Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 65 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 65

↓↓
Căn phòng đầy nắng sáng rực rỡ.

Qua ô cửa sổ, là khoảng vườn cỏ ba lá xanh mượt, chiếc xích đu gỗ nhỏ đung đưa.

Bức tường nơi đây được phủ lớp sơn nhiều màu, độc đáo và bắt mắt.

Chiếc giường rất lớn, có ga đệm gối đều in hình Angry Bird , trên đấy chất đầy gấu bông dễ thương.

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Ồ…những con gấu này…toàn là gấu bông của tôi đây mà !

Chưa hết ngỡ ngàng, thì nhìn quanh, tôi lại phải choáng váng khi những cây cảnh, đồ trang trí của tôi được sắp xếp, bài trí ở khắp nơi !

Chiếc tủ lạnh to lớn.

Bên trong là kem hạnh nhân, trà sữa, cocktail đủ loại.

Bên cạnh là chiếc tủ màu trắng tinh, mở ra thì sẽ phải choáng bởi hàng loạt thứ bánh Bebe.

Tôi tròn xoe mắt.

Tiện tay lấy một gói bánh vừa ăn vừa đi vào một phía.

Một dãy tủ kính được xếp thành hàng.

Tôi hiếu kì, nhìn quanh không thấy ai thì rón rén bước lại gần, nhẹ nhàng mở cửa ra.

Tôi thất kinh, mở to mắt nhìn , kinh ngạc đến nỗi đứng bất động một lúc mới xem lại kĩ những thứ kia.

Là vô số quần áo nữ, từ sơ mi cho tới áo khoác, màu sắc có đủ.

Mà sao tôi có cảm giác như những thứ này thấy ở đâu rồi nhỉ ?

A ! Đây hình như là những đồ mà lần đi mua sắm vừa rồi, tôi và Trúc Vũ…chạm vào !

Còn chưa hết choáng váng, tôi lại bị choáng ngợp vì tủ bên cạnh toàn giày và giày.

Giày vải, giày thể thao, giày búp bê và ngay cả dép đi trong nhà.

Đặc biệt là không có đôi nào đế cao và…vừa cỡ chân tôi.

Còn có thắt lưng, khăn , mũ…

Đây có phải triễn lãm không !

Những thứ này hình như là dành cho tôi thì phải ?

Ý nghĩ đó nảy lên khiến tôi vừa phấn khích lại vừa có chút ngượng ngùng.

Và điều khiến tôi phải chú ý nhất đó là trên tường, được dán kín bởi những bức ảnh.

Tôi hồi hộp tiến lại gần xem.

Ngay lập tức phải bịt miệng lại để không hét lên !

Những bức ảnh này đều là của tôi và anh cơ mà…

Lần anh từ Thái Lan trở về, nửa ngồi nửa quì dưới nền đi đôi giày màu vàng cho tôi.

Lần bước ra khỏi quán ăn, anh một tay cầm balô cho tôi, một tay nắm tay tôi thậ chặt.

Lần ở biệt thự trắng, anh và tôi nằm trên cỏ.

Lần anh đưa tôi về, cúi người ôm tôi.

Lần tôi ngồi tự kỉ, bị anh hôn phớt lên trán.

….

Và mới đây nhất là lần ở quảng trường, bên cạnh bể nước, tôi…cắn tay anh.

Hầu như tất cả khoảnh khắc mà tôi và anh bên nhau đều bị lưu lại.

Ối ! Bị chụp lén nhiều như thế sao tôi lại không biết nhỉ ?

Người này chắc hẳn là phải rất chuyên nghiệp mới qua được mắt tôi và anh !

Tim tôi đập liên hồi, mặt nóng bừng nhìn hai người đang thân mật kia !

Chúa ơi ! Sao hai người này có thể như thế nhỉ ?

Thật không trong sáng chút nào cả !

Có tiếng gõ cửa…

Bằng tốc độ nhanh nhất, tôi chạy nhào lên giường, kéo chiếc chăn mỏng trùm kín mặt, ở bên trong, nín thở lắng nghe những động tĩnh tiếp theo.

Bước chân ngày một gần hơn.

