Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 72 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 52

↓↓
Nền trời thênh thang đen mộc một màu.

Ánh trăng mờ nhạt ẩn hiện sau đám mây dày đặc.

Ngày mai…có lẽ là sẽ có mưa lớn kéo đến.

Gian phòng lớn được bao phủ bởi thứ ánh sáng ấm áp.

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tôi ngồi trên ghế, hai tay ôm gấu bông, chân đung đưa, chăm chú xem bố làm việc.

Bản thiết kế này chắc là quan trọng lắm nên bố mới chỉ vừa về nước mà đã lao ngay vào làm như thế rồi .

Bố chợt mỉm cười nhìn tôi :

- Này nhóc, mau ngủ đi thôi .

Ngủ được nữa không ? Chiều nay mãi năm giờ tôi mới chịu dậy…

Ôi ! Thật là mất hình tượng quá !

Tối nay mẹ ở lại bệnh viện trực đêm, phải tranh thủ thời gian phá luật chứ.

Bố không làm gì được tôi đâu !

Nghĩ vậy, tôi liền lắc đầu lia lịa. Không hề thỏa hiệp.

Bố dụ dỗ mãi không được nên cũng đành để tôi muốn làm gì thì làm .

Bố nghỉ một lúc, uống cà phê, đưa những bản nháp cho tôi nghịch.

Đây…Một bản thiết kế này là quá thừa để cho tôi mua hết mọi kem hạnh nhân có trên thế giới này rồi.

Bố thật ra là người rất nổi tiếng ngầm trong giới kĩ sư nhưng mà mọi thông tin của bố đều bị bít kín bưng.

Bố không muốn cuộc sống bị ảnh hưởng bới mấy cái thứ hư danh đó.

Mà bố đã trở về đây rồi, thành phố này chuẩn bị mà đón chào những kiệt tác lớn đi thôi !

Hừ…kĩ sư nào lại vượt qua được bố Nhật vĩ đại của tôi chứ.

À đúng rồi, phải cho bố xem cái này mới được !

Tôi lôi điện thoại ra, tìm tìm một lúc.

Thấy rồi…

- Bố xem này, có phải là rất đẹp không ?

Đây là tấm hình mà tôi chụp lại biệt thự trắng lúc trước.

Chất lượng có hơi kém, vì là lúc ấy tôi ở phía xa, biệt thự kia lại bị bao phủ bởi không khí mờ mịt của mùa đông.

Dù vậy vẫn có thể thấy rất rõ sự tráng lệ , đầy sang trọng nơi ấy.

Càng nhìn lại càng bị cuốn hút.

Cuối cùng cũng có cơ hội được cho bố xem rồi !

Bố ghim ánh nhìn thật chặt vào chiếc màn hình nhỏ, vẻ mặt ngập tràn sự hoang mang .

Ồ ! Bố sợ gì chứ !

Tôi cười, chớp chớp mắt với bố :

- Rất đẹp đúng không bố ? Nhưng mà bố đừng lo. Bố của con vẫn là vĩ đại nhất !

Bàn tay bố cầm thật chặt ly cà phê…

Hương cà phê sữa thơm lan tỏa khắp gian phòng.

Phải thật lâu sau, bố mới nở một nụ cười gượng gạo , nhìn tôi :

- Con gái này, tại sao con lại có bức ảnh này vậy ?

Thôi, chết rồi. Tại sao tôi lại chẳng hề nghĩ tới việc là bố sẽ đưa ra câu hỏi này nhỉ ?

Có nên nói thật cho bố là do lần ấy tôi tới tìm anh không.

Hừm…có thể là bố suy nghĩ khác mẹ nhưng mà…mẹ là vợ của bố đấy.

Không được ! Mối quan hệ này dẫn đến rất nhiều nguy hiểm !

Tôi cất điện thoại trở lại, cố gắng trả lời một cách thật tự nhiên :

- À…có lần con đi chơi ngang qua đấy.

Bố khẽ thở dài một tiếng…nét cười chất chứa sự hoảng hốt :

- Có phải con gái cũng đã tới biệt thự trắng chơi rồi không ?

Tôi sững người…con gấu bông đáng thương bị tôi vò chặt một cách tàn nhẫn.

Tạm thời, không thể nói được gì , tôi chỉ biết lắc đầu thật mạnh.

Bố xoa xoa đầu tôi :

- Lần sau, đừng đi chơi xa như thế. Biết không ?

Tôi ngoan ngoãn gật đầu…những thùy não giãn ra một chút.

Ngoài kia, những cơn gió lao đi như vũ bão.

Ánh đèn đường chợt phụt tắt rồi lại yếu ớt sáng lên.

Bố nhấp một ngụm cà phê đã nguội lạnh, khẽ hỏi tôi :

- Vy Anh, thế con có biết là gần đó, còn có một căn nhà nhỏ không ?

Căn nhà nhỏ…

Phải rồi ! Vẫn luôn có một hình ảnh không ngừng lướt qua.

