Pair of Vintage Old School Fru
Phượng Tù Hoàng - Thiên Hữu Y Phong

Phượng Tù Hoàng - Thiên Hữu Y Phong


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 295
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Phượng Tù Hoàng - Thiên Hữu Y Phong - Quyển 6 - Chương 251 - Sát ý trên sông

↓↓
Con đường ồn ào náo nhiệt ban ngày, khi bóng tối buông xuống trở nên quạnh hiu vắng vẻ.


Đêm xuân ấm áp. Giữa đêm tối, hương hoa mai phảng phất bay theo gió, làm say lòng người qua đường.


Nhưng có một người, lòng lạnh giá như băng tuyết. Hương thơm thoảng qua cơ thể hắn mà không hề lưu lại.


Dung Chỉ chậm rãi đi trên đường vắng giữa đêm khuya. Bây giờ hắn khôi phục lại diện mạo thật, y phục trắng như tuyết. Giữa đêm xuân ấm áp, bóng áo trắng trông hơi lạnh lẽo.

bạn đang xem “Phượng Tù Hoàng - Thiên Hữu Y Phong” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đôi mắt hắn tối thẫm, sâu thẳm hơn bóng đêm, như vực không đáy, lại như đang nổi lên những cơn sóng lớn yêu dị quay cuồng, càng lúc càng cuồn cuộn, cuối cùng hòa vào vực sâu vô tận.


Xuyên qua một nửa thành Lạc Dương, ra khỏi cổng thành, phía trước là sông Lạc Thủy. Ánh mắt Dung Chỉ khẽ lướt qua, bước chân cũng chậm dần, xuôi theo bờ sông. Đi được một đoạn thì hắn nhìn thấy chiếc thuyền hoa đang neo ở đằng xa.


Mái thuyền cong cong, lợp ngói lưu ly, phía ngoài chạm khắc hoa văn tinh xảo. Giữa đêm khuya, ánh sáng trên thuyền lọt qua khe hở thỉnh thoảng lại lóe lên, tạo thành những vùng tranh tối tranh sáng trên mặt nước.


Dung Chỉ đứng bên bờ sông, nghe thấy từ trên thuyền vọng tới tiếng đàn sáo thánh thót. Gió thổi khiến tà áo hắn tung bay, quấn lấy trường kiếm bên hông, khiến trường kiếm cũng như muốn phiêu phiêu theo gió. Lúc này hắn cực kỳ trầm tĩnh, nhưng đáy lòng lại tràn ngập sát ý lạnh lẽo.


Muốn bí mật ngăn cản Sở Ngọc, không phải là không có biện pháp. Chỉ cần giết Vương Ý Chi, giải quyết ổn thỏa, thì người này sẽ vĩnh viễn biến mất trên đời.


Thực ra xử lý chuyện này không khó. Vương Ý Chi bản tính rất phóng túng, có những lúc, chẳng ai biết hắn đi đâu.


Giết Vương Ý Chi, trên đời này sẽ không còn Vương Ý Chi thứ hai mang Sở Ngọc đi nữa.


Có lẽ bởi Dung Chỉ đứng bên bờ sông quá lâu, lại cứ nhìn chằm chằm về phía chiếc thuyền, khiến người hầu đứng bên ngoài sinh ra cảnh giác. Quan sát thêm một lát, kẻ đó chui vào trong khoang bẩm báo. Không lâu sau, Vương Ý Chi chậm rãi bước ra.


Một người đứng đầu thuyền, một người đứng trên bờ sông, cách một nửa chiều rộng sông Lạc Thủy. Trăng tròn vành vạnh phản chiếu dưới lòng sông, dòng nước như chảy xuôi theo ánh trăng.


Hai người im lặng đối diện, không ai nói một lời. Thật lâu sau, Vương Ý Chi mới cất tiếng cười: "Đêm khuya thế này mà Dung Chỉ huynh tới chơi, xin thứ cho tại hạ không tiếp đón được từ xa!"


