Teya Salat
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 102 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 50 - Lưu vong hải ngoại

↓↓

Bà nhìn qua Công Tôn Hồng.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng đó là cái ý định, chứ bà không thể duy chuyển ánh mắt rời khỏi đao, chừng như ánh thép đao thu hút mạnh ánh mắt của bà.


Bà cố trấn định tâm thần, chuyển động ánh mắt, song đành chịu, ánh mắt vẫn dán vào đao.


Rồi bà lại nghĩ:


- Nếu Phương Bửu Ngọc có mặt tại đây, chẳng rõ hắn tìm ra được sơ hở của Mai Khiêm chăng?


Bà tự hỏi rồi tự đáp:


- Có thể là tìm được:


Bà tức uất tự trách:


- Cũng là đôi mắt như nhau, tại sao hắn thấy được còn ta không thấy được?


Ánh đao thu hút ánh mắt của bà rất mạnh, bà mất cả tự chủ, không còn nghĩ ngợi viễn vông gì nữa được.


X Một thanh đao, dù là đao quý, làm gì có hấp lực như thế?


Tỏa Liêm Đao dù được chế tạo bằng một phương thức tân kỳ, dù bằng một chất thép thuần nhất, vô luận làm sao, nó vẫn là một vật chết.


Vật chết là vật không có linh hồn sao lại có ma lực hấp dẫn người nhìn nó.


Điều đó tuy phức tạp mà nghĩ ra lại rất giản đơn.


Một bức họa, dù là họa mỹ nhân, đẹp đâu vẫn là một bức họa, nó không là người, nó không có linh hồn, mà nó vẫn làm say đắm người ngắm.


Một bức họa, có sanh mạng khi nó được một danh thủ tạo nên.


Thì một thanh đao, một thanh kiếm cũng có sanh mạng khi nó được một cao thủ tuyệt vời cầm nó.


Cao thủ tuyệt vời cầm vũ khí, phải khác hơn những kẻ thông thường.


Và cái lối cầm vũ khí đặc dị đó, tạo cho vũ khí một cái oai thế đặc dị.


Chính cái oai thế đó ảnh hưởng đến người xem, rồi do ảo hóa mà người xem tưởng nó có linh hồn, đương nhiên nó tỏa ra cái ma lực thu hút tâm tư người xem.


Tuy Mai Khiêm chưa đạt đến cái mức vô thượng diệu huyền về đao pháp, cho dù sao thì thành tựu được như hắn trên thế gian nầy chẳng có mấy người.


Và, Vạn lão phu nhân, cho rằng thành tựu như hắn, là quá đủ dùng.


Thừa dùng nữa là khác.


Cần chi phải đạt đến giới cảnh siêu nhiên?


Bởi, như vậy là hoàn toàn, là tận thiện tận mỹ.


Trên đời có cái chi hoàn toàn, bởi tạo hoá ố toàn? Cho nên, đao pháp của Mai Khiêm chẳng cần toàn vẹn như một viên ngọc không tỳ vết.


Học võ học đến độ thừa dùng, là thừa sức lập sự nghiệp, như vậy cũng đủ làm cho bất cứ ai trên giâng hồ được mãn nguyện.


Đại khái là lập luận của Vạn lão phu nhân là thế. Cũng có một số người đồng ý với bà, song chung quy, đó chỉ là cái ý chung của những kẻ cầu danh, chứ không cầu học, cầu tiến.


Vạn lão phu nhân vẫn còn kém nhãn lực, thì làm sao thấu đáo diệu cảnh của võ học.


Học võ, có ba giai đoạn, là võ nghiệp, võ thuật và võ đạo.


Muốn có võ nghiệp chỉ cần tu chí trong một thời gian, muốn trau dồi vũ thuật, phải phí cả một cuộc đời, muốn thấu triệt võ đạo phải xa hẳn thế tục nghiên cứu không ngừng.


Cho nên khách giang hồ còn xuôi ngược đó đây là hạng người nhắm vào võ nghiệp.


