pacman, rainbows, and roller s
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 57 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 32 - Quần anh đại hội

↓↓

- Các hạ không nên nói nhiều, ngôn ngữ duy nhất trên lôi đài, không do ba tấc lưỡi mà chính là ba tấc kiếm, đao!

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đoạn y buông gọn :


- Xem chiêu thức của tại hạ đây!


Ngân thương chớp lên, mũi thương đã bay sang Tưởng Tiếu Dân.


Mũi thương run run theo đúng tuyệt kỹ tạo thành trăm đóa hoa bạc chứng tỏ một thương pháp tân kỳ.


Cuộc đối thoại giữa song phương dù để cho cả hai nghe song quần hùng nghe lọt vì khung cảnh đã trầm lặng như cảnh chết.


Quần hùng nghị luận phân vân :


- Tiểu Hoa Thương Mã Thúc Tuyền đã bị Vô Tình công tử Tưởng Tiếu Dân nắm được chỗ yếu rồi sao? Nếu không thì họ Tưởng làm gì thốt lên câu đó? Và nếu không thì làm gì họ Mã thay đổi thần sắc?


- Họ Tưởng và họ Mã trải qua nhiều thế hệ, giao du mật thiết với nhau tình thân hơn ruột thì nếu họ Mã có yếu điểm nào thì họ Tưởng phải biết hơn ai hết!


- Tiểu Hoa Thương dù có thinh danh khá lớn trên đời, song ít khi hòa mình vào kiếp sống giang hồ, và cũng chưa hề làm điều gì đáng trách thế thì tại sao lại sợ lời hăm dọa của Tưởng Tiếu Dân?


- Ai biết được những gì bí ẩn giữa họ? Chúng ta cứ chờ xem!


Trên lôi đài, Vô Tình công tử cũng đã vũ lộng chiếc quạt bằng nang sắt, với chiếc quạt này y áp dụng được đấu pháp của phán quan bút, phần thủy thích, điểm huyệt quyết, điểm cương mâu, ngư tàng kiếm, đơn chủy thủ.


Một loại vũ khí gồm sáu đặc điểm phát huy sáu đấu pháp, đấu pháp nào cũng linh diệu, tinh kỳ sử dụng được loại vũ khí đó, hẳn phải là tay phi phàm vậy.


Cho nên, Tưởng Tiếu Dân dù còn nhỏ tuổi, thinh danh đã vang dội khắp sông hồ.


Tiểu Hoa Thương Mã Thúc Tuyền cũng chẳng phải tay vừa, ngọn thương vô cùng linh động tạo nên một bức tường quang bao bọc khắp mình, rộng ngoài một thước.


Chiếc quạt tuy có biến ảo, song khó lọt qua khỏi bức tường quang đó.


Tuy bức tường quang kín đáo, kiên cố không hề để cho chiếc quạt xâm nhập, song chiếc quạt vẫn gây nên một áp lực mạnh, dồn dần dần bức tường quang đó lui về phía hậu, dù quạt chẳng lọt đến bên trong, Mã Thúc Tuyền cũng bị lấn đất phần nào.


Nếu cứ kéo dài tình hình như vậy thì cuộc chiến đến bao giờ mới kết thúc? Muốn kết thúc cuộc chiến, Tưởng Tiếu Dân phải phá vỡ bức tường quang, nhập nội mới mong hạ độc thủ.


Mà Mã Thúc Tuyền thì thủ chứ không công, y loang ngọn thương vun vút, bức tường quang vẫn kín đáo như lúc đầu.


Luận về vũ khí, dài thì luôn luôn có lợi hơn ngắn, ngắn hơn một tấc là có nguy hiểm thêm một phần, cho nên hào kiệt anh hùng thích dùng dài hơn ngắn, đến loại kiếm họ cũng luyện trường kiếm chứ ít ai tập đoản kiếm, trừ những người có thân pháp cực kỳ linh hoạt hình vóc tương đối nhỏ, thì chọn đoản kiếm.


Về phương diện này nữ nhân chiếm đa số.


Khi chọn vũ khí điều cẩn yếu trong giao đấu là phải nhập nội, chứ cứ long bong ở bên ngoài thì chẳng làm gì được đối phương, trái lại còn hứng nhiều nguy hiểm bởi ở trong tầm hoạt động của vũ khí dài.


Cho nên, kiếm đã là một vũ khí dù có lợi mà cũng chẳng kém hại cho người sử dụng, thì một chiếc quạt lại càng có hại hơn.


