XtGem Forum catalog
Âm Dương Giới - Khuyết Danh

Âm Dương Giới - Khuyết Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 72
5 sao 5 / 5 ( 96 đánh giá )

Âm Dương Giới - Khuyết Danh - Chương 4 - Thoát thân nơi cổ miếu

↓↓

- Điều này không thể được. Chị tôi chỉ mời một mình anh đến mà thôi.

bạn đang xem “Âm Dương Giới - Khuyết Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nếu vô cớ mang cả lão hòa thượng bẩn thỉu này về e tôi bị quở trách.


Văn Thiếu Côn mỉm cười nói :


- Việc đó cô nương đừng lo. Ngoài ra vị thiền sư này chỉ không cần phải gặp chị hai cô. Tôi chỉ cần người cùng đi một đoạn đường. Khi gần đến nơi, người sẽ chia tay đi nơi khác.


Tề Mãn Kiều vỗ tay nói :


- Nếu vậy thì được.


Nàng ngó Niệp Sáp hòa thượng bảo :


- Thôi, chúng ta cùng lên đường.


Niệp Sáp hòa thượng nhe răng cười khoái trá rồi ôm quyền nói với Ô Trúc và Kim Địch thần quần :


- Nhị vị, món nợ bốn mươi năm trời chúng ta chờ dịp khác sẽ tính vậy. Bây giờ xin tạm biệt.


Kim Địch thần quần tức ứa gan nhưng chẳng dám nói gì chỉ hằn học bảo :


- Dã hòa thượng, ta tạm gởi mạng sống ngươi một thời gian, ngươi hãy nhớ rằng, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ băm vằm cái thân xác bẩn thỉu của nhà ngươi làm muôn nghìn mảnh mới vừa lòng.


Niệp Sáp hòa thượng cười hề hề :


- Đó là câu chuyện về sau, có lẽ còn lâu lắm. Giờ đây lão hòa thượng xin cáo lỗi và tạm biệt.


Không đợi trả lời hòa thượng xốc áo bước ra khỏi cửa.


Tề Mãn Kiều thấy Văn Thiếu Côn thuận tình đi, trong lòng hớn hở, tươi cười chào Ô Trúc thần quân và Kim Địch thần quần :


- Xin tạm biệt hai ngài.


Kim Địch và Ô Trúc thần quân chắp tay chào và nói :


- Phiền cô gởi tới anh em họ Liễu chúng tôi kính thăm các bà chị.


Nàng tươi cười nói :


- Tôi sẽ xin thưa lại chỉ cả và chị hai tôi.


Nàng nắm tay Văn Thiếu Côn nói :


- Văn công tử, chúng mình đi thôi.


Văn Thiếu Côn vội vàng tránh đi sau lưng Niệp Sáp hòa thượng rồi cùng lên đường.


Mãi đến giờ ngọ đã trông thấy đồi núi nhấp nhô, nhưng quang cảnh vẫn còn ở trong dãy núi Hạ Lầu.


Niệp Sáp hòa thượng không đợi ai dẫn đường, lếch thếch mang bầu rượu không lủi thủi đi trước. Tuy bước đi ung dung nhưng mau vùn vụt. Văn Thiếu Côn phải cố gắng hết sức mới theo kịp.


Đường núi gập ghềnh quanh co khúc khuỷu, Văn Thiếu Côn ngại nàng không theo kịp. Không ngờ lúc nhìn lại thấy Tề Mãn Kiều gót sen thoăn thoắt, tư thái ung dung, thân hình lướt nhẹ trên đường một cách nhẹ nhàng uyển chuyển, hình như nàng không để ý mấy về chuyện đường dài.


Trên đường đi thỉnh thoảng ló dạng một vài người phục kích, nhưng ai giữ vị trí nấy chẳng dám động thủ.


Người của năm đại môn phái thường xuyên canh giữ trên khoảng đường ngót một trăm dặm đường.


Niệp Sáp hòa thượng vừa đi vừa cười nói huyên thuyên, có vẻ khoái trá và chẳng coi ai ra gì.


Suốt một ngày đường, ba người đi mãi chẳng dừng chân. Khi mặt trời vừa gác non Tây, họ đã vượt ngang qua dãy trường sơn, trên đường Cam Nương nối liền miền Tây và miền Bắc.


Niệp Sáp hòa thượng dừng chân nói :


- Bây giờ đã ra khỏi vòng vây của năm phái, hòa thượng này như chim chắp cánh, tha hồ tung bay, đời sống thênh thang, mặc tình say sưa thêm vài mươi năm nữa.


Rồi ngậm ngùi ông nói tiếp :


- Giờ là lúc chia tay rồi đây.


Tề Mãn Kiều nghểnh cổ nói :


- Đại hòa thượng còn muốn đi nữa không?


Niệp Sáp hòa thượng lễ phép thưa :


- Hòa thượng này không phải là kẻ vong ân. Chừng nào gặp gỡ xin đền ơn cô nương xứng đáng.


Tề Mãn Kiều tươi cười nói :


- Thôi muốn đi xin cứ tự nhiên. Ta không nghĩ đến chuyện ơn nghĩa gì đâu.


Hòa thượng chắp tay nói :


- Mô Phật, xin chúc cô nương trên đường đời luôn luôn gặp điều may mắn.


Rồi quay sang Văn Thiếu Côn, Niệp Sáp hòa thượng nắm tay chàng dặn dò :


- Cháu hãy nhớ đến lời hòa thượng này đã dặn. Nếu có cơ hội phải đi ngang qua hang Vọng Ngã thuộc Vân Mộng sơn để tìm lão phu nhé.


Văn Thiếu Côn gật đầu đáp :


- Cháu không bao giờ quên lời giáo huấn của lão thiền sư. Xin hẹn gặp nhau một ngày gần đây.


Niệp Sáp hòa thượng có vẻ cảm khái nói lớn :


- Hội hợp hay ly tán, chung quy cũng luật của trời. Ngươi hãy bảo trọng lấy thân. Thôi ta đi đây.


Văn Thiếu Côn chẳng biết nói gì hơn. Chàng đứng nhìn theo bóng dáng thiền sư khuất dần nơi xa, rồi quay lại bảo Tề Mãn Kiều :


- Cô nương, chúng ta đi thôi.


Tề Mãn Kiều hớn hở tung người bước tới như tên bắn.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Con tàu chở tình yêu

Con tàu chở tình yêu

Em thấy không tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia

23-06-2016
Hoa vàng mấy độ

Hoa vàng mấy độ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối

Xâm Chiếm Tuyệt Đối là tiểu thuyết ngôn tình hiện đại được sưu tầm và đăng

21-07-2016 45 chương
Quả táo của Jules

Quả táo của Jules

"Trong tình yêu, duyên số luôn có cách giúp ta tìm lại nhau. Đôi khi, chỉ cần đến một

30-06-2016
Tình bạn mùa đông

Tình bạn mùa đông

- Lạnh quá! - An xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi xuýt xoa. - Tớ không chịu nổi nữa

23-06-2016
Không thể nói yêu em

Không thể nói yêu em

Và khi chứng kiến em gục ngã trên vai người con trai khác tôi hiểu rằng giá như chưa bao

23-06-2016