Đôi Cánh

Đôi Cánh


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 43 đánh giá )

Đôi Cánh - Ngoại Truyện

↓↓
Buổi kết hôn thật đặc biệt kết thúc thì một tháng sau, Thanh Y đã có tin vui.

Toàn bộ trên dưới Âu Dương đều rộn ràng.

Đến hai người sắp làm ông bà ngoại đang du lịch ở Châu Phi nghe tin cũng liền đặt vé máy bay về ngay.

Buổi tối tại ngôi biệt thự rộng lớn, sang trọng của Âu Dương Quân, một cuộc cá độ mang tính chất quy mô đã diễn ra.

bạn đang xem “Đôi Cánh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Vũ hào hứng: “Con trai! Tôi khẳng định là con trai! Anh Quân “mạnh mẽ” như vậy thì nhất định là con trai rồi!”

Họa Lam ngồi bên cạnh Vũ tươi cười ủng hộ, thay anh kí vào tấm giấy cá cược một số tiền với 7 số 0.

Vị điệp viên sắp trở thành ông ngoại lên tiếng phản bác: “Là con gái đấy! Con gái tôi nên tôi biết chắc là vậy. Thu Hà xinh đẹp sinh ra Thanh Y kiều diễm, nên bây giờ nhất định phải là một đứa cháu gái đáng yêu, dễ thương rồi!”

Ông quay sang vợ mình: “Bà xã, ghi tiền đi! Đặt bên phần con gái ấy!”

Lý Thu Hà cười cười: “Xin lỗi, lần này chúng ta tiền ai nấy trả đi, em cược con trai!”

Phong cười ha hả: “Bác trai điệp viên, cháu theo bác! Nhất định không để bác cô đơn!”

Điệp viên nhếch mép: “Tôi thèm vào cậu!”

Hàn cũng bị lôi vào cuộc, vui vẻ ghi tiền với 8 con số 0 vào giấy cá độ.

“Ồ!”

Mọi người đều ồ lên khi thấy Hàn chi mạnh tay.

Mấy tên thuộc hạ thân tín có mặt thấy vậy cũng liền đặt cược theo Hàn.

Đến lúc này, hai nhân vật chính mới xuất hiện.

Thanh Y liếc mắt: “Các người thật là, con của tôi còn chưa kịp thành hình đã bị mang ra làm chủ đề cá độ sao? Anh Quân, anh không định xứ bọn họ à?”

Cô nhìn qua Âu Dương Quân, ý bảo dẹp đi cái vụ cá độ nhảm nhí này. Nào ngờ...

Âu Dương Quân: “3 tỉ! Sinh đôi nam nữ!”

Thanh Y: ...

Quần chúng: ...

Mùa thu, Trên dưới Âu Dương lại được dịp huyên náo.

Thanh Y quả thật sinh đôi nam nữ. Vụ cá cược lần trước, Âu Dương Quân thắng đậm.

Hai nhóc con của họ, đứa đầu là Âu Dương Minh, đứa sau là Âu Dương Nguyệt. Chúng càng lớn càng đáo để, không biết giống ai.

Trong nhà bếp, thấy Phong đi vào uống nước...

Âu Dương Nguyệt, 4 tuổi: “Anh hai, tại sao chú Vũ đã cưới cô Họa Lam mà chú Phong và Hàn vẫn chưa có ai?”

Âu Dương Minh nhanh miệng: “Có thể hai chú ấy thích nhau!”

“Sặc!”

Đằng sau, Phong nghe được thì nước đang uống trào cả ra mũi.

------

Lúc Hàn bế Âu Dương Nguyệt: “Chú Hàn, anh Minh nói chú thích chú Phong phải không?”

Hàn khóc dở: “Ta không thích đàn ông!”

Âu Dương Nguyệt, cười tươi: “Đúng thế, chú đẹp như vậy sao lại đi thích đàn ông được, như thế thật phí phạm.”

Hàn: “Phí phạm?”

Âu Dương Nguyệt: “Vâng, nếu không có người nào thích chú như mẹ con với bố con thì chú cứ đợi con lớn. Con sẽ thích chú! Con hứa đấy! Sao có thể để người đẹp như chú bị ế hay thích đàn ông được!”

Hàn lại dở khóc dở cười, hai từ “người đẹp” này anh lần đầu tiên trong đời được người ta áp dụng để khen bản thân.

------

Buổi tối, hai nhóc con nghịch ngợm kia thường quấn quýt lấy mẹ Thanh Y. Nhưng trăm phần trăm nếu để Âu Dương Quân bắt được sẽ liền bị tống cổ ra ngoài. Vì thế, phòng của Vũ là nơi chúng đến để giải tỏa.

Âu Dương Minh: “Chú Vũ, dạy con cách trèo tường đi!”

Vũ ngạc nhiên: “Cái này thì gặp mẹ con ấy, khoản này mẹ con là nhất!”