Trong các loại vũ khí, thương là vật được xem như tổ, oai lực phi thường, một chiếc quạt gặp loại vũ khí tổ tông, tự nhiên bị khắc chế trầm trọng.


Giả như người sử dụng quạt trên xa tài nghệ của kẻ cầm thương thì người ấy thủ thắng là lẽ dĩ nhiên, còn như tài nghệ tương đồng hoặc kém, thì cầm chắc cái bại trong tay, và rất nhanh chóng.


Giờ đây trên lôi đài có hai loại vũ khí tối cường và tối hiểm gặp nhau, người sử dụng hai loại vũ khí đó, dám đối đầu nhau, hẳn họ có niềm tin mạnh vào sở trường và sở năng của họ.


Phàm người học võ thuật gặp một cuộc đấu như vậy chẳng khi nào bỏ qua mà không xem để học hỏi cái oai lực của vũ khí tổ, và cái linh diệu của vũ khí tối hiểm.


Quán hứng trố mắt theo dõi cuộc đấu vô cùng hào hứng, cuộc đấu càng hào hứng, họ càng hồi hộp.


Thoạt đầu nghe Tưởng Tiếu Dân hăm dọa Mã Thúc Tuyền mấy tiếng, họ nghĩ rằng Mã Thúc Tuyền chẳng đáng mặt tài ba, và rất có thể bại nơi tay Tưởng Tiếu Dân ít nhất cũng một lần.


Song nhìn vào cuộc đấu, họ nhận ra Mã Thúc Tuyền cũng có bản lĩnh phi thường, có kém chi Tưởng Tiếu Dân.


Như vậy Tưởng Tiếu Dân dựa vào đâu mà hăm dọa Mã Thúc Tuyền?


Rồi họ đặt nên giả thuyết, chỗ dựa của Tưởng Tiếu Dân hẳn phải ở một địa hạt khác hơn là tài nghệ.


Đặt giả thuyết rồi họ lại tự hỏi cái điều bí mật họ Tưởng sở thị đó là chi?


Tại bàn chủ tọa, Đinh lão phu nhân tặc lưỡi thốt :


- Vô Tình công tử đúng là vô tình! Hai gia đình Tưởng và Mã thân thiện với nhau qua nhiều thế hệ rồi, chứ nào phải mới quen biết nhau đầu hôm sớm mai đâu? Dù thế nào cũng phải nhượng nhau một chút cớ sao lại bức bách họ Mã như thế? Tuy đao kiếm là những vật vô tình, song còn tùy người sử dụng chứ?


Nhất Mộc đại sư thở dài :


- Mã thí chủ học được thương pháp bí truyền, song lại có chỗ yếu là khí lực rất kém, chiêu thức đánh ra mất cả oai lực, theo bần tăng biết thì phương pháp họ Mã chuyên phát huy mãnh lực, giờ đây Mã thí chủ lại kém cái mãnh lực đó, thì dù thương pháp tuyệt diệu đến đâu cũng khó thủ thắng nổi trước một đối phương ngang tài, chứ đừng nói là trên bậc. Bần tăng lấy làm lạ ngày trước, Mã Thần Thương hiển hách oai danh bao nhiêu thì ngày nay con trai lão ấy lại nhu nhược bấy nhiêu.


Đinh lão phu nhân đáp :


- Chỉ sợ bên trong...


Vừa lúc đó, Mã Thúc Tuyền quát khẽ một tiếng, điểm qua đối tượng nhiều loạt thương, gần như điểm đoạn. Những mũi thương đó xoắn tít quanh yết hầu Tưởng Tiếu Dân. Y sử dụng chiêu thức Thiên Hoa Loạn Sát Nhiễm Duy Ma, một chiêu bí truyền của họ Mã.


Tưởng Tiếu Dân không né tránh, đôi mắt nhìn trừng trừng mũi thương, chiếc quạt trong tay rung rung theo nhịp rung của mũi thương, nhưng chưa phát xuất.


Bất thình lình, y đưa đầu quạt lên.


Đầu quạt chạm vào mũi thương, gây nên sức va chạm mạnh hay yếu do đấu thủ, và đấu thủ nào yếu, hẳn phải bị chấn động.


Sức va chạm mạnh hay yếu, do công lực của đối thủ, chẳng phải vì quạt nhỏ hay thương dài.


