Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 22 - Tiêu Sương mỹ nhân

↓↓
Tích Thư Nhân gằn giọng nói :


- Thỉnh tiên trưởng cùng các vị tạm ra bên ngoài cho.


Thạch Lan Dật Tiên vốn nóng lòng muốn xem trong quan tài cuối cùng là vật gì, nghe Tích Thư Nhân nói vậy đành lầm lũi đứng dậy bước ra khỏi thất.


Tích Thư Nhân, Thần Quan Tú Sĩ với Quỷ Tinh Linh đều đứng dậy bước ra theo, trước khi đi, Tích Thư Nhân nói :

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Bẩm Thiếu chủ, chúng thuộc hạ canh chừng ở bên ngoài cho Thiếu chủ.


Đông Phương Thanh Vân chưa kịp hồi đáp Tích Thư Nhân, nắp áo quan đã được nâng lên một chút, đồng thời từ bên trong có tiếng nói dịu dàng trong trẻo vọng ra :


- Điệt nhi, đưa y phục cho ta.


Cùng lúc một bàn tay trắng ngần nhỏ nhắn thò ra. Bàn tay ấy che lấp hoàn toàn tầm nhìn của Đông Phương Thanh Vân, chàng ngây người, nói chẳng nên lời.


Nguyên bàn tay kia trắng trẻo, nhỏ nhắn, có thể nói là đẹp tuyệt thế vô song.


Từ trong quan tài giọng nói dịu dàng trong trẻo lại vọng ra :


- Điệt nhi, mau đưa y phục cho ta. Ta là di nương của ngươi đây.


Lần này Đông Phương Thanh Vân nghe rất rõ ràng, chàng rúng động toàn thân vì rõ ràng di nương ở trong đó, thử hỏi làm sao không thất thần kia chứ? Chàng vội đứng dậy, ngạc nhiên nghĩ : "Người ở trong, sao y phục lại ở ngoài?", bèn hỏi :


- Di nương, y phục của di nương ở đâu kia?


Thanh âm kia đáp :


- Ở trong tay ngươi ấy?


Đông Phương Thanh Vân kinh hãi, hai tay chàng làm gì có y phục nào? Bèn hỏi :


- Di nương, hai tay điệt nhi...


- Thật là một hài tử ngốc nghếch, không ngờ ngươi trở nên khờ khạo y hệt như lệnh tôn. Y phục của di nương ở trong gùi ấy. Lấy đưa cho ta.


Đông Phương Thanh Vân vội đáp :


- Để điệt nhi đem lại.


Chàng vội lục tung chiếc gùi một hồi, thấy một bọc vải màu trắng, vội đặt vào bàn tay người trong áo quan, hỏi :


- Di nương, phải đây chăng?


- Đồ khờ khạo, sao lại không phải? Đóng nắp áo quan lại, chờ một chút ta có điều muốn nói với ngươi.


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Bẩm vâng.


Có tiếng lịch kịch nhè nhẹ bên trong quan tài, Đông Phương Thanh Vân chợt nhớ ra bèn hỏi :


- Di nương có phải là Tiêu Sương mỹ nhân Diệp Đại Thúy chăng?


Thanh âm dịu dàng trong trẻo từ bên trong vang ra :


- Tại sao ngươi lại nghĩ đến cái tên đó, ngốc tử?


- Tại có người hỏi điệt nhi như vậy.


- Ngươi trả lời thế nào?


- Điệp nhi đáp phải.


- Tại sao ngươi lại trả lời như vậy, ngốc tử?


- Bởi vì, bởi vì...


Đông Phương Thanh Vân ấp úng không nói tiếp, bởi lẽ chàng sợ rằng nói ra e sẽ bất kính với vị trưởng bối.


Từ trong quan tài tiếp tục vọng ra thanh âm dịu dàng :


- Nói đi?


Đông Phương Thanh Vân tựa hồ thu hết can đảm nói :


- Bởi vì điệt nhi cảm thấy cái tên ấy rất hợp với di nương.


Trong quan tài nổi lên tiếng cười :


- Vì sao lại hợp? Nói nghe coi?


