Old school Easter eggs.
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 136 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 4 - Ma Cung thiếu chủ

↓↓
Buổi sớm mùa đông, tuyết phủ muôn dặm, sắc trời ảm đạm, hoa tuyết giăng giăng, gió đông lẫm liệt rít lên từng hồi khiến cảnh tượng càng thêm phần thê lương tiêu điều.


Một bóng người màu lục phi thân lao vun vút như tên bắn về phía Vu sơn. Bóng lục ảnh vừa tới Vọng Hà phong bèn dừng lại, trầm mặc hồi lâu rồi thong thả lao lên đỉnh Vọng Hà phong, kỳ thực trong nháy mắt chàng cảm thấy dường như có người ngấm ngầm theo gót, hành tung người này thập phần quỷ dị. Chàng, Đông Phương Thanh Vân bỗng hú lên một tiếng, thân hình tựa mãnh long thăng thiên bay vút lên hơn mười trượng, giữa không trung xoay tròn một vòng, mắt đảo tứ bề một lượt, đoạn lao vút tới hơn năm trượng, chỉ thấy chàng vừa đáp xuống đã lạnh lùng nói :


- Bằng hữu phương nào, kính thỉnh hiện thân?


Chàng vừa dứt lời bỗng một thanh âm trong trẻo vang lên, chợt một bóng hồng hiện ra trước mắt chàng cách chừng ba trượng. Thì ra đây lại là một thiếu nữ. Khi Đông Phương Thanh Vân chú mục nhìn, chàng không khỏi kinh ngạc trước dung mạo kiều diễm của nàng, vẻ đẹp thực siêu phàm thoát tục, tựa hồ tiên nữ thượng giới còn kém nàng vài phân, thực không lời nào tả xiết.

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thiếu nữ thấy Đông Phương Thanh Vân đứng ngẩn người nhìn mình, bèn cười nói :


- Các hạ, bổn cô nương thấy công phu của các hạ khá cao đó.


Đông Phương Thanh Vân sực tỉnh, vội nói :


- Cô nương theo gót tại hạ, hẳn có điều chi chỉ giáo?


Thiếu nữ cười khẽ nói :


- Bổn cô nương nói công phu của các hạ khá lắm.


Đông Phương Thanh Vân kinh ngạc :


- Phải chăng cô nương muốn nói rằng võ công của cô nương còn cao hơn tại hạ?


Thiếu nữ gật đầu :


- Không sai, các hạ không tin ư?


Đông Phương Thanh Vân ngơ ngác :


- Tin cái gì?


Thiếu nữ khẽ chau mày :


- Bổn cô nương nói võ công cao hơn các hạ, chẳng lẽ các hạ không phục sao?


Đông Phương Thanh Vân cảm thấy mỗi lúc một vô vị, bèn lạnh lùng :


- Tại hạ tin thì được rồi, cô nương, mời?


Dứt lời chàng chuyển bộ bỏ đi, thiếu nữ bỗng dịu dàng nói :


- Làm sao thiện hạ lại có những hạng người khờ ngốc như vậy?


Đông Phương Thanh Vân bỗng nổi giận quay phắt lại hỏi :


- Cô nương nói tại hạ là khờ ngốc?


- Đúng vậy. Nếu không thì sao các hạ lại dễ dàng tin người khác đến thế?


- Tại hạ nói cô nương mới là khờ ngốc.


Dứt lời chàng dợm bước đi, thiếu nữ bỗng la lên.


- Các hạ khoan đi.


- Có việc gì vậy?


- Các hạ nói bổn cô nương là khờ ngốc ư?


- Không phải khờ ngốc thì là cái gì? Vừa mở miệng đã nói võ công của cô nương cao hơn, dựa vào đâu mà cô nương nói vậy?


- Khẩu khuyết vô bằng, khiến người bất phục. Được? Các hạ hãy mở to mắt ra mà nhìn.


Dứt lời, thiếu nữ chẳng cần tạo thế, thân hình kiều diễm của nàng đã từ từ bốc lên cao, một trượng, năm trượng, mười trượng, mười lăm trượng, mười bảy trượng...


Đông Phương Thanh Vân cả kinh biến sắc không hiểu đây là tà môn công phu gì. Chỉ thấy thiếu nữ nọ toàn thân hồng y phấp phới, phiêu đăng giữa từng không, trông tựa tiên nữ giáng thế, cũng đúng lúc nàng lên cao hai mươi trượng, bỗng thiếu nữ cười nói :


- Bổn cô nương còn có thể lên cao hơn nữa, song bổn cô nương không thích lên nữa, hãy mở to mắt ra xem bổn cô nương đáp xuống...


