Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 123 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 15

↓↓

Chàng vừa nói vừa vận Kim ảnh thủ đến tầng thứ mười hai. Hữu thủ của Thế Lãm ửng ánh sắc vàng, đồng thời phát ra những tiếng kêu căng cắc.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hằng Ni đột ngột thét lớn :


- Dừng tay, được rồi, ta đồng ý với Truy Hình Tướng rút toàn bộ cao thủ ra ngoài đảo.


- Tâm của nàng nhẹ tợ lông hồng, lấy gì ta tin.


Chàng cười khẩy nói tiếp :


- Trên thế gian này, người duy nhất khiến ta hoài nghi, người đó chính là nàng.


Vẻ mặt Hằng Ni đanh hẳn lại. Nàng nghiêm giọng khắt khe nói :


- Ai cũng có sự hoài nghi, nhưng thử hỏi nếu như phu tướng bóp nát Tiểu hắc lâu thì tất cả bá tánh Đông Đông đảo chủ chẳng một ai sống sót, phỏng được ích lợi gì.


Thế Lãm quay sang Đông Đông đảo chủ Khằng Cừu :


- Đảo chủ...


Khằng Cừu chớp mắt nhìn chàng rồi quay sang Hằng Ni.


Y nhận ra ánh mắt của nàng vô cùng sắc lạnh, lạnh đến độ ngỡ như bảo kiếm chực chờ chẻ đôi tam tinh của y ra.


Khằng Cừu thở dài nói :


- Nữ chủ nhân tha tội cho gia nô.


Hằng Ni lắc đầu :


- Ta không tha thứ cho bất cứ một ai trong Nhạn môn phản bội.


Khằng Cừu gục mặt nhìn xuống đất.


Thế Lãm cười khẩy nói :


- Đảo chủ cần gì phải van xin, sự phản bội sẽ được đáp lại bằng sự phản bội. Việc trước mắt tại hạ khuyên Đảo chủ hãy đưa bá tánh đến Nhạn môn, điều đó tốt hơn.


Khằng Cừu lắc đầu :


- Ngoài nữ chủ nhân và Hoàng tướng ra không một ai được quyền đến Nhạn môn.


Hoàng tướng tự xét mà giải quyết. Khằng Cừu này xin đi trước để trọn nghĩa với chủ nhân.


Thế Lãm quắc mắt :


- Khằng đảo chủ, không được...


Thế Lãm vừa dứt lời Đông Đông đảo chủ Khằng Cừu đã tự vung chưởng vỗ vào trán mình.


Bộp...


Đầu của y bẹp dúm lại, ngã phịch xuống sàn nhà, hồn lìa khỏi xác.


Cắn răng bặm môi, Thế Lãm thở dài lắc đầu :


- Khằng Cừu, ngươi làm vậy có ích gì đâu. Họa hoằn lắm chỉ được người ban tặng cho hai chữ liệt tử trung nhân.


Chàng định nhãn quang về lại Hằng Ni :


- Khằng Cừu đã chết, Nhạn môn sẽ chẳng còn tìm ra người thứ hai trung nghĩa như hắn.


Thế Lãm vừa dứt lời thì Vương Mãng từ ngoài bước vào :


- Nhạn môn vẫn có trung nhân thứ hai.


Vương Mãng vừa cất tiếng, Tổng tài Thái Minh Công đã vội vội vàng vàng quay lại, quỳ sụp xuống :


- Tổng quản cung nghinh đấng tối thượng.


Vương Mãng bước vào cùng với Bạch Hoa Lan Vũ Lan. Y cũng như Thế Lãm, trảo công đặt vào ngay yết hầu của Vũ Lan.


Vương Mãng cười khẩy nói :


- Truy Hình Tướng đúng là mạng số cao, nhưng vẫn không thoát khỏi tay bổn Vương gia.


Thế Lãm nhìn Vũ Lan.


Hằng Ni mỉm cười nói :


- Vương gia đã đến, thiếp mong Vương gia phán xét.


Vương Mãng nhún vai :


- Không cần phải phán xét gì cả. Tiểu hắc lâu bể nát sẽ có Tiểu hắc lâu khác.


Vương gia vừa nói vừa đưa Ngọc tỷ ấn soái đến trước :


- Ngọc tỷ ấn soái sẽ thay thế cho Tiểu hắc lâu.


Y cười khẩy tiếp lời bằng chất giọng lạnh nhạt như băng hàn :


- Đập chuột chẳng có gì phải sợ bể vật.


Vương Mãng dứt lời chỉ tay vào Thế Lãm :


- Người này chết đi bổn Vương gia mới yên tâm.


Thế Lãm cắt ngang lời Vương Mãng :


- Ngươi không nghĩ đến Lan Hoa cung chủ sao? Nếu ta nghĩ không lầm Lan Hoa cung chủ là một báu vật đối với ngươi.


Vương Mãng nhếch mép, nhìn Lan Hoa cung chủ. Y lơ đễnh nhìn mà ngỡ như y chẳng hề thấy Lan Hoa cung chủ.


Vương Mãng cất giọng lạnh nhạt nói luôn :


- Trên nhân gian không thiếu nữ nhân, đã có nữ nhân tất sẽ có giai nhân.


Y lắc đầu nói tiếp :


- Lan Hoa cung chủ bị ngươi giết hại, sẽ có một Lan Hoa khác thay thế nàng.


Vương Mãng quay lại Tổng tài Thái Minh Công :


- Đại tổng quản cũng nghĩ như bổn Vương gia chứ?


