The Soda Pop
Ẩn long đại hiệp - LIễu Tàng Dương

Ẩn long đại hiệp - LIễu Tàng Dương


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 29
5 sao 5 / 5 ( 107 đánh giá )

Ẩn long đại hiệp - LIễu Tàng Dương - Chương 18 - Long - Phụng bất hợp lại lâm nguy

↓↓

- Đây là hoàn đan dược có chứa Thống Tâm Hải Dược của Bắc Hải với tác hại khống chế bất kỳ ai vô tình bị phục dược. Bạch Thiếu Vân càng đáng chết vì có mang bên mình hoàn đan dược này, chắc chắn sẽ giành cho vãn sinh hoặc cho Hoa Thạch Thảo cô nương. Dám hỏi, ở quý phải Côn Luân có hay không có những đan dược tương tự?

bạn đang xem “Ẩn long đại hiệp - LIễu Tàng Dương” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Triệu Khắc Phục cố tình lãng tránh cái nhìn của Phong Viễn Quy :


- Chuyện này... không có. Ở tệ phái chưa từng có thứ ôn dược này. Nhưng chuyện khống chế người nhờ vào Thống Tâm Hải Dược, Ẩn Long đại hiệp, liệu đại hiệp có tin không một khi đây là điều chưa được tìm hiểu minh bạch?


Phong Viễn Quy cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe Ẩn Hiệp tuy thở dài nhưng vẫn lên tiếng thừa nhận :


- Thống Tâm Hải Dược có tác dụng khống chế người, đấy là điều chính lão phu gần đây có cho Tiểu Phong thiếu hiệp thông tỏ.


Nghe thế, Triệu Khắc Phục cười lớn :


- Nếu đấy là điều chỉ gần đây gã Tiểu Phong mới am hiểu thì vì sao thoạt nhìn gã đã nhận ra và cho rằng tệ đồ Bạch Thiếu Vân đáng chết vì mang trong người hoàn đan dược này? Mong Ẩn Long đại hiệp chủ sử và giúp Triệu mỗ làm sáng tỏ điều này, trả lại công bằng cho tệ đồ đã chết oan uổng.


Ẩn Hiệp quả đúng là bậc chính nhân quân tử, không hổ danh bậc đại hiệp dù đã ẩn danh gần hai mươi năm qua, Phong Viễn Quy thêm ngưỡng mộ khi nghe Ẩn Hiệp giải thích với Triệu Khắc Phục :


- Có điều này ắt hẳn vì Triệu chưởng môn chưa tỏ tường nên mới hỏi như vậy. Là kỳ thực Tiểu Phong thiếu hiệp đã biết rõ tác hại của thần đan, trước cả lúc phát hiện thần đan có trong người lệnh đồ. Riêng về nguyên nhân vì sao thần đan gây tác hại thì do gần đây Tiểu Phong thiếu hiệp có hỏi lão phu mới nhân đó giải thích.


Bị lời giải thích của Ẩn Hiệp làm cho đuối lý, Triệu Khắc Phục giận dữ khiến diện mạo thoạt đỏ thoạt tái.


- Nhưng ở bổn phái không hề có thứ thần đan này. Từ đâu hoàn đan dược này xuất hiện, lại có ngay trong người tệ đồ Bạch Thiếu Vân, nếu không ai minh chứng được điều này. Triệu mỗ quyết không phục và không thể nào chấp nhận đó là nguyên do đến tệ đồ bị hạ sát.


Phong Viện Quy cảm thấy lạ vì từ lúc Ẩn Hiệp đưa thần đan ra cho đến tận lúc này khòng hiểu sao La Trúc Quỳnh không còn lên tiếng phản bác hoặc có phản ứng hung dữ như lúc đầu nữa.


Vì lo nghĩ đến điều này nên Phong Viễn Quy có một thoáng phân tâm, quên mất rằng đã đến lượt lên tiếng để đáp lại nghi vấn đòi hỏi phải đáp lại ngay do Triệu Khắc Phục vừa nêu. Chính vì thế Ẩn Hiệp phải lên tiếng nhắc Phong Viễn Quy :


- Thiếu hiệp. Triệu chưởng môn vừa nói gì có lẽ thiếu hiệp chưa nghe?


