XtGem Forum catalog
Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân

Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 139 đánh giá )

Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân - Chương 29 - Khưu đại trang

↓↓

Tay của Bạch Hào còn đang khuất sau làn y phục của mụ thì mụ phá lên cười lanh lảnh:

bạn đang xem “Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ứ! ừ! Vậy mà ngươi bảo không thèm chạm vào thứ người nhơ nhớp là ta!


Bạch Hào đỏ mặt:


- Mụ đừng ngộ nhận! Ta đang tìm bí kíp Ngũ Liên phần hạ đây chứ!


Mụ uốn éo nhiều hơn:


- Ừ, phần hạ! Nhưng ta đâu để phần hạ Ở đấy? Ở thấp hơn, thấy xuống dưới hơn.


Quan Vân Sơn thấy xốn xang hai mắt và thật sự tởm lợm cho những gì đang nghe chính mụ Kiều Mộng Điệp nói! Thì đúng lúc này cũng có người vì không kềm chế nổi phẫn nộ đã đột nhiên từ bên trong lao ra với tiếng sấm động:


- Quả là trò đồi bại không thể tưởng! Chết này:


Ào!


Một ngọn kình được quật bủa đến và một tiếng chấn kình đanh gọn cũng theo đó vang lên.


Bùng!


Quan Vân Sơn nhìn thấy Bạch Hào vì vướng một tay ở bên trong y phục của mụ nên không kịp có phản ứng cần thiết! Vì thế, ngọn kình đầy bất ngờ kia làm Bạch Hào ngã bật ra, không kêu lên được một tiếng nào!


Huỵch.


Trong khi đó, mụ Kiều Mộng Điệp hoàn hồn nhìn người vừa xuất hiện:


- Là Linh nhi, vậy mà mẫu thân nghĩ là phụ thân Linh nhi đến.


Không sai, người vừa bất ngờ hạ thủ Bạch Hào là Khưu Phúc Linh! Y vừa khom người kiếm tìm gì đó trong người Bạch Hào, vừa nhăn nhó nhìn mẫu thân:


- Nghe động, a di bảo hài nhi đến để dò xét! Hài nhi nghe cả rồi! Mẫu thân định đối xử thế nào với phụ thân? Sao mẫu thân khinh suất để y dùng Thất Nguyên Chi Độc Vô Hình suýt lấy mạng?


Mụ thản nhiên:


- Vậy Linh nhi định lẽ nào? Vẫn giữ họ Khưu hay đổi sang họ Thường? Còn chuyện Bạch Hào dùng độc ư? Mẫu thân chỉ giả vờ thôi, vì mẫu thân đã phát giác có người đến gần, vậy thì chỉ cần tương kế tựu kế là có người thay mẫu thân hạ thủ y!


Khưu Phúc Linh vẫn tiếp tục kiếm:


- Ngộ nhỡ hài nhi không xuất thủ thì sao?


Mụ nhún vai:


- Cũng không hề gì! Vậy là mẫu thân biết Linh nhi có cảm nghĩ như thế nào về mẫu thân, có còn nể phục mẫu thân như đấng sinh thành không! Chứ riêng Bạch Hào, mẫu thân đã ngậm sẵn giải dược từ đầu, y đâu phải là đối thủ của mẫu thân?


Khưu Phúc Linh đứng dậy, tung một cước hất bay Bạch Hào ra xa:


- Không hề thấy y mang theo bí kíp Ngũ Liên phần thượng bên người! Hài nhi nghĩ, hoặc y đã hủy bỏ hoặc y không dại gì mang theo người!


Mụ nhếch môi cười lạt:


- Đương nhiên y đâu dại mang đến đây để bị chúng ta chiếm đoạt! A di của Linh nhi như thế nào rồi?


Phúc Linh đáp:


- A di vẫn còn ở bên Hàn cốc, định kết hợp thêm công phu Thái Âm để tự giải trừ chất độc của lão Thái Âm Đại Tiên! Nhưng e bất thành.


Mụ lại điểm một nụ cười:


- Tính khí của Mộng Phi rất cương cường, và có phần độc đoán nữa! Bằng không, cứ làm theo lời mẫu thân là được, sao không tạm thời liên tay liên thủ với Triển Huy Thành, sớm xưng bá võ lâm, sau sẽ nghĩ cách thu hồi Tỵ Độc Châu, tự hóa giải chất độc và sẵn đó loại bỏ luôn họ Triển đã trở nên dư thừa?