Thiếu nữ vừa nói vừa từ từ đáp xuống, thực như tiên nữ giáng trần. Đông Phương Thanh Vân cảm thấy vô cùng kinh hãi, môn khinh công này chẳng những thuộc về tà môn mà còn vô cùng thần bí quỷ dị, muốn bay lên tất phải đề khí khinh thân, hoàn toàn nhờ vào khí lực đan điền, điều khiến chàng kinh hãi chính là giữa từng không cách mặt đất hai mươi trượng, thiếu nữ xinh đẹp nọ lại có thể cười nói như không, điều này quả là khó hiểu.


Thiếu nữ chân vừa chạm đất đã vội nói :


- Bổn cô nương có cao hơn các hạ chưa?


Đông Phương Thanh Vân lạnh lùng :


- Tiếc rằng cô nương chỉ cao hơn tại hạ về khinh công mà thôi.


- Ồ? Các hạ còn có công phu gì cao hơn bổn cô nương?


Trong thoáng chốc ngạo khí nam nhi bốc cao vạn trượng, chàng nhớ tới khi cùng Tích Thư Nhân đùa giỡn, đã dùng môn khinh công "Thất Bộ Đạp Vân Đệ" của Thạch Lam Dật Tiên mà hý lộng Tích Thư Nhân, ắt hẳn chàng cũng có thể dùng với thiếu nữ này, nghĩ vậy chàng bèn nói :


- Rất đơn giản, trong vòng ba chiêu, nếu cô nương có thể chạm vào vạt áo của bổn thiếu gia, bổn thiếu gia mới thực sụ thừa nhận cô nương, nhất nhất đều cao hơn thiếu gia.


Thiếu nữ cười hớn hở, vỗ tay nói :


- Hay, hay. Chúng ta hãy thử đi, nhưng các hạ đừng tức giận mới được.


Đông Phương Thanh Vân gật đầu :


- Tỉ thí võ công, làm sao có thể hóa thẹn thành giận được?


- Quân tử nhất ngôn, từ này... từ nay bổn cô nương sẽ kêu các hạ là tướng công.


Tướng công, hãy chuẫn bị, Tuệ Mẫn muốn xuất thủ rồi.


- Cô nương, mời?


Chàng còn đang nói, bỗng thấy thân hình thiếu nữ lướt đi, lao thẳng về phía chàng, chàng chỉ cười nhạt, thân hình vừa động đã thoát khỏi thế chộp của thiếu nữ.


Thiếu nữa hơi ngẩn người một chút, bỗng biến thế, dùng tốc độ kinh người, không thấy bóng ảnh đâu nữa. Đông Phương Thanh Vân chỉ thấy mắt hoa lên đã không thấy thiếu nữ đâu, chàng vội trấn tĩnh thân hình xoay tròn, tràn qua mé hữu, quay người lại đã dễ dàng tránh khỏi chiêu thứ hai của thiếu nữ. Thiếu nữ khẽ ồ lên một tiếng, thân người vừa lướt qua đã cách Đông Phương Thanh Vân năm trượng. Nàng vẫn cười tươi như hoa, nói :


- Đây là chiêu cuối cùng, nếu tướng công thoát được, Tuệ Mẫn sẽ bái phục tướng công.


Thiếu những vừa dứt lời, chỉ thấy một đạo hồng quang phóng vút tới nhanh như tên bắn. Song Đông Phương Thanh Vân đã có kinh nghiệm, chỉ khẽ hừ một tiếng, thân hình bỗng xoay tít, bắn vọt lên không. Hồng y thiếu nữ "ồ" lên một tiếng nói :


- Công phu của tướng công cao thực.


Đông Phương Thanh Vân biết đã thoát khỏi chiêu thứ ba của nàng, chàng khẽ nghiêng mình lượn một vòng trên không trung rồi khẽ đáp xuống cạnh hồng y thiếu nữ, lãnh đạm :


- Cho nên mới nói cao nhân tắc hữu cao nhân trị, những mong cô nương ghi nhớ võ học vô bờ, không thể quá phần tự tin, bổn thiếu gia có việc tại thân phải đi trước. Mời?


Vừa nói chàng vừa quay người bước đi, hồng y thiếu nữ bỗng lao tới chặn trước mặt Đông Phương Thanh Vân, chàng kinh ngạc hỏi :


- Cô nương có điều chi chỉ giáo?


