứ văn tỷ thì ngươi cũng còn chút hy vọng, thôi được, vậy thì nhường ngươi thêm một bước, chúng ta dùng văn tỷ. Ngươi đánh trước hay ta đánh trước?


Âu Dương Khắc làm sao đánh trước được bèn nói:


- Đương nhiên là cô nương đánh trước.


Hoàng Dung cười nói:


- Ngươi rất giảo hoạt, quả thật rất lão luyện, biết là ra chiêu trước sẽ thua mới nhường ta động thủ trước. Thôi cũng được, tính ta thẳng thắn, đã nhường ngươi thì nhường tới cùng.


Âu Dương Khắc đang nghĩ thầm:


- Vậy thì mình đánh trước cũng không có gì là không được:


Ðã nghe Hoàng Dung quát:


- Xem chiêu:


Vung chưởng đánh luôn tới, đột nhiên thấy ánh bạc chớp lên, điểm điểm bắn tới, trong chưởng của nàng đã kèm thêm ám khí.


Âu Dương Khắc thấy ám khí quá nhiều, chiếc quạt lúc bình thời dùng để đo ám khí đã bị Hồng Thất Công làm hỏng, mà tay áo dùng để phất ám khí thì đã xé mất, mấy chục ngọn cương châm này lại đánh vào một khoảng rộng sáu bảy thước vuông, tuy chỉ cần nhảy ra một bên là lập tức tránh khỏi nhưng như thế là ra khỏi vòng tròn, lúc vội vàng không kịp suy nghĩ kỹ vội điểm chân một cái nhảy vọt lên hơn một trượng, nắm cương châm đều lướt qua dưới chân y.


Hoàng Dung một nắm châm ấy phóng ra xong, hai tay lại nắm thêm hai nắm, chờ thế vọt lên của y đã giảm, đang sắp rơi xuống lại quát:


- Chiêu thứ hai đây!


Hai tay cương châm cùng phóng, trên dưới tả hữu hơn trăm ngọn, đây chính là tuyệt kỹ Mãn thiên hoa vũ trịch kim châm mà Hồng Thất Công dạy nàng, lúc ấy cũng không cần nhắm thật chuẩn, chỉ là dùng hết kình lực phóng ra Âu Dương Khắc bản lĩnh có cao hơn mà thân hình đang lơ lửng trên không cũng không sao dùng lực, nghĩ thầm:


- Mạng mình nguy rồi, con nha đầu này tàn ác thật?


Đúng chớp mắt ấy, y chợt thấy cổ áo sau lưng bị túm chặt, thân hình bay lên, dưới chân vèo vèo vèo một tràng lướt qua, mấy loạt cương châm đều rơi xuống đất. Âu Dương Khắc vừa biết có người cứu mạng thì thân hình đã bị người ấy ném ra, cái ném này lực đạo không mạnh nhưng vận kình mười phần cổ quái, cho dù y võ nghệ cao cường cũng phải cắm vai trái xuống đất trước, đập mạnh một cái mới nhảy người đứng lên được. Y đoán chắc ngoài Hồng Thất Công thì mọi người ở đó không ai có công lực như thế, trong lòng vừa sợ vừa giận, cũng không ngoảnh lại, đi luôn ra khỏi từ đường. Đám tỳ thiếp của y cũng xếp hàng một ra theo.


Hoàng Dung nói:


- Sư phụ, sao lại cứu mạng cho gã khốn ấy?


Hồng Thất Công cười nói:


- Ta và chú y quen nhau đã lâu, thằng tiểu tử này chuyên làm chuyện thương luân bại lý, chết cũng chưa đáng tội, chỉ là bị chết dưới tay đệ tử của ta thì đối với chú y cũng không khỏi có chỗ khó coi.


Rồi vỗ vỗ vai Hoàng Dung nói:


- Đồ đệ ngoan, hôm nay giữ được thể điện cho sư phụ, ta thưởng ngươi cái gì thì tốt?


Hoàng Dung lè lè lưỡi nói:


- Con không đòi ngọn trúc bổng của người đâu.


Hồng Thất Công nói:


- Ngươi có muốn ta cũng không cho được. Ta có ý dạy ngươi một hai chiêu công phu, chỉ là mấy hôm nay tính lười lại nổi lên, không sao hứng thú được.


Hoàng Dung nói:


- Để con nấu mấy món ăn ngon giúp người phấn chấn tinh thần, phát khởi hứng thú.


Hồng Thất Công lập tức mặt mày rạng rỡ, kế thở dài một tiếng, nói:


- Bây giờ ta không rảnh mà ăn, tiếc thật, tiếc thật.


Rồi chỉ bọn Lê Sinh nói:


- Trong bang ăn mày bọn ta có rất nhiều chuyện cần bàn.


Bọn Lê Sinh bước tới thi lễ với Quách Tỉnh Hoàng Dung, cảm tạ ơn cứu giúp. Hoàng Dung bước ra cắt dây trói cho Trình đại tiểu thư. Trình đại tiểu thư vô cùng xấu hổ, nắm tay Hoàng Dung ấp úng cảm tạ. Hoàng Dung chỉ Quách Tỉnh nói:


- Đại sư bá Mã đạo trưởng của ngươi từng dạy công phu cho y. Khưu sư bá. Vương sư bá của ngươi cũng đều rất coi trọng y, nói ra thì cũng là người một nhà thôi.


Trình đại tiểu thư quay lại nhìn Quách Tỉnh một cái, đột nhiên đỏ bừng mặt, cúi đầu xuống, qua một lúc mới lén đưa mắt nhìn trộm Quách Tỉnh.


Bọn Lê Sinh lại chúc mừng Hồng Thất Công. Quách Tỉnh.. Hoàng Dung.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Tiếng gào trong đêm

Tiếng gào trong đêm

"Rồi, hỏi hoài! Xét hết mấy cái thây rồi. Trừ khi nào họ nuốt vô bụng thì tao chịu

28-06-2016
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương

XtGem Forum catalog