XtGem Forum catalog
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long - Hồi 7 - Thất cấp Phù Đô

↓↓
Mồng một tháng hai.


Lý trang, Từ Ân Tự.


Trước bình minh.


Tuyết đã bắt đầu rơi từ đêm hôm qua, cho đến bây giờ vẫn chưa ngừng, thiền viện mới được quét dọn sạch sẽ lại phủ một lớp tuyết bạc trắng.

bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thần chung âm vang, trong gió lạnh ẩn ước truyền đến tiếng tụng niệm đều đều, truyền vào một gian thiền phòng mặt phải.


Tư Mã Siêu Quần đang tĩnh tại ngồi trên một thiền sàng lắng nghe, tĩnh lặng uống một bình rượu lạnh mà đêm hôm qua y tự tay mang đến.


Rượu đế lạnh đến mức giống như băng, uống vào lại giống như có một ngọn lửa thiêu đốt.


Trác Đông Lai đã tiến vào, đang một mực lạnh lùng nhìn y.


Tư Mã Siêu Quần lại giả như không biết.


Trác Đông Lai chung quy nhịn không được phải mở miệng.


"Hiện tại bắt đầu uống rượu có phải quá sớm không ?" Hắn lạnh lùng hỏi họ Tư Mã:


"Hôm nay ngươi cho dù có muốn uống rượu, có phải cũng nên đợi lát nữa mới uống ?


- Tại sao ?


- Bởi vì ngươi phải đương đầu với một đối thủ rất mạnh, rất có thể còn mạnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng của bọn ta.


- Ồ ?


- Cho nên cho dù nhất định phải uống rượu, tối thiểu cũng nên đợi đến sau khi ngươi giao thủ với hắn rồi mới uống nữa.


Họ Tư Mã chợt cười:


- Ta vì sao phải đợi đến lúc đó ? Ngươi lẽ nào đã quên ta là Tư Mã Siêu Quần vĩnh viễn bất bại ?


Trong nụ cười của y mang theo một thứ chế nhạo khó nói.


"Ta đã không thể bại, cho dù có uống say bò lăn ra, cũng tuyệt không thể bại, bởi vì ngươi nhất định đã sớm có an bài, chuyện gì cũng đều an bài hoàn hảo". Tư Mã Siêu Quần cười lớn:


"Tiểu tử Cao Tiệm Phi đó đã không thể không bại, không thể không chết".


Trác Đông Lai không cười, không thừa nhận, cũng không phủ nhận, trên mặt căn bản không có biểu tình gì.


Tư Mã Siêu Quần nhìn y:


- Lần này ngươi có thể nói cho ta biết ngươi thật ra đã an bài ra sao không ?


Trác Đông Lai lại trầm mặc một hồi rất lâu mới hững hờ đáp:


- Có những chuyện vốn lúc nào cũng có thể xảy ra, giống như ta không cần phải an bài vậy.


- Ngươi chỉ bất quá giúp Cao Tiệm Phi ngẫu nhiên gặp phải một hai chuyện như vậy ?


"Mỗi một người đều khó tránh khỏi ngẫu nhiên gặp phải những chuyện như vậy".


Trác Đông Lai đáp:


"Không cần biết là ai gặp phải, đều không có đường lựa chọn".


Hắn đột nhiên bước qua, cầm bình rượu đế trên thiền sàng, rót vào một chén nước lã.


Rượu và nước lập tức dung hóa, tan hòa thành một thể.


"Đó có phải là chuyện rất tự nhiên không ?" Trác Đông Lai hỏi họ Tư Mã.


"Có những người cũng vậy". Trác Đông Lai thốt:


"Có những người sau khi tương ngộ, cũng hòa mình giống như là rượu và nước vậy".


- Nhưng sau khi rượu và nước hòa trộn, rượu có thể biến thành lợt lạt đi, nước cũng đã biến chất.


"Người cũng vậy". Trác Đông Lai thốt:


"Hoàn toàn như nhau".


- Ồ ?


"Có những người sau khi tương ngộ cũng có thể có biến". Trác Đông Lai nói:


"Có những người sau khi gặp một người, là có thể biến thành mềm yếu đi một chút".


- Giống như rượu nhập vào nước ? Cho nên ngươi mới để cho Cao Tiệm Phi ngẫu nhiên gặp một người giống như nước ?


"Phải". Trác Đông Lai đáp:


"Ngẫu nhiên tương ngộ, ngẫu nhiên biệt ly, ai cũng không có đường lựa chọn". Thanh âm của hắn vẫn lãnh đạm:


"Giữa đất trời vốn có rất nhiều chuyện đều như vậy".


Tư Mã Siêu Quần lại cười lớn.


"Ngươi tại sao lại đối với ta tốt như vậy ?" Y hỏi:


"Tại sao mỗi một chuyện của ta đều an bài đến mức tốt đẹp như vậy ?".


"Bởi vì ngươi là Tư Mã Siêu Quần". Câu trả lời của Trác Đông Lai rất đơn giản:


"Bởi vì Tư Mã Siêu Quần vĩnh viễn không thể bại".


Thời nhà Đường, vua Cao Tông vì mẹ là Văn Đức Hoàng Hậu mà xây Đại Nhạn Tháp, danh tăng Huyền Trang đã từng dịch kinh ở đó, lúc đầu xây năm tầng, dựa theo đền thờ Phù Đồ ở Tây Vực, sau lại xây thêm hai tầng, trở thành Thất Cấp Phù Đồ.


Hiện tại Cao Tiệm Phi đang đứng dưới Đại Nhạn Tháp.


