Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 60 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 4 - Ma Cung thiếu chủ

↓↓

- Đúng vậy?

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thạch Lan Dật Tiên bỗng vỗ bàn đứng lên nói :


- Tiểu tử, ngươi định giở trò gì vậy?


- Không có gì?


Dứt lời Đông Phương Thanh Vân ngồi xuống, mắt như xa xăm, sắc mặt trầm tư.


Thạch Lan Dật Tiên vốn sắp nổi giận thấy vậy cũng ngạc nhiên bèn ngồi xuống. Cả hai cứ ngồi im lặng như vậy khoảng chừng cạn hai tuần trà. Bỗng Đông Phương Thanh Vân "ồ" lên một tiếng. Thạch Lan vội hỏi :


- Ngươi phát hiện ra điều gì rồi?


Đông Phương Thanh Vân bỗng đứng bật dậy nói :


- Phát hiện rất nhiều việc, nhất thời khó nói, hiện tại vãn bối phải đi chứng thực một sự tình, sự tình này có quan hệ trọng đại, đi...


Thạch Lan đứng lên theo, giọng lộ vẻ khẩn trương :


- Chứng thực điều gì?


Đông Phương Thanh Vân chẳng nói chẳng rằng, cắm cúi bỏ đi.


Tòa núi Vu Sơn vào đông sớm đã bị tuyết phủ đầu.


Vu Sơn tuyết phủ ngàn dặm, trắng xóa một màu.


Hiện thời vào khoảng giữa canh hai, dưới ánh trăng, hai bóng đen lặng lẽ phi thân về hướng một tòa thành bảo nơi tận vùng Vu Sơn. Đến cách tòa bảo hai mươi mốt trượng, cả hai bỗng dừng lại.


Đông Phương Thanh Vân quay lại nói :


- Tiền bối, sau khi gặp Lãnh bang chủ, có lẽ tại hạ có thể kể tường tận cho tiền bối hay, thỉnh tiền bối hãy nhẫn nại, tiền bối báo cho Tích Thư Nhân rằng họ hãy theo tại hạ mà hộ vệ, có lẽ chuyến này sẽ phải trải qua một trường máu chảy đầu rơi, tiền bối mời?


Đông Phương Thanh Vân dứt lời, thân hình như đại bàng tung cánh, lao vút về phía tòa thành bảo, đáp ngay xuống khoảng trống trước tòa bảo, chân vừa chạm đất bèn hú lên một tiếng dài phá tan bầu không tĩnh mịch. Bỗng một tiếng hô khẽ vang lên, một bóng trắng từ đâu nhảy ra, đâm ngay một kiếm vào ngực chàng. Đông Phương Thanh Vân không chút chậm trễ dùng ngay Đạp Vân Thất Tinh bộ thoát khỏi kiếm chiêu lạnh giọng quát :


- Dừng tay?


Người nọ dừng tay, thì ra người này là một thiếu nữ yêu kiều. Bạch y thiếu nữ vừa thấy chàng, thoáng chút kinh ngạc, vội hỏi :


- Phải chăng các hạ là Đông Phương Thanh Vân?


Đông Phương Thanh Vân lạnh giọng :


- Đúng vậy? Mau bẩm cáo Lãnh bang chủ rằng tại hạ đợi nàng ở đây?


- Thỉnh tướng công chờ một chút.


Dứt lời thiếu nữ vội chạy vào trong không lâu sau đã thấy một đạo hồng quang nhanh như sao xẹt lao tới, người này chính là Lãnh Tuyết Quyên.


Vừa thấy Đông Phương Thanh Vân, sắc diện lộ vẻ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nàng lao thẳng tới ôm lấy chàng, khẽ nói :


- Tướng công, tiểu nữ nhớ tướng công, nhớ muốn điên lên được?


Đông Phương Thanh Vân không khỏi sững sờ, đã không biết né tránh, cũng quên cả đáp lời. Lãnh Tuyết Quyên ôm trọn lấy chàng, chàng chỉ cảm thấy ngào ngạt hương thơm xông lên, bất giác thần trí điên đảo.


Song chàng vì có việc riêng mà tới, hơn nừa vị nữ nhân trước mặt có thể là mẫu thân của chàng.


Đông Phương Thanh Vân vội thụ nhiếp tâm thần, chậm rãi nói :


- Lãnh bang chủ luôn khỏe chứ...


Kỳ thực chàng cũng không biết phải nói thế nào nên sau hồi trầm mặt quá lâu đành miễn cưỡng nói ra câu này. Nhưng Lãnh Tuyết Quyên lại cho rằng chàng luôn nhớ tới nàng, nàng cất giọng e ấp :


- Tướng công, tiện nữ yêu chàng...


Nói rồi, hai gò má ửng hồng, đôi làn thu ba long lanh đắm đuối.


Mấy lời này vang lên tựa sấm nổ giữa trời quang. Khiến Đông Phương Thanh Vân tối tăm mặt mũi, tuy sự tình diễn biến quá ư đột ngột, song đây lại là việc mà chàng hoài nghi, muốn gấp chứng minh. Đông Phương Thanh Vân bèn hạ giọng :


- Lãnh bang chủ, thỉnh Bang chủ hãy thư thả, tại hạ có lời muốn hỏi.


Lãnh Tuyết Quyên vẫn run rẩy đắm đuối trong lòng chàng, nàng thì thầm :


- Tướng công cứ nói?


