Âm Dương Giới - Khuyết Danh

Âm Dương Giới - Khuyết Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 72
5 sao 5 / 5 ( 70 đánh giá )

Âm Dương Giới - Khuyết Danh - Hồi 30 - Thạch thất bí mật của Độc Nhãn Thần Cái

↓↓

- Hai vị đã phá được "Lục Hợp kiếm trận" thì sớm muộn gì cũng gặp được mặt gia sư, xin cứ đợi hơn nữa, nóng nẩy chẳng ích gì.

bạn đang xem “Âm Dương Giới - Khuyết Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Miệng tuy nói chuyện nhưng lão đưa tay gõ nhẹ vào vách đá cái nữa.


Lần này không phải chờ lâu nữa. Trong nháy mắt, vách đá đã nghe lịch kịch và hiện ra một cái thúng bằng cái đầu người.


Văn Thiếu Côn vội đưa mắt nhìn vào trong.


Trong nhà đá tối đen như mực. Mặc dù nhãn lực của chàng đã đến trình độ tinh diệu gấp mấy người thường, nhưng vẫn không thể nhận định những gì trong ấy.


Không khí bên trong cũng khác hẳn bên ngoài, cánh cửa vừa mở ra đã có mùi hôi thối và tanh tanh xông vào mũi.


Vừa thấy cửa động mở ra, lão già râu bạc đã vội bước tới quỳ xuống bẩm rằng :


- Đệ tử Âu Dương Cầu, xin yết kiến ân sư.


Trong động có tiếng khàn khàn đưa ra :


- Được rồi.


Nghĩ một chập hỏi tiếp :


- Có việc chi không?


Văn Thiếu Côn nhìn vào trong, ngoài bóng tối đen ngòm, chẳng thấy một vật gì hết.


Lão già râu bạc nói :


- Đệ tử xin bẩm ân sư, có một người tên là Văn Thiếu Côn xin được vào yết kiến.


Tiếng khàn khàn lại vang lên có vẻ giận dữ :


- Những việc nhỏ nhặt như thế mà cũng làm bận rộn đến ta nữa sao. Cứ bảo họ phải tuân theo quy lệ của bản cốc, xuyên qua "Lục Hợp kiếm trận". Nếu phá được rồi sẽ đem vào yết kiến ta, bằng không thì...


Ngừng một chập lại tiếp :


- Chẳng lẽ Thanh Phong cốc này còn cần thêm nhiều xương khô nữa sao?


Văn Thiếu Côn nghe nói trong lòng đã sinh nghi và thắc mắc :


- Người nói giọng khàn khàn kia rõ ràng là Độc Nhãn Thần Cái Mộ Dung Nhã. Mình đây là người chính ông ta đã nhờ Niệp Sáp hòa thượng đưa đến tận tay vợ chồng họ Văn tại Hạ Lan sơn. Tại sao khi nhắc tới việc mình, ông ta lại thờ ơ không thèm quan tâm đến, và tựa hồ như chưa bao giờ biết tới việc này?


Lão già râu bạc ấp úng nói :


- Đáng tiếc, đệ tử bất tài nên đã bị người ta...


Nói đến đây hình như quá xấu hổ hay sợ sệt, lão cứ lắp bắp hoài mà không nói tiếp được nữa.


Giọng khàn khàn có vẻ giận dữ, gắt lớn :


- Bị làm sao, nói mau?


- Bị gã ấy cùng nàng con gái phá tan "Lục Hợp kiếm trận".


Giọng ấy lại vang lên, dằn từng tiếng một :


- Lục Hợp kiếm trận đã bị phá rồi sao?


Ngừng một chốc, giọng nói có phần dịu hơn :


- Người ấy đâu rồi, đến đây chưa?


Lão già đáp :


- Đã đến rồi, cùng một lúc với đệ tử.


Đột nhiên có tiếng cười ha hả rồi tiếng khàn khàn ra lệnh :


- Được, xin mời vào đây.


