Disneyland 1972 Love the old s
Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 17
5 sao 5 / 5 ( 87 đánh giá )

Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân - Hồi 11

↓↓
Là những người có võ công thâm hậu, mà khi đứng trên mỏm đá cheo leo nhìn xuống Tuyệt hồn nhai, ba người cũng không tránh khỏi rùng mình kinh sợ. Bởi đáy vực sâu hun hút, chập chờn đá nhọn, chỉ một bước xẩy chân là nát thịt tan xương ngay lập tức.


Lỗ Hải tháo tung cuộn dây bảo Tường Oanh:


− Muội ở đây giữ đầu dây cho chắc, đại ca và Hồ Sơn xuống dưới.


Tường Oanh không chịu:

bạn đang xem “Âm Dương thần chưởng - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


− Muội cũng xuống nữa cơ.


Hồ Sơn cản lại:


− Chuyện này nguy hiểm lắm, Tường muội và Lỗ huynh giữ dây cho đệ xuống nhé.


− Nhưng ...


Lỗ Hải và Tường Oanh cãi lại, Hồ Sơn vội cắt lời:


− Đừng tranh cãi làm gì? Đây, hai người cầm chắc đầu dây này giùm đệ.


Chẳng để hai người kịp mở lời ngăn cản, Hồ Sơn liền tung mình nhảy vọt xuống đầm dơi. Tường Oanh và Lỗ Hải hoảng hốt nắm chặt đầu dây, rồi đứng ngây người ra như phỗng đá.


Đang đà lao nhanh, Hồ Sơn đáp thân mình nhẹ nhàng lên một mỏm đá đưa mắt nhìn quanh. Chợt chàng kinh hãi thốt lên:


− Trời ơi, như thế này thì mong gì hy vọng Giang Lâm còn sống chứ. Có lẽ kiếm lệnh của sư phụ cũng theo thân xác Giang đệ lún sâu mất dưới vực rồi!


Bàn chân chàng khẽ đặt lên lớp đất sình lầy, mặc dù đã cố gắng làm giảm trọng lượng thân thể đến mức tối đa, nhưng Hồ Sơn vẫn bị lớp bùn hút chặt lấy kéo chàng càng lúc càng lún sâu xuống đáy.


Chỉ có thần thánh bị rơi xuống đây mới tránh được cái chết mà thôi, chớ người phàm mắt thịt như Giang Lâm lại bị đánh ngã bất thình lình, không bị va đầu vào đá nhọn mà chết thì cũng bị lún sâu xuống đáy bùn đen.


Nãy giờ mãi lo suy nghĩ vẩn vơ, Hồ Sơn quên để ý, chợt nghe lạnh ở thắt lưng chàng mới kinh hoàng nhận ra mình bị lún quá sâu. Thất vọng, buồn đau, Hồ Sơn nắm sợi dây kéo mạnh và ra hiệu cho Lỗ Hải và Tường Oanh kéo mình lên.


Sức hút của bùn đen thật kinh hồn, vì cả Lỗ Hải và Tường Oanh đã dùng hết công lực để kéo mà chàng chỉ nhích lên từng chút một.


Khi đã lên khỏi Tuyệt hồn nhai, nương theo đà kéo của hai người, Hồ Sơn bật tung người lên không, đáp xuống mỏm đá gần đấy.


− Hồ ca, thế nào?


Tường Oanh hấp tấp hỏi ngay.


Hồ Sơn thất vọng:


− Chỉ toàn có bùn đen và đá nhọn, có lẽ Giang đệ đã chết thật rồi.


Lỗ Hải vỗ vai chàng an ủi:


− Thôi đệ chớ có bi lụy làm gì, đó chẳng qua là do nơi số mệnh đã an bày. Hãy trở về tư dinh chung sống với ta và Tường muội.


− Đúng rồi đó.


Tường Oanh vui vẻ tán đồng.


Hồ Sơn vòng tay buồn bã:


− Đa tạ thâm tình của Lỗ huynh và Tường muội, đệ còn có việc để làm. Xin hẹn một dịp khác sẽ gặp nhau.