Phong Viễn Quy vội lên tiếng, vừa đáp vừa nhìn Hoa Thạch Thảo :


- Không riêng gì vãn sinh, cả Hoa Thạch Thảo cũng nhìn thấy hoàn đan dược này đã từ trong người Bạch Thiếu Vân rơi ra.


Nhưng thật bất ngờ, Hoa Thạch Thảo bỗng ứng tiếng phủ nhận :


- Không phải thế đâu. Tiểu nữ không hề mục kích điều đó. Chỉ mãi về sau, lúc đưa cho tiểu nữ xem hoàn đan dược, Phong ca mới bảo đấy là từ trong người họ Bạch rơi ra. Kỳ thực tiểu nữ hoàn toàn không biết điều đó có đúng hay không.


Phong Viễn Quy kinh hãi nhìn nàng.


Thấy Phong Viễn Quy nhìn, Hoa Thạch Thảo nhún vai :


- Phong ca đừng nhìn muội thế. Vì sau thời gian được sống gần Phong ca, muội đã nhờ Phong ca nên thay đổi khá nhiều. Chúng ta nên tôn trọng sự thật. Và lời của muội vừa nói đều toàn là sự thật. Không lẽ Phong ca không thừa nhận?


Phong Viễn Quy ngẩn người.


Và đó là cơ hội cho Triệu Khắc Phục bật gầm lên :


- Cuồng đồ vô sỉ. Chính là ngươi đã giở trò ném đá giấu tay, ngậm máu phun người, ngươi dã tìm đâu ra thần đan và cố tình gán nó vào cái chết của đệ tử ta. Ngươi phải đền mạng.


"Ào..."


Nhưng Ẩn Hiệp đã kịp ra tay ngăn họ Triệu lại :


- Không được vội như thế. Thứ nhất ở đây đã có lão phu làm chủ, tự lão phu biết phải định liệu thế nào. Thứ hai, chuyện đâu còn có đó. Tiểu Phong thiếu hiệp đang bị nội thương nghiêm trọng, chí ít mươi mười lăm ngày nữa mới hoàn toàn bình phục. Y sẽ không chạy đâu cho thoát nếu quả thật y có thủ đoạn như Triệu chưởng môn vừa đề quyết. Đúng như thế chăng, Triệu thế điệt?


Ba chữ "Triệu thế điệt" Ẩn Hiệp vừa dùng để gọi Triệu Khắc Phục làm cho Phong Viễn Quy thoạt nghe đã biết tình thế bất lợi đã thuộc về ai. Và có cớ sự này, Phong Viễn Quy cũng biết không thể trách Ẩn Hiệp, vì Ẩn Hiệp không thể có thái độ nào khác hơn nếu Phong Viễn Quy không có thêm minh chứng nào khác.


Tương tự, Phong Viễn Quy biết cũng chẳng thể trách Hoa Thạch Thảo. Có chăng là Phong Viễn Quy buộc phải nghĩ lại về thái độ quá ư thành thật của nàng. Đành rằng lời nàng nói là sự thật nhưng lại là một sự thật chết người một khi được nàng cố tình phanh phui ngay ở đây và ngay vào thời điểm này.


Mọi người đang chờ đợi Phong Viễn Quy. Và bầu không khí khẩn trương có sự hiện hữu của sát khí cũng đang chờ Phong Viễn Quy.


Biết như thế, Phong Viễn Quy chợt tỏ ra bình thản lạ, đưa mắt nhìn Hoa Thạch Thảo :


- Những gì muội vừa nói đều đúng. Vậy muội hẳn còn nhớ thái độ của ta lúc dò xét khắp thi thể lão Bất Vấn Danh?


