Polly po-cket
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 110 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 65

↓↓
Dù rất tức giận nhưng tôi vẫn phải kiềm chế !

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hít thở sâu, nhẹ giọng ấm ức :

- Anh cho em về nhà, với …tờ giấy kia…anh hủy đi nhé ?

Hơi thở anh nhè nhẹ, mắt lại nhắm lại, giọng nói lạnh lẽo dứt khoát :

- Không !

Thật quá thảm…

Dù biết là tự làm tự chịu nhưng mà thế này có quá đáng không ?

So tôi của hôm qua với hôm nay thì chả khác gì từ thiên đường xuống địa ngục trong vòng một cái búng tay cả !

Tôi nhìn anh, mặt méo xệch , cầm tay mà anh đang đặt trên trán kéo xuống, năn nỉ :

- Duy Phong ! Anh vĩ đại nhất đấy, anh đừng có như thế được không. Cho em về đi mà !

Trước thái độ khổ sở của tôi mà anh chỉ hờ hững buông ra một câu :

- Anh không muốn ly thân.

- ….

Tôi sững người một lúc mới lấy lại được thần trí !

Được lắm !

Mềm mỏng không được thì phải cứng rắn thôi.

Tôi lay mạnh anh, bực bội :

- Anh dậy đi ! Phải làm rõ ràng mọi chuyện. Em còn không đồng ý lấy anh cơ mà ! Vì thế, anh phải hủy ngay tờ giấy kia đi ! Anh phải hủy ngay đi !!!

Anh vẫn nằm im, như thể không hề nghe thấy tôi nói gì với anh vậy, giọng anh trầm lại :

- Vợ à, anh muốn ngủ.

- ….

Thế nào bây giờ…tôi đến phát khóc vì anh mất !

Làm ơn chỉ tôi cách nào để thoát khỏi đây đi !

Tôi hít một hơi thật sâu, hạ giọng đầy khí thế :

- Đã vậy, em chết ở đây luôn !

Sẽ không ăn, không uống, tuyệt thực và chết tại đây luôn…

Nhưng việc này làm tôi thấy có hơi mất mát, kem và đồ ăn ở đây nhiều thế kia…

Bỏ đi !!!

Việc lớn mà, ăn uống miễn luôn !

Tự thống nhất mọi ý nghĩ xong, tôi rất dứt khoát mà nhìn ra cửa sổ, bặm môi lại, không thèm để ý tới anh nữa.

Giọng anh có chút mệt mỏi :

- Đừng để ý ! Em cứ xem như đó là lời cầu hôn của anh.

Tôi quay phắt người lại nhìn anh .

Cầu hôn ư ?

Có thể xem là lời cầu hôn được không ?

Nhẫn đâu, hoa đâu, một khung cảnh lãng mạn đâu ?

A, còn có cả màn quì xuống đầy hoành tráng nữa chứ !

Đâu, ở đâu hả ?

Anh còn nói là cầu hôn !!!

Tôi đồng ý hay không cũng có khác gì nhau đâu…

Đáng ghét !

Nắng hè càng ngày càng rực rỡ, hắt vào phòng một nhiều.

Anh hơi nhíu mày, hơi thở nhè nhẹ, mắt vẫn nhắm nghiền.

Mới sáng sớm mà sao trông anh có vẻ buồn ngủ thế nhỉ ?

A…

Một ý nghĩ chợt lóe lên…

Tôi nín thở, liếc trộm anh, sau đó từ từ nhón người dậy một cách thật nhẹ nhàng.

Anh vẫn không có biểu hiện gì khác thường.

Nhưng ngay khi tôi vừa định đặt chân xuống giường thì anh mở mắt .

Chết ! Không trốn được rồi…

Ngay lập tức tôi chớp mắt nhìn anh , giả vờ ngây thơ :

- Thấy anh chói mắt em định đi kéo rèm cửa sổ đó mà !

