Teya Salat
Nếu Như Yêu

Nếu Như Yêu


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 106 đánh giá )

Nếu Như Yêu - Chương 28

↓↓
- Cốc cốc cốc…

bạn đang xem “Nếu Như Yêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Ba tiếng gõ cửa liên tiếp vang lên, Tố Quyên và một cô gái từ cửa đi vào. Tố Quyên hất mặt bảo Kiều Chinh:

- Thay đồ đi, cô ấy sẽ giúp em trang điểm và làm tóc. Ông ta đến rồi.

Kiều Chinh đứng dậy rồi thở hắt ra, bắt đầu cởi từng nút áo trên người mình. Chiếc váy cúp ngực màu trắng mà Tố Quyên mang tới làm cô trở nên mềm yếu, tinh khiết như sương mai. Mái tóc đen dài xõa xuống vai, che phủ một phần lưng trần gợi cảm lúc ẩn lúc hiện càng khiến cô đặc biệt quyến rũ.

Cô bước từng bước nhẹ nhàng theo Tố Quyên trên một hành lang rộng, tiếng giày cao gót nện xuống mặt sàn tuy thật nhẹ nhưng vẫn phát ra âm thanh khô khốc.

- Hãy nhớ những gì chị đã dạy em – Tố Quyên khẽ lên tiếng nhắc nhở cô – Không cần biết trước đây em là ai, em thế nào. Hiện tại, phải gạt bỏ lòng tự trọng của em sang một bên, lòng tự trọng chỉ là một hạt cát mà thôi. Bây giờ em đang nuôi nó lớn. Chỉ khi em thực hiện được hết những ý nghĩ nung nấu trong lòng mình thì lúc đó lòng tự trọng sẽ trở về với em. Hãy nhớ, em hiện tại là một đóa sen, dù đang sống trong đầm lầy dơ bẩn, nhưng em mãi mãi tinh khiết.

Cả hai đến trước cửa một phòng VIP, Tố Quyên đẩy mạnh cánh cửa vào bên trong và nói:

- Giờ thì vào đi, đây là cuộc chiến của em. Thể hiện thế nào là tùy em.

Cánh cửa vừa mở ra, không khí trong phòng đang ồn ào bỗng chìm xuống. Tất cả mọi người trong phòng đều dõi mắt ra cửa. Kiều Chinh hít một hơi thật sâu, cố nở ra một nụ cười thật tươi, thật quyến rũ, đôi mắt khẽ chớp rồi mở to đầy mê hoặc, cô đưa mắt nhìn vào những người có mặt trong phòng. Cô nhẩm tính chỉ cần nhìn thấy người đó ở trong phòng, sẽ dùng ánh mắt nhìn người đó, mỉm cười lên tiếng chào hỏi để lấy thiện cảm của người đó trước. Thế nhưng, khi cô đưa mắt nhìn vào, nụ cười trên môi bỗng khựng lại. Đầu óc cô bỗng trở nên choáng váng như thể vừa bị ai đó dùng đá đập vào, toàn thân cô lảo đảo. Tố Quyên đã đoán trước, cô đưa tay nắm lấy tay Kiều Chinh, vừa giữ cô đứng vững, vừa bóp chặt để cô lấy lại bình tĩnh. Cô liếc nhìn Tố Quyên nhưng ngoài nụ cười đầy gợi cảm và lả lơi trên môi, Tố Quyên không có bất cứ biểu hiện nào khác lạ. Vừa giống như Tố Quyên đã biết trước người ở bên trong phòng là ai, lại vừa giống như người đã từng trải quá nhiều nên có thừa kinh nghiệm che giấu nội tâm.

Dù là lí do nào, Kiều Chinh biết cô phải đối mặt với những người bên trong.

- Chào hai ông chủ lớn – Tố Quyên buông tay Kiều Chinh giọng lả lơi nói – Ây da thật là, có mấy khi hai ông chủ lớn đến đây ủng hộ quán của tụi em, sao hai ông chủ lại không báo trước cho em út một tiếng để em sắp xếp phục vụ hai ông chủ chu đáo hơn.

Tố Quyên vừa nói xong đã bước đến trước mặt một người đàn ông trung niên mặc bộ vest màu xám tràn đầy thu hút. Cô nhanh nhẹn ngồi xuống bên cạnh ông ta, đưa tay cầm chai bia trên bàn rót đầy vào li của ông ta.

Sau đó, cô nhanh tay khui một chai khác, tự rót cho mình một li:

- Cho em được mời hai ông chủ lớn một li.

Nhưng sau đó, Tố Quyên mới nhận ra, ánh mắt ông chủ lớn mà cô đon đả mời mọc đang dán lên người Kiều Chinh. Cô nhếch miệng cười rồi vẫy tay gọi Kiều Chinh:

- Kiều Chinh, làm gì đó?! Còn không mau qua đây mời hai ông chủ lớn một li.