Từ trong vách đá lại nghe tiếng két két rất lớn, một cánh cửa cao hơn bảy thước, rộng hơn ba thước từ từ mở ra.


Lão già vội vàng đứng dậy, đứng nép bên cửa đá nói :


- Gia sư đã bằng lòng tiếp kiến, xin mời hai vị bước vào.


Văn Thiếu Côn liếc mắt nhìn Khúc Tự Thủy như ngầm hỏi rồi dùng truyền âm nhập mật nói :


- Cô nương tính sao? Chúng ta nên vào trong ấy không?


Nàng cau mày đáp :


- Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp. Vả chăng nếu không gặp được Độc Nhãn Thần Cái chắc hẳn công tử cũng không bao giờ thuận rời khỏi nơi đây. Câu hỏi này có lẽ cũng đã thừa rồi.


Văn Thiếu Côn gật đầu ngẫm nghĩ :


- "Nàng đã nói đúng. Mình có rất nhiều thắc mắc, chỉ có một mình Độc Nhãn Thần Cái mới có đủ khả năng giải thích. Không gặp được ông ấy, làm sao bỏ đi về cho được".


Nghĩ thế chàng hết còn nghi ngại, vội vàng rảo bước vào trong.


Phía trong nhà đá, hình thức cũng tương tự như lúc chàng nhìn vào từ bên ngoài, nhưng còn tối tăm hơn nhiều. Thị lực của Văn Thiếu Côn cũng đã quá cao siêu nhưng lúc này có giơ bàn tay vẫn không thấy rõ ngón.


Chàng dừng chân định thần một chập mới phân biệt được quang cảnh trong nhà.


Ngoài một cái giường đá đặt ngay chính giữa, không có một thứ gì khác nữa.


Trên giường đá có một bóng đen hơi cử động.


Qua một hồi lâu nữa, khi thị lực đã quen với bóng tối, chàng mới phân biệt được bóng đen nọ là một hình người.


Văn Thiếu Côn ngần ngại một phút rồi chạy lại trước giường khẽ gọi :


- Mộ Dung tiền bối.


Người kia khẽ ờ một tiếng rồi hỏi :


- Ngươi có phải là Văn Thiếu Côn không?


Văn Thiếu Côn đáp :


- Chính là cháu đây.


Vừa nói chàng vừa nhìn thân hình và tướng mạo người ấy, nhưng trong bóng tối không thể nào phân biệt nổi.


Người ấy ngồi xếp bằng tròn trên giường đá, mặt phủ một tấm vải đen che kín cả đầu. Nhìn qua chỉ thấy một đống đen lù lù mà thôi.


Văn Thiếu Côn ngơ ngác nghĩ thầm :


- "Một người tự giam mình vào căn nhà tối tăm u ám không có ánh sáng mặt trời suốt mười năm liền, quả là một điều không tưởng tượng nổi. Vì sao ông ta phải làm như thế nhỉ?"


Đang mải suy nghĩ bỗng nghe tiếng rít ken két, tấm cửa bằng đá đã tự động đóng kín lại như cũ.


Văn Thiếu Côn có ý sợ, nhưng vẫn đứng yên không nhúc nhích.


Khúc Tự Thủy từ từ bước lại đứng bên cạnh chàng.


Độc Nhãn Thần Cái ho một tiếng rồi chậm rãi nói :


- Thời gian trôi qua mau quá, năm nay ngươi đã mấy tuổi rồi?


Lời nói có vẻ cảm khái vô cùng.


Văn Thiếu Côn vội đáp :


- Cháu đã mười sáu tuổi.


Độc Nhãn Thần Cái thở phào một cái rồi nói :


- Mười sáu năm rồi sao?


Nghĩ một chập hỏi luôn :


- Song thân còn sức khỏe cả đấy chứ?


Văn Thiếu Côn vừa thương tâm vừa xúc động vội vàng thưa :


- Chả lẽ lão tiền bối chưa nghe gì về thảm cảnh đã xảy ra tại Hạ Lan sơn sao?


