Đôi Cánh Mang Tên Anh

Đôi Cánh Mang Tên Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 114 đánh giá )

Đôi Cánh Mang Tên Anh - Chương 11

↓↓
Minh An như người mất hồn lái xe đến công ty.

Cô muốn kéo dài thời gian để được bình yên phút nào hay phút đó nhưng không dám vì sợ trễ mất cuộc họp, tội càng thêm nặng. Dù sao ở công ty đông người, Âu Dương Quân cũng không thể làm gì quá đáng với cô.

Dừng xe trước tòa nhà cao ốc thiết kế sang trọng, An cho xe vào bãi đỗ rồi chạy nhanh vào trong.

Cảm giác mong muốn của bản thân và hành động của chính mình khác nhau thật khiến người ta muốn điên người!

bạn đang xem “Đôi Cánh Mang Tên Anh ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Ông trời thật biết cách trêu ngươi.

Tầng hai mươi.

Minh An vừa bước ra khỏi cửa thang máy đã chạm ngay phải Âu Dương Quân. Cô liền cúi đầu thật thấp chào hỏi rồi chìa hai tay đang nắm túi tài liệu đưa về phía anh.

Vì tư thế này mà cô đã bỏ qua nụ cười của ai đó, nụ cười trước nắng đẹp đến mê người.

Cảm nhận túi tài liệu đã được cầm đi, cô nhanh chóng xoay người bước vào thanh máy.

Đang định chuồn thật nhanh thì cô nghe thấy tiếng nói:

- Xuống dưới đợi tôi!

Cửa thang máy đóng lại cô mới ngẩng mặt lên thầm rủa anh, đưa tay giang chân đá vào cửa như thể cánh đó là kẻ đáng ghét cô vừa gặp. Nhưng đột nhiên sực nhớ trong thang máy có camera ghi hình nên cô đành phải đứng thẳng lại lấy hình tượng, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm.

- Anh ta đúng là hung thần mà!

Suốt cả buổi ngồi ở sảnh tiếp khách của công ty, An cứ thẫn thờ suy nghĩ không biết Âu Dương Quân sẽ xử cô thế nào.

Thời gian hôm nay vì sao lại trôi quá nhanh, chớp mắt trời đã xế chiều.

“Ting!”

Tiếng cửa thang máy mở ra khiến cô giật mình liền hướng mắt về phía đó.

Quân cầm một tập tài liệu đi trước, phía sau là một đoàn người nhìn qua có vẻ là cổ đông. Một số đi gần trao đổi với anh cũng phải hơi cúi người.

Hình ảnh này khiến người ta có cảm giác anh như những ông vua đầy quyền lực trong phim truyền hình. Mỗi động tác, cử chỉ đều mang nét cao ngạo và sáng chói.

Bất chợt, ánh mắt anh hướng về phía cô làm cô thầm than không ổn.

Anh gật đầu với những người còn lại rồi dứt khoát tiến đến kéo tay cô đi, bỏ lại một đống ánh mắt tò mò phía sau.

Ánh chiều vàng cam ôm trọn thành phố lúc này đang dần đông người qua lại. Chiếc BMW màu đen sang trọng lướt nhẹ trên đường mà bên trong xe là hai con người với hai tính cách đối lập. Một là vui vẻ, thích tự do nhưng đôi cánh lại bị ai đó giấu mất. Mà người kia, cố tình khiến người khác dở khóc dở cười cứ trưng ra gương mặt lạnh lùng. Đã thế cũng không thèm giấu cho kĩ, thỉnh thoảng lộ ra một góc bản chất quái đản của mình.

Loay hoay với suy nghĩ không biết nói thế nào để giảm bớt tội trạng của mình, Minh An không hề chú ý đến người bên cạnh từ lúc lên xe đến giờ đã không thể kiềm được mà cười suốt. Gương mặt cô lúc nhăn nhó, khi lại méo xệch, đôi mắt cứ lúng liếng nhìn lên rồi lại nhìn xuống, hệt chú cún con phạm lỗi. Cô cứ như thế cho đến khi ai đó rủ lòng thương mở miệng nói trước:

- Từ nay về sau, tuyệt đối không được uống rượu nữa!

Anh đã mở lời xem như cho cô một bậc thang để xuống, không có lí do gì cô từ chối.

- Đương nhiên, đương nhiên, tôi hứa sẽ không có lần thứ hai!

Minh An cười híp mắt.

Ông trời đúng là vẫn chiếu cố đến cái mạng nhỏ của cô.

Đưa mắt nhìn khung cảnh hai bên, cô thấy có chút lạ liền hỏi:

- Chúng ta không phải về nhà sao?

Chúng ta? Về nhà?

Âu Dương Quân bất giác cười.

