Họ tán thành.
bạn đang xem “Ẩn long đại hiệp - LIễu Tàng Dương” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
* * * * *
Minh Chủ phủ.
Phong Phủ Từ.
"Tế Nhất Bái Hoán Nhất Hoàn Cáo Vong Linh Nhận Giải Dược"
Đã mười ngày qua, miệng truyền miệng, những cách gọi trên đã theo miệng nhiều người loan truyền khắp võ lâm. Và hầu như ai ai cũng biết Minh Chủ phủ sau hai mươi mấy năm bỏ phế vì hoang vắng nay đã nghiễm nhiên đổi thành Phong Phủ Từ, nơi cáo tế vong linh Phong Dương Tử Minh chủ thuở nào đã bị nhiều nhân vật võ lâm bức tử.
Hơn thế nưa, họ biết nhân vật đang chủ sử toàn bộ việc cáo tế chính là Phong Dương Quang, di tử độc nhất của Phong Dương Tử cố Minh chủ và là Phong Viễn Quy như nhiều người tình cờ biết.
Và để đại điển cáo tế có nhiều đồng đạo giang hồ đến dự, Phong Viễn Quy cũng cho loan truyền hai câu ca trên, đại ý cho biết Phong Viễn Quy đã có giải dược của Thống Tâm hoàn. Nhân vật nào ăn giải dược thì chỉ việc "tế nhất bái, hoán nhất hoàn" sau đó sẽ được nhận giải dược nếu thuận phục và tự cáo tội trước vong linh Phong Dương Tử cố Minh chủ.
Có nhiều nhân vật đã đến và họ thấy sự việc đúng như vậy.
Trước cổng Phong Phủ Từ có đôi liễn treo hai bên, ghi rõ: "Tế nhất bái hoán nhất hoàn", bên kia: "Cáo vong linh nhận giải dược".
Và uy thế của Phong Phủ Từ còn tăng cao rõ rệt, khi bất luận ai cứ đứng từ ngoài cổng thoạt nhìn vào đều nhận thấy nhân vật đón tiếp những ai đến tế cáo vong linh cố Minh chủ Phong Dương Tử chính là một trong Nhị Lão Thần Tăng, Hộ pháp Tổ Sư đường phái Thiếu Lâm.
Nếu có người nào vì có chỗ dụng tâm riêng, đến Phong Phủ Từ là để ngấm ngầm dò xét thì người này sẽ phát hiện có tất cả ba việc kỳ lạ cứ lần lượt diễn ra.
Thứ nhất, lão thần tăng đứng đón tiếp những nhân vật võ lâm tìm đến Phong Phủ Từ gồm đủ hai chứ không chỉ có một và hai này luôn luân phiên thay nhau đảm nhận việc đón tiếp, mỗi người độ một canh giờ hoặc hơn, sau đó sẽ có lão thần tăng thứ hai vì đã nghỉ ngơi xong tự xuất hiện thay cho lão thần tăng đã suốt một canh giờ đảm nhận trọng trách.
Thứ hai, ngoài việc đón tiếp và ôn hòa giải thích những vấn nan có thể giải thích do những nhân vật tìm đến nêu ra, lão thần tăng nào cũng vậy đều chỉ cho tiến vào Phong Phủ Từ mỗi lần một người, không lần nào nhiều hơn. Như vậy nếu những người tìm đến tình cờ đi thành tốp năm tốp bảy thì họ đành nhẫn nại chờ đến lượt. Nhưng cũng không lâu la gì cho cam, người sau tiến vào chỉ cách người vào trước ước độ khoảng một tuần trà là nhiều.
Và điều kỳ lạ thứ ba là không nhân vật nào tiến vào từ lối trước lại quay trở ra cũng bằng lối đó. Sau này gặp lại, họ kháo nhau, lối để ly khai Phong Phủ Từ có đến năm bảy lối, ai thích ra lối nào thì cứ tuỳ nghi chọn lựa. Phong Phủ Từ sắp đặt như thế cũng tiện cho nhiều người nếu vì nguyên do nào đó muốn lánh mặt để tránh những câu hỏi không cần thiết từ những người hiếu kỳ.
Họ còn ngấm ngầm bảo nhau: Vào Phong Phủ Từ không bị bất luận ai gây khó khăn gì.
Mọi việc cần làm chỉ là trao cho Phương trượng phái Thiếu Lâm mảnh Thiết Bài Mệnh, tiến đến hương án phụng tự thắp một nén hương cho vong linh cố Minh chủ Phong Dương Tử, lúc đó muốn lầm thầm khấn vái thế nào cũng được, sau đó xá một xá và bước đến chỗ Nhiệt Dương lão đạo nhận một chung nước có hòa sẵn giải dược thế là xong, đi ra Phong Phủ Từ chẳng hề ngăn trở hoặc xoi mói dò xét giữ lại bất kỳ ai cả.