Hồng y thiếu nữ nói, giọng hờn dỗi :


- Vì sao tướng công vô tình đến vậy?


- Vô tình?


- Đúng vậy?


Thiếu nữ giậm chân xuống đất hờn dỗi :


- Làm sao tướng công khờ quá vậy?


- Vì sao cô nương nói tại hạ khờ, cô nương muốn hạ nhục bổn thiếu gia?


Hồng y thiếu nữ vì hờn dỗi mà hai má đỏ bừng, đôi mắt long lanh, giậm chân nói :


- Bổn cô nương làm sao có thể hạ nhục tướng công, chỉ là tiểu nữ có vài lời muốn nói, vậy vì sao tướng công chẳng nói chẳng rằng đã muốn bỏ đi?


- Vậy thì cô nương cứ nói...


- Tướng công, tiểu nữ... tiểu nữ...


- Cô nương thì sao?


- Trong nhất thời tiểu nữ không biết phải bắt đầu từ đâu?


Nói xong nàng im lặng, Đông Phương Thanh Vân cũng không biết nói gì hơn, cả hai trầm lặng như vậy hồi lâu không nói. Song bên tai Đông Phương Thanh Vân lại vang lên một thanh âm tựa tiếng muỗi vo ve :


- Tiểu tử còn nhớ lão bá của ngươi chứ? Ngươi thi triển Thất bộ đạp vân đệ của lão phu tới cảnh giới đằng phong tạo cấp rồi. Mau? Đừng lộ vẻ gì khác là lão phu là Thạch Lan Dật Tiên, tiểu nha đầu kia thực là lợi hại, ngươi nên nghĩ cách lưu lại bên nha đầu, thân phận của y khiến lão phu nghi hoặc. Tích Thư Nhân đã nói qua việc chứng minh mẫu thân hư thực của ngươi, hãy tạm hoãn, mà thân thế của tiểu nha đầu kia phải tra xét cho rõ, thị chú ý tới lão phu rồi, lão phu đi đây. Hãy nhớ phải tìm cách lưu lại được bên mình tiểu nha đầu kia...


Lúc ấy hồng y thiếu nữ khẽ hừ một tiếng, hạ giọng :


- Có người theo dõi chúng ta.


Đông Phương Thanh Vân thực không ngờ Thạch Lan Dật Tiên lại xuất hiện ở đây, mà với võ công cao siêu như vậy, lão nhân không giấu nổi hồng y thiếu nữ, thế quả là kỳ quái, chợt chàng sanh lòng hiếu kỳ, vội nói :


- Phải chăng cô nương muốn nói câu này ư?


Thiếu nữ vội lắc đầu, mỉm cười :


- Ồ, không phải. Người kia đã đi xa rồi, phải rồi tiểu nữ hỏi tướng công có dám không?


- Dám cái gì?


- Dám cùng tiểu nữ đi gặp vài người.


Ngạo khí nam nhi lại bùng lên, lại thêm lời Thạch Lan Dật Tiên vừa nói, Đông Phương Thanh Vân mỉm cười :


- Có gì không dám, có gặp một ngàn người cũng chẳng có chi bận tâm.


Thiếu nữ reo lên :


- Thế thì hay quá, vừa đi chúng ta vừa nói.


Dứt lời, nàng tiến đến bên mình Đông Phương Thanh Vân, nắm lấy tay chàng, dịu dàng :


- Đi thôi.


Đông Phương Thanh Vân được thiếu nữ nắm tay, chỉ thấy toàn thân vô cùng ấm áp, vô hình trung chàng bắt đầu thấy mến nàng vội nói :


- Chúng ta đi đâu?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Như là tương tư

Như là tương tư

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Would you wait

27-06-2016
Độc thân tuổi 27

Độc thân tuổi 27

27 tuổi, cũng đã được một nửa của đời người. Ở cái tuổi biết mình đang từng

23-06-2016
Nụ hôn ngược nắng

Nụ hôn ngược nắng

Có những người, suốt đời chỉ đi tìm một nụ hôn... *** Có những con người suốt

29-06-2016
Mị Hương

Mị Hương

Mị Hương thuộc thể loại ngôn tình cổ đại, truyện xoay quanh về cuộc sống của cô

23-07-2016 82 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Không chỉ là kỉ niệm

Không chỉ là kỉ niệm

Dù điều gì mang chúng ta đến với nhau không quan trọng, quan trọng là chúng ta nhận ra

25-06-2016