XtGem Forum catalog
Âm Dương Giới - Khuyết Danh

Âm Dương Giới - Khuyết Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 72
5 sao 5 / 5 ( 3 đánh giá )

Âm Dương Giới - Khuyết Danh - Hồi 63 - Đưa thư về Hồng Vân lĩnh

↓↓

Người đi đầu là Huyền Trung Tử, thủ tọa Thiên Cương.

bạn đang xem “Âm Dương Giới - Khuyết Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thời Thiếu Côn lạnh lùng nói :


- Vì có việc khẩn yếu cần được yết kiến Giáo chủ, cảm phiền quý ngài thông báo cho.


Miệng nói thế, cả hai cứ song song tiến vào.


Huyền Trung Tử nổi nóng, cùng mấy tên áo xanh đồng thời đánh ra hai chưởng. Một luồng gió lốc nổi lên, cuốn cả sỏi cát bay mịt mù, trong chưởng phong có thoảng mùi tanh tưởi. Rõ ràng là "Khu Thi Bách Độc chưởng", tuyệt nghệ bá đạo nhất của Vô Nhân cốc.


Bạch Thái Vân dùng truyền âm nhập mật, nói :


- Những tên chó mực giữ nhà này, cần thanh toán phứt cho rồi, anh nhé!


Thời Thiếu Côn vội nói :


- Không được, trước khi chưa gặp mặt Chí Tôn giáo chủ, chúng ta không nên nặng tay và làm những điều lỗ mãng để gây thêm điều thù hận, chẳng ích lợi gì.


Nhưng Bạch Thái Vân đã phóng ra một chưởng.


"Đùng" một tiếng rung chuyển cả mặt đất, bụi đất lộng mịt mù, đá bắn tứ tung, thêm vào đó, có những tiếng động oàng oàng, ầm ầm, kéo dài không ngớt.


Thời Thiếu Côn và Bạch Thái Vân dựa vào uy lực của chưởng phong vừa phát động, tung mình lên không trung như một con chim khổng lồ bay lướt qua đầu bọn Huyền Trung Tử, cách xa hẳn mười trượng mới hạ xuống.


Huyền Trung Tử vừa giận vừa sợ, xoay mình đuổi theo, tiếp luôn hai chưởng vào sau lưng, tức thì một luồng âm lực ào ào cuốn tới.


Thời Thiếu Côn quay mình, ngừng bước nói lớn :


- Chúng mày muốn tìm cái chết sao?


Bạch Thái Vân tung chưởng đón đánh.


Ngay khi đó, có tiếng quát lảnh lót :


- Hãy ngừng tay!


Bọn Huyền Trung Tử giật mình vội vàng thu ngay chưởng lại.


Thời Thiếu Côn và Bạch Thái Vân cùng thu thế không đánh nữa.


Thì ra người ấy là tỳ nữ Xuân Hồng.


Huyền Trung Tử bước lại hỏi :


- Giáo chủ đã được báo động chưa?


Xuân Hồng đáp :


- Có! Giáo chủ ra lệnh cho mời vào nói chuyện.


Huyền Trung Tử ngạc nhiên quá, hỏi vặn lại :


- Mời họ vào nói chuyện? Có thiệt Giáo chủ đã ra lệnh ấy không?


Xuân Hồng tái mặt đáp :


- Chả lẽ tôi đặt điều nói láo sao?


Huyền Trung Tử chắp tay nói :


- Lão nô đâu dám...


Xuân Hồng hứ một tiếng nói :


- Nếu không, sao chẳng rút lui cho rồi?


Bọn Huyền Trung Tử dạ dạ rồi lập tức lùi ra ngoài.


Xuân Hồng hớn hở cười nói :


- Thời công tử, tiểu tỳ xin dẫn đường cho công tử.


Nói xong quay mình đi trước.


Từ hang núi đến eo biển, đường đi khúc khuỷu quanh co. Một hồi khá lâu bỗng đi đến một khoảng đất rộng, sáng sủa.


Trong eo núi có một khoảng đất bằng, chung quanh rừng cây bao bọc, thấp thoáng có nhiều ngôi nhà cũ kỹ bỏ hoang, phạm vi khá rộng.


Thời Thiếu Côn có cảm tưởng đây là nơi ẩn cư của những bậc cao nhân.


Khi bậc ẩn sĩ ấy qua đời, Chí Tôn giáo chủ tìm ra được và chọn nơi đây làm nơi căn cứ.


Xuân Hồng bước đi thoăn thoắt rất mau. Không mấy chốc đã đến một căn nhà khá lớn.


Hai cánh cửa gỗ đen từ từ mở rộng, một nữ tỳ đứng đó canh chừng. Xem kỹ lại là Thu Cúc.


Thu Cúc bảo Xuân Hồng :


- Giáo chủ chờ đã lâu lắm rồi, chị mau đưa họ vào gấp đi.


Xuân Hồng gật đầu đi luôn. Bước lên tòa nhà lớn bỗng thấy bóng nhiều người thấp thoáng. Người ngồi chính giữa là Chí Tôn giáo chủ.


Bà ta bỏ tấm the che mặt.


Đôi má phơn phớt hồng, cặp mắt sáng như sao, đầy sát khí.


Bên cạnh, một bà già da mồi tóc bạc, gương đôi mắt hầm hầm nhìn ra. Hai con thị tỳ Hạ Lan và Đông Mai đứng hầu hai bên. Phía ngoài có một chục đại hán mặc áo xanh, mình mang vũ khí đứng thành hai hàng, người nào cũng hiên ngang, lặng im phăng phắc.