Âu Dương Nguyệt: “Nếu có thể tiếp cận mẹ thì chúng cháu đâu đến tìm các chú!”

Phong: “Nhưng các con định làm gì?”

Âu Dương Minh: “Đột nhập, cướp mẹ!”

Phong, Vũ, Hàn dở khóc dở cười: “Làm sao cướp?”

Âu Dương Quân đến bọn họ còn không phải đối thủ vậy mà hai tên nhóc con này dám cả gan nghĩ đến việc cướp người của anh.

Âu Dương Nguyệt: “Chúng con hai người, bố Quân chỉ một nên nhất định sẽ thua. Hơn nữa, còn có thêm các chú còn gì!”

-------

Kế hoạch cướp người diễn ra theo kế hoạch.

Mọi dụng cụ và cách thức đều do ba người cố vấn là Phong, Vũ, Hàn chuẩn bị.

Hai tên nhóc con họ Âu Dương kia thật thông minh, chỉ cần nghe qua một lần đều đã hiểu.

“Xì... xì... xì...”

Một làn khói trắng nhẹ bay vào phòng ngủ của Âu Dương Quân. Thanh Y vừa phát hiện thì liền động mình trở dậy. Nhưng lập tức, cô đã bị Âu Dương Quân ấn trở lại, nằm yên trên giường tiếp tục giả vờ ngủ.

Ngoài ban công có tiếng động nhẹ.

“Cạch!”- Cửa ban công đã bị mở.

Qua làn khói trắng mỏng, thấp thoáng thấy bóng của hai tiểu yêu quái. Chúng bịt mặt đen như mấy tên cướp ngân hàng, lom lom nhòm ngó một hồi rồi mới tiếp cận mục tiêu.

Âu Dương Nguyệt giọng non nớt nhỏ nhẹ: “Anh hai, làm sao mang mẹ ra bằng đường ban công được? Quăng xuống sao?”

Âu Dương Minh: “Em ngốc quá! Trở ra ban công làm gì? Đường hoàng mở cửa chính mà đi!”

Nghe được câu này, trong bóng tối, Âu Dương Quân mỉm cười, nói khẽ vào tai Thanh Y: “Phong cách như thế mới đúng là con của anh!”

Thanh Y không nói gì, chỉ đưa tay thúc nhẹ vào bụng anh, ý bảo giữ yên lặng. Cả hai lại nhắm hờ mắt.

Một góc đệm bị lún xuống, đoán là hai tên quỷ nhỏ kia đã mò lên giường rồi!

Âu Dương Nguyệt: “Anh hai, chiếc đệm này của thật mềm quá!”

Âu Dương Minh: “Đúng vậy! Nó còn to hơn cái của anh em mình!”

Thanh Y mỉm cười, đúng là con nít.

Âu Dương Nguyệt lật một góc chăn: “Anh hai, cái chăn này cũng thật ấm nữa!”

Âu Dương Minh: “Đâu nào? Em nằm dịch vào để anh xem!”

Hai tên nhóc con đi cướp mẹ thế mà quên mất, chạy vào nghiên cứu đống chăn đệm hồi lâu rồi cứ thế ngủ luôn.

Một chiếc giường rộng nằm bốn người ấm áp...

Lúc mùa hoa đào ngập tràn Nhật Bản cũng là khi hạnh phúc lần thứ hai trở lại với Âu Dương Nhật.

Lúc ngang qua vườn đào hồng trắng tuyệt đẹp, anh chợt phát hiện một cô gái nhỏ nhắn đứng dưới hàng cây ngắm hoa.

Chỉ một thoáng lướt nhẹ thôi mà tim anh bỗng lệch nhịp.

Đôi mắt cô như những viên pha lê phát sáng. Làn da trắng hồng, mịn màng. Mái tóc đen tuyền như dòng thác được buộc cao lên trông thật năng động và đầy sức sống.

Như bị thôi miên, anh không ý thức gì mà cứ từng bước nhẹ nhàng tiến đến gần hơn, sợ rằng nàng tiên kia nếu bị kinh động sẽ bay mất. Khoảng cách càng gần, hương thơm trên người cô gái đặc biệt ấy lại càng mạnh mẽ đẩy đi hương đào đang phảng phất xung quanh, cứ thế quyện chặt lấy tim anh, khiến nó đánh trống giục liên hồi.

Thế nhưng, ai ngờ khi cánh tay anh còn chưa kịp chạm đến bờ vai mảnh khảnh kia đã bị cô xoay người tóm chặt. Nếu không phải anh, một người với khả năng ứng biến đầy mình và thể lực không hề thiếu mà là kẻ khác, chỉ sợ một cú bẻ tay này đã khiến đối phương gãy cả xương.