Lỗ Hải khoác túi hành trang lên vai, chàng bùi ngùi nói:


− Đệ có việc thì cứ đi, ráng bảo trọng lấy thân, nếu có dịp xin ghé lại thăm huynh.


Tường Oanh rưng rưng nước mắt:


− Mới gặp mà phải chia tay, Hồ ca, muội muốn được theo anh.


Hồ Sơn ngạc nhiên:


− Muội theo ca ca để làm gì?


− Để được ở gần bên ca ca và nghe ca ca dạy bảo.


Hồ Sơn cảm động:


− Tường muội, đời anh sương gió nhiều nơi, lang thang phiêu bạt, em không thể cùng theo. Hơn nữa, em định bỏ Lỗ ca ca sao?


Tường Oanh quay nhìn Lỗ Hải rồi òa khóc:


− Thế Hồ ca đi rồi có nhớ muội không?


Hồ Sơn vờ mỉm cười để dằn cơn xúc cảm:


− Có, Hồ ca sẽ nhớ muội hoài, cô bé hung dữ. Thôi từ giã Lỗ huynh, Tường muội, tôi đi đây.


Nói xong, chàng quay mình tung chân đi lẹ như sợ phải nhìn cảnh bịn rịn chia ly.


***


Là những người có võ công thâm hậu, mà khi đứng trên mỏm đá cheo leo nhìn xuống Tuyệt hồn nhai, ba người cũng không tránh khỏi rùng mình kinh sợ. Bởi đáy vực sâu hun hút, chập chờn đá nhọn, chỉ một bước xẩy chân là nát thịt tan xương ngay lập tức.


Lỗ Hải tháo tung cuộn dây bảo Tường Oanh:


− Muội ở đây giữ đầu dây cho chắc, đại ca và Hồ Sơn xuống dưới.


Tường Oanh không chịu:


− Muội cũng xuống nữa cơ.


Hồ Sơn cản lại:


− Chuyện này nguy hiểm lắm, Tường muội và Lỗ huynh giữ dây cho đệ xuống nhé.


− Nhưng ...


Lỗ Hải và Tường Oanh cãi lại, Hồ Sơn vội cắt lời:


− Đừng tranh cãi làm gì? Đây, hai người cầm chắc đầu dây này giùm đệ.


Chẳng để hai người kịp mở lời ngăn cản, Hồ Sơn liền tung mình nhảy vọt xuống đầm dơi. Tường Oanh và Lỗ Hải hoảng hốt nắm chặt đầu dây, rồi đứng ngây người ra như phỗng đá.


Đang đà lao nhanh, Hồ Sơn đáp thân mình nhẹ nhàng lên một mỏm đá đưa mắt nhìn quanh. Chợt chàng kinh hãi thốt lên:


− Trời ơi, như thế này thì mong gì hy vọng Giang Lâm còn sống chứ. Có lẽ kiếm lệnh của sư phụ cũng theo thân xác Giang đệ lún sâu mất dưới vực rồi!


Bàn chân chàng khẽ đặt lên lớp đất sình lầy, mặc dù đã cố gắng làm giảm trọng lượng thân thể đến mức tối đa, nhưng Hồ Sơn vẫn bị lớp bùn hút chặt lấy kéo chàng càng lúc càng lún sâu xuống đáy.


Chỉ có thần thánh bị rơi xuống đây mới tránh được cái chết mà thôi, chớ người phàm mắt thịt như Giang Lâm lại bị đánh ngã bất thình lình, không bị va đầu vào đá nhọn mà chết thì cũng bị lún sâu xuống đáy bùn đen.


Nãy giờ mãi lo suy nghĩ vẩn vơ, Hồ Sơn quên để ý, chợt nghe lạnh ở thắt lưng chàng mới kinh hoàng nhận ra mình bị lún quá sâu. Thất vọng, buồn đau, Hồ Sơn nắm sợi dây kéo mạnh và ra hiệu cho Lỗ Hải và Tường Oanh kéo mình lên.


Sức hút của bùn đen thật kinh hồn, vì cả Lỗ Hải và Tường Oanh đã dùng hết công lực để kéo mà chàng chỉ nhích lên từng chút một.