Những người đó còn tiếp xúc thế nhân, thường tiếp xúc với thế nhân.


Khi bắt đầu xa thế tục, là họ bước sang giai đoạn võ thuật. Và thấu triệt võ thuật rồi, họ đương nhiên tiến đến giới của võ đạo.


Chỉ có những kỳ nhân dị khách mới có can đảm khước từ mọi danh vọng của thế gian, mà chuyên chú vào võ thuật.


Và khi họ đạt đến độ đại thành, họ mới đúng là những tay am tường võ đạo.


Cho nên, võ nghiệp phục vụ cá nhân, võ thuật phục vụ toàn giới, còn võ học phục vụ cho muôn đời, đại đồng tổng quát.


Vạn lão phu nhân còn lục đục trong võ nghiệp, làm gì có nhãn lực nhận xét xa hơn.


Nếu sự ước đoán của bà là đúng, thì Mai Khiêm là kẻ thừa hành đường lối của Bạch Y kiếm khách, mà Bạch Y kiếm khách lại nghiên cứu võ học. Như vậy sự cách biệt của bà và Mai Khiêm quá xa, bà làm sao nhận thức mức đạt thành của Mai Khiêm.


Bà khâm phục là phải.


Qua một lúc lâu, bà mới di chuyển ánh mắt từ thanh đao của Mai Khiêm sang Công Tôn Hồng.


Bà thấy Công Tôn Hồng tập trung nhãn quang một cách quái dị.


Nhãn quang của y, thay vì tập trung nơi vũ khí của y lại tập trung trên thân đao của Mai Khiêm.


Chừng như y quên hẳn vũ khí của y.


Cũng như bà, y bị ma lực thanh đao thu hút.


Có thể là do y thọ thương nên tinh thần dao động, còn Vạn lão phu nhân thì tâm tư rối loạn trong mấy hôm sau này, nên tinh thần cũng dao động.


Do đó, họ dễ bị ảnh hưởng của khí thế địch.


Mai Khiêm chưa xuất thủ, cái khí thế đã áp đảo phần nào đối thủ rồi.


Địch yếu dần, là hắn mạnh dần, sát khí từ thanh đao càng phút càng tăng, địch càng phút càng bị áp đảo mạnh hơn.


Đột nhiên con thuyền đảo lộn, như có bàn tay khổng lồ nào đó chụp lấy nó mà tung lên.


Thuyền đảo lộn như bị tung bổng lên, Mai Khiêm và Công Tôn Hồng dù vững bộ vị cách nào cũng phải bị quăng theo thuyền.


Cả hai bị quăng, bộ vị bị hủy diệt, sát khí cũng tan biến luôn.


Cả hai không còn ghìm nhau nữa, họ trở lại bình thường chẳng phải là hai đấu thủ quyết tử chiến.


Trở lại bình thường, họ đương nhiên nghe tiếng động chung quanh bây giờ thì họ nghe rõ tiếng sóng ầm ầm, trong tiếng sóng có tiếng thét, tiếng la của chủ thuyền và phu thuyền.


Những tiếng động đó đã có từ lúc thuyền ra khơi tiếng động dù mỗi phút giây trôi qua là mỗi gia tăng, song họ có lưu ý đến đâu mà biết.


Chỉ từ phút giây nầy, họ mới nghe rõ.


X Gió vẫn thổi vụt vù.


Sóng biển gào ầm ĩ.


Con thuyền lắc lưu như quả bóng nhồi. Con người trong thuyền có tay, có chân còn bám víu, thế mà vẫn nhào nhào lăn nghiêng lăn ngửa nói chi đến những đồ vật?


Trước oai khí của trời, con người trở nên nhỏ bé, Mai Khiêm và Công Tôn Hồng tự cho mình là chủ thể của tất cả, ít nhất cũng là chủ thể của con thuyền, giờ đây cả hai cảm thấy cái ta vô giá trị.


Thiên nhiên! Con người qua muôn vạn thế hệ, vẫn còn nhỏ bé đối với thiên nhiên:


Chủ thuyền kêu lên inh ỏi.