Vừa hỏi xong, chàng chợt nghĩ lại mới thấy câu hỏi cũng thừa, vì Độc Nhãn Thần Cái đã tự giam mình trong mười năm nay trong gian nhà đá này, cửa đóng kín mít như thế kia, Thanh Phong cốc lại ở một nơi hầu như cách biệt với người đời, lẽ đương nhiên làm sao ông có thể biết được những gì mới xảy ra trên giang hồ gần đây được.


Vì mặt mày bị tấm vải đen che lấp, không hiểu thân xác của ông ta ra sao, chỉ thấy đôi vai khẽ run động và nói :


- Hang này được đổi tên là Vọng Ngã. Già này đối với mình còn quên chẳng nhớ tới, chả lẽ lại quan tâm đến sự việc của người đời hay sao?


Nghĩ một lát ông nói thêm :


- Hạ Lan sơn đã xảy ra chuyện gì? Hay là...


Văn Thiếu Côn lần lượt kể lại mọi việc đã xảy ra.


Đợi khi chàng kể xong, Độc Nhãn Thần Cái bình tĩnh nói :


- Xấu tốt rủi may đều do tiền định cả, cũng chẳng biết trách cứ vào đâu được. Nhưng chỉ có một điều là Niệp Sáp hòa thượng đã quá hàm hồ... Hừ, già này tuyệt giao đã lâu mà lão ấy lại bảo già là một trong ba người bạn thân trong đời mình. Như thế chẳng phải là điều đáng buồn cười lắm sao? Già này giận một nỗi là không thể ăn tươi nuốt sống được...


Nói đến đây ông trầm ngâm yên lặng như để nén bớt sự hậm hực đang trào sôi trong lòng.


Văn Thiếu Côn hết sức ngạc nhiên, chẳng hiểu ra sao hết. Để thử thách và tìm hiểu thêm, chàng hỏi tiếp :


- Theo lời Niệp Sáp hòa thượng thì khi cháu vừa hai tuổi, lão tiền bối đã đem giao cho ông ta, không rõ...


Độc Nhãn Thần Cái cười khanh khách nói :


- Già này suốt đời sống một mình chưa bao giờ cận kề nữ sắc, nên nhất định không phải là thân phụ của ngươi rồi.


Văn Thiếu Côn vừa bực mình vừa thẹn thùng trước câu nói trắng trợn ấy, chỉ ấp úng :


- Việc này ra sao chưa rõ. Nhưng cháu không hiểu từ nơi đâu lão tiền bối nhận ra cháu và đem giao cho Niệp Sáp hòa thượng để đem về Hạ Lan sơn gởi gấm vợ chồng Văn Tử Ngọc nuôi dưỡng. Vậy cha mẹ của cháu là ai?


Độc Nhãn Thần Cái hừ một tiếng rồi nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tha thứ cho em

Tha thứ cho em

Tôi nhớ anh, nhớ, rất nhớ, nhớ đến quay quắt. *** Bảo Ngọc về quê thăm bà ngoại

25-06-2016
Duyên phận trong đời

Duyên phận trong đời

Chuyện này giải thích cho những cuộc tình dù giữa họ quả thực không có vấn đề gì

24-06-2016
Con bù nhìn

Con bù nhìn

Thường vào những đêm hè. Trời quá nóng nực, khiến tôi chẳng tài nào ngủ được

24-06-2016
Tình bạn của rái cá

Tình bạn của rái cá

Tuyết rơi liên miên nhiều ngày đêm trong tháng Giấc ngủ lớn. Một cơn bão khủng khiếp

24-06-2016
Biển đời người

Biển đời người

Bim mười lăm tuổi, người lép kẹp như con cá măng, mùa lạnh thì mũi lúc nào cũng

26-06-2016
Ngốc nghếch yêu

Ngốc nghếch yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Yêu thương nửa vời

Yêu thương nửa vời

Sao không đủ can đảm để nói ra tình cảm của minh? Biết đâu lần gặp này là lần

24-06-2016

Polaroid