Đúng như Nhất Mộc đại sư nhận xét, ngọn thương của Mã Thúc Tuyền tuy không tuột khỏi tay, song bị bật trở lên. Mã Thúc Tuyền cơ hồ không kềm cứng nổi.


Tưởng Tiếu Dân đã chiếm được tiên cơ, giả dĩ y lại là con người vô tình, khi nào lại theo đúng tinh thần thượng võ mà không lợi dụng cơ hội. Y gặc bàn tay, chiếc quạt xòe ra nhanh như chớp, y quạt chiếc quạt ngang đối phương.


Mã Thúc Tuyền kinh hãi cúi người xuống định nhường cho chiếc quạt quét qua bên trên.


Nhưng quét chiếc quạt đó, Tưởng Tiếu Dân cốt ý lấy đà để nhập nội, và sau khi Mã Thúc Tuyền hụp mình xuống là y đã đến sát bên cạnh rồi.


Đồng thời gian Tưởng Tiếu Dân đảo ngược chiếc quạt trở lại.


Một tiếng xoảng vang lên, quạt sắt chạm vào mão ngọc của Mã Thúc Tuyền, chiếc mão rơi xuống sàn đài, bật kêu thêm một tiếng xoảng nữa.


Hai cái chạm đó làm chiếc mão ngọc vỡ vụn...


Quần hùng nín thở theo dõi diễn tiến đó, trong khi mọi người nhóng đầu, nhìn lom lom trên đài, Tưởng Tiếu Dân hoành chiếc quạt từ bên trên giáng xuống.


Chạm phải chiếc quạt sắt đó, đầu của Mã Thúc Tuyền có là bằng đá cũng phải vỡ tan.


Và hiện tại, dù họ Mã cái tài độn mộ, độn thổ, cũng chẳng làm sao thoát kịp.


Nhưng thay vì cho chiếc quạt xuống luôn, Tưởng Tiếu Dân lại dừng tay nửa chừng rồi lùi lại mấy thước.


Đứng lại rồi, Tưởng Tiếu Dân rung rung chiếc quạt, đôi môi nhếch ra, nếu người nào làm thế hẳn phải vẽ nên một nụ cười, song cái nhếch môi của y chẳng thành nụ cười nổi.


Môi không vẽ thành nụ cười, đôi mắt của y ngời lên cái ý cười một lối cười của hạng người sâu sắc.


Tóc của Mã Thúc Tuyền tuột ra, tỏa tung tóe quanh hai đầu vai, phủ xuống lưng.


Lạ lùng thay, tóc rất dài, màu đen huyền óng mượt, màu tóc phản chiếu với màu da mặt. Tóc càng đen thêm mượt thêm, mặt càng trắng thêm, màu trắng có đượm vẻ hồng vì thẹn. Thẹn vì hại cũng có, mà thẹn mất mão cũng có.


Bỗng có kẻ kêu lên :


- Tiểu Hoa Thương Mã Thúc Tuyền là một thiếu nữ! Trời!


Quần hùng, cùng một loạt kêu lên :


- A! Thì ra đó là một điều bí mật của Mã Thúc Tuyền!


Mã Thúc Tuyền thẹn quá hóa thân thành hận, bất giác đổ lệ chan hòa. Nàng đưa ngọn thương lên, chĩa thẳng mũi vào Tưởng Tiếu Dân rít hờn :


- Ngươi tốt! Ngươi tốt lắm! Hừ! Ta không ngờ ngươi táng tận lương tâm đến thế! Hừ, ngươi dám đối xử với ta như vậy?... Ta hận ngươi! Ta oán độc ngươi...


Tưởng Tiếu Dân cười nhẹ :


- Tại hạ có làm chi cô nương đâu? Tại sao cô nương hận tại hạ? Oán độc tại hạ? Tại sao cô nương tự rước cái khổ vào ngươi? Thiết tưởng tại hạ chẳng làm chi quá đáng, bất quá muốn cho bằng hữu giang hồ biết rằng Tiểu Hoa Thương Mã Thúc Tuyền là một bậc anh thư điều đó nào phải là một cái khổ, nếu có khổ là tại cô nương quan trọng hóa vấn đề thôi! Quan trọng hóa vấn đề là tự rước cái khổ vào mình đấy?


Mã Thúc Tuyền dậm chân kêu lên :


- Ta là một nữ nhân thì đã sao? Ta chẳng dám cho mình là bậc anh thư, song nếu Tiểu Hoa Thương là một thiếu nữ thì có sao chăng? Thiếu nữ chẳng phải là một con người hay sao? Cho ngươi biết nam cũng vậy, nữ cũng vậy, cái gì nam làm được, nữ cũng làm được như thường. Ngươi lột trần chân tướng của ta cũng chẳng làm chi cả!


