Nghe bảo Tam Bí hoàn toàn không phải ba người, mà là Hóa Dạng Bí, Kế Hoạch Bí, Hôn Đạo Bí gộp thành, đúng ra nên gọi là "Bí Bí Bí" Tam Bí có hậu duệ là điều không thể xảy ra. Thế mà các môn hạ của Tam Bí lại nhận bừa ngươi làm Thiếu chủ, thật quá kỳ dị.
bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Sư phụ và ta nghĩ đến hai năm vẫn không hiểu nổi điều kỳ dị ấy.
Nay ta gặp lại ngươi, phát hiện độc môn tuyệt học của sư tôn là Tu Di cương khí lại do các môn hạ của Tam Bí thi triển.
Người khác ắt sẽ kinh dị, còn ta thì không. Tại sao? Đơn giản vì Tam Bí rất bí hiểm.
Vừa rồi Tích Thư Nhân bảo Thái Cực bang, Tử Phủ mê điện, Thánh Chỉ giáo đều muốn Tam Bí xuất hiện ngay sau khi ta điều tra mười hai đại sự, cưỡng bức Tam Bí phải xuất hiện, thì thật là quá sai lầm.
Sai lầm ở chỗ nào? Ở chỗ khiến người ta hỏi: Vì sao? Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?
Tóm lại Tam Bí là Tam Bí. Ngươi sẽ hỏi: Tại sao ta bảo sai lầm? Tại vì cứ như lời gia sư nói, thì một khi Tam Bí xuất hiện võ lâm, người lo sợ trước hết là gia sư, người đã dành mất chữ "Bí", cho nên vội bảo vệ Tam Bí.
Người sẽ hỏi: Vì sao vội bảo vệ Tam Bí? Vì võ công của Tam Bí quá cao? Võ công quá cao, sao lại cần bảo vệ? Bởi vì Tam Bí căn bản không hiểu võ công.
Thật quái đản...Thế mới là Tam Bí?
Cứ như gia sư nói, Thái Cực bang, Thánh Chi giáo, Tử Phủ mê điện đều sợ Tam Bí xuất hiện võ lâm chẳng khác gì gia sư.
Người biết không, Thái Cực bang ở Tây Vực, còn Thánh Chỉ giáo ở Nam Hải, và Tử Phủ mê điện ở núi Võ Đang. Ngươi sẽ hỏi : Vì sao bang, giáo, điện ở đó mà mấy trăm năm nay không ai hay biết? Điều này nghe cũng có vẻ mâu thuẫn, nhưng ngươi thử nghĩ coi, vừa có người của Thái Cực bang xuất hiện, không lâu sau đã lập tức xuất hiện người của Thánh Chỉ giáo và Mê điện. Vậy là sắp có một trường máu đổ thịt rơi.
Lại nói về Tam Bí.
Vì sao Tam Bí không thể xuất hiện võ lâm? Đây vẫn là một câu đố. Nhưng ta đoán điều đó có thể liên quan đến tiểu oa nhi ngươi, ngươi hiểu chưa?
Đông Phương Thanh Vân giật mình hỏi :
- Vì vãn vối ư?
- Phải, ta nói là có thể vì ngươi. Vì ngươi đã xuất hiện võ lâm, mà Tam Bí không thể xuất hiện, đây là một vấn đề phức tạp, lắc léo. Ồ, có người tới đấy, khinh công của y cực cao.
Đông Phương Thanh Vân ngạc nhiên hỏi :
- Ý của lão trượng là thế nào?
Lão nhân lắc đầu :
- Có người tới, không tiện nói chuyện đó vội. Hãy nói chuyện khác. Ngươi bị trúng Anh Túc hương. Thứ độc dược này vốn của dân tộc Miêu, sau bị người của Mê điện sử dụng rộng rãi. Người bị trúng độc hết phương cứu chữa.
- Hết phương cứu chữa ư?
- Phải, ngay kẻ chế tạo độc dược cũng bó tay. Sau đó một người phát minh ra giải dược. Ngươi biết là ai không?
- Tam Bí chứ gì?
- Tại sao ngươi biết?
- Vì Tam Bí rất thần bí mà lại?
- Ngươi không cảm thấy vinh quang hay sao?
- Sao lại vinh quang?
- Ồ, kẻ kia đi rồi... Bởi vì một lẽ giản đơn, người đứng đầu Tam Bí có thể là lệnh tôn.
- Thật là rắc rối.
Đông Phương Thanh Vân đang định nói, nhưng lão nhân tiếp :
- Sau khi Tam Bí phát minh giải dược, vì quá ít người biết, cho nên ta rất lo cho việc ngươi trúng độc...
Bỗng có tiếng cười vang :
- Đệ tử của Thần Bí Nhân không biết phép giải độc là chuyện dĩ nhiên.
Lời chưa dứt một bóng người đã đứng trước mặt Đông Phương Thanh Vân. Đó là một thiếu nữ chừng hai mươi tuổi, dung nhan mỹ lệ mê hồn. Sự xuất hiện của nàng bất ngờ đối với cả lão nhân.
