Polly po-cket
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 120
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Nhẹ Bước Vào Tim Anh - Chương 45

↓↓
Tôi dựa vào người anh, lo lắng :

- Anh cũng nên về phòng nghỉ một chút .

Anh nhẹ giọng :

- Không cần.

bạn đang xem “Nhẹ Bước Vào Tim Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Vậy anh có đói không ? Ăn cái này nhé !

Tôi bóc sẵn bánh ra, cái này là bánh qui thuộc dòng Bebe, là nhãn hiệu nổi tiếng đấy ! Vì cái này mà tôi sẵn sàng tẩy chay cơm . Yêu không kém gì kem hạnh nhân đâu, mà ăn kèm với kem thì rất rất tuyệt.

Tôi đi đâu cũng mang theo một gói bánh nhỏ bên mình.

Anh nhìn lướt qua rồi cười :

- Thích cái này à ?

Tôi cực kì tự tin , giọng nói có chút khoe khoang :

- Vâng . Cái này còn có rất nhiều loại.

Thật ra nhiều loại của tôi ở đây là ám chỉ …nhiều màu. Mỗi vị thì trên bao bì mang theo một màu riêng. Tôi lần nào đi siêu thị cũng vơ hết tất cả các màu. Mỗi ngày một màu mà nhấm nháp.

Cuộc sống thật là đầy màu sắc.

Tôi đưa một chiếc bánh nhỏ cho anh :

- Anh ăn nhé .

Anh hơi nhíu mày :

- Anh không nghĩ là anh sẽ ăn được.

Tôi có chút không vui :

- Tại sao ? Từ trưa giờ anh còn chưa ăn gì mà.

- Anh không đói.

Tôi xụ mặt, đưa miếng bánh đó lên cắn cắn :

- Rất ngon đấy . Anh thật sự không muốn ăn à ?

- Ừ.

Tôi bắt đầu chuyển sang năn nỉ :

- Anh ăn đi nhé. Một chút thôi mà. Làm ơn đi.

- ….

Thấy anh có vẻ suy nghĩ, tôi lại tiếp tục :

- Duy Phong ! Anh ăn đi mà.

- ….

Thoáng qua trên gương mặt anh là sự phức tạp, anh nhìn tôi cười :

- Anh ngủ nhé ?

- ….

Được thôi ! Anh cứ ngủ đi, ăn một mình càng tốt !

Tôi buồn bực ăn bánh …nhưng lại không thể ngăn mình khỏi đưa mắt nhìn người ấy .

Mái tóc đen ngắn này…mắt đã khép lại này…

Đôi mắt này , có lúc nhìn vào thì thật dịu dàng ấm áp.

Có lúc lại thật lạnh lẽo và vô cảm, làm cho người ta dù có can đảm đến mấy cũng không dám lại gần.

Có lúc lại ngang ngược và pha chút ma mãnh.

Nhưng có điều không thể thay đổi ở trong đôi mắt đó…là một sức mạnh ma quái khiến người khác bị mê hoặc.

Lần đầu tiên trong ngày có chút thời gian để tâm trí ổn định, bình tâm lại nghĩ ngợi một chút.

Nhưng…thực ra cũng không có gì để nghĩ cả.

Chỉ là…anh chẳng bao giờ dứt ra khỏi tâm trí tôi mà thôi.

Tôi thất thần nhìn anh.

Căn phòng tĩnh lặng…cả thế giới đột nhiên biến mất.

Tôi có thể cảm nhận được nhịp tim của mình đã đập sai nhịp…

Vẻ đẹp của anh làm người ta quên đi rất nhiều điều.

Tôi mím mím môi, vươn tay ra , nhẹ nhàng chạm thật khẽ vào môi của người ấy.

Anh hơi nhíu mày..

Tôi giật mình, rút tay về ngay lập tức.

A ! Anh đang nhìn tôi …

Tôi đánh thức anh rồi sao…

Nhưng chưa ai kịp nói thì thì một giọng điệu đầy nghiêm nghị vang lên , tất nhiên là pha lẫn gian ác :

- Bạn Vy Anh định ám sát tổng giám đốc của chúng tôi là không được đâu nhé !