Dung Chỉ khẽ cười: "Ý Chi huynh xưa nay tiêu sái bất kham, sao phải đa lễ!" Trong lòng hắn đã sớm có sát ý, nhưng sau khi nhìn thấy Vương Ý Chi, thì lại khôi phục sự trầm tĩnh ung dung như nước hồ phẳng lặng. Dưới đáy mắt tối đen là ý cười bĩnh tĩnh, không một gợn sóng.


Vương Ý Chi sai người hạ một chiếc xuồng nhỏ, đưa hắn lên bờ. Bàn chân giẫm phải bờ cát ướt, hắn nhìn Dung Chỉ, thản nhiên nói: "Tình huống này thật quen mắt! Hôm qua ta cũng từ thuyền lên bờ giống thế này! Lúc đó, người trên bờ chính là Dung Chỉ ngươi, phải không?"


Tuy Vương Ý Chi không hiểu rõ nội tình, nhưng trực giác rất nhạy bén. Lúc trước thấy "Quan Thương Hải" không giống ngày thường, hắn nhất thời không nghĩ đến Dung Chỉ. Lại thêm có Quan Thương Hải che giấu, nên mới bị lừa, giờ phút này gặp Dung Chỉ, hắn liền đoán ra đầu đuôi câu chuyện.


Đã bị Vương Ý Chi phát giác, Dung Chỉ cũng không giấu diếm thêm nữa, chỉ gật đầu thản nhiên: "Ngươi nói không sai, người đó đúng là ta!" Hắn chăm chú nhìn Vương Ý Chi. Nam tử trước mặt này có một vẻ tiêu sái mà hắn khó với tới được, bất kỳ lúc nào cũng có thể dời bỏ, có thể buông tay. Mọi thú vui trong nhân gian này, ngoại trừ tự do, thì người kia chưa từng thực sự coi trọng thứ gì...


Vương Ý Chi có một khí chất đặc biệt. Bất kể là ai, dù gặp hắn vào thời điểm nào, cũng nhận thấy hắn là người mà không ai có thể khống chế.


Hai lần.


Vương Ý Chi đã hai lần quấy nhiễu kế hoạch của hắn. Chỉ là vô tình, thậm chí cực kỳ ngẫu nhiên, nhưng khiến ván cờ chuyển hướng xấu, hơn nữa cả hai lần đều ảnh hưởng đến Dung Chỉ hắn.


Dung Chỉ không phải là người vì những chuyện nhỏ nhặt mà tức giận giết người. Từ trước đến nay, hắn bị vô số kẻ địch phá hoại kế hoạch, như là Hoa Thác, thậm chí là Thiên Như Nguyệt. Nhưng hắn chỉ làm những việc cần làm để đạt mục đích mà thôi. Chưa bao giờ, trong lòng hắn lại có ý muốn giết người rõ ràng mãnh liệt như lúc này.


Rốt cuộc không nói thêm điều gì, Dung Chỉ hạ mắt, đặt tay lên chuôi kiếm. Thậm chí hắn không hề thử yêu cầu Vương Ý Chi một mình rời khỏi Lạc Dương. Bởi vì dù hắn có nói, Vương Ý Chi cũng sẽ không vì bị khuất phục trước vũ lực mà nghe theo. Vương Ý Chi có vẻ nhàn nhã phóng túng, nhưng tuyệt đối không phải là người yếu đuối. Hắn sẽ không vì bị uy hiếp mà đổi ý.


Nếu Dung Chỉ dùng vũ lực để cưỡng ép Vương Ý Chi rời đi, thì chính là làm nhục Vương Ý Chi.


Vương Ý Chi khẽ thở dài, rút kiếm ra khỏi vỏ. Lúc hắn rời thuyền, cũng mang theo kiếm: "Ta nên hận vì ngươi là kẻ tàn nhẫn vô tình, hay nên cảm phục vì ngươi hiểu ta quá rõ, biết rằng bản thân không thể ép ta đổi ý?"