Sau đó cô quay sang giới thiệu:

- Đây là em gái út của tụi em, lần đầu tiên cô ấy đến đây, vẫn còn chưa hiểu chuyện, có chỗ nào không phải mong hai ông chủ lớn bỏ qua cho cô ấy.

- Ông chủ Hoàng, đáng lẽ hôm nay đến đây là nhờ vả ông chủ Hoàng, tôi không nên lên tiếng nhưng cô gái này khá giống bạn gái cũ của tôi. Có thể để cô ấy đến ngồi bên cạnh tôi được không?

- Tất nhiên là được rồi – Người được gọi là ông chủ Hoàng hào sảng đáp – Cậu Cảnh Phong trẻ như thế, còn đầy sung mãn tất nhiên là phải để người đẹp ở bên cạnh. Tôi già rồi.

Nói xong, ông ta phá lên cười lớn.

Tố Quyên liền ngả ngớn ngã vào lòng ông ta phủ định:

- Người ta nói, đàn ông bảy mươi chưa gọi là già. Ông chủ Hoàng phong độ ngời ngời thế kia, biết bao nhiêu cô gái đang đợi để được ông chủ Hoàng để mắt đến. Chỉ hi vọng mấy đứa em út của em ở đây có thể được ông chủ Hoàng chiếu cố đôi lần.

- Không thành vấn đề – Ông chủ Hoàng vui vẻ đáp.

Tố Quyên thấy Kiều Chinh vẫn chần chừ chưa chịu đến bên Cảnh Phong, cô bèn kéo Kiều Chinh ngồi sát vào Cảnh Phong.

- Kiều Chinh, tối nay cô phải tiếp đón ông chủ Cảnh Phong cho thật tốt đó – Tố Quyên căn dặn, khẽ lừ mắt với Kiều Chinh, sau đó lại đến bên ông chủ Hoàng mời mọc.

Kiều Chinh vốn chuẩn bị tâm lí cho chuyện này nhưng dù với bất cứ lí do nào, cô cũng không nghĩ người bên trong lại là Cảnh Phong. Cảnh Phong cũng bất ngờ khi nhìn thấy Kiều Chinh ở chốn này. Tim anh giống như bị ai đánh mạnh.

Kiều Chinh hôm nay rất đẹp. Chiếc váy trắng rất hợp với cô, sự gợi cảm của cô khiến gã đàn ông nào cũng muốn chạm vào. Nếu như Tố Quyên không nói đây là lần đầu tiên Kiều Chinh tiếp khách, có lẽ anh sẽ đứng dậy và lôi ngay cô đi sau đó nhốt cô lại, giữ cô thật chặt bên mình. Là ông chủ của nhiều quán bar, anh biết, miệng lưỡi của các tú bà ngon ngọt thế nào. Cô gái chưa từng tiếp vị khách nào thì trước mặt vị khách đó, cô ta luôn được giới thiệu là lần đầu cả.

Nhưng với Kiều Chinh, anh nghĩ Tố Quyên nói thật.

Tố Quyên vừa đẩy Kiều Chinh ngồi xuống, cơ thể hai người lập tức tiếp xúc với nhau, Cảnh Phong thật tự nhiên đưa tay ôm lấy vai Kiều Chinh, giống như không cho cô cơ hội thoát ra.

- Kiều Chinh, mau nâng li mời các ông chủ đi – Tố Quyên đẩy một chiếc li về phía Kiều Chinh.

Kiều Chinh nhanh tay cầm chai bia rồi nâng li về phía ông chủ Hoàng cười ngọt ngào:

- Ông chủ Hoàng, dạo gần đây tin tức về ông và chiếc bình ngọc cổ thật khiến em ngưỡng mộ, xin phép được mời ông một li.

- Được – Ông ta chỉ đáp một chữ rồi cầm li lên hướng về phía li bia của Kiều Chinh, ánh mắt ông ta đảo một vòng trên người Kiều Chinh, khóe môi nhếch lên đầy vẻ hài lòng.

Ánh mắt của Kiều Chinh cũng hướng về phía ông ta lúng liếng, gợi tình.

Biểu hiện của ông ta và Kiều Chinh nhanh chóng lọt vào mắt Cảnh Phong, anh nghiến răng kìm chế, đưa tay cầm chặt li bia mà Kiều Chinh đang định uống. Kiều Chinh cười giả lả:

- Đúng rồi, còn chưa mời ông chủ Cảnh Phong. Anh tha lỗi cho em nhé. Em xin mời anh một li.

Cô cầm li bia của Cảnh Phong lên đưa cho anh nhưng Cảnh Phong chẳng những lấy li bia của anh mà còn lấy luôn li bia của cô. Trước sự ngạc nhiên của cô và hai người còn lại trong phòng, Cảnh Phong uống cạn hai li bia cùng một lúc. Anh đặt li cạch xuống bàn, vẻ mặt chẳng hề thay đổi, quay sang ông chủ Hoàng cười bảo:

- Cô ấy là người mới, nhấp môi một tí là được rồi.

- Cậu Phong quả là người biết thương hoa tiếc ngọc – Ông chủ Hoàng cười lớn.