Tưởng Tiếu Dân cười lạnh :


- Nam có thể sống kiếp phiêu bồng, rày đây mai đó, lê gót khắp bốn phương trời, nữ tử làm được như vậy chăng?


Mã Thúc Tuyền hừ một tràng :


- Tại sao không được? Ai cho là không được?


Tưởng Tiếu Dân lạnh lùng :


- Trà trộn trong khách sạn nam nhân chung chạ với mọi người, nữ tử chung chạ nam tử được chăng? Gặp mùa viêm nhiệt, nam tử cùng nữ tử cởi trần bơi lội giữa suối mát, sông xanh, nữ tử chen chúc được chăng? Phải biết, khách giang hồ hiếu kỳ, nếu không nói đến một vài con dâm quỷ...


Mã Thúc Tuyền sợ Tưởng Tiếu Dân bộc lộ cả trây trúa vội hét lên:


- Câm! Câm ngay! Đó là những ngụy biện, đó chẳng phải là lý do chính đáng!


Tưởng Tiếu Dân không câm, cứ tiếp :


- Đó không phải là ngụy biện, đó không phải là lý do! Tại hạ cũng biết vậy cô nương! Tại hạ còn biết hơn nữa cô nương ạ! Tại hạ biết cô nương ngoài miệng thì cho rằng ngụy biện, lý do, nhưng trong thâm tâm thì cho là đúng, bởi cho là đúng nên cô nương mới lấy tên của vị huynh trưởng, cải dạng thành nam nhân cùng người tranh hùng.


Mã Thúc Tuyền giật mình :


- Việc đó thì... thì ...


Nàng không cãi lý được nàng lại òa khóc lên rồi nàng dậm chân, mắng oang oang :


- Ngươi tốt! Tốt như một tiểu tặc! Ta sẽ trở về mách với mẫu thân người ...


Nàng đưa tay che mặt nhún chân nhảy vọt lên không, phóng xéo xuống đài, lẻn vào đám đông đi luôn.


Quần hùng nghe lọt những câu đối đáp của họ, ai ai cũng lấy làm lạ cho thái độ của họ, và ai ai cũng khó nín cười.


Họ cười vì nàng dọa mét thóc với cha mẹ Tưởng Tiếu Dân, nàng lấy tư cách gì mà làm cái việc đó chứ?


Muốn làm như vậy ít nhất cũng là em gái, hoặc giả là một tiểu muội, nếu không là vị hôn thê bởi hành động đó chứng tỏ một sự nũng nịu của những kẻ được nuông chiều.


Cả một vùng rộng lớn quanh đài trường đang ngạt thở dưới sát khí bốc dậy từ mọi nơi, lúc đó nhân câu chuyện của Tưởng Tiếu Dân và Mã Thúc Tuyền bớt đi phần nào sự trầm tĩnh, nặng nề, trên môi mọi người đều có nụ cười, ánh mắt sáng hơn, và niềm cởi mở tạm thời đó được chuyền ra qua những tiếng xì xào bàn tán.


Tuy nhiên, tại bàn chủ tọa, ai ai cũng cố giữ vẻ trang nghiêm dù sự tình đáng được tán thưởng bằng một nụ cười.


Đinh lão phu nhân ho mấy tiếng để dồn tiếng cười trở xuống yết hầu đoạn tuyên bố :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Yêu lại từ đầu

Yêu lại từ đầu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Nhà có điều kiện

Nhà có điều kiện

Nhà có điều kiện là.... *** Nhà có điều kiện là sáng sớm hai vợ chồng, người

24-06-2016
Bí ẩn của làn nước

Bí ẩn của làn nước

Các dòng sông trôi đi như thời gian, và cũng như thời gian, trên mặt nước các triền

28-06-2016
Mình chia tay đi!

Mình chia tay đi!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Lý do

25-06-2016
Chiều nay mưa

Chiều nay mưa

Cơn mưa lại về trước ngõ làm ủ dột cả một buổi chiều. Mưa thường đến với

23-06-2016
Cu Sứt

Cu Sứt

(khotruyenhay.gq) Bằng này giờ chiều chắc cu Sứt đang bò ra nền nhà bậm môi viết chính

30-06-2016