Đang định lén nghe thêm một lúc nữa, bỗng Quan Vân Sơn phát hiện ở thân hình bất động của Bạch Hào như vừa có dấu hiệu động cựa!


Xoay chuyển ý nghĩ thật nhanh, Quan Vân Sơn len lén tiến đến chỗ Bạch Hào và nhẹ nhàng mang Bạch Hào đi xa!


Quan Vân Sơn thất vọng nhìn sinh mệnh của Bạch Hào rồi cũng đến lúc tuyệt tận:


- Chịu thôi! Âm Dương Quái Diện mỗ đành bất lực, không có cách nào giúp Bạch Hào ngươi kéo dài thêm sinh mệnh.


Bạch Hào gắng gượng cười:


- Được ngươi tận lực giúp quả là điều làm ta cảm thấy bất ngờ! Thế nhưng, ta có chết âu cũng do phần số, chỉ tiếc là không biết vì sao ngươi lại cứu ta?


Qua diện mạo của Âm Dương Quái Diện, Quan Vân Sơn đáp:


- Nếu ngươi muốn biết, được, nghe đây, ta rất quan tâm về lai lịch thật sự của Quan Vân Sơn! Ngươi có thể minh định một lần nữa cho ta nghe không?


Bạch Hào gật gù:


- Trừ phi Thường Đại Thành đã bịa chuyện từ đầu cho đến cuối, bằng không theo họ Thường thừa nhận, chính Kiều Mộng Phi giao một đứa bé sơ sinh cho lão, nhờ lão giao lại cho Quan Vân Tú và Quan Vân Tú vì nể lão là huynh đệ kết nghĩa nên đã nhận cưu mang đứa bé, chính là Quan Vân Sơn ngươi!


Quan Vân Sơn hoàn toàn tuyệt vọng:


- Có thể có chuyện lầm lẫn chăng?


Bạch Hào thở yếu dần:


- Không hề có chuyện lầm! Trừ phi Quan Vân Tú vì đoán biết nên ngay những ngày đầu tiên nhận cưu mang đứa bé đã giao đứa bé cho một nhũ mẫu và có những sắp đặt âm thầm! Vì theo họ Thường thố lộ, đó là khoảng thời gian duy nhất giữa lão và đứa bé buộc phải chia xa! Kỳ dư từ đó về sau lão và đứa bé luôn như hình với bóng.


Quan Vân Sơn chán nản tột cùng:


- Dù sao Âm Dương Quái Diện ta cũng đa tạ ngươi! Xin cáo biệt.


Bạch Hào gọi lại:


- Ngươi định bỏ ta đi thật sao?


Quan Vân Sơn nhìn y:


- Ta đã tận lực nhưng không thể cứu ngươi, không bỏ đi thì ta lưu lại để làm gì?


Bạch Hào chợt thỉnh cầu:


- Ta là kẻ sắp chết, ngươi có thể giúp ta, ban cho ta một chỗ táng thân?


Quan Vân Sơn thở hắt ra:


- Việc này! Được! Để ta giúp ngươi!


Thấy Quan Vân Sơn định tiến hành đào cho hắn một huyệt mộ ngay bên cạnh, Bạch Hào ngăn lại:


- Cũng là một lần giúp, sao ngươi không chọn cho ta một nơi mát mẻ và yên tĩnh?


Quan Vân Sơn nghi hoặc nhìn hắn:


- Ngươi có chủ ý như thế nào?


Bạch Hào bảo:


- Hãy đưa ta về Trúc Lâm Thiền Viện, nguyên là cội nguồn xuất thân của họ Bạch ta!


Quan Vân Sơn lập tức khước từ:


- Từ đây đi đến Trúc Lâm Thiền Viện nào phải gần? Ta còn phải lo giải thoát cho Công Tôn Uyển Uyển đang bị giam ở ngay Khưu đạo trang này! Ta đâu thể nhận lời ngươi!


Bạch Hào nhấp nháy mắt một cách yếu ớt:


- Ta đâu cần ngươi đưa ta về ngay bây giờ, miễn ngươi hứa đưa ta về đó là được.


Quan Vân Sơn thở dài:


- Được rồi, ta hứa! Nghĩa là trước mắt ta cứ táng thân ngươi ở đây, sau sẽ đưa di thể ngươi về bất kỳ chỗ nào trong Trúc Lâm Thiền Viện?