Buồm đứt, thuyền đảo mạnh. Tất cả vịn chắc vào chỗ nào có thể vịn được.


Chừng như có kinh nghiệm qua những lúc thuyền nhồi, chủ nhân đã bố trí sẵn những chỗ vịn, Vạn lão phu nhân, Công Tôn Hồng và Mai Khiêm không đợi giục, vội nắm chắc tay vào những chỗ đó.


Cả ba đều là những bậc anh hùng, từng vào tử ra nguy, thế mà lúc nầy cũng biến sắc.


Không phải họ sợ chết như những kẻ thông thường, song ít nhất họ cũng phải tranh đấu, có tranh đấu rồi chết cũng chẳng buồn.


Nhưng ở đây họ hoàn toàn bất lực, bởi lực lượng của họ chỉ đem chống trả với đồng loại chứ đối với thiên nhiên thì cầm như vô dụng.


Sóng biển to như những hòn núi, lượn nầy qua, lượn khác đến, con thuyền thoạt hụp xuống sâu mấy trượng, rồi trồi lên cao, mới lần hụp, trồi, là mỗi lần hứng nứoc từ đầu sông tạt vào.


Bọn ba người ướt sũng như dầm cơn mưa to.


Nhưng, qua phút giây kinh hãi, tất cả đều bình tĩnh trở lại.


Mai Khiêm gọi to:


- Công Tôn Hồng! Ngươi nên tạ Ơn trời biển mới phải. Chính trời biển nổi cơn gió sóng, cứu mạng ngươi đó.


Hắn phải gọi to, vì gió thổi ào ào sóng đánh ầm ầm.


Công Tôn Hồng cũng cao giọng:


- Chưa chắc đâu, Mai Khiêm!


Mai Khiêm hừ một tiếng:


- Tại sao chưa chắc? Vừa rồi giả như ta muốn giết ngươi sớm, ta cứ việc xuất thủ, song ta còn chần chừ, đo đó cơn bão nổi lên đúng lúc cho ngươi...


Công Tôn Hồng bật cười cuồng dại:


- Mai Khiêm! Muốn giết ta có khó chi đâu, ngươi cứ bảo gió lặng, sóng êm thuyền ngừng. Ngươi thừa lợi hại làm nổi việc đó chăng? Ha ha! Giờ thì chẳng hiểu, chứ hiện tại ngươi cũng bất lực như ta, ngươi cũng đầu hàng thiên nhiên như ta:


Mai Khiêm căm hận:


- Ta không thể khiến gió câm, song ta có thể làm cho miệng ngươi câm.


Vạn lão phu nhân cười hắc hắc:


- Ngươi...


Bỗng bà ngưng bặt câu nói.


Bên ngoài có tiếng kêu thất thanh:


- Cứu... mạng... cứu...


Tiếng kêu cứu đành rằng ở bên ngoài, song nghe từ trên cao hơn mấy mươi trượng vọng xuống.


Hiển nhiên người đó bị sóng tung lên, trong khi bị tung lên thì thuyền hụp xuống, khoảng cách mới xa như vậy.


Tiếng kêu cứu còn vang tiếp mấy lần nữa, mỗi lần vang mỗi lần nhỏ hơn, cuối cùng thì mất hẳn.


Nếu cho trong bọn Vạn lão phu nhân ba người chết điếng cũng chẳng quá đáng chút nào.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Này, mình yêu nhau nhé!

Này, mình yêu nhau nhé!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Nhật ký

Nhật ký

 Cuộc sống cứ trôi qua theo ngày tháng rộng dài và những trang nhật ký này nối những

01-07-2016
Những ký ức về mẹ

Những ký ức về mẹ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Có những

27-06-2016
Heo Con Say Giấc

Heo Con Say Giấc

Cá nhân mình thấy truyện ngôn tình Heo Con Say Giấc rất hay còn không biết mọi người

21-07-2016 48 chương
Cô gái khóc trong mưa

Cô gái khóc trong mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập: "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016