- Điệt nhi cảm thấy mấy chữ ấy rất êm tai, di nương hẳn là rất mỹ lệ.


- Hồi trẻ ta quả thật như vậy, nay thì già rồi.


- Già rồi ư?


- Sao lại không già, ba mươi lăm tuổi rồi còn gì. Chẳng lẽ ngươi không biết ta nhập quan lúc hai chục tuổi, ở trong quan tài mười lăm năm sao?


- Ồ?


- Tại sao ngươi ngạc nhiên?


- Mười lăm năm trong quan tài, chẳng lẽ di nương không thấy cô đơn buồn chán hay sao?


- Cô đơn buồn chán là thế nào? Ta ở trong này bế quan luyện công đó? Ngốc tử, mẫu thân ngươi có sẵn linh đơn mười lăm năm, chẳng lẽ không sử dụng? Hiện tại ngươi hãy đem Lục Giáp chân kinh này cất vào trong túi. Lục Giáp chân kinh này vốn bọc trong y phục của ta đó. Nghe rõ chưa, cất vào túi cho cẩn thận rồi ngồi lên nắp áo quan?


Đông Phương Thanh Vân cả kinh thất sắc nói :


- Di nương, việc này, việc này...


- Thanh Vân nhi, có gì cứ nói với di nương.


- Điệt nhi sợ mạo phạm di nương.


- Vì sao? Ngươi kỳ quái thật.


- Di nương nằm bên trong quan tài, điệt nhi sao dám ngồi lên trên?


- Gã khờ này, trước khi ngươi ba tuổi, ta ngày ngày bế ẵm ngươi, ngươi tiểu tiện bao lần vào người ta, chẳng lẽ chưa mạo phạm ư? Ngồi lên đi, ta có điều muốn nói.


- Nhưng, nhưng di nương không định ra khỏi quan tài hay sao?


- Hiện tại còn chưa muốn.


- Vì sao?


- Vì ta sợ sẽ không giống như ta tưởng tượng?


Thật là một nữ nhân kỳ quái. Đông Phương Thanh Vân đành đáp :


- Mạo phạm di nương, kính thỉnh lượng thứ. Vân nhi ngồi lên đây.


Đoạn chàng ngồi lên nắp quan tài.


Thanh âm bên trong vọng ra :


- Thế mới là ngoan. Hiện tại, ta nói trước cho ngươi biết việc này. Ngươi có trách nhiệm phá tan Tử Phủ mê điện, tiêu diệt Thái Cực bang, chặn bước Địa Mộ giáo, hòa đàm với Thánh Chỉ giáo. Đó là bốn trách nhiệm nặng nề của ngươi.


Đông Phương Thanh Vân kinh ngạc hỏi :


- Vì sao lại chỉ hòa đàm với một mình Thánh Chỉ giáo?


- Điều này ta sắp nói đây. Ngươi có biết chăng việc năm xưa bảy phái bị mất kinh với việc Lãnh Huyết Nhân Ma gửi thiếp thỉnh bảy phái mang kinh tới dự hội?


- Có nghe Thạch Lan Dật Tiên nói qua. Nơi Lãnh Huyết Nhân Ma luyện công có phải là trong Thanh Chủng (khu nhà mồ xanh) này chăng?


- Đúng vậy, Lãnh Huyết Nhân Ma sau khi lấy được bí kíp của bảy phái thì càng chuyên cần luyện tập, kết hợp với nội công của bản thân, y sáng lập nên Tử Phủ mê điện, sau đó không biết như thế nào lại bỏ Mê điện mà đi, một mình y mặc bộ y phục màu vàng, trước ngực thêu rồng với hai chữ "Thánh Chỉ". Ai gặp y cũng phải quỳ xuống lĩnh chỉ, nếu y cao hứng thì cho là người ấy vô tội, còn không cao hứng liền lấy mạng họ. Việc y lấy mạng người tùy tiện như thế khiến nhân sĩ võ lâm vô cùng phẫn nộ.