Lúc bị anh ép vào gốc cây, đôi mắt cô thoáng động như đang suy nghĩ gì rồi chợt rưng rưng khóc. Chỉ trong khoảnh khắc nhưng những điều đó đều không qua lọt khỏi con mắt tinh tường của anh. Tuy nhiên, dù biết cô chỉ đang dùng khổ nhục kế nhưng nhìn đôi mắt chỉ chực trào khóc kia, anh cảm giác mình thật sự là kẻ có tội.

- Anh muốn bắt cóc tôi sao?

Đôi môi hồng như cánh đào khẽ mấp máy.

- Bắt cóc?

Tại sao cô lại nghĩ anh đến để bắt cóc?

Một tia sáng vụt qua đầu anh. Dù sao vườn đào này là do anh quản lí, nếu không phải có đặt chỗ trước thì dưới sự kiểm soát nghiêm túc của nhân viên anh thì sao có người dễ dàng vào đây. Vậy là anh đành ngụy biện một lí do cho hành động bất lịch sự của mình.

- Tôi là quản lý ở đây! Vườn hoa đào này là do tôi đầu tư xây dựng để phục vụ cho những người muốn yên tĩnh thưởng cảnh. Hôm nay, nghe nhân viên thông báo rằng có vị khách nam muốn đặt chỗ, tôi vô tình đi ngang qua lại thấy cô ở đây, cứ tưởng cô đi nhầm do vườn đào này chia ra nhiều khu vực. Tôi chỉ định đến hỏi thăm, không ngờ khiến cô hiểu lầm. Thật xin lỗi!

Nói xong, anh liền buông cô ra, trên tay vẫn còn vương hương thơm của cô cùng một cảm giác khó tả.

- Tôi có thể hỏi tên của cô không? Nếu được tôi xin gửi quà để xin lỗi!

Anh đâu thể dễ dàng bỏ qua cơ hội được tiếp cận làm quen cô.

- Tôi là Lý Thanh Y. Về chuyện này anh không cần quá để tâm đâu. Đúng như anh nói đây chỉ là hiểu lầm thôi mà, hơn nữa còn là do tôi chưa rõ đầu đuôi đã ra tay trước. Tôi mới là người nên xin lỗi.

Lý Thanh Y! Một cái tên thật hay, nghe như tiếng nhạc êm dịu, mát lạnh lướt vào tai.

Lúc cô chưa kịp hỏi tên anh thì hai người đã phải tạm biệt. Tuy nhiên, trước lúc rời đi anh không quên dặn dò thuộc hạ theo dõi để sau này tìm cô gặp lại.

Nhưng trời không chiều lòng người, anh mất dấu cô...

Thời gian tiếp theo ở Nhật, sau lần cùng Thanh Y ăn cơm thì anh đã ít nhiều chiếm được thiện cảm của cô. Ít ra, cô không còn có vẻ đề phòng anh như trước.

Tuy Âu Dương Quân đã cảnh cáo nhưng anh đâu phải loại dễ dàng rút lui. Dù sao anh cũng có được số điện thoại của Thanh Y, chỉ cần cô không chán ghét anh mà thay đổi, anh nhất định không bỏ cuộc.

Những lúc Thanh Y làm nhiệm vụ riêng lẻ, hoặc với người khác ngoại trừ Âu Dương Quân, anh đều dùng mọi cách để tranh thủ cơ hội tiếp cận.

Chương trước

↑↑
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Tà Áo Học Sinh

Tà Áo Học Sinh

Cuốn tiểu thuyết dành cho tuổi trẻ “Tà áo học sinh” gồm 4 phần (Tiểu Tam Nhi, Lâm

22-07-2016 24 chương
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Có một người thầy...

Có một người thầy...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Thấy thầy vui

24-06-2016
Màu của tình yêu

Màu của tình yêu

"Anh đi đây". Ba chữ ấy đến với với tôi lặng lẽ vào buổi sáng đẹp trời, Hoàng

23-06-2016
Người cũ trở về

Người cũ trở về

Ngày ấy mình chia tay vì lý do gì nhỉ? Chẳng nhớ nữa, chỉ biết là anh và em tự nhiên

30-06-2016
Anh trai và em gái

Anh trai và em gái

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ai rồi

25-06-2016
Đôi tay của mẹ

Đôi tay của mẹ

Một thanh niên học hành xuất sắc nộp đơn vào chức vụ quản trị viên của một công

01-07-2016
Mảnh ghép ngắn

Mảnh ghép ngắn

Khi ai đó hỏi tôi cuộc sống dài hay ngắn, tôi trả lời: Cực ngắn! Đừng thắc mắc

24-06-2016
Cứ yêu đi đã

Cứ yêu đi đã

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Mùa chim bẫy

Mùa chim bẫy

Nhìn anh tôi lại nhớ mùa chim bẫy về cùng mùa lúa chín với hương cốm thơm lừng thuở

24-06-2016
Trúng lô

Trúng lô

Hắn rẽ đám người đứng lố nhố trước cửa Hội Đồng Xổ Số tỉnh cố len vào

23-06-2016

Polly po-cket