Một đồn mười, mười đồn trăm, ai ai cũng kháo nhau như vậy nên thời gian càng về sau càng có thêm nhiều nhân vật hữu danh hơn rồi cũng xuất đầu lộ diện tìm đến Phong Phủ Từ.
Nhưng sẽ không ai biết ở bên trong đã có sự sắp đặt chỉnh chu hơn. Và vì có sắp đặt như thế nên thủy chung chưa một ai thấy Phong Viễn Quy, Phùng Quỳ Hoa hoặc Hoa Thạch Thảo lộ diện. Họ có những phận sự khác.
Lúc này ở bên ngoài có một nhân vật Cái bang tám túi tìm đến.
Gặp lão thần tăng đứng ngoài, nhân vật Cái bang này sa sầm nét mặt, hỏi :
- Lão thần tăng cho hỏi, Bang chủ tệ bang nghe bảo vẫn luôn đồng hành cùng Phong Viễn Quy thiếu hiệp. Nay được tin Phong Viễn Quy đang ở đây, lão Cái này có thể vào gặp, trước là thắp một nén hương cho cố Minh chủ, sau hỏi Phong thiếu hiệp về tin tức của Bang chủ tệ bang được không?
Quá quen với đủ mọi lý do do mỗi người tình đến tự nghĩ ra, lão thần tăng gật đầu :
- A di đà Phật! Phong thí chủ cũng từng căn dặn lão nạp như thế, lão thí chủ cứ tuỳ tiện.
Mời!
Lọt được vào trong, bắt gặp Ngộ Giới phương trượng một mình ngồi ở một bàn, nhân vật Cái bang này len lén thở dài, lấy ra một mảnh Thiết Mệnh Bài và nhẹ nhàng đặt trước mặt Phương trượng Thiếu Lâm phái :
- Phương trượng xin nhận cho, và nếu được xin giữ kín hộ.
Cũng quá quen với những lời thố lộ đầy tin tưởng và khẩn cầu này, Ngộ Giới chỉ cầm lấy mảnh Thiết Bài đặt vào giữa hai lòng bàn tay, chấp lại, xoa nhẹ, mở ra thì mảnh Thiết Bài Mệnh biến mất.
Ngộ Giới còn cười từ hòa :
- Ai mà không một lần lầm lỗi. A di đà Phật!
Và Ngộ Giới chỉ qua nơi đặt hương án phụng tự :
- Mọi việc đều nhất nhất được bỏ qua, chỉ phiền thí chủ thắp cho cố Minh chủ một nén hương để an ủi vong linh là đủ. A di đà Phật!
Thắp nhang xá một xá, khấn vái lầm thầm, cắm nén nhang lại đó, là nhân vật Cái bang nhẹ nhõm lạ, ung dung đi theo lối đi, đến gặp Nhiệt Dương lão đạo đã rót sẵn một chung rượu và mời :
- Dùng rượu được thì mời rượu. Nếu lão hữu còn muốn diện kiến lệnh Bang chủ, sau khi dùng rượu đã hòa giải dược xong, mời lão hữu tiến đến chỗ có treo tấm rèm màu vàng của hoa quỳ. Phùng bang chủ đang chờ ở bên trong.
Do tâm tư đã nhẹ nhõm, lại không bị ai làm khó dễ, đúng như lời mọi người mấy ngày qua đã đồn đại, nhân vật Cái bang tám túi cũng cảm thấy hăm hở lạ, tiến đến chỗ có tấm rèm vàng, vén qua một bên và tiến vào.
Phùng Quỳ Hoa quả nhiên đang chờ sẵn :
- Là Chấp Pháp trưởng lão ư? Nhưng không sao, bổn Bang chủ tuy thoạt nhìn có thất vọng nhưng bây giờ thì hy vọng và tin tưởng hoàn toàn vào tiền đồ mai ngày của bổn bang nhất định rất sáng lạn. Mời!
Vị Chấp Pháp trưởng lão phục người hành lễ :
- Mong Bang chủ xá tội. Thuộc hạ nào có ngờ trong lúc bị Ngô Chí Đường sanh cầm đã bị kẻ bội phản họ Vi lẻn phục dược. Nếu được Bang chủ đại xá, cho phép thuộc hạ lập công chuộc tội, thuộc hạ quyết truy lùng cho bằng được họ Vi.