Căn nhà nhỏ…cánh cửa gỗ màu nâu nhạt…

Nơi đấy, không có ánh sáng. Chỉ có lạnh lẽo và sự cô độc.

Một cơn đau đớn đột ngột ập tới…

Con gấu bông trong tay tôi rơi xuống …

Bố vội vàng mở tủ lấy hai viên thuốc màu xanh đưa cho tôi.

Phải sau đó hơn mười phút, nhịp tim của tôi mới trở lại bình thường nhưng tôi lại rơi vào trạng thái trống rỗng.

Bố ôm tôi,không kìm được giọng nói hoảng hốt , sợ hãi :

- Bố xin lỗi ! Bố xin lỗi ! Con tuyệt đối đừng nghĩ về nó nữa .Đừng nghĩ nhé !

Tôi đờ đẫn ngồi chết lặng trên ghế, hoang mang :

- Tại sao con lại hay bị như thế hả bố ?

Tiếng gió đập mạnh vào cửa sổ . Ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn đường cuối cũng cũng đã bị chôn vùi trong bóng đêm.

Bố vỗ vỗ vai tôi, an ủi :

- Là vì con lớn rồi. Có nhiều chuyện cần nghĩ hơn. Áp lực cũng theo đó mà tăng dần, dẫn đến căng thẳng. Tình trạng này bố cũng hay gặp . Con đừng lo nhé !

Là vậy à …

Bố nhặt con gấu bông đưa cho tôi, nhẹ nhàng nói :

- Vy Anh, sang Pháp nhé !

Nước Pháp…

Lúc còn nhỏ, tôi cũng rất hay bị dụ dỗ sang đó.

Nơi ấy, bố bảo bố có rất nhiều người quen , điều kiện lại tốt cho cả gia đình.

Nhưng mà tôi nhất quyết không chịu đi.

Vì hai người tên Vũ, vì lũ hám trai có khi hung dữ có khi lại rất đáng yêu.

Nhưng hình như không đúng rồi !

Thật ra bố mẹ muốn dẫn tôi sang Pháp từ rất lâu rồi cơ, có thể khi ấy tôi vẫn còn chưa gặp Trúc Vũ.

Tôi cũng không hiểu là tại sao mình lại bướng bỉnh không đi, đó cũng chính là lần đầu tiên tôi cãi lời bố mẹ như thế.

Bố mẹ cũng rất nghiêm khắc, bắt tôi phải đi nhưng tôi bỏ ăn, khóc lóc thế là thoát !

Có một thứ linh cảm rất lớn giữ chặt tôi lại nơi đây, ngay tại thành phố này và cứ thế chờ đợi…chờ đợi.

Đến bây giờ thì có lẽ tôi hiểu mình đã quyết định đúng rồi.

Nước Pháp…

Bây giờ bố muốn tôi sang Pháp à ?

Tôi có thể rời khỏi nơi này ?

Dù thế nào cũng không…trừ khi, bên Pháp có người ấy.

Tôi cúi mặt không nhìn bố, nhè nhẹ lắc đầu.

Bố mỉm cười , giống như là đã biết trước câu trả lời của tôi vậy.

Giọng nói ôn tồn của bố vang lên :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Đôi Cánh Mang Tên Anh

Đôi Cánh Mang Tên Anh

Đôi Cánh Mang Tên Anh là một truyện teen được đăng tải miễn phí tại web đọc truyện

21-07-2016 16 chương
Cặp Đôi Băng Tuyết

Cặp Đôi Băng Tuyết

Tên truyện: Cặp Đôi Băng TuyếtTác giả: K.GThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 23 chương
Biển Khóc

Biển Khóc

Tên truyện: Biển KhócTác giả: Hạt CátThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 28 chương
Khi trời có mưa bay

Khi trời có mưa bay

Ngày hôm ấy, tiết trời bất chợt gió mùa, có mưa bay. Hạ quyết định tỏ tình. Tất

24-06-2016
Dư âm tháng mười hai

Dư âm tháng mười hai

(khotruyenhay.gq) Những ngày tháng cuối của năm... *** Sáng ra, tâm trạng bồi hồi vì

28-06-2016
Mãi mãi là bao lâu?

Mãi mãi là bao lâu?

Có người nói với tôi rằng: "Chẳng có thứ gì là mãi mãi và vĩnh cửu, tất cả rút

29-06-2016
Lâu đài cát

Lâu đài cát

Với tôi, cuộc sống đẹp là khi ta sống mà có điều gì đó để hy vọng, trông mong.

24-06-2016
Hoàng "tư bản"

Hoàng "tư bản"

(khotruyenhay.gq) "- Đánh cho chết cái con đĩ chó giựt chồng người ta đi. Mới nứt mắt

24-06-2016
Khi tình đã cạn

Khi tình đã cạn

Vợ chồng thằng bạn lấy nhau được 10 tháng thì xảy ra xích mích rồi chia tay. Trong

23-06-2016

Teya Salat