Khi đã lên khỏi Tuyệt hồn nhai, nương theo đà kéo của hai người, Hồ Sơn bật tung người lên không, đáp xuống mỏm đá gần đấy.


− Hồ ca, thế nào?


Tường Oanh hấp tấp hỏi ngay.


Hồ Sơn thất vọng:


− Chỉ toàn có bùn đen và đá nhọn, có lẽ Giang đệ đã chết thật rồi.


Lỗ Hải vỗ vai chàng an ủi:


− Thôi đệ chớ có bi lụy làm gì, đó chẳng qua là do nơi số mệnh đã an bày. Hãy trở về tư dinh chung sống với ta và Tường muội.


− Đúng rồi đó.


Tường Oanh vui vẻ tán đồng.


Hồ Sơn vòng tay buồn bã:


− Đa tạ thâm tình của Lỗ huynh và Tường muội, đệ còn có việc để làm. Xin hẹn một dịp khác sẽ gặp nhau.


Lỗ Hải khoác túi hành trang lên vai, chàng bùi ngùi nói:


− Đệ có việc thì cứ đi, ráng bảo trọng lấy thân, nếu có dịp xin ghé lại thăm huynh.


Tường Oanh rưng rưng nước mắt:


− Mới gặp mà phải chia tay, Hồ ca, muội muốn được theo anh.


Hồ Sơn ngạc nhiên:


− Muội theo ca ca để làm gì?


− Để được ở gần bên ca ca và nghe ca ca dạy bảo.


Hồ Sơn cảm động:


− Tường muội, đời anh sương gió nhiều nơi, lang thang phiêu bạt, em không thể cùng theo. Hơn nữa, em định bỏ Lỗ ca ca sao?


Tường Oanh quay nhìn Lỗ Hải rồi òa khóc:


− Thế Hồ ca đi rồi có nhớ muội không?


Hồ Sơn vờ mỉm cười để dằn cơn xúc cảm:


− Có, Hồ ca sẽ nhớ muội hoài, cô bé hung dữ. Thôi từ giã Lỗ huynh, Tường muội, tôi đi đây.


Nói xong, chàng quay mình tung chân đi lẹ như sợ phải nhìn cảnh bịn rịn chia ly.


***


Hôm sau, Hồ Sơn về đến tổng đàn Thái Bình. Chàng chưa kịp mình vui thì đã kinh hoàng khi thấy môn động nơi sư phụ của chàng thường dùng để luyện công đang phát hỏa cháy bừng bừng.


Hồ Sơn thét:


− Sư phụ đâu?


Chàng nắm áo một môn đồ vừa chạy qua hỏi nhanh.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Bình minh đến muộn

Bình minh đến muộn

Chỉ cần trời không sáng, bình minh không ló rạng thì sẽ không ai nhìn thấy khuôn mặt

29-06-2016
Tiếng gào trong đêm

Tiếng gào trong đêm

"Rồi, hỏi hoài! Xét hết mấy cái thây rồi. Trừ khi nào họ nuốt vô bụng thì tao chịu

28-06-2016
Tí bụi

Tí bụi

Hồi mới đến ở, nhà tôi cứ tì tì mất dép. Đôi xăng- đan con mới xỏ chân ngày

29-06-2016
Hạnh phúc trọn vẹn

Hạnh phúc trọn vẹn

Ngay cả hai đứa con của cô cũng thấy hận mẹ, nhưng anh nói: "Cứ để cho mẹ con chơi,

29-06-2016
Oan hồn bên bến sông

Oan hồn bên bến sông

Bất giác, nó rợn người, nhớ lại câu chuyện ma ở gốc đa này mà mấy ông

25-06-2016
Yêu thương quay về

Yêu thương quay về

(khotruyenhay.gq) Người ta vẫn thường nói rằng: "Trong tình yêu ta cần những ngọn lửa,

27-06-2016
Tuổi 21

Tuổi 21

21 tuổi. Chưa một mảnh tình vắt vai, cũng có đôi lúc thấy rung động, đôi lúc thấy

26-06-2016