Hai người đều cực kỳ thông minh nhạy bén. Dung Chỉ biết Vương Ý Chi sẽ không khuất phục, còn Vương Ý Chi biết Dung Chỉ tới để làm gì. Cả hai không cần mở miệng hỏi hay khuyên bảo đối phương. Giữa bọn họ, ngôn ngữ trở nên thừa thãi. Chỉ cần đối diện, một ánh mắt, bọn họ liền hiểu rõ ý đối phương.


Vương Ý Chi cảm khái nghĩ: từ lần đầu gặp mặt, hắn đã bội phục tài năng của Dung Chỉ, còn Dung Chỉ lại rất hiểu hắn, bọn họ đáng lẽ phải trở thành bằng hữu. Vậy thì vì sao, cả hai lại đến bước đường cầm kiếm đối địch giết chóc thế này?


Bởi vì Sở Ngọc.


Nhưng không chỉ vì Sở Ngọc.


Sở Ngọc chỉ là một phần, nhưng nguyên nhân sâu xa là do cá tính ngang ngạnh của cả hai. Một người ung dung tao nhã, một người tiêu sái bất kham. Dung Chỉ cao ngạo muốn khống chế mọi thứ trong tay mình, còn Vương Ý Chi lại kiêu ngạo không để mình bị bất kỳ thứ gì khống chế.


Vương Ý Chi không biết võ nghệ của Dung Chỉ cao cường đến mức độ nào. Nhưng Dung Chỉ một mình đến đây, thì hẳn là phải hoàn toàn nắm chắc. Bây giờ trước mắt hắn chỉ có đường chết.


Nhưng hắn chưa từng sợ hãi.


Từ quá khứ đến hiện tại, Vương Ý Chi chưa từng thực sự sợ hãi bất cứ thứ gì. Hắn chỉ thuận theo lòng mình, sống tự do tự tại, dù có phải chết, thì cũng sẽ chết một cách ung dung thoải mái.


Dung Chỉ chậm chạp chưa rút kiếm ra khỏi vỏ. Lúc tới đây, hắn đã xác định rõ mục tiêu giết người, nhưng đến lúc này lại có chút hoang mang.


Rõ ràng hắn định giết Vương Ý Chi kia mà! Sao bây giờ lại chần chừ?


Nếu định giết người, tất nhiên đã chuẩn bị tinh thần gánh lấy hậu quả. Nhưng lần này, trong lòng hắn có một cảm giác sợ hãi mơ hồ. Nếu thực sự giết Vương Ý Chi, có lẽ, hắn sẽ phải đối mặt với hậu quả không tưởng tượng nổi...


Bỗng nhiên, Dung Chỉ nhướn mày, quay sang nhìn về phía bên kia.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Vũ khuynh thành - Nam Cung Dao

Văn án: Nàng dung mạo bình thường, bản lĩnh cũng tầm thường , chỉ cầu nhất thế

15-07-2016 1 chương
Đại mạc dao - Đồng Hoa

Đại mạc dao - Đồng Hoa

Giới thiệu: Tập 1: Lớn lên giữa bầy sói, Ngọc Cẩn cứ ngỡ mình giống như Lang

15-07-2016 40 chương
Nơi thuộc về nỗi nhớ

Nơi thuộc về nỗi nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Inconsolable

Inconsolable

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Yêu đơn phương

Yêu đơn phương

Chú mày biết không, anh đã từng yêu đơn phương 1 cô gái trong 10 năm. Đến tận mấy

23-06-2016
Cà phê nhạc sống

Cà phê nhạc sống

Tin nhắn từ một số máy lạ An không biết, cũng không quan tâm. Chỉ biết Loan là bạn

30-06-2016
Key Lime Pie

Key Lime Pie

Tôi biết mình yêu cô ấy, tôi biết điều này là sai lầm. Nhưng biết làm gi được khi

24-06-2016