Dưới tháp không có bóng, bởi vì hôm nay không có mặt trời, không có dương quang là không có bóng.


Trong tâm Tiểu Cao cũng không có bóng. Trong tâm chàng đã trở thành một khoảng trống không, cái gì cũng không có.


Nhưng trong tay chàng còn có kiếm, một thanh kiếm bọc trong bao bố, một thanh kiếm rất ít người nhìn thấy qua.


Chỉ có kiếm, không có hòm.


Chàng tịnh không mang hòm theo, chàng không nên đi, nhưng chàng đã đi, chàng vốn nên mang hòm theo, nhưng chàng không mang theo.


Tiểu Cao còn để hòm lại trong gian phòng nhỏ.


Vật gì nên lưu lại đã không thể lưu lại, không nên lưu lại tại sao lại phải lưu lại ?


Chàng cũng không biết mình đã đến từ bao lâu, cũng không biết mình đến làm gì.


Chàng chỉ biết mình đã đến, bởi vì chàng đã nhìn thấy Trác Đông Lai và Tư Mã Siêu Quần.


Vận một bộ y phục hắc bạch phân minh, đôi mắt hắc bạch phân minh, trắng như tuyết trắng, đen là đen nhánh.


Tư Mã Siêu Quần vô luận xuất hiện lúc nào cũng khiến cho người ta có cảm giác đó.


-- Minh hiển, cường liệt, hắc bạch phân minh.


Giữa giây phút đó, giữa thế giới một mảng trắng bạc đó, tất cả mọi tia sáng vinh diệu đều chiếu vào một mình y, Trác Đông Lai chỉ bất quá là một cái bóng mà ánh sáng của y phản chiếu phía sau.


Trác Đông Lai chừng như cũng rất minh bạch điểm đó, cho nên vĩnh viễn lẳng lặng đứng kề một bên, vĩnh viễn không ngăn chận ánh sáng của y.


Tiểu Cao vừa nhìn đã thấy đôi tròng mắt đen nhánh trong đôi mắt ngời sáng của Tư Mã Siêu Quần.


Nếu quả chàng có thể đi đến gần một chút, nhìn tử tế một chút, có lẽ có thể nhìn thấy đôi mắt đó đã đỏ ngầu, giống như máu tươi bị ngọn lửa trong tâm thiêu cháy.


Chỉ tiếc chàng không nhìn thấy.


Ngoại trừ Trác Đông Lai ra, không ai có thể tiếp cận Tư Mã Siêu Quần.


- Ngươi là Cao Tiệm Phi ?


- Là ta.


Tư Mã Siêu Quần cũng đang nhìn Tiểu Cao, nhìn vào mắt chàng, nhìn sắc mặt chàng, nhìn bộ dạng của chàng.


Dưới Đại Nhạn Tháp tuy không có bóng, nhưng cả người chàng giống như bị vây nhốt trong bóng.


Tư Mã Siêu Quần tĩnh lặng nhìn chàng cả nửa ngày, chợt quay người bỏ đi, không quay đầu lại.


Trác Đông Lai không cản trở y, Trác Đông Lai cả động cũng không động, cả chớp mắt cũng không chớp.


Cao Tiệm Phi lại bộc phát đến ngăn y lại.


- Ngươi sao lại bỏ đi ?


"Bởi vì ta không muốn giết ngươi". Tư Mã Siêu Quần đáp:


"Dưới kiếm của ta, bại là chết".


Nét lãnh tĩnh của y hoàn toàn không giống như bộ dạng đã có uống rượu:


- Kỳ thật hiện tại chính ngươi cũng nên biết ngươi đã bại, bởi vì con người ngươi đã là một người trống không, giống như một bao gạo đã bị người ta đổ hết gạo ra.


Một người trống không và một bao gạo trống không đều không đứng thẳng nổi, nếu quả đứng cũng đứng không nổi, làm sao có thể thắng ?


Đạo lý đó vô luận là ai đều nên hiểu thấu.


Chỉ có Tiểu Cao là không minh bạch.


Bởi vì chàng đã trống không, một con người trống rỗng còn hiểu thấu được đạo lý gì chứ ?


Cho nên chàng bắt đầu tháo cái bao bố của chàng ra, bao bố đó không phải trống rỗng.


Trong bao có kiếm, kiếm có thể lấy mạng người ta trong tích tắc, cũng có thể để cho người ta có đủ lý do lấy mạng chàng trong tích tắc.


Cước bộ của Tư Mã Siêu Quần tuy đã đình hạ, mục quang lại lạc ở xa xăm.


Y không nhìn Cao Tiệm Phi nữa, bởi vì y biết lúc người trẻ tuổi đó muốn bạt kiếm, ai cũng vô phương ngăn trở.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Hoa muống biển

Hoa muống biển

(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Anh

25-06-2016
Chuyến bus số 26

Chuyến bus số 26

(Giải Nhì - Cuộc thi Viết truyện Kinh dị) - Bảo An là sinh viên năm 1 của một trường

24-06-2016
Chỉ mới bắt đầu

Chỉ mới bắt đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi đồng ý

27-06-2016
Hang động

Hang động

"Chỉ lạ đôi khi em nghe thèm một tiếng người…" *** Nhìn vào bản vẽ nhà con gái

24-06-2016
Dòng chảy

Dòng chảy

(khotruyenhay.gq) Rồi thì cũng đến lúc con nhỏ cần phải biết tất cả mọi thứ bất

26-06-2016
Tóc dài

Tóc dài

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016