Thì ra lão ăn mày lạ mặt ấy không ai khác hơn là Bệnh Lý Quỷ Cung Bá Ước, Bang chủ Cái bang đương thời.
bạn đang xem “Âm Dương Giới - Khuyết Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Số là sau khi mười vị trưởng lão dùng chim ưng truyền tin, có đưa về Cái bang. Bang chủ ngạc nhiên không ít, nhưng xét vì câu chuyện này quan trọng, để quyết định số mạng võ lâm, cho nên qua ngày sau, Bang chủ Cung Bá Ước đã thân hành về Kỳ Liên sơn phó hội hầu tiếp sức cùng hào kiệt bốn phương, đối phó với Vô Nhân cốc.
Vô danh tăng nhìn Niệp Sáp hòa thượng nói :
- Tổ chức này là do ý kiến của đại huynh, đã tự làm thì phải tự liệu, tiểu đệ không dám bàn đâu nhé.
Cung Bá Ước trịnh trọng nói :
- Chỉ còn một ngày nữa đã đúng hạn kỳ. Nếu biết rằng sở dĩ anh hùng hảo hán bốn phương nhất tề về đây là vì ngưỡng mộ uy đức của Nhất Liễu thiền sư.
Nếu ngài không xuất hiện thì quần hùng sẽ thất vọng hoang mang và có thể cũng vì đó mà gây thêm lắm điều rắc rối.
Nói xong ông đưa mắt nhìn hết mọi người một lượt rồi tiếp luôn :
- Bây giờ, chúng ta cần phai sắp đặt trước đề phòng mọi việc, trấn an nhân tâm mới được.
Khúc Tự Thủy cười lạt nói :
- Còn phải sắp đặt gì nữa? Nếu Nhất Liễu thiền sư không đến thì chúng ta có thể cho một người khác ngụy trang thay thế cũng được.
Ngay lúc ấy bên ngoài có tiếng động, ba tiếng vỗ tay vang lên.
Cung Bá Ước nhìn ra nói :
- Hãy vào.
Một người khiếu hóa áo quần rách như xơ mướp, bước vào cung kính đến trước mặt Cung Bá Ước quỳ lạy rồi thưa :
- Bẩm Bang chủ...
Vô danh tăng cướp lời :
- Đã có tin của lão Hòa thượng chăng?
Khiếu hóa tử lắc đầu đáp :
- Thưa không, đây là tin từ trong Vô Nhân cốc.
Bang chủ Cái bang giật mình hỏi gấp :
- Tin từ trong hang Vô Nhân cốc hả, nói mau lên!
Khiếu hóa tử hổn hển thưa :
- Hiện nay tiếng sấm động trong hang đã lặng yên. Cứ như anh em mai phục từ trên đỉnh cao sơn cho biết, từ trong hang có bóng người thấp thoáng muốn đến cửa hang. Hình như có kẻ lạ vượt qua làn ranh Âm Dương giới rồi.
Bang chủ Cung Bá Ước phất tay áo nói :
- Được rồi, cho ngươi lui.
Đợi tên khiếu hóa tử đi mất dạng rồi, Khúc Tự Thủy đứng dậy nói :
- Chúng ta toàn thể võ lâm hào kiệt về đây dự định cử hành võ lâm đại hội.
Những U Linh trong Vô Nhân cốc đá theo dõi biết rõ tình hình từng ly từng tý rồi.
Chỉ ngại là bọn chúng có thể bất thình lình xông ra khỏi hang thì phải đối phó như thế nào?
Vô danh tăng nhìn Niệp Sáp hòa thượng nói :
- Xin sư huynh cho ý kiến.
Niệp Sáp hòa thượng nói :
- Phàm quân đến thì tướng ngăn, nước tràn thì đất giữ. Mặc dù bọn chúng có kéo nhau ra đây, chúng ta hầu hết là tinh hoa của võ lâm đương thời, há không thể đối phó lại hay sao?
Khúc Tự Thúy nói tiếp :
- Bây giờ trời cũng sắp tối rồi. Giả tỷ như bọn U Linh ở Vô Nhân cốc thừa đêm chia mấy ngã kéo ra đây, chúng mình tuy đông nhưng không có người cầm đầu, chắc chắn thế nào cũng lâm vào cuộc rối loạn. Hùng binh có sẵn nhưng thiếu tướng tài thì cũng vô dụng mà thôi.
Trong khi đang cùng nhau bàn tán chưa ngã ngũ vào đâu, bỗng nghe phía ngoài có ba tiếng vỗ tay nổi lên.
Được lệnh của Bang chủ một khiếu hóa tử khác bước vào thưa :
- Những kẻ trong hang hiện giờ đã vượt qua Âm Dương giới rồi.
Khúc Tự Thủy vội vàng kêu lớn :
- Các vị phải mau chuẩn bị đế ứng phó chớ khá coi thường. Bọn chúng đã vượt Âm Dương giới thì nhất định đã có toan tính gì rồi đấy.
Bang chủ Cái bang vẫy tay cho tên khiếu hóa tử rút lui rồi tự mình đứng dậy phóng ra ngoài hang xem xét tình hình.
Bọn Niệp Sáp hòa thượng, Vô danh tăng cũng đồng thời chạy theo.