Bạch Hào căn dặn:


- Không phải bất kỳ chỗ nào! Ngươi hãy đặt ta nằm ở chánh điện, hàng gạch thứ ba, viên thứ bảy từ tả đếm qua! Nhớ chưa?


Quan Vân Sơn cau mặt:


- Cần gì phải tẩn mẩn như thế? Viên thứ bảy, hàng thứ ba, nhớ rồi!


Bạch Hào mỉm cười mãn nguyện:


- Vì ngươi đã hứa nên ta có cái này cho ngươi!


Thấy Bạch Hào trao ra một lọ nhỏ, mà có lẽ ngay từ lúc nào hắn đã cầm sẵn trong lòng bàn tay, Quan Vân Sơn nghi hoặc:


- Trong đó có gì?


Bạch Hào nói ra từng tiếng thật nhẹ:


- Là giải dược của Thất Nguyên Vô Hình Chi Độc! Ngươi muốn cứu ả Uyển Uyển, nghĩa là phải đối đầu họ Khưu! Chỉ cần có vật này mới có thể giữ ngươi toàn mạng để thực hiện ý định của ngươi! Lúc nãy! Ta đã tìm thấy! Trong người mụ Kiều Mộng Điệp! Hãy giữ lấy!


Quan Vân Sơn động tâm, vội hỏi:


- Đây là giải dược của ngươi, hay do họ Khưu lập phương tìm ra?


Bạch Hào lả dần:


- Chất độc! Là của họ Bạch ta! Nhưng sử dụng thế nào... giải độc ra sao... họ Thường tình cờ có được quyển Độc Kinh. Chính lão nghĩ ra giải dược toàn năng này. Mà lão rất tự phụ khi gọi là... là... Hự.


Quan Vân Sơn đâu cần gì biết đến tên gọi của giải dược, mà có là đủ rồi! Vả lại, chưa lúc nào Quan Vân Sơn cảm thấy cần giải dược như lúc này! Và chỉ vì chưa có nên lúc nãy cho dù thấy nào là Kiều Mộng Điệp, nào là Khưu Phúc Linh và nào là nghe tin Kiều Mộng Phi đang luyện công ở Hàn Cốc, nhưng Quan Vân Sơn vẫn không một lần khinh suất cố tìm cách không chường mặt ra! Bởi Quan Vân Sơn rất ngại bị bọn họ dùng Thất Nguyên Vô Hình Chi Độc hãm hại!


Vì thế Quan Vân Sơn mừng rỡ gỡ lấy lọ nhỏ đang bị Bạch Hào giữ mãi trong lòng bàn tay bất động.


Quan Vân Sơn lắc khẽ, thấy có vẻ lọ giải dược còn đầy, nên càng thêm mừng cất ngay vào bọc áo!


Sau đó, Quan Vân Sơn an táng cho Bạch Hào đúng như lời đã hứa!


Đến lúc thi thể của Bạch Hào hạ huyệt, Quan Vân Sơn bất ngờ chạm tay vào phần xà cạp quấn ở ống chân bên tả của hắn! Quan Vân Sơn động tâm:


"Không lẽ hắn như ta, thích giấu vật ở xà cạp, là nơi có thể xem là kín đáo? Lúc trước chính ta đã giấu Tỵ Độc Châu ở đó, còn hắn, hắn giấu gì? Là bí kíp Ngũ Liên phần thượng ư?" Quan Vân Sơn mở xà cạp chân của Bạch Hào ra, và...


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Con dâu của bà Đức

Con dâu của bà Đức

- Trèo lên giường ngay, tôi đã cấm bà không được đi ra ngoài này cơ mà. Nhanh lên, này

29-06-2016
Anh à...cảm ơn anh

Anh à...cảm ơn anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Vẫn sẽ là anh và em

Vẫn sẽ là anh và em

Định mệnh đã sắp đặt trong trái tim anh chỉ mang một hình bóng... *** 17 năm

23-06-2016
Nhật ký của tử thần

Nhật ký của tử thần

19:00 pm Việt Nam. Chỉ khẽ lắc mình trong vòng nửa cái chớp mắt Y đã đằng không lơ

23-06-2016
Một lời khen

Một lời khen

Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò

30-06-2016