Hoa Thạch Thảo thoáng cau mày :


- Nhớ, thì sao? Liên quan gì đến Bạch Thiếu Vân là kẻ mãi sau khi Tứ lão Kỳ Liên thiệt mạng mới bị Phong ca hạ sát?


Phong Viễn Quy nghiêm mặt :


- Muội hãy còn nhớ là tốt rồi. Vậy muội có nhìn thấy ta đã một thoáng bàng hoàng khi tình cờ phát hiện điều gì đó được lão Bất Vấn Danh giấu ở dưới lần xà cạp chân bên tả lão?


Phát hiện Hoa Thạch Thảo có vẻ ngập ngừng, Phong Viễn Quy vội bảo :


- Chúng ta nên tôn trọng sự thật. Muội đừng quên đó chính là lời muội vừa nói.


Triệu Khắc Phục giận dữ quát xen vào :


- Giữa hai việc này nào có gì liên quan? Ngươi đừng mượn cớ để thoái thác trách nhiệm về cái chết của Bạch Thiếu Vân.


Phong Viễn Quy vẫn nhìn Hoa Thạch Thảo, miệng thì kêu gọi Ẩn Hiệp :


- Đã có Ẩn Long đại hiệp ở đây, vãn sinh dù có muốn thoái thác, lẩn tránh trách nhiệm cũng không thể nào được. Đúng thế không, tiền bối?


Ẩn Hiệp hắng giọng :


- Đương nhiên không thể. Hoa cô nương nói gì đi chứ?


Bị Phong Viễn Quy nhìn, Hoa Thạch Thảo vô tình để lộ cho Phong Viễn Quy phát hiện trong mắt nàng vừa có một thoáng ánh lên tia nhìn giễu cợt.


Nhưng nàng vẫn tôn trọng sự thật :


- Có! Muội có nhìn thấy và dĩ nhiên có gạn hỏi để biết Phong ca đã phát hiện điều gì.


Chỉ tiếc, Phong ca thủy chung vẫn giấu kín muội.


Phong Viễn Quy thở ra nhè nhẹ :


- Ta buộc phải giấu kín vì không dám tùy tiện tiết lộ một khi chưa tìm hiểu cho thật sự minh bạch hư thực. Vì đó là một mảnh hoa tiên được gấp gọn. Và trên mảnh hoa tiên là tính danh của nhiều nhân vật đã và đang bị những hoàn đan dược giống thế kia khống chế. Trong đó có tính danh chia gã Bạch Thiếu Vân.


Lời tiết lộ của Phong Viễn Quy làm nhiều người bàng hoàng. Đến cả Ẩn Hiệp dù là bậc đại hiệp đã ẩn danh gần hai mươi năm cũng lộ vẻ bàng hoàng khó tả. Ẩn Hiệp bảo :


- Thiếu hiệp từng nghi ngờ lão Bất Vấn Danh là người bị Dĩ Hận cung thu phục, khống chế. Những tính danh trong mảnh hoa tiên thiếu hiệp vừa nêu chính là bằng chứng thuyết phục tốt nhất cho thấy gã Bạch Thiếu Vân có chịu hậu quả như thế cũng đáng. Nó đâu? Mảnh hoa tiên đó ở đâu? Thiếu hiệp hãy cho mọi người cùng xem.


Một lần nữa ai ai cũng chờ Phong Viễn Quy lấy mảnh hoa tiên đó ra. Kể cả Triệu Khắc Phục lẫn La Trúc Quỳnh cũng nôn nao chờ đợi. Phong Viễn Quy nhận thấy điều đó nên bảo :


- Vì biết đó là một bằng chứng quan trọng vãn sinh không những giấu kín, đến tiết lộ cho Hoa cô nương biết cũng không dám, mà vãn sinh cũng đâu dám khinh suất giữ nó trong người? Gian phòng mấy ngày qua được tiền bối ưu ái cho vãn sinh tạm lưu ngụ, vãn sinh hiện giấu mảnh hoa bên ở đó.