Vương Mãng vừa nói vừa tiến lại ngồi lên tràng kỷ. Phong thái của y chẳng khác nào Thiên tử ngự trên ngai vàng chiếu nhãn quang tinh tường vào cảnh hoạt náo bên dưới.


Vương Mãng chỉ Thế Lãm rồi nói với Tổng tài Thái Minh Công :


- Bổn Vương gia thỉnh Đại tổng quản.


Tổng tài Thái Minh Công ôm quyền, trịnh trọng nói :


- Tuân lệnh Vương gia.


Y quay ngoắt lại Hoàng Thế Lãm, điềm đạm nói với Lan Hoa cung chủ :


- Phu nhân, Minh Chỉnh này phải vâng mệnh Vương gia.


Tổng tài Thái Minh Công vừa dứt lời thì thét lớn một tiếng :


- "Thiên Cầu Vũ Nộ".


Chàng hất Lan Hoa cung chủ về phía Tổng tài Thái Minh Công đồng thời phát tác quả tinh cầu khí lực đánh thẳng vào Vương Mãng, thân ảnh thi triển Di Hình bộ pháp nhanh như bóng ma vô hình.


Ầm...


Chiếc tràng kỷ bể nát bởi khí cầu nguyên ngươn của Thế Lãm, nhưng Vương Mãng thì chẳng hề hấn gì. Điều đó càng khiến cho Thế Lãm ngạc nhiên hơn. Bấy lâu trong cấm thành chàng và Vương Mãng kết tình tri ngộ nhưng đến hôm nay mới biết võ công của Vương Mãng cao thâm hơn chàng tưởng nhiều.


Sự biến thứ hai lại xảy ra, Lan Hoa cung chủ bị Thế Lãm quẳng về phía Tổng tài Thái Minh Công, liền phát tác một đạo khí chỉ bắn về Vương Mãng, trong khi Tổng tài Thái Minh Công chỉ lách tránh qua bên.


Chát...


Đạo khí chỉ của Lan Hoa cung chủ đục thủng áo trường bào phát ra một âm thanh khô khốc nghe tưởng chừng bả vai của Vương Mãng nát vụn, nhưng y chỉ rùng mình một cái mà thôi.


Sự biến xảy ra vô cùng nhanh, ngoài mọi dự liệu của Thế Lãm lẫn Vương Mãng, Hằng Ni và ngay cả Tổng tài Thái Minh Công vẫn không thể tin Lan Hoa cung chủ dám chống lại Vương Mãng.


Nhưng nếu ai suy ngẫm một chút thì sẽ hiểu được tại sao sự thể lại diễn ra như vậy. Ai lại không quý mạng sống của mình, nhất là giai nhân sắc nước hương trời như Lan Hoa cung chủ lại càng quý mạng sống của mình hơn. Nàng đâu muốn nhận một cái chết thê thảm được, đã không muốn chết thì phải tự đi tìm cái sống trong ranh giới giữa cái sống và cái chết.


Hành động xuất thần bất ngờ của nàng cũng chỉ để bảo toàn sinh mạng, nên chỉ khí vừa rồi đã vận dụng đến mười hai thành công lực. Hành động đó nhất thời khiến Vương Mãng cũng phải ngớ ngẩn, mặc dù y chẳng bị gì cả, nhưng Tổng tài Thái Minh Công thì bấn loạn vô cùng.


Lão băng vội đến bên Vương Mãng :


- Đấng tối thượng, ngài có bị sao không?


Trong lúc Tổng tài Thái Minh Công không để tâm đến Hoàng Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ, hai người đã phi thân ra ngoài tòa chính sảnh.


Vương Mãng gằn giọng :


- Giết hết chúng nó cho bổn Vương gia.


- Tuân lệnh Vương gia.


Vừa phi thân ra bên ngoài, Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ vô hình trung từ hai kẻ đối nghịch lại rơi vào một tình huống biệt dị đồng hội, đồng xuồng.


Hai mươi tên thuộc nhân trong đội sát thủ Thiên giáo như lũ thiêu thân toan chặn đường tháo thân của Thế Lãm và Lan Hoa cung chủ.


Thế Lãm nghiến răng vận dụng nguyên khí tới tần cuối cùng đến nỗi vết thương nơi Đan điền phải rịn máu tươi.


Thế Lãm thét lớn :


- "Thiên Cầu Vũ Nộ"...


Quả khí cầu nhắm thẳng vào đám môn hạ sát thủ Thiên giáo bổ xuống.


Ầm...


Hai mươi cao thủ như hai mươi cánh diều đứt dây, văng ngược trở lại.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Hồn Hoa

Hồn Hoa

Cuộc sống này, đối với tôi cũng chưa là dài, nhưng cái thú đi đây đi đó,

24-06-2016
Đau gì như thể

Đau gì như thể

Có đáng không những tháng năm dài vằng vặc? Những tâm hồn thương tổn? Và kia, một

24-06-2016
Li dị chán lắm

Li dị chán lắm

Audio - Bố và mẹ cùng dựng xe, bước nhanh đến chỗ hai đứa trẻ. Cà Rốt giật giật

01-07-2016
Hẹn đôi

Hẹn đôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Quả là

25-06-2016
Đời cười

Đời cười

(khotruyenhay.gq) Trong tôi lại hiện về kí ức của một sân khấu chật kín người, đứa

26-06-2016
Chờ ngày nắng lên

Chờ ngày nắng lên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Long truy cập

27-06-2016

Ring ring