Cảnh Phong khoác tay kéo Kiều Chinh ngã vào người mình, tự nhiên như thể cô đích thực là một cô gái làng chơi.

- Chuyện lúc nãy chúng ta nói đến, không biết ông chủ Hoàng có chấp nhận không? – Cảnh Phong nhìn ông chủ Hoàng cười hỏi, giọng nói đầy tự tin rằng yêu cầu của anh chắc chắn sẽ được ông chủ Hoàng đồng ý.

- Lần này đến đây, phải nhờ cậu giúp đỡ nhiều. Nếu cậu chịu giúp tôi, việc của cậu cũng là việc của tôi.

- Được thôi, nhưng tôi có một thắc mắc – Cảnh Phong thận trọng hỏi.

- Cậu nói đi.

- Làm sao ông có được nó? – Cảnh Phong nhìn ông ta ngờ vực.

- Chuyện này… - Ông chủ Hoàng đưa li bia lên miệng uống mấy hớp, ánh mắt đắc ý – Chỉ cần có tiền, không gì là không thể.

- Rất đúng.

Câu chuyện lại chuyển sang vài đề tài khác, Tố Quyên đôi lúc chêm vài câu phụ họa. Kiều Chinh chỉ ngồi im lặng không lên tiếng. Nếu có, ánh mắt cô đều hướng về ông chủ Hoàng.

Kết thúc buổi tiệc, ông chủ Hoàng và Cảnh Phong khách sáo bắt tay nhau tạm biệt. Tiễn ông chủ Hoàng đi, ánh mắt anh nhìn Kiều Chinh không rời, Tố Quyên liền bước đến chắn ngang tầm nhìn của anh. Cô cười nói:

- Cậu Phong, thật hiếm có dịp được cậu ghé chơi. Quán bar của tôi là nơi bụi bặm không thể sánh với các bar sang trọng của cậu. Sau này, nhờ cậu chỉ bảo nhiều hơn.

Cảnh Phong dường như không để ý đến những lời đãi bôi của Tố Quyên chỉ hững hờ nói:

- Đêm nay tôi muốn có cô ấy. Cô cứ việc ra giá đi.

- Haiz, cậu Phong không biết rồi. Các cô gái ở đây hoàn toàn khác với các cô gái ở những quán bar khác. Họ đều là những đóa sen trong bùn, bán nghệ chứ không bán thân – Tố Quyên mỉm cười đắc ý.

- Nghĩa là họ chỉ tiếp khách tại quán chứ không đi khách ư? – Cảnh Phong nhướng mày hỏi.

- Chính là vậy – Tố Quyên ung dung đáp.

- Cô cho rằng, tất cả những cô gái ở đây đều giữ được mình trước đồng tiền à? – Cảnh Phong buông lời chế nhạo, anh không tin cô gái nào đã bước chân vào con đường này lại có thể giữ được mình.

- Tôi không nói là tất cả, nhưng ít nhất tôi có lòng tin vào Kiều Chinh. Có thể, cô ấy sẽ chấp nhận bán mình, chịu sự chi phối của đồng tiền. Thế nhưng, cô ấy không giống như bất kì một cô gái nào khác, có thể bán mình cho tất cả những người đàn ông có tiền.

Điều này thì Cảnh Phong biết rõ.

- Cô đã trả cho cô ấy bao nhiêu để cô ấy bán mình cho cô. Chỉ cần cô đưa ra một con số, tôi sẽ trả cho cô gấp đôi để đổi lấy cô ấy.

- Thật đáng tiếc, chuyện này không đến phiên tôi quyết định. Cô ấy là người mới của tôi, cậu cũng biết, những người như chúng ta ít nhất phải thu lợi vài lần mới chịu nhả thứ trong tay mình ra – Tố Quyên nhã nhặn từ chối – Hơn nữa, tôi xem tất cả các cô gái ở đây như chị em. Nếu như họ không muốn, tôi sẽ không ép họ. Nhưng cậu đã ngỏ lời, tôi cũng không dám đắc tội. Chỉ cần cô ấy đồng ý, tôi lập tức không ngăn cản cô ấy rời đi.

Tố Quyên đưa mắt nhìn Kiều Chinh dò xét.

Kiều Chinh tất nhiên đã nghe thấy hết mẩu đối thoại của Cảnh Phong và Tố Quyên, cô lập tức lên tiếng:

- Tôi từ chối.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Hai Phía Chân Trời

Hai Phía Chân Trời

Tôi biết điều này là một dự báo chẳng hề hay ho, nhưng cũng chẳng còn lựa chọn nào

21-07-2016 10 chương
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Rau sạch

Rau sạch

(khotruyenhay.gq) Vậy là cô ấy đang ngồi trước mặt chị. Sau hàng chục cuộc điện

29-06-2016
Một lần ra phố

Một lần ra phố

Thế nhưng giờ đây dù đã hết sức cảnh giác, hắn bỗng hoảng hồn khi lần tìm mãi

29-06-2016