Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 55 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 59 - Những kẻ si tình

↓↓

- Bây giờ ngươi đã tới đây rồi, vậy ngươi muốn gì?

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Phương Bửu Ngọc trầm ngâm một lát, chàng nói:


- Để làm tròn lời hứa với một người, tại hạ vào cung, thỉnh cung chủ...


Bạch Thủy Cung chủ nhận lời:


- Được! Ngươi không cần nói dài dòng. Ta hiểu cả rồi! Ngươi yên tâm, nhiệm vụ của ngươi đã tròn. Ta đáp ứng ngươi.


Phương Bửu Ngọc giật mình. Nằm mơ chàng cũng không tưởng tượng nổi sự tình lại diễn ra một cách đơn giản như thế. Chàng vòng tay, nghiêng mình tỏ vẻ cảm kích:


- Đa tạ cung chủ!


Bạch Thủy Cung chủ lại hỏi:


- Ngươi còn điều gì cần nói nữa chăng?


Phương Bửu Ngọc nói:


- Tại hạ muốn thỉnh giáo về việc vừa rồi...


Bạch Thủy Cung chủ đáp lời:


- Sự liên hệ giữa người và người, biết thì tốt, không biết thì thôi, ngươi hỏi làm gì?


Phương Bửu Ngọc nín lặng hồi lâu. Sau cùng chàng thở dài:


- Cung chủ không muốn nói, tại hạ có hỏi nữa cũng vô ích. Chỉ vì...


sẽ có một ngày nào đó tại hạ sẽ trở lại Bạch Thủy Cung khám phá bí mật này...


Bạch Thủy Cung chủ hỏi:


- Tại sao ngay từ bây giờ ngươi không làm việc đó, phải để dành tới ngày nào khác xa xôi?


Phương Bửu Ngọc nghiêm giọng:


- Hiện tại tại hạ có trách nhiệm nặng nề bên mình. Để thi hành trách nhiệm đó tại hạ chẳng tiếc mạng. Khi trách nhiệm chưa xong thì tại hạ không dám không sợ chết.


Bạch Thủy Cung chủ gật đầu:


- Cũng được. Tùy ngươi thấy tiện lúc nào cứ đến lúc đó.


Phương Bửu Ngọc tiếp:


- Sự việc ở đây kể như đã xong. Nếu cung chủ không ngăn trở, tại hạ xin cáo từ.


Bạch Thủy Cung chủ hỏi:


- Ngươi đã đến được đây tất cũng có thể tự đi rạ.. Nhưng... ngươi gặp ta rồi, tại sao lại chỉ hỏi về nhân sự, mà không hỏi tới võ công?


Phương Bửu Ngọc giật mình:


- Tại hạ cũng có thể nói chuyện võ công hay sao?


Bạch Thủy Cung chủ đáp:


- Sao lại không được? Nhưng, muốn hỏi ta tốt hơn ngươi nên tự hỏi!


Phương Bửu Ngọc cau mày:


- Tự hỏi?


Bạch Thủy Cung chủ gật đầu:


- Hiện nay ngươi đã là đệ nhất nhân trong võ lâm. Ta không nói ngươi là đệ nhất cao thủ, vì nếu xét về võ công có thể vẫn có kẻ hơn ngươi. Ngươi là đệ nhất nhân, bởi tất cả mọi người đều kỳ vọng nơi ngươi. Đã là đệ nhất nhân, hẳn ngươi phải có một số vốn võ học quan trọng. Có nghi vấn gì ngươi cũng có thể tự suy nghĩ tìm lời giải đáp.


Giả như ngươi bình tâm tĩnh trí suy nghiệm nghiên cứu cẩn thận thì ngươi sẽ thu được bao nhiêu lợi ích.


Phương Bửu Ngọc suy nghĩ hồi lâu, đoạn nghiêng mình:


- Phương Bửu Ngọc hôm nay được nghe những lời vàng ngọc của cung chủ thật chẳng khác người nằm mộng tỉnh cơn mê. Hỏi ngươi sao bằng hỏi mình? Cái đạo lý đó rất cao thâm! Tuy giản đơn song hiệu quả vô cùng. Đa ta cung chủ giáo huấn.


Bạch Thủy Cung chủ chừng như có mỉm cười. Nhưng Phương Bửu Ngọc không nhìn thẳng nên cũng không biết có phải vậy thật hay không. Bạch Thủy Cung chủ lại nói:


- Ta nghĩ, trong ngày hôm nay, qua bao lần nguy hiểm ngươi đều thoát khỏi, hẳn võ công của ngươi cũng đã tinh tiến phần nào!


Phương Bửu Ngọc đáp:


- Quả có như vậy, cung chủ.


Bạch Thủy Cung chủ tiếp:


- Ngươi thử tự hỏi mình xem tại sao võ công lại tăng tiến?


Phương Bửu Ngọc trầm tư hồi lâu:


- Tại hạ vào đây trước sau gặp đúng ba chiêu sát thủ, chính ba chiêu đó khai sáng con đường cho kẻ mê muội này, như vậy là có tinh tiến rồi...


Bạch Thủy Cung chủ lại hỏi:


- Trong ba chiêu đó, có những điểm tương đồng chăng?


Phương Bửu Ngọc cúi đầu suy nghĩ.


Chàng miên man với dòng suy tư, không rõ lúc nào, chàng đã ngồi hẳn xuống đất, thay vì đứng như lúc đầu.