Lúc ấy trời đã sang canh một, bầu trời quang đãng, trăng sao vằng vặc, mọi vật đêu trông thấy rõ ràng.
Được báo động tức thì quần hùng võ lâm chia nhau từng toán năm hay ba người, bố trí khắp mọi nơi chờ xem động tịnh.
Vô danh tăng và Niệp Sáp hòa thượng dang bước đi đầu bỗng dừng chân đứng lại.
Quần hùng cũng giật mình, nhứt tề đứng yên, đưa mắt nhìn về phía cửa hang, thấy cách tấm bia chừng hai mươi trượng đã có lố nhố độ mười bóng người ẩn hiện chờn vờn như bóng ma.
Mọi người hồi hộp ngơ ngác nhìn nhau, không một ai lên tiếng.
Niệp Sáp hòa thượng cất tiếng oang oang nói lớn :
- Hội kỳ chưa tới giờ khai mạc, lẽ đâu các người lại khinh dị ra mặt sớm hơn hay sao.
Lời nói đó tuy để nhắn vào trong hang Vô Nhân cốc mà thật ra cũng có ý trấn an tinh thần quần hùng đến dự đại hội. Vì lúc ấy nhìn vẻ mặt người nào cũng lo âu, xao xuyến.
Một bóng người mặc đạo bào, từ trong đám U Linh tiến ra mấy bước, trầm giọng nói lớn :
- Cảm phiền thưa lại cùng chủ tọa, bổn cốc chí tôn muốn mời tiếp kiến. Xin được phúc đáp ngay.
Niệp Sáp hòa thượng liếc nhìn Vô danh tăng nói khẽ :
- Lão đạo nhân này xem quen quá, nhưng nhất thời chưa đoán ra được là ai.
Người kia nôi tiếp :
- Các ngươi đã nghe rõ lời nói của bổn tòa chưa?
Niệp Sáp hòa thượng cười khà đáp :
- Đạo trượng có biết Nhất Liễu hòa thượng là tư cách thế nào không?
Người kia cười lạt nới :
- Bổn tòa vâng lệnh mời ông ta vào hang, chả cần phải biết là tư cách gì!
Niệp Sáp hòa thượng nói :
- Ngài Nhất Liễu thiền sư có tư cách là Minh chủ võ lâm để chủ tọa cuộc quần hùng đại hội kỳ này. Nếu các ngài tự xét mình cũng là kẻ có tên tuổi trong võ lâm thì phải tìm đến yết kiến người mới phải.
Người kia cười lớn đáp :
- Rất tiếc chúng ta không phải người của võ lâm.
Niệp Sáp hòa thượng ngạc nhiên đáp :
- Không phải sao? Các ngài không phải nhân vật võ lâm, vậy là thứ gì đây?
Người kia lạnh lùng đáp :
- U Linh.
Niệp Sáp hòa thượng nói :
- Đường đường một vị Minh chủ võ lâm, chủ tọa đại hội quần hùng, không vì lẽ gì lại đi yết kiến một U Linh. Xin về thưa lại cùng vị Chí Tôn nào đó là không bao giờ có yết kiến.
Lão đạo nhân cười lạt nói :
- Nếu Nhất Liễu đại sư không đến thì ta bắt năm kẻ đứng đầu đem đi cũng được.
Niệp Sáp hòa thượng cười khanh khách nói :
- Đạo trưởng nói như vậy thật hơi vọng cuồng thái quá.
Người kia đáp :
- Đây là do các người tự động dẫn nhau đến, chúng ta đâu có cố ý bắt làm gì?
Quần hùng có mặt xung quanh đều nổi nóng và lộ vẻ bất mãn.
Người mặc đạo bào đang nói chuyện chính là Huyền Trung Tử. Lão bước đến trước mặt Niệp Sáp hòa thượng, nói :
- Bổn tòa hãy bắt ngươi trước đã.
Miệng nói, tay vung ra chộp Niệp Sáp hòa thượng.
Từ bàn tay lão, một chỉ phong xẹt ra năm đường trắng xóa, rít lên vèo vèo.
Vô danh tăng hô lớn :
- Hãy coi chừng, chỉ phong có nhiều độc.
Niệp Sáp hòa thượng khẽ lắc người lánh sang một bên né tránh.
Vô danh tăng từ bên trái quét sang một chưởng đập ngang bóng Huyền Trung Tử.
Ngờ đâu thân pháp của Huyền Trung Tử ảo diệu phi thường khi ẩn, khi hiện, khi thực, khi hư, lão chưa né tránh mà chưởng của Vô danh tăng đã đánh hụt, cùng khi ấy năm luồng chỉ phong của lão đã bắn vào vai Niệp Sáp hòa thượng, Niệp Sáp hòa thượng vừa né sang một bên vừa kêu lên :
- Đồ yêu đạo, mi đùng thứ võ công gì kỳ quái thế?
Miệng nói tay tung luôn một nắm Lôi Hỏa kim phấn.
Nhưng Huyền Trung Tử vẫn điềm nhiên giữ tư thế cũ không hề thay đổi, chỉ đưa tả chưởng phất nhẹ một cái, một luồng hơi trắng đục lạnh giá thấu xương bắn tóe ra, kình lực như vũ bão, quét sạch Lôi hỏa kim phấn đi.
Chương trước | Chương sau