Đã thấy ai nhanh trí bằng tôi chưa ?

Anh gật đầu :

- Cảm ơn .

Sau đó , anh hướng mắt về chiếc cửa sổ nằm ngay sát bên giường !

Tôi còn biết làm gì khác ngoài nhìn lảng đi nơi khác .

Anh ngồi dậy, nhìn tôi :

- Xuống nhà. Mọi người đang đợi .

Tôi lắc đầu lia lịa :

- Không, em không xuống đâu ! Có chết em cũng không xuống.

Nói xong, tôi nép người vào góc giường, trốn trong chăn.

Anh ừ một tiếng .

Ha, thoát rồi…

Giọng anh có vẻ nghĩ ngợi

- Vy Anh, có phải lần trước em thấy nơi đây có điều bất thường ?

Tôi ở trong chăn đáp lại :

- Vâng, vô cùng bất thường !

Lần đầu tới đây, nằm ngủ trên cỏ bỗng nhiên lúc tỉnh dậy lại là ở trong phòng anh.

Rất rất bất thường !

- Vy Anh, đúng là có ma đấy.

Ma…có ma ?

Tôi bật người dậy , nhìn thấy anh đang đi về phía cửa thì hét lên :

- Anh Duy Phong, đợi em với.

***

Còn chưa xuống hết bậc cầu thang, tôi đã nghe thấy tiếng cười nói phát ra.

Tay vô thức bám chặt lấy áo anh, cúi gằm mặt đi theo sau anh ,ngày một bước đến gần bàn trà hơn.

Anh chợt dừng lại, hơi cúi đầu.

Tôi trốn sau người anh, nhịp tim trở nên hỗn loạn, vô cùng căng thẳng.

- Chào mọi người đi chứ con gái . – Giọng ấm áp của bố Nhật vang lên.

Anh kéo tôi ra phía trước.

Tôi nhìn mọi người , rụt rè lên tiếng :

- Cháu …

Hết rồi…Không nói được gì nữa …

Bác Duy Khánh cười :

- Được rồi. Hai con ngồi xuống đi.

Tôi hơi thả lòng người một chút.

Bởi vì bác Duy Khánh luôn toát lên vẻ quyền uy, nghiêm nghị khiến cho tôi cảm thấy hơi sợ một chút.

Nhưng bây giờ, mặc dù bác ấy vẫn giữ nguyên dáng vẻ đó nhưng đôi mắt lại ngập tràn tia cười.

Bác ấy ngồi cạnh bố , tôi có hơi giật mình …

Chương trước | Chương sau

↑↑
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Trinh Nữ Báo Thù

Trinh Nữ Báo Thù

Mùa Xuân tháng 4 năm 1962 tại Cần Thơ, lúc bấy giờ Cần Thơ là một trong sáu tỉnh nhỏ

22-07-2016 30 chương
Hoa Hồng Là Em

Hoa Hồng Là Em

Vũ Hoàng Bảo Anh: (nó) 16 tuổi mang một tính cách lạnh lùng, tàn ác . Sở hữu đôi mắt

22-07-2016 21 chương
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Hai Phía Chân Trời

Hai Phía Chân Trời

Tôi biết điều này là một dự báo chẳng hề hay ho, nhưng cũng chẳng còn lựa chọn nào

21-07-2016 10 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Vẫn đợi em quay về

Vẫn đợi em quay về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: "Hay là mình cứ bất chấp hết

26-06-2016
Đàn ông tồi…

Đàn ông tồi…

Tôi tìm cách gọi cho em giữa đêm, một phần vì nhớ, một phần vì muốn thỏa mãn dục

26-06-2016
Vì ta quá yêu chủ nhân

Vì ta quá yêu chủ nhân

(khotruyenhay.gq) - Đây là câu chuyện về một cậu bé với ánh mắt lương thiện, cậu bé

01-07-2016
Bảo tàng kỉ niệm

Bảo tàng kỉ niệm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016