Phùng Quỳ Hoa nhẹ nhàng tiết lộ :
- Kẻ chủ sử Dĩ Hận cung chẳng còn nữa, Thiết Bài sứ giả cũng đã mệnh chung, họ Vi hoặc bất luận ai khác vì không còn tìm đâu được nữa những hoàn tạm giải, nếu chẳng tự ý đến đây bồi tội thì chỉ còn mỗi một cách là tìm chỗ kín đáo ẩn thân chờ chết mà thôi. Trưởng lão hãy đứng lên, bất tất đa lễ và nếu được, xin lui ra theo lối này, hiệp với các trưởng lão khác, giúp bổn Bang chủ cùng Phong thiếu hiệp chủ trì chuyện này cho đến tận lúc kết thúc. Mời!
Chấp Pháp trưởng lão nhìn theo hướng tay chỉ của Quỳ Hoa đã thán phục :
- Tệ bang đã có nhiều người đến? Tất cả đều được Bang chủ giữ lại và có lối lui ra hữu biệt như thế này? Thảo nào mấy ngày qua thuộc hạ muốn dò la tin tức cũng quá khó. Bang chủ bố trí như thế này vừa kín kẽ vừa không gây ngại ngùng cho bất kỳ ai đến sau. Thuộc hạ bội phần ngưỡng mộ.
Phùng Quỳ Hoa tươi cười :
- Chưa hết đâu, ở tấm rèm màu tím bên kia còn có Động chủ Tam tiên Bát động là Quan Thạch Thảo chờ sẵn. Những ai lỡ lầm từng chịu sự sai khiến của Dĩ Hận cung, nếu hồi đầu hướng thiện và là người của tệ bang hoặc của Tam tiên Bát động đều được mời lưu lại. Bố trí chu đáo thế này là do hôn phu của bổn Bang chủ, Phong Viễn Quy sắp đặt cả đấy.
Chợt ở bên ngoại có tiếng hắng giọng của Ngộ Giới phương trượng vang lên. Phùng Quỳ Hoa liền cười lạt :
- Lại có kẻ dùng Thiết Bài Mệnh giả toan đến nhận giải dược hộ nhân vật nào đó cảm thấy không tiện lộ diện. Trưởng lão cứ chờ xem cách xử trí của Phong thiếu hiệp.
Được Quỳ Hoa cho phép, Chấp Pháp trưởng lão len lén thò đầu ra ngoài để nhìn.
Một lúc sau, có lẽ kẻ dùng giả Thiết Bài cũng đã thắp hương xong, đang tiến đến chỗ Nhiệt Dương lão đạo chờ sẵn. Kẻ đó toan đưa tay nhận chung rượu thì bất ngờ có Phong Viễn Quy xuất hiện :
- Bằng hữu dám xem thường Minh Chủ phủ thế sao? Trước bằng hữu đã có mười mấy nhân vật phải nạp mạng vì thái độ này. Vãn sinh cho bằng hữu một cơ hội duy nhất, nếu nói ra kẻ đã ủy thác bằng hữu có hành động này, vãn sinh sẽ lập tức tha mạng. Nhược bằng bất tuân thì xem đây.
Phong Viễn Quy chợt vận lực vào hữu thủ và làm cho hưu thủ bỗng trở nên trắng toát, phát sáng như bạch ngọc.
Nhiệt Dương lão đạo chép miệng trầm trồ :
- Quả là công phu tiên thiên thượng thừa vị tất sau này có người luyện được.
Thấy Phong Viễn Quy phô diễn công phu là thế, nhân vật nọ vì sợ mất mạng đành nói ra những gì cần nói.
Quỳ Hoa tủm tím cười, thầm thì bảo :
- Đấy chỉ là công phu Tu La Bạch Ngọc do hôn thê thứ hai của chàng điểm chỉ cho chàng. Kỳ thực chàng cốt ý dọa họ, chưa có ai bị mất mạng như chàng vừa cố tình nói dọa như thế cả.
Chấp Pháp trưởng lão thầm thán phục :
- Nhưng đó vẫn là công phu thượng thừa. Thảo nào cứ mỗi lần chỉ cho một người vào.
Chẳng những có thể giúp Phương trượng Thiếu Lâm phái dễ phát hiện sự giả mạo nếu có, mà kẻ giả mạo vì bị cô lập ở đây cũng đành tự lượng sức và cung xưng tất cả. Số phận của tên đó sẽ ra sao?
Quỳ Hoa đáp :
- Y sẽ bị giữ lại một thời gian và chính đệ tử bổn bang hiệp cùng Tam tiên Bát động có nhiệm vụ lo lắng chu đáo cho y. Thôi, phiền trưởng lão tiến ra, tiếp nhận y và đưa đi theo lối bên hữu. Chúng ta sẽ gặp lại sau.