Tuy quanh cảnh có vẻ nghiêm trang long trọng, nhưng Thời Thiếu Côn vẫn giữ được vẻ bình tĩnh như thường.


Chàng nghĩ bụng :


- "Chỉ cần trao gói thư kín và tín vật tận tay Chí Tôn giáo chủ, tức khắc bà sẽ thay đổi thái độ, và tình hình sẽ biến chuyển ngay trong phút chốc".


Chàng hiên ngang đỉnh đạc bước vào, đồ cầm sẵn.


Chí Tôn giáo chủ nghiêm nghị nhìn chàng, cặp mắt nhăn lên như chớp, rồi hét lớn :


- Thời Thiếu Côn, mày to gan thật!


Thời Thiếu Côn cung kính nói :


- Sự việc xảy ra tại Vong Ngã cốc thật chỉ là điều vạn bất đắc dĩ. Chúng tôi mong Giáo chủ cảm thông và tha tội.


Chàng ấp úng một chập rồi nói tiếp :


- Nhờ ơn Trời Phật hộ trì, chúng tôi phải trải qua không biết bao nhiêu nguy nan gian khổ mới tìm ra một tài liệu bí mật của võ lâm, giấu kín hơn mười mấy năm nay rồi, thêm một số bằng chứng và tang vật nữa, đặc biệt trình lên Giáo chủ lãm tường.


Chí Tôn giáo chủ lạnh lùng nói :


- Việc này bổn tòa đã được phi báo của Đàn chủ Phân đàn Vân Mộng sơn rồi. Nếu không thì dễ gì ngươi được gặp mặt bổn tòa, ngoài ra ngươi còn bị phanh thây xé xác là khác nữa.


Thời Thiếu Côn chợt hiểu. Té ra Lệ Minh Nguyệt đã mật báo lên rồi. Hèn chi thái độ của bà ta đã thay đổi như vậy.


Chí Tôn giáo chủ hét lớn :


- Chưa trình lên còn chờ gì nữa?


Thời Thiếu Côn giật mình bỗng khựng lại. Nữ thị tỳ Xuân Hồng liền đỡ lấy phong thư và đồ vật trình lên cho Chí Tôn giáo chủ.


Chí Tôn giáo chủ tiếp lấy và hỏi :


- Mày đem giao cho bổn tòa với ý định gì đây?


Thời Thiếu Côn cau mày nói :


- Đây là sự kiện ghi chép một điều bí mật của võ lâm từ mười mấy năm qua. Chả lẽ Giáo chủ không có một mảy may hiếu kỳ muốn xem thử hay sao?


- Bổn tòa xưa nay không bao giờ thèm quan tâm đến câu chuyện của người khác.


Thời Thiếu Côn giật mình lo lắng nghĩ thầm :


- "Nếu bà ta câu chấp không thèm xem hoặc từ chối không mở, chẳng là phí mất cả công lao tâm huyết của mình lắm sao?"


Chàng suy nghĩ một chút rồi quả quyết nói :


- Bởi vì sự việc bí mật này có liên quan đến Giáo chủ.


Chí Tôn giáo chủ biến sắc hỏi :


- Liên quan đến ta như thế nào? Thật không?


- Quả đúng như vậy.


- Chẳng lẽ mày có xem qua rồi sao?


- Tại hạ đâu dám.


Ngẫm nghĩ một chút, chàng nói thêm :


- Phong bì có niêm son đóng dấu, Giáo chủ hãy xem lại coi còn nguyên vẹn hay không?


Chí Tôn giáo chủ nhìn kỹ rồi nói :


- Thời Thiếu Côn, bổn tòa thấy việc này coi có vẻ kỳ quái lắm.


Thời Thiếu Côn lắp bắp hỏi :


- Kỳ quái như thế nào?


- Kỳ quái vì chính thái độ của mày. Tại sao mày lại biến đổi mau lẹ như thế này?


Chàng đỏ mặt vội đáp bằng lối truyền âm nhập mật :


- Vì tôi đã được chứng thực bà là mẹ đẻ của tôi.


Chí Tôn giáo chủ khẽ rung động cả người, bà ta se sẽ dùng truyền âm nhập mật nói :


- Một đứa thông minh như mày cũng đã biết rõ rằng sự quan hệ mẹ con giữa ta và mày đã dứt. Ta đã mấy lần muốn giết mày cho rảnh. Chắc mày cũng quá hiểu rõ điều ấy lắm rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Gió

Gió

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không") "Khi một

25-06-2016
Câu chuyện bông hồng

Câu chuyện bông hồng

Ai cũng có nhiều mối quan tâm, nhiều sự lựa chọn trong cuộc sống và sự nghiệp. Nhưng

29-06-2016
Vị trí nào cho em?

Vị trí nào cho em?

- Ngay từ đầu vị trí phù hợp nhất của em là người lạ của anh, đúng không anh? -

23-06-2016
A city's tale

A city's tale

Dành tặng những người lạc lối Như tôi... *** Cô về đến nhà khi trời đã nhá nhem

24-06-2016
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Tình

Tình

Nó và nàng tuy yêu nhau trông thế giới ảo chưa được bao lâu nhưng tình cảm vô cùng

23-06-2016
Giá như...

Giá như...

(khotruyenhay.gq) Thoa đã đánh đổi tuổi xuân cho cái sự nghiệp vô nghĩa này mà, giá như

30-06-2016
Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Cô đáp không do dự. Cả người lảo đảo bước qua, giọng nói cũng đã ngà ngà say. Gió

30-06-2016