Hoa Thạch Thảo nhanh nhảu :


- Muội sẽ đi lấy hộ Phong ca. Chỉ cần Phong ca cho muội biết chỗ cất giấu.


Phong Viễn Quy mỉm cười và lắc đầu :


- Tai vách mạch rừng, muội đừng vì quá nôn nóng mà quên điều đó. Ta tự đi lấy thì hơn.


Triệu Khắc Phục quắc mắt :


- Cho ngươi đi để ngươi tìm đường tẩu thoát ư? Không được.


Phong Viễn Quy nhìn Ẩn Hiệp :


- Trong gian phòng đó tiền bối có kiến tạo bí đạo hoặc bí thất chăng?


Ẩn Hiệp xua tay với Triệu Khắc Phục :


- Lão phu ngại gì ai, để phải lập bí đạo bí thất? Triệu thế điệt cũng chớ quá đa nghi. Tiểu Phong thiếu hiệp thương thế như thế nào lão phu biết rất rõ. Có thể bảo là tuyệt đối không thể thoát, giả như Tiểu Phong thiếu hiệp có ý này. Huống hồ gian phòng đó chỉ ở kia, cách nơi chúng ta đang ngồi bằng một vách liếp mỏng, hãy để Tiểu Phong thiếu hiệp tự đi lấy mảnh hoa tiên, nếu đó thật sự là bằng chứng cho thấy Bạch Thiếu Vân đáng tội chết. Thiếu hiệp đi đi, không cần phải vội.


Ẩn Hiệp phải nói thêm câu sau cùng đó vì lúc này Phong Viễn Quy do không có Hoa Thạch Thảo hoặc bất luận ai dìu đỡ nên nhấc từng bước chân quả là khó khăn.


Và vẫn đi lại khó khăn như thế, lúc vừa bước vào giản phòng, Phong Viễn Quy thay vì lo tìm lại mảnh hoa tiên như đã nói với mọi người, thì cứ lập cà lập cập nhấc vật này lên đặt ở kia, nhặt lấy vật khác để dịch chuyển đến một chỗ khác.


Đang lăng xăng như thế, Phong Viễn Quy chợt nghe lạnh khắp người vì có một bàn tay của ai đó không biết nữa đã bất thình lình đạt lên vai Phong Viễn Quy.


Quá kinh hoàng, Phong Viễn Quy chỉ chực quay phắt lại và toan có phản ứng. Chợt có tiếng thì thào róc vào tai :


- Ta đây. Ngươi không hề có mảnh hoa tiên đó? Chỉ là ngươi bịa ra, chủ ý là tìm dịp thoát thân tạm lúc này?


Phong Viễn Quy không còn biết nói gì hơn đành gật đầu thay cho lời thừa nhận.


Thanh âm nọ thở dài :


- To gan như ngươi, ta chưa từng thấy. Mà vận số lớn như người ta cũng chưa thấy bao giờ. Được rồi. Để ta đưa ngươi đi. Không lẽ kiếp trước ta mắc nợ ngươi?


Toàn thân Phong Viễn Quy lập tức được nhấc lên.


Đúng lúc đó ở gian ngoài cổ tiếng Hoa Thạch Thảo hỏi vọng vào :


- Phong ca tìm được chưa? Đừng nói đã để lạc mất và còn đang tìm nha?


Phong Viễn Quy không thể đáp vì đã được thần nhân phù hộ, đang đưa đi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Mặt trời mang tên Mẹ

Mặt trời mang tên Mẹ

Tôi muốn viết về... 1 người phụ nữ "rất" bình thường trong xã hội - nhưng là nguồn

23-06-2016
Yêu lại người cũ

Yêu lại người cũ

Đừng ngại ngần, cũng đừng tự day dứt, nếu tình yêu đã chọn bạn, cũng có nghĩa là

30-06-2016
Anh yêu em bao nhiêu?

Anh yêu em bao nhiêu?

Ném những lời cay đắng nhất có thể nghĩ ra trong lúc ấy vào mặt anh bằng cái giọng

30-06-2016