Một bên giường bị lún xuống.

Tôi không ngừng hít thở sâu, tay giữ chặt chiếc chăn đầy căng thẳng.

Một giọng trầm ấm vang lên :

- Ngủ rồi ?

- Vâng !

Vừa nói xong, tôi liền hận mình không thể chết đi cho xong !

Đã ngủ rồi còn trả lời to rõ như thế làm gì kia chứ !

Thật đau khổ với sự phản xạ có điều kiện của mình mà !

Thôi kệ đi, có thể là nói mơ lắm chứ .

A ! Đúng rồi !

Vy Anh đã ngủ rồi…chẳng qua lúc nãy là cô ấy nói mơ thôi.

Cho nên, người kia làm ơn rời khỏi đây đi…

Tôi nhắm nghiền mắt, hơi thở đều đặn vờ như đang ngủ rất say.

Giọng anh đột nhiên trở nên rất khác lạ :

- Vy Anh !

- Vâng. Anh gọi em ?

Lại thế rồi…

Không sao. Vẫn chỉ là mơ thôi…

Giọng anh mang theo ý cười :

- Dậy đi ! Cùng anh xuống nhà.

Nhớ lại hình ảnh bố mẹ anh ở gian phòng khách lúc nãy khiến tôi vô cùng xấu hổ, run giọng :

- Em ngủ rồi . Em không xuống được !

Cho nên, người kia vẫn là nên rời khỏi đây đi…

Chăn đột ngột bị kéo mạnh ra, tôi giật mình mở to mắt.

Anh nhìn tôi, ánh mắt tĩnh lặng :

- Bố mẹ em đến rồi. Từ nay, cũng sẽ ở lại đây.

Sao cơ ?

Từ nay, bố mẹ tôi cũng sẽ ở lại đây ?

Anh dám bắt cóc cả bố mẹ tôi ?

Được lắm !!!

Nhưng mà…tôi lại chợt cảm thấy vui vẻ vì điều đó !

Tôi thích nơi này…

Thật tội lỗi !

Dẹp đi, sao có thể ở đây được !

Mọi thứ nên quay trở về quĩ đạo.

Tôi ngồi bật dậy, vẻ mặt đáng thương nhìn anh :

- Anh Duy Phong, em muốn về nhà.

Anh không nói gì, ném mình xuống giường, mắt nhắm lại, một tay để lên trán.

Tôi lay lay tay anh, năn nỉ một cách khổ sở :

- Anh Duy Phong ! Em biết em sai rồi, anh tha lỗi cho em đi .

Thấy anh vẫn không hề có bất kì biểu hiện nào , tôi tiếp tục nài nỉ :

- Em sai rồi, em sai rồi ! Em không nên…dọa nạt anh, mắng anh, hất trà sữa lên người anh, đánh anh ! Em xin lỗi ! Anh Duy Phong, tha lỗi em nhé ?

Anh mở mắt, lười biếng nhìn tôi :

- Sao ?

Ngay lúc này, tôi chỉ muốn đánh cho anh một trận !

Người ta đáng thương như vậy, lựa lời nói với anh từ nãy mà anh không nghe thấy gì sao ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Tà Áo Học Sinh

Tà Áo Học Sinh

Cuốn tiểu thuyết dành cho tuổi trẻ “Tà áo học sinh” gồm 4 phần (Tiểu Tam Nhi, Lâm

22-07-2016 24 chương
Chị mèo nhận họ

Chị mèo nhận họ

Nghe người ta nói Hổ và Báo cũng thuộc họ nhà Mèo, chị Mèo hí hửng lắm: – Ồ!

24-06-2016
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Người chết trở về

Người chết trở về

Một hôm trong khi đang làm việc ngoài vườn, bà Phạm có cảm tưởng như mình đang bị ai

29-06-2016
Đi qua mênh mông

Đi qua mênh mông

Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được hay có thể tưởng tượng ra câu chuyện về ba

24-06-2016
Bức ảnh Polaroid

Bức ảnh Polaroid

Who've you gonna be?"Jenny: Do you ever dream, Forrest, about who've you gonna be?Forrest: Who im gonna

27-06-2016
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương

The Soda Pop