Nhưng ai cũng sợ gặp y. Các cao thủ võ lâm chưa ai tiếp nổi ba chiêu của y đã bỏ mạng. Sau mới biết Thánh Chỉ giáo là do Lãnh Huyết Nhân Ma lập ra, thật là một tên đại ma đầu trên thế gian.


- Tại sao điệt nhi phải hòa đàm với hắn?


- Bởi vì y quá lợi hại, hơn nữa tất cả những giáo đồ của Thánh Chỉ giáo xuất hiện trong võ lâm đều bị y ngấm ngầm hạ sát. Người trong võ lâm cũng có thể bị y điều tra, nếu gặp y, ngay cả Hận Thiên Nữ cũng không thể địch nổi ba chiêu của y. Nếu ngươi luyện thành võ công Lục Giáp chân kinh, mới có thể qua nổi ba chiêu của y.


Đông Phương Thanh Vân ngạc nhiên :


- Điệt nhi đã không nắm chắc phần thắng, sao lại có thể hòa đàm với hắn?


- Lý do rất đơn giản. Y từng tuyên chiến với võ lâm, ai thoát được một chiêu của hắn sẽ chết toàn thây, tiếp được hai chiêu miễn cho tội chết, còn nếu trong võ lâm có ai tiếp nổi ba chiêu của y thì y sẽ hòa đàm với người ấy rồi trở về quy ẩn, không lý đến mọi chuyện của võ lâm nữa.


Đông Phương Thanh Vân phẫn nộ :


- Khẩu khí quá ư ngông cuồng.


Thanh âm từ trong quan tài vẳng ra :


- Tuy ngông cuồng thật, nhưng y có lý để ngông cuồng, vì từ trước đến nay chưa có một ai vượt qua chiêu thứ hai của y. Thôi được, những điều trọng yếu ta đã nói xong, nay ta nói đến những chuyện thứ yếu. Sở dĩ lệnh tôn lệnh đường hiểu lầm nhau là do Điện chủ Tử Phủ mê điện và Bang chủ Thái Cực bang. Đương nhiên cả hai người ấy đều si mê mẫu thân của ngươi.


Điện chủ Tử Phủ mê điện là đồ tôn của Lãnh Huyết Nhân Ma, võ công cao siêu khó bề tưởng tượng, còn Bang chủ Thái Cực bang thì là một tên đại ma đầu ghê gớm.


Hai tên đó, mười lăm năm về trước từng ngấm ngầm sai phái các cao thủ của chúng sát hại phụ thân ngươi. Nhưng võ công của lệnh tôn cao hơn rất nhiều so với truyền thuyết trong võ lâm.


Dùng võ không xong, hai tên kia bèn tung tin thất thiệt, bảo lệnh tôn luyến ái lăng nhăng, còn lệnh đường hào hiệp ban phát tình cảm không kém. Miệng lưỡi thế gian thật đáng sợ, lâu dần đôi phu phụ trở nên nghi kỵ ghen bóng ghen gió lẫn nhau, cuối cùng đi tới bỏ nhau.


Đông Phương Thanh Vân cả kinh thất sắc hỏi :


- Hiện tại thì sao?


- Lệnh đường vĩnh viễn không xuất hiện trong võ lâm, đem đại nghiệp chưa thành đặt xuống vai ngươi.


- Vậy điệt nhi phải làm sao đây?


- Ngốc tử, di nương chẳng vừa nói rồi sao? Ngươi hãy toàn tâm toàn lực luyện võ mà rửa oan cho song thân.


- Sự tình đơn giản vậy sao?


- Cũng khó nói, bảo giản đơn thì cực đơn giản, bảo phức tạp thì cũng vô cùng phức tạp.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Bạn già

Bạn già

........Đến bây giờ mới nói câu "Xin lỗi...". Liệu có quá trễ

25-06-2016
Chị gà nhát cáy

Chị gà nhát cáy

Audio - Ôi! Trời sắp sập rồi. Chính mắt tôi trông thấy, chính tai tôi nghe thấy. Một

30-06-2016
Trò đùa trẻ con

Trò đùa trẻ con

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016

XtGem Forum catalog