- Ngươi là ai?
- Là một trong Bát Linh của Tử Phủ mê điện.
Đông Phương Thanh Vân nghĩ thầm :
"Lão nhân bảo sau khi xuất hiện người của Thái Cực bang sẽ có người của Mê điện. Hóa ra đúng vậy?"
Lão nhân hỏi :
- Có gì làm tín vật?
Thiếu nữ rút trong túi ra một tấm kim bài hình tròn, đưa cho lão nhân. Lão nhân chăm chú xem mặt sau rồi trả lại thiếu nữ, gằn giọng hỏi :
- Ngươi đến làm gì?
- Để giải độc cho Đông Phương Thanh Vân, nghĩa là cũng giống như mục đích xuất hiện của lão trượng, không muốn Tam Bí xuất hiện võ lâm.
Lão nhân nói :
- Ta để ý theo dõi ngươi đã nửa tháng nay, ngươi biết chứ?
Thiếu nữ đáp :
- Biết, do Đông Phương tướng công giao đấu với Quỷ lâm, đến khi lão trượng đột ngột xuất hiện võ lâm, cố làm ra vẻ thần bí, tiểu nữ cũng để ý theo dõi lão trượng.
- Ta biết, dụng ý của ngươi là gì?
- Là muốn biểu thị Mê điện biết Đông Phương tướng công bị trúng độc nên muốn giải cứu.
- Ngoài ra có ý định biểu thị võ công hay không?
- Không?
Đông Phương Thanh Vân bỗng đứng dậy nói :
- Tại sao Vân mỗ lại phải nhờ cô nương giải độc?
Bỗng có tiếng cười vang trời :
- Đúng, Thiếu chủ của lão phu nói đúng, không cần.
Trong tiếng cười, năm bóng người do Tích Thư Nhân dẫn đầu đã tới. Tích Thư Nhân quì trước mặt Đông Phương Thanh Vân nói :
- Bẩm Thiếu chủ, các tùy tùng theo sát thiếu nữ kia mà đến.
Đông Phương Thanh Vân kinh ngạc, xem ra khinh công của nhóm tùy tùng còn cao hơn cả lão nhân và thiếu nữ kia. Lão nhân sa sầm mặt, thiếu nữ thì biến sắc.
Đông Phương Thanh Vân đỡ Tích Thư Nhân dậy, nói :
- Bình thân, ngươi vô tội.
Tích Thư Nhân đứng dậy nói :
- Bẩn Thiếu chủ, đừng nghe hai người này nói năng bá đạo.
Lão nhân gật gù :
- Tuy bá đạo, nhưng cũng đúng mấy phần đấy. Điều hiển nhiên là ngươi, tên phản đồ của Mê điện, dám xuất hiện trước mặt người của Mê điện.
- Bẩm Thiếu chủ, điểm này chủ nhân đã đem ba tùy tùng rời Mê điện để trao đổi điều kiện, nếu không, làm sao Mê điện được Giao Long bát chưởng?
Đông Phương Thanh Vân "à" khẽ một tiếng.
Vậy là rõ, phụ thân chàng đã đem Giao Long bát chưởng đổi cho Mê điện lấy sự an toàn cho Tích Thư Nhân.
Đông Phương Thanh Vân hỏi lão nhân :
- Lão trượng có biết rõ địa điểm phần đà của Địa Mộ giáo ở Trung Nguyên chăng?
- Đương nhiên biết
- Nó ở đâu?
- Cách phủ Khai Phong chừng mười dặm về phía Đông, ngươi có cừu hận với Địa Mộ giáo chủ, muốn báo cừu phải không? Ta sẽ dẫn ngươi đi.
Mê điện thiếu nữ nói :
- Đừng đi, hiện ở đó chỉ có một mình Lãnh Huyết Diễm Nữ, còn những kẻ khác đi cả rồi.
Đông Phương Thanh Vân ngạc nhiên hỏi :
- Thế Địa Mộ giáo chủ đi đâu?
- Bỏ trốn rồi?
Tích Thư Nhân vui mừng nói :
- Bẩm Thiếu chủ, chúng ta đang cần tìm chỗ cư trú cố định, nơi ấy chẳng phải là địa điểm quá tốt hay sao?
Đông Phương Thanh Vân lắc đầu :
- Đó là căn cứ của người khác, chúng ta chiếm lấy làm gì?
Tích Thư Nhân gật đầu :
- Phải, bẩm Thiếu chủ, chúng ta về Thiếu Lâm tự thôi?
Đông Phương Thanh Vân nghĩ một chút, đáp :
- Được, chúng ta đi?
Đoạn phóng về Thiếu Lâm tự.
Nhóm Tích Thư Nhân phóng theo chàng, lão nhân cũng đi theo. Mê điện thiếu nữ ngạc nhiên, chạy về phía núi Võ Đang.
Đến phòng phương trượng, Tích Thư Nhân trầm giọng nói :
- Bẩm Thiếu chủ, người kia vẫn bám theo?
Đông Phương Thanh Vân gật đầu :
Chương trước | Chương sau