Và cũng không biết từ lúc nào, trước mắt chàng đã dọn sẵn thức ăn, đều là những thứ của ngon vật lạ. Tới khi giật mình trở về thực tại, chàng mới nhận ra mình đã ăn một phần rồi.


Những món trân quý đó chàng ăn mà không hề có cảm giác nào, thậm chí chẳng biết mình ăn khi nào.


Thật ra đừng nói tới ngon hay không ngon, ăn hay không ăn, tới thời gian trôi qua bao lâu chàng cũng không nhớ, hơi thở mình chàng cũng không rõ còn hay không. Chàng đã chìm sâu trong suy tư.


Bạch Thủy Cung chủ để yên cho chàng suy nghĩ, bình thản.


Đột nhiên, Phương Bửu Ngọc tung người đứng lên, cao giọng:


- Chiêu thứ nhất và chiêu thứ hai một chính một phản, chính tức phản, phản tức chính, bởi sự đảo điên đó mà cả hai uy lực mãnh liệt phi thường. Còn chiêu thứ ba lại quá ngược đời, xuất hai chiêu đầu mình có thể hạ sát đối phương ngay. uất chiêu cuối là tự mình đặt vào thế hiểm nguy, có thể mất mạng trong vị trí đó lắm. uất hai chiêu đầu nếu địch không bị hạ là mình nguy. Giết được địch thủ là mình nắm lấy cái sống, không được là mình nguy. Có thể nói đó là lúc dùng chiêu thứ ba, chiêu thức có vị trí tử, để từ tử trở về sinh. Sử ba chiêu đó mình làm cái việc luân phiên lưu chuyển sinh tử tử sinh, cuối cùng, đáng lẽ phải chết thì mình lại sống.


Chàng dừng một lúc, đoạn kết luận:


- Cái đạo lý huyền diệu của ba chiêu là thế. Tự nó mâu thuẫn lẫn nhau, tự nó tương hỗ cho nhau qua những chuyển tiếp kỳ diệu.


Đôi mắt chàng sáng rực lên, miệng điểm nụ cười. Chàng tiếp luôn:


- Cường đó rồi nhược đó, nhược đó mà lại cường đó, nối tiếp luân phiên, biến chuyển cục diện, giành phần tất thắng cho mình. Cho là ba chiêu khác biệt mà thật ra là có liên quan chặt chẽ.


Lần này, trong màn sa vọng ra tiếng cười. Bạch Thủy Cung chủ nhẹ nhàng thốt:


- Ngươi nói đúng lắm. Đó cũng là đạo lý cao thâm huyền diệu nhất trong võ học. Ngoài ngươi ra chẳng có ai có thể phân giải nổi một cách tường tận như thế.


Phương Bửu Ngọc nghiêng mình:


- Tuy Phương Bửu Ngọc này suy diễn ra, song nếu chẳng có cung chủ chỉ điểm cho thì vẫn còn mê muội, làm gì được khai thông mà thấy rõ chân lý đó?


Bạch Thủy Cung chủ mỉm cười:


- Tuy thế, ngươi cũng không nên tạ Ơn trước. Hãy tự hỏi mình ba chiêu đó tương quan hỗ trợ nhau như thế nào? Liệu ngươi có thể hợp nhất thành một chiêu hay không?


Phương Bửu Ngọc cúi đầu ngẫm nghĩ, đoạn thốt:


- Nếu dung hợp được thì hẳn sẽ có một chiêu vô địch. Nhưng dung hợp ba chiêu đó lại chẳng phải việc dễ dàng.


Bạch Thủy Cung chủ hỏi:


- Ngươi có thể làm được không?


Phương Bửu Ngọc trầm tư:


- Tại hạ hy vọng là vậy.


Bạch Thủy Cung chủ gật đầu:


- Thì ngươi hãy tự hỏi mình lần nữa xem. Phải làm thế nào để dung hợp ba chiêu thành một chiêu duy nhất được?


Nói dứt lời, bà xoay người bước đi. Màn sa mỏng phiêu bồng tựa mây...


Bà bước đi không thèm quay người nhìn lại đến một lần, bỏ mặc Phương Bửu Ngọc với vấn đề nan giải.


Chẳng những nan giải với Phương Bửu Ngọc, đó là vấn đề khó khăn của bất cứ nhân vật nào trên giang hồ.


Bởi chắc gì có người ứng phó được ba chiêu, những người chưa vượt qua ba chiêu thì sao có thể hiểu được chỗ huyền diệu của nó, làm sao dung hợp được thành một?


Phương Bửu Ngọc xuất thần, ánh mắt xa xăm thoáng bóng hình Bạch Thủy nương nương khuất dần bên ngoài tẩm cung.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Hai chiếc USB

Hai chiếc USB

Sáng nào cũng vậy, trước giờ đi làm, Diệp Thư lại đứng trước gương, cẩn thận

30-06-2016
Nghe bằng trái tim

Nghe bằng trái tim

"Nếu đôi tai không thể lắng nghe, hãy cảm nhận bằng trái tim" *** Alice là nhạc công

23-06-2016
Tôi và em

Tôi và em

Quán Tịnh nằm sâu trong một con hẻm nhỏ, quán chuyên về trà cung đình, có tới 70 loại

28-06-2016
Tình không đong đếm

Tình không đong đếm

Trong lá số tử vi, cung Phu Thê chỉ vợ chồng được coi là cung quan trọng, còn bạn bè

28-06-2016
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Người tớ thích

Người tớ thích

Chiều nay tớ đang đi trên đường, từng cơn gió thổi đến làm mấy sợi tóc của tớ

23-06-2016