Lấp sau cánh cửa, thư kí Hoàng cười đắc ý.

- ….

Oan hồn ! Oan hồn ! Người này rõ ràng là oan hồn !

Ối má ơi…thật hết chịu nổi.

Nhưng mà cũng may, oan hồn ấy đã giải thoát tôi khỏi sự lúng túng vừa nãy rồi.

Đột nhiên lúc này tôi lại nghĩ ra một câu – oan hồn là người bạn tri kỉ.

Nghĩ xong liền không khỏi rùng mình …

Nhìn vẻ mặt không hài lòng của anh, thư kí Hoàng rón rén bước vào , khẽ hắng giọng :

- Tôi không cố ý đâu. Tôi đến để bắt tên này. – Nói rồi bế cậu nhóc còn lại đi.

Lừa gạt…Đến để đưa đi nhưng mà không biết oan hồn kia đã đứng ở cửa bao lâu rồi.

Căn phòng thoáng chốc lại trở nên thật yên tĩnh.

Chiều dần buông, qua ô cửa sổ nhỏ, đã thấy vài vệt nắng chiều rải rác, yếu ớt chiếu vào

.

Giọng anh nhẹ nhàng vang lên :

- Em tiếp tục đi .

Tôi ngơ ngác . Tiếp tục gì cơ ?

Hừm…Không phải bây giờ đang im lặng à, vậy thì tiếp tục thôi.

Đợi một lúc, anh gọi tôi :

- Vy Anh.

Hừm…bảo người khác im lặng rồi lại cố ý lôi kéo người ta lên tiếng. Nham hiểm !

Tôi có chút đề phòng :

- Vâng.

- Lúc nãy có phải định cắn anh không ?

Hừm…anh đừng nên nghĩ linh tinh như thế chứ, lúc nãy tôi chỉ…Lúc nãy ? Cái gì cơ ?

Chết rồi…lúc nãy…lúc nãy…vậy là anh biết những hành động tội lỗi mà tôi đã làm.

Không phải là anh đang ngủ à…Tại sao ngủ mà còn có thể như thế. Ác!Độc!

Tôi đỏ mặt, gục đầu vào hai chân, nhỏ giọng :

- Không phải đâu. Em ngồi im từ nãy giờ mà.

Giọng anh đầy ý cười :

- Vậy à ?

Tôi vùi đầu sâu hơn, giọng cũng nhỏ hơn :

- Vâng, em không nói dối đâu.

- Được rồi. Mình nói chuyện đi.

Đã thoát ! Lần sau không nên nhìn anh nữa…nếu nhìn là mất hết kiểm soát . Quá nguy hiểm.Anh có một ngoại hình quá nguy hiểm.

Anh muốn nói chuyện à ? Nhưng sao tôi lại có cảm giác không bình thường nhỉ ?

- Anh muốn nói gì ? Em nghe đây.

- Nói chuyện yêu đương.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Đây là một truyện teen nói về cuộc sống và con đường tìm kiếm tình yêu của Liễu

22-07-2016 20 chương
Nếu Như Yêu

Nếu Như Yêu

Tên truyện: Nếu Như YêuTác giả: BornNXB: NXB Văn HọcTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 40 chương
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tên truyện: Thử Yêu Côn ĐồTác giả: WinnyThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 42 chương
Ranh Giới

Ranh Giới

Tên truyện: Ranh GiớiTác giả: rain8xThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 36 chương
Tóc đỏ

Tóc đỏ

"Xin mẹ cha hiểu được rằng, niềm vui của con là đây..." Qua thời gian, qua những yêu

24-06-2016
Cát và đá

Cát và đá

Có hai người bạn đang dạo bước trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói

01-07-2016
Thằng đĩ

Thằng đĩ

- Ta nói mi nghe: một khi tình yêu có nguy cơ tan vỡ, thì tìm cớ chuồn đi, đừng để bị

24-06-2016
Nhiều năm về sau

Nhiều năm về sau

Phần hai của "Bình thường à, chúc cậu may mắn!" Thời gian cuốn nhanh như nước chảy

24-06-2016