Lúc này Đông Phương Thanh Vân chỉ cảm thấy đôi gò bồng đảo thần bí đang run rẫy trong lòng chàng, bình sinh chàng chưa từng tiếp xúc với nữ nhân xong khi ngửi thấy mùi hương tựa xạ mà chẳng phải xạ, tựa lan mà chẳng phải lan từ da thịt nàng tỏa ra thì biết ngay nàng còn là xử nữ chứ chẳng phải mẫu thân của chàng, bất giác Đông Phương Thanh Vân thò tay ra ôm chặt lấy nàng.


Bỗng một thanh âm hung bạo vang lên :


- Bằng hữu phương nào, đêm khuya viếng thăm tệ bảo, thỉnh xuất hiện.


Tiếng quát khiến đôi nam thanh nữ tú bừng tỉnh, cả hai cùng rời nhau, Lãnh Tuyết Quyên vội la lên :


- Bổn Bang chủ ứng phó tất cả. Chưa có mệnh lệnh không được vọng động.


Đoạn nàng quay qua nói với Đông Phương Thanh Vân :


- Tướng công, chàng hãy mang mặt nạ vào, kỳ thực...


Đông Phương Thanh Vân vội hỏi :


- Chẳng lẽ quí bang đã có sự biến?


- Đúng vậy, tiểu nữ tuy mong muốn được gặp tướng công, song đêm nay lại không thể, hẹn ngày sau tái kiến.


- Được, nhưng Bang chủ phải nói cho tại hạ biết quan hệ giữa tại hạ và Bang chủ là thế nào?


- Lẽ nào tướng công còn chưa biết, chúng ta có quan hệ phu thê?


Đông Phương Thanh Vân than thầm :


"Đúng rồi, sự tình xem ra đã có chứng minh bạch"


Lòng nghĩ vậy, miệng hỏi gấp :


- Ai có thể làm chủ?


Lãnh Tuyết Quyên lại ghì sát vào chàng thì thầm :


- Ai có thể làm chủ ư, ngoài lệnh đường lệnh tôn cùng gia phụ mẫu ra, chúng ta không thể làm chủ được sao? Vì sao tướng công biết rõ còn hỏi?


- Biết rõ còn hỏi là sao?


- Nếu tướng công muốn sống hãy mau mang mặt nạ vào đi.


- Tại hạ thực chẳng thiết sống nữa?


- Vì sao?


- Không vì sao hết?


Kỳ thực trong tình hình này chàng buộc phải nghe theo nàng, song bỗng một ý niệm đáng sợ lóe lên trong óc, Lãnh Tuyết Quyên lúc này cất giọng van nài :


- Tướng công hãy mau đeo mặt nạ vào?


Đông Phương Thanh Vân bỗng thò tay hữu ra nắm lấy uyển mạch của Lãnh Tuyết Quyên, lạnh giọng :


- Bang chủ hãy nói Bang chủ gặp song thân tại hạ vào lúc nào?


Lãnh Tuyết Quyên vẫn run rẩy van nài :


- Tướng công hãy mau mang mặt nạ vào đi.


- Tại hạ mang mặt nạ vào thì Bang chủ có nói cho tại hạ biết không?


- Được rồi, tệ nữ sẽ nói.


Đông Phương Thanh Vân vội mang mặt nạ vào, lạnh giọng :


- Nói đi?


Lãnh Tuyết Quyên nghẹn ngào :


- Khoảng một năm trước, trước khi tiểu nữ bôn tẩu giang hồ.


Nhưng lời nói chưa dứt, nàng bỗng nhìn chằm chặp vào mặt Đông Phương Thanh Vân, mặt biến sắc lảo đảo thối lui kinh hãi la lên :


- Tướng công, mặt nạ... chiếc mặt nạ..


Đông Phương Thanh Vân vội ngắt lời :


- Ở đâu?


Lãnh Tuyết Quyên mặt lộ vẻ kinh hãi, không nói nên lời.


Đông Phương Thanh Vân xẳng giọng :


- Cô nương gặp song thân tại hạ ở đâu?


Lãnh Tuyết Quyên vẫn kinh hãi lẩm bẩm :


- Chiếc mặt nạ... mặt nạ...


Đông Phương Thanh Vân phát giác giọng nói và sắc diện của nàng có điều bất thường, song việc hỏi rõ nơi ẩn cư của phụ thân quan trọng hơn, nên chàng gằn giọng :


- Ở đâu?


Lãnh Tuyết Quyên bừng tỉnh, mặt lộ vẻ kinh hãi :


- Điều này làm sao có thể nói cho tướng công hay?


- Không thể nói? Nàng và ta đã có danh phận phu thê, tại sao lại không thể nói cho ta hay? Mau nói?


Lãnh Tuyết Quyên kinh hoàng thoái lui mấy bước :


- Tướng công đừng bức bách, chàng nên hiểu nỗi khổ của tiểu nữ.


Đông Phương Thanh Vân cảm thấy tức giận bốc lên, chàng gằn giọng :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Người thứ 3

Người thứ 3

Mai Anh không đến sân bóng. Duy về, vô định. Bước chân qua con đường đến nhà Mai Anh

01-07-2016
Ngôi nhà trên cây

Ngôi nhà trên cây

Tôi trở lại quê hương sau hơn 10 năm xa cách, 10 năm không phải thời gian quá dài, nhưng

26-06-2016
Tuyệt chiêu giữ chồng

Tuyệt chiêu giữ chồng

Hình như dạo này chồng không còn yêu tôi như hồi mới cưới nữa. Anh ấy hay về muộn,

24-06-2016
Nâng cấp vợ

Nâng cấp vợ

Chuyện kể rằng ở một thế giới kia, nơi đó chỉ toàn đàn ông với nhau, người ta

28-06-2016
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương

XtGem Forum catalog