Hoàn toàn thán phục mọi bố trí ở Phong Phủ Từ, Chấp Pháp trưởng lão hớn hở tuân thủ theo mệnh lệnh của Phùng Quỳ Hoa.
Chợt Chấp Pháp trưởng lão nghe thanh âm một nữ nhân xa lạ gọi Phong Viễn Quy :
- Người của Tam tiên Bát động hầu như đều đã đến đông đủ. Duy còn thiếu mỗi một mụ Hắc Ưng động chủ mà thôi. Phong ca có thể tuyên cáo thêm, Dĩ Hận cung kể như đã bị diệt vong.
Phong Viễn Quy gật đầu, cũng báo trở lại một tin mừng khác :
- Thất đại phái chỉ còn thiếu Côn Luân và Không Động. Lưỡng viện còn thiếu Cổ Lâm nhị thi. Nhiệm vụ của chúng ta sắp hoàn thành rồi.
Chợt từ mãi ngoài xa bỗng có tràng cười cuồng loạn vang đến :
- Minh chủ võ lâm là ta. Ha... ha... Bọn ngươi thật sự tin rằng có kẻ to gan dám cùng ta tranh ngôi vị Minh chủ ư? Là kẻ nào? Bọn ngươi cứ chỉ ta, kẻ đó sẽ biết thế nào là công phu lợi hại của ta. Ha ha...
Nhiệt Dương lão đạo thầm thì :
- Đến rồi. Nhưng y đang nói với những ai khi gọi là bọn ngươi? Y đã hóa cuồng, lẽ nào còn đủ sáng suốt để thu nhận thuộc hạ?
Một lão thần tăng lao vút vào :
- Rất có thể là Ẩn Hiệp. Có một bọn gồm Cổ Lâm nhị thi và năm bảy nhân vật nữa cố tình xúc xiểm, xui y đến phá hủy Phong Phủ Từ. Mong Minh chủ cho lệnh.
Phong Viễn Quy cau mặt :
- Không lẽ mụ Hắc Ưng còn có cách khống chế tâm thần Ẩn Hiệp, dù lão đã hóa cuồng? Chư vị có thể tạm ngừng lại, chúng ta cùng ra ngoài xem.
Phùng Quỳ Hoa vén rèm bước ra, hạ lệnh cho Chấp Pháp trưởng lão :
- Trưởng lão mau đưa tin đến mọi người. Hãy cẩn trọng, phòng bị để ngăn ngừa ở phía sau sinh loạn.
Chấp Pháp trưởng lão lãnh mệnh :
- Tuân lệnh Bang chủ.
Hoa Thạch Thảo cũng xuất hiện, kịp cùng với mọi người tiến ra phía trước Ở bên ngoài, những nhân vật hiếu kỳ đang hoảng loạn kêu vang :
- Cuồng nhân, cuồng nhân!
- Chạy mau! Nếu để y vớ được, kiểu y xé toạc thân người như thế kia chúng ta đừng mong toàn mạng. Chạy!
Họ chạy toán loạn và có một nhân vật đầu bù tóc rối tuy tứ chi bị giữ lại bằng những đoạn xích thật dài và được tám nhân vật cao thủ võ lâm chia nhau nắm giữ bốn đầu của bốn đoạn xích nhưng nhân vật đó vẫn hung hăng xông vào đám người hỗn loạn như mãnh hổ đang lúc quần dương.
Và lúc này đã có một nhân vật xấu số bị kẻ cuồng nhân tình cờ tóm được.
Cuồng nhân nắm giữ hai tay kẻ xấu số đạp hai chân lên phần thân dưới của nạn nhân và vừa cười hăng hắc vừa xé toạc nạn nhân thành hai mảnh riêng biệt, khiến ngũ tạng lục phủ của nạn nhân tuôn đổ thành đống.
- Ha... ha... Minh chủ là ta. Ha... ha... Ta là Minh chủ. Kẻ nào bất phục, kẻ đó phải chết. Ha... ha...
Ngộ Giới phương trượng liền chấp tay niệm Phật :
- Không Động ngũ kiếm, chư vị thí chủ cố tình gây chuyện khiến thần nhân cùng căm phẫn thế sao? A di đà Phật! Nghiệp chướng, nghiệp chướng!
Hoa Thạch Thảo cũng phẫn nộ thét vang :
- Mụ Hắc Ưng! Phen này bổn Động chủ Tu La phải giết mụ để báo thù cho quá nhiều người bị mụ mưu hại. Đỡ!
Phùng Quỳ Hoa thì cười lạnh :
Chương trước