Tuy biết cô không có ý gì nhưng những lời đó khiến anh cảm thấy thật êm tai.

- Ừ!

- Vậy đi đâu?

- Nhật Bản.

---------

NHẬT

Đã đến đây không dưới một lần nhưng Minh An vẫn không khỏi trầm trồ khen ngợi.

Đặc biệt, bây giờ là thời gian đầu tháng tư, sắc hồng của hoa đào ngập tràn các con phố, ngõ ngách của Nhật Bản.

Hoa đào, loài hoa tượng trưng cho sắc đẹp, sự mong manh và trong trắng nhưng lại nhanh nở chóng tàn khiến người người yêu mến trân trọng.

Những cánh hoa màu hồng nhẹ nhàng tung bay trong gió có thể chạm đến tận đáy lòng của người yêu hoa.

Minh An cùng Âu Dương Quân tản bộ trong vườn đào bạt ngàn.

Những hàng đào hồng phấn trải dài như vô tận.

Không khí trong lành cùng khung cảnh thơ mộng thật khiến lòng người thanh thản mà dễ dàng bỏ quên tất cả hiện thực khắc nghiệt ngoài kia. Nó giúp con người kéo ngắn khoảng cách để gần nhau hơn.

Lúc đầu Minh An thật mơ hồ khi bất ngờ nghe Âu Dương Quân nói sang Nhật là đi ngay. Khi đáp sân bay Nhật Bản, cô mới nhớ lại mấy hôm trước có nghe Quân và Hàn nói về việc dự tiệc mừng sinh nhật ông nội chú của mình, Âu Dương Khánh, tổ chức ở Nhật Bản.

Nhưng cô nhớ rõ buổi tiệc đó còn cách cả tuần nữa mới đến nên xoay người hỏi anh:

- Là anh đã chuẩn bị trước để sang đây đúng dịp hoa đào nở đúng không?

Quân chỉ nhìn cô cười không nói.

Sao có thể nói rằng anh đã bắt Phong xem thông tin về mùa đào này rồi bảo Vũ đặt vé máy bay. Anh lại còn vờ như vô tình để quên tập tài liệu bắt cô mang đến trụ sở công ty.

Tất cả đều diễn ra một cách vô tình trong sự sắp đặt cố tình của anh. ( hehe xảo quyệt )

Có ai nghĩ rằng Âu Dương Quân xảo quyệt trên thương trường cũng có máu mặt với thế giới ngầm lại kì công suy tính những chuyện mà anh vẫn cho là vớ vẩn này.

Nguyên nhân của một loạt hành động đó xuất phát từ cô gái nhỏ nhắn với đôi mắt sáng trong mà linh hoạt đang đứng trước mặt anh.

Chỉ vì muốn nhìn thấy nụ cười của cô, nụ cười như phát ra ngàn tia nắng rực rỡ, nụ cười mà anh chỉ muốn giữ riêng cho mình mà chiêm ngưỡng.

- Trên mặt tôi có dính gì sao?

An vốn dĩ định trêu anh “Sao anh nhìn tôi mãi thế, tôi đẹp lắm phải không?” nhưng nghĩ lại cô vừa mới được anh bỏ qua vụ say rượu không bao lâu, không nên đắc tội nên đổi sang câu khác.

Âu Dương Quân nhìn cô đến thất thần lại bị cô nhìn thấy nên có chút sững người.

Nhưng dễ dàng bị bắt thóp thì đâu phải là anh nữa!

Quân sắc mặt không đổi nhìn lên cành hoa màu hồng sà xuống trên đầu cô. Anh đưa tay chạm nhẹ lên đó rồi trả lời.

- Tôi nghĩ phải chăng mình sai lầm khi đưa cô đến đây! Mất hết cảnh đẹp.

An trừng mắt phủ nhận:

- Ý anh là tôi làm nơi này xấu đi á? Phong cảnh ở đây mới là làm nền cho nhan sắc của tôi!

Dương Quân cười không phản bác.

Minh An thấy anh xuống nước lại muốn lấn lướt. Nhưng cô chưa kịp nói thì điện thoại của anh đã reo lên.

Anh nghe một hồi rồi quay sang nhìn cô nói rằng có việc gấp, bảo cô ở đây chờ anh.

Cô ngoan ngoãn gật đầu.

Phải nhân cơ hội này mà ngắm cảnh cho thỏa thích! ( mấy khi )

Một cơn gió thoảng qua, những cánh hoa đào tung bay nhẹ nhàng trong không trung rồi chạm xuống đất làm thành một thảm hồng trắng tuyệt đẹp.

Khung cảnh như mộng ảo trong những câu chuyện cổ tích.

Bỗng Minh An cảm nhận được phía sau có người tiến đến liền đề cao cảnh giác.

Từ lúc bước vào vườn đào, cô không hề thấy bóng dáng những người tham quan ngắm cảnh hay thưởng thức. Đoán rằng Quân đã có sắp xếp nên cô cũng không đề cập.

Bây giờ có người xuất hiện đằng sau, khoảng cách ngày càng gần lại không lên tiếng, chắc chắn không phải người của mình. Cô nhớ đến lần bị bắt cóc trước đó càng không khỏi cảnh giác hơn, chủ động ra tay trước để kẻ đó không chiếm được ưu thế.

Cô vụt xoay người bắt lấy cánh tay đang vươn đến gần với độ chính xác cao rồi định bẻ quặt nó ra đằng sau. Nhưng tốc độ của kẻ đó còn nhanh hơn, cánh tay vừa bị chụp được đã xoay ngược trở lại bắt lấy cổ tay cô.

An không chịu thua, dùng tay còn lại đấm vào ngực hắn nhưng chưa chạm đến nơi đã bị hắn tóm gọn.

Kẻ đó nắm chặt hai tay cô, đẩy cô lùi vào chạm đến thân cây đào gần đó, khoảng cách giữa hai người bây giờ ko còn xa.

Thân thủ của hắn thực nhanh nhẹn, lực lại rất chuẩn, chỉ sợ ngang ngửa với bọn Phong, Vũ, Hàn. Cô đã thử qua tất cả ba người bọn họ nhưng không thắng nổi người nào.

Tuy nhiên không vì thế mà cô bị bắt nạt bởi xét về khả năng xoay chuyển tình thế, hạ mình đúng lúc để đánh lạc hướng, nhằm lung lạc đối phương là sở trường của cô.

An thu lại lực ở hai tay, để mặc cho hắn giữ chặt. Thay vào đó cô tập trung suy nghĩ cách thoát thân.

Cô nhìn thẳng vào hắn, đôi mắt như ngấn nước ngước lên trông thật long lanh, lộ ra bảy phần yếu đuối. Cô biết, với ánh mắt này không nhiều thì ít cũng giúp cô kéo dài thời gian.

Quả thật, hắn sững người, lực ở hai tay cũng bớt vài phần.

Đôi môi mềm khẽ mấp máy, giọng điệu nhẹ nhàng như những cánh hoa đào đang bay:

- Anh muốn bắt cóc tôi sao?

Hắn mất vài giây định thần mới có vẻ ngạc nhiên đáp lời cô:

- Bắt cóc?

- Đúng thế, không phải anh đến để bắt cóc tôi ư?

Giọng cô hạ thấp âm điệu.

- Tôi là quản lý ở đây! Vườn hoa đào này là do tôi đầu tư xây dựng để phục vụ cho những người muốn yên tĩnh thưởng cảnh. Hôm nay, nghe nhân viên thông báo rằng có vị khách nam đã đặt chỗ này, tôi vô tình đi ngang qua lại thấy cô ở đây, cứ tưởng cô đi nhầm do vườn đào này chia ra nhiều khu vực. Tôi chỉ định đến hỏi thăm, không ngờ khiến cô hiểu lầm. Thật xin lỗi!

Nói xong hắn liền buông tay cô rồi lùi lại mở rộng khoảng cách.

Minh An thở phào, cô cứ tưởng mình lại bị bắt làm con tin.

Thấy người trước mặt có vẻ thành thật nên cô cũng cười đáp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Truyện là những chuỗi những yêu ghét giận hờn của các cô cậu bé, tuổi học trò

22-07-2016 24 chương
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Anh đào thiếu niên

Anh đào thiếu niên

Lần đầu tiên của mỗi người đàn ông, đều sẽ có một cô gái như hoa anh đào, phiêu

30-06-2016
Một canh bạc

Một canh bạc

Tôi thua. Thua trắng tay. Chiếc Dream II cũng đi nốt. Thành "cờ bạc" giúi vào tay tôi

30-06-2016
Tiếng nói của mẹ

Tiếng nói của mẹ

Nước mắt tôi cứ trào ra không thể ngăn lại được, nhỏ nhẹ nói: "An An! Ngoan nào,

29-06-2016
Đàn ông tốt ở đây

Đàn ông tốt ở đây

Phụ nữ hay than phiền đàn ông tốt ở đâu? Tìm hoài chẳng thấy. Đàn ông tốt còn

24-06-2016
Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng đỏ là loại hoa cô thích nhất, tên cô cũng là Rose, nghĩa là hoa hồng. Mỗi năm

30-06-2016
Mãi mãi là bao lâu?

Mãi mãi là bao lâu?

Có người nói với tôi rằng: "Chẳng có thứ gì là mãi mãi và vĩnh cửu, tất cả rút